Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê Hàng Ngày
Chương 31:
Lạc Lạc
02/11/2024
Thanh Chỉ đi theo vào, nhìn bên trong quả nhiên có một lão giả ngồi, tóc mai đã bắt đầu trắng, nhưng nhìn tinh thần lại rất tốt, vui vẻ hớn hở, chỉ nhìn thoáng qua Lâm thị cùng Thanh chỉ rồi nói: "Chắc là thân thể tiểu nha đầu này có chút tật xấu đúng chứ! ”
Lâm thị vội vàng nói: " Đích thật là muội muội ta vào mùa đông đến nguyệt sự lại rơi xuống nước, sợ là cung hàn nên đặc biệt mời tiên sinh tới nhìn xem. ”
Lão giả khẽ gật đầu, cười nói: "Được, tiểu nha đầu, sau khi rơi xuống nước thì tới nguyệt sự phải không? ”
Thanh Chỉ nói: "Vâng, là hai tháng sau khi rơi xuống nước, đau bụng không chịu được, uống thuốc cũng không có tác dụng gì. ”
"Ừm, đưa tay đây để ta chẩn đoán một phen." Lão giả nhàn nhạt nói, từ trên mặt cũng nhìn không ra manh mối gì.
Thanh Chỉ không do dự, vươn tay ra: " Làm phiền tiên sinh. ”
Từ quán trà đi ra, Lâm thị nói với Thanh Chỉ: "Muội cũng không cần quá lo lắng đâu, không phải là không có cơ hội. ”
Thanh Chỉ cười cười: "Ừm." Tâm tình vẫn có chút nặng nề như trước.
Vừa ngồi lên xe ngựa thì bị một thư sinh ngăn lại.
Thanh Chỉ cùng Lâm thị liếc nhau, Lâm thị không biết đã xảy ra chuyện gì nên sai người đi dò hỏi.
Người đi hỏi chính là đại nha hoàn Tử Tô bên cạnh Lâm thị rất đáng tin cậy, lúc trở về biểu tình trên mặt nàng có chút khó nói.
Lâm thị vội vàng hỏi: " Rốt cuộc có chuyện gì thế? ”
Tử Tô do dự một chút mới nói: " Đó là thư sinh ở thôn Ngô gia, có quan hệ thông gia với Hứa công tử, nói Hứa công tử kỳ thật đã cùng đường muội của hắn dan díu với nhau, lúc này cầu hôn Tứ tiểu thư bất quá chỉ muốn tìm một cái bàn đạp mà thôi. ”
Lâm thị cười rộ lên: " Ở nông thôn cũng có nhiều chuyện lộn xộn như thế sao! ”
Thanh Chỉ cũng cười: " Dù sao nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ. " Mặc dù nàng chỉ ở chung với Hứa Diễn một đêm, nhưng tham vọng của Hứa Diễn rất mạnh, cũng rất kiên định, cho nên người như Hứa Diễn sẽ không lưu lại cho bản thân một nhược điểm rõ ràng như vậy.
Hơn nữa, Diệp Hằng cùng Lâm thị hẳn là đã điều tra chi tiết một lần, cho nên Hứa Diễn chắc là bị người ta tính kế.
Thanh Chỉ suy nghĩ một chút rồi lại nói: " Có nên nhắc nhở Hứa Diễn một chút không? ”
Lâm thị lại nói: " Thôi cũng đừng nhắc cái gì, chúng ta chỉ cần ngồi nhìn là được rồi, nếu ngay cả loại chuyện này mà còn xử lý không tốt thì không xứng được nhà chúng ta coi trọng. ”
Kỳ thật Thanh Chỉ cũng nghĩ như vậy, cho nên cười cười không nói gì nữa, nàng cũng rất chờ mong liệu Hứa Diễn có thể trúng kế hay không.
Mà Hứa Diễn thì sao, đương nhiên sẽ không trúng kế, kiếp trước đã không trúng kế, sống lại một đời làm sao có thể ngốc nghếch để bị tính kế đây?
Cho nên từ ngày Ngô Nguyệt Bình trở về nhà mẹ đẻ, Hứa Diễn đã biết Ngô Nguyệt Bình muốn làm cái gì, sau đó đã bắt đầu phòng bị.
Chờ thời điểm xảy ra sự việc, Hứa Diễn không chỉ khiến mình vô tội mà còn khiến Ngô Nguyệt Bình hung hăng chịu thiệt một phen.
Hiện tại, nhìn bộ dạng Ngô Nguyệt Bình khóc rối tinh rối mù một chút cũng không làm hắn dao động, tuy rằng hắn có thể đưa Hứa gia tốt lên nhưng nghĩ đến chuyện hai vị tẩu tử làm ở kiếp trước, hắn vẫn tức nghiến răng nghiến lợi, không giáo huấn một phen quả thực không phải là phong cách xử sự của hắn.
Hứa Mạnh thị tức giận đến cả người phát run, nàng biết hai đứa con dâu đều có tâm tư nhỏ, điều này khó tránh khỏi, dù sao trước đây nàng cũng như vậy, nhưng nàng không thể tha thứ cho thủ đoạn xấu xa như vậy!
Nếu nhi tử của mình thật sự bị tính kế thành công, điều này tương đương với đắc tội huyện lệnh phủ, dân đen như bọn họ đắc tội quan còn có thể có ngày lành ư?
Hứa Mạnh thị hung hăng nói: " Loại con dâu này ta không dám nhận, trực tiếp hưu đi! ”
Lời này làm cho thân thể Ngô Nguyệt Bình xụi lơ, nàng không dám tưởng tượng nếu mình thật sự bị hưu sẽ đối mặt với kết cục gì, lúc này Ngô Nguyệt Bình thật sự sợ hãi, nàng biết cầu Hứa Mạnh thị cũng vô dụng nên nhìn về phía Hứa lão thái thái: "Nãi nãi, con bị mỡ heo che mắt mới có thể làm ra loại chuyện này, con không dám nữa đâu, nãi nãi, lần này ngài xem mặt mũi của Vĩnh Xương cùng Vĩnh Bình mà tha thứ cho con đi mà. ”
Hứa lão thái thái thân thể cường tráng, hiện giờ nàng theo con trai lớn sinh hoạt, cơ bản sẽ mặc kệ chuyện của mấy đứa con trai, tất nhiên, cái gọi là mặc kệ chỉ là đối với chuyện lông gà vỏ tỏi, nhưng thời điểm đề cập tới lợi ích gia tộc, Hứa lão thái thái tuyệt nhiên sẽ không ngồi yên!
Hứa lão thái thái hừ lạnh một tiếng: " Không dám? Ta thấy cô ngược lại rất dám, Ngô Nguyệt Bình, lúc trước gả tới đây cô đã nói gì với ta? Cô nói cô sẽ toàn tâm toàn ý vì Hứa gia chứ không phải nhà mẹ đẻ của mình. Giờ cô nhìn xem, cô bây giờ còn không phải là đang giúp nhà mẹ đẻ hãm hại nhà chồng ư? Mẹ cô nghĩ cũng hay thật đấy, để cho cô phá hỏng hôn sự của A Diễn sau đó tiện nghi cho thứ phế vật nhà bọn họ, cũng không nhìn xem thứ phế vật kia rốt cuộc nặng bao nhiêu phân lượng! ”
Lâm thị vội vàng nói: " Đích thật là muội muội ta vào mùa đông đến nguyệt sự lại rơi xuống nước, sợ là cung hàn nên đặc biệt mời tiên sinh tới nhìn xem. ”
Lão giả khẽ gật đầu, cười nói: "Được, tiểu nha đầu, sau khi rơi xuống nước thì tới nguyệt sự phải không? ”
Thanh Chỉ nói: "Vâng, là hai tháng sau khi rơi xuống nước, đau bụng không chịu được, uống thuốc cũng không có tác dụng gì. ”
"Ừm, đưa tay đây để ta chẩn đoán một phen." Lão giả nhàn nhạt nói, từ trên mặt cũng nhìn không ra manh mối gì.
Thanh Chỉ không do dự, vươn tay ra: " Làm phiền tiên sinh. ”
Từ quán trà đi ra, Lâm thị nói với Thanh Chỉ: "Muội cũng không cần quá lo lắng đâu, không phải là không có cơ hội. ”
Thanh Chỉ cười cười: "Ừm." Tâm tình vẫn có chút nặng nề như trước.
Vừa ngồi lên xe ngựa thì bị một thư sinh ngăn lại.
Thanh Chỉ cùng Lâm thị liếc nhau, Lâm thị không biết đã xảy ra chuyện gì nên sai người đi dò hỏi.
Người đi hỏi chính là đại nha hoàn Tử Tô bên cạnh Lâm thị rất đáng tin cậy, lúc trở về biểu tình trên mặt nàng có chút khó nói.
Lâm thị vội vàng hỏi: " Rốt cuộc có chuyện gì thế? ”
Tử Tô do dự một chút mới nói: " Đó là thư sinh ở thôn Ngô gia, có quan hệ thông gia với Hứa công tử, nói Hứa công tử kỳ thật đã cùng đường muội của hắn dan díu với nhau, lúc này cầu hôn Tứ tiểu thư bất quá chỉ muốn tìm một cái bàn đạp mà thôi. ”
Lâm thị cười rộ lên: " Ở nông thôn cũng có nhiều chuyện lộn xộn như thế sao! ”
Thanh Chỉ cũng cười: " Dù sao nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ. " Mặc dù nàng chỉ ở chung với Hứa Diễn một đêm, nhưng tham vọng của Hứa Diễn rất mạnh, cũng rất kiên định, cho nên người như Hứa Diễn sẽ không lưu lại cho bản thân một nhược điểm rõ ràng như vậy.
Hơn nữa, Diệp Hằng cùng Lâm thị hẳn là đã điều tra chi tiết một lần, cho nên Hứa Diễn chắc là bị người ta tính kế.
Thanh Chỉ suy nghĩ một chút rồi lại nói: " Có nên nhắc nhở Hứa Diễn một chút không? ”
Lâm thị lại nói: " Thôi cũng đừng nhắc cái gì, chúng ta chỉ cần ngồi nhìn là được rồi, nếu ngay cả loại chuyện này mà còn xử lý không tốt thì không xứng được nhà chúng ta coi trọng. ”
Kỳ thật Thanh Chỉ cũng nghĩ như vậy, cho nên cười cười không nói gì nữa, nàng cũng rất chờ mong liệu Hứa Diễn có thể trúng kế hay không.
Mà Hứa Diễn thì sao, đương nhiên sẽ không trúng kế, kiếp trước đã không trúng kế, sống lại một đời làm sao có thể ngốc nghếch để bị tính kế đây?
Cho nên từ ngày Ngô Nguyệt Bình trở về nhà mẹ đẻ, Hứa Diễn đã biết Ngô Nguyệt Bình muốn làm cái gì, sau đó đã bắt đầu phòng bị.
Chờ thời điểm xảy ra sự việc, Hứa Diễn không chỉ khiến mình vô tội mà còn khiến Ngô Nguyệt Bình hung hăng chịu thiệt một phen.
Hiện tại, nhìn bộ dạng Ngô Nguyệt Bình khóc rối tinh rối mù một chút cũng không làm hắn dao động, tuy rằng hắn có thể đưa Hứa gia tốt lên nhưng nghĩ đến chuyện hai vị tẩu tử làm ở kiếp trước, hắn vẫn tức nghiến răng nghiến lợi, không giáo huấn một phen quả thực không phải là phong cách xử sự của hắn.
Hứa Mạnh thị tức giận đến cả người phát run, nàng biết hai đứa con dâu đều có tâm tư nhỏ, điều này khó tránh khỏi, dù sao trước đây nàng cũng như vậy, nhưng nàng không thể tha thứ cho thủ đoạn xấu xa như vậy!
Nếu nhi tử của mình thật sự bị tính kế thành công, điều này tương đương với đắc tội huyện lệnh phủ, dân đen như bọn họ đắc tội quan còn có thể có ngày lành ư?
Hứa Mạnh thị hung hăng nói: " Loại con dâu này ta không dám nhận, trực tiếp hưu đi! ”
Lời này làm cho thân thể Ngô Nguyệt Bình xụi lơ, nàng không dám tưởng tượng nếu mình thật sự bị hưu sẽ đối mặt với kết cục gì, lúc này Ngô Nguyệt Bình thật sự sợ hãi, nàng biết cầu Hứa Mạnh thị cũng vô dụng nên nhìn về phía Hứa lão thái thái: "Nãi nãi, con bị mỡ heo che mắt mới có thể làm ra loại chuyện này, con không dám nữa đâu, nãi nãi, lần này ngài xem mặt mũi của Vĩnh Xương cùng Vĩnh Bình mà tha thứ cho con đi mà. ”
Hứa lão thái thái thân thể cường tráng, hiện giờ nàng theo con trai lớn sinh hoạt, cơ bản sẽ mặc kệ chuyện của mấy đứa con trai, tất nhiên, cái gọi là mặc kệ chỉ là đối với chuyện lông gà vỏ tỏi, nhưng thời điểm đề cập tới lợi ích gia tộc, Hứa lão thái thái tuyệt nhiên sẽ không ngồi yên!
Hứa lão thái thái hừ lạnh một tiếng: " Không dám? Ta thấy cô ngược lại rất dám, Ngô Nguyệt Bình, lúc trước gả tới đây cô đã nói gì với ta? Cô nói cô sẽ toàn tâm toàn ý vì Hứa gia chứ không phải nhà mẹ đẻ của mình. Giờ cô nhìn xem, cô bây giờ còn không phải là đang giúp nhà mẹ đẻ hãm hại nhà chồng ư? Mẹ cô nghĩ cũng hay thật đấy, để cho cô phá hỏng hôn sự của A Diễn sau đó tiện nghi cho thứ phế vật nhà bọn họ, cũng không nhìn xem thứ phế vật kia rốt cuộc nặng bao nhiêu phân lượng! ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.