Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê Hàng Ngày
Chương 3:
Lạc Lạc
02/11/2024
Thanh Chỉ liền nói: " Nữ nhi rất tốt, đa tạ mẫu thân nhớ nhung. " Than tự nhiên là không đủ, nhưng nói ra cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì mẹ cả sẽ cho một mình ngươi.
Vương thị gật gật đầu:" Vậy thì tốt rồi, ngươi bây giờ còn trẻ, nhất định phải dưỡng tốt thân thể, còn có tam nha đầu, chỗ ngươi nhiều người, than ngân sương chỉ sợ là không đủ dùng, về sau chỗ ngươi mỗi tháng lại thêm hai giỏ. ”
Nhìn xem, đây chính là chỗ tốt mà thân phận nước lên thuyền cao mang lại. Diệp Thanh Vinh rất đắc ý, nhìn thoáng qua Thanh Chỉ, mới cười nói: " Vậy thì đa tạ mẫu thân, hôm qua ta còn nói than không đủ dùng, hiện giờ thì tốt rồi, vẫn là mẫu thân biết săn sóc cho người khác! ”
Vương thị liền cười nói: " Hôn sự của ngươi đã định ra thì nên bảo dưỡng tốt thân thể, như vậy gả qua mới có thể nhanh chóng có hài tử. Tam công tử tuổi cũng không còn nhỏ, đến bây giờ còn chưa có hài tử, hầu phủ cũng sốt ruột. ”
Nói về chuyện hôn nhân, Diệp Thanh Vinh rất ngượng ngùng, nàng nói: " Mẫu thân cứ trêu ghẹo ta. " Nhưng trong lòng lại vô cùng đắc ý.
Diệp Thanh Phân ở một bên thấy được, ghen ghét trong ánh mắt thiếu chút nữa có thể phun ra lửa.
Lại nói một hồi, Vương thị liền bảo mấy người Thanh Chỉ rời đi. Lúc trở về Vương thị còn đặc biệt cho Diệp Thanh Vinh hai cây trâm vàng, nói là nữ hài tử lớn thì nên chăm chút cho mình thật tốt.
Lâm thị nhìn cách làm của mẹ chồng cảm thấy rất không ổn. Tuy rằng hiện tại Diệp Thanh Vinh có tiền đồ, nhưng hai thứ nữ khác chẳng lẽ sau này cái gì cũng không có sao? Thiên vị rõ ràng như vậy làm trong lòng hai người khác nhất định sẽ có ý nghĩ.
Lâm thị suy nghĩ một chút vẫn nhắc nhở mẹ chồng: " Mẫu thân, năm sau tứ muội cùng ngũ muội một mười lăm một mười bốn, cũng là đến tuổi lập gia đình, vẫn nên xem xét, nữ nhi gả ra ngoài tốt đều có thể trợ giúp nhà mẹ đẻ. ”
Vương thị liền nói: " Ngũ nha đầu ngược lại dễ nói, tứ nha đầu tuy rằng lớn lên rất tốt, nhưng sau khi rơi xuống nước thân thể đơn bạc, cũng không biết sau này có bị ảnh hưởng đến việc sinh con đẻ cái không. Ta nghĩ cũng lắm là làm thiếp cho người ta hoặc làm kế thất. ”
Lâm thị nghĩ đến những xiêm y tinh xảo Diệp Thanh Chỉ làm cho con trai mình, thật ra hiểu được tâm tư của Diệp Thanh Chỉ. Nói thật, nàng cảm thấy thứ nữ thông minh nhất chính là Diệp Thanh Chỉ, nói không chừng sau này có chút tiền đồ, cho nên vẫn là giúp một tay đi.
Lâm thị liền nói: " Con dâu ngược lại cảm thấy không bằng lựa chọn hàn môn sĩ tử. Trong nhà nghèo khó nếu có nhà chúng ta trợ giúp sau này làm quan cũng thiên vị nhà chúng ta, so với làm thiếp hoặc làm kế thất mạnh hơn nhiều. Trước kia Trần các lão xuất thân hàn môn được Lý gia tán thưởng không phải sao, hiện tại hai nhà chính là cục diện đôi bên cùng có lợi. Mặc dù không nhất định sẽ có thành tựu như Trần các lão, nhưng hàn môn có tài học không ít, tự nhiên cũng sẽ có người sau này thi đậu cử nhân thậm chí là tiến sĩ. Chúng ta hiện tại lựa chọn tốt, nói không chừng thật sự tìm được loại người đó! ”
Vương thị nghe con dâu nói xong cũng cảm thấy động tâm. Loại người này đích thật là phải khống chế tốt một chút, về sau cũng sẽ trở thành trợ lực cho nhi tử của nàng.
Nàng nói: " Đây cũng chưa chắc là một biện pháp tốt. Những sĩ tử xuất thân hàn môn kia nếu có thể cưới được cô nương nhà chúng ta tự nhiên biết ơn, chỉ là người như vậy cũng không dễ tìm. ”
Lâm thị liền cười nói: " Mấy ngày nữa vừa vặn có bữa tụ hội của các sĩ tử của Bạch Hạc thư viện. Tướng công cũng sẽ đi qua xem một chút, đến lúc đó để tướng công ở trong buổi tụ hội xem có người thích hợp hay không là được rồi. ”
Đây đích thật là một biện pháp không tồi, Vương thị nghĩ , chiêu mộ người như vậy cũng là vì nhi tử của mình, không bằng để cho nhi tử tự mình lựa chọn.
Vương thị cảm thấy cô con dâu này rất biết chuyện, cười vỗ vỗ tay Lâm thị: " Hài tử tốt, vẫn là ngươi nghĩ chu đáo, hôn sự của tứ nha đầu liền giao cho ngươi. ”
Lâm thị nghĩ mình như vậy coi như là bán cho Diệp Thanh Chỉ chỗ tốt, liền đáp ứng.
Sau khi Thanh Chỉ trở về, Hoàn nhi ( tiểu nha hoàn nay chuyển thành Hoàn nhi nhen ) đã đốt chậu than, trong phòng có thêm một chút ấm áp.
Thanh Chỉ ngồi trên giường nói với hoàn nhi: " Đem cái bếp này cũng đốt lửa đi, nếu củi không đủ thì đi để Trần ca ca gác cửa mua về hai gánh". Một gánh củi một trăm năm mươi văn tiền, kỳ thật so với đốt than có lợi hơn.
Hoàn nhi cười hì hì đáp ứng: " Còn có rất nhiều nha. Nô tỳ đi đốt, bảo quản trong chốc lát liền ấm áp. ”
Thanh Chỉ ngồi trên giường, đắp một cái chăn trên đùi, sau đó bắt đầu thêu thùa. Nàng nghĩ hai ngày này đem cái áo nhỏ này làm xong rồi đưa đến chỗ đại tẩu Lâm thị.
Năm sau nàng liền mười lăm tuổi. Ở thời đại này, nữ tử mười lăm tuổi trên cơ bản sẽ lập gia đình, mà hôn sự của nàng phỏng chừng hiện tại cũng đã được đề cập đến. Mẹ cả sĩ diện đồng thời cũng là một người mặt ngọt lòng đắng, nhất định sẽ không tìm cho nàng một cọc hôn sự tốt. Ngược lại đại tẩu kia của mình thì tốt hơn một chút, cho nên hai năm nay nàng vẫn luôn cùng đại tẩu Lâm thị làm tốt quan hệ, hiện giờ cũng có hiệu quả.
Trước kia, chính Lâm thị đã tiết lộ cho nàng về hôn sự của Anh Bác hầu phủ. Bằng không, nàng cũng sẽ không hạ quyết tâm để cho mình rơi xuống nước.
Huyện Tùng Dương, trấn Thanh Hà, thôn Điềm Thủy.
Sáng sớm, Hứa Diễn bổ củi xong liền đổ đầy bể nước trong phòng bếp. Sau đó ở trong sân đánh một bộ quyền, rồi bắt đầu đọc sách.
Nói là đọc sách, kỳ thật là thói quen được hình thành trong nhiều năm, chính là mỗi buổi sáng đều luyện chữ, viết trong nửa canh giờ tâm tư nóng nảy liền bình tĩnh lại.
Kỳ thật, hắn cũng thật không ngờ mình vừa tỉnh lại sẽ trở về thôn Điềm Thủy một lần nữa. Vẫn cứ bộ dáng năm đó, thật sự đáng kinh ngạc, nhưng rốt cuộc làm thủ phụ nhiều năm vẫn có thể bình tĩnh lại. Cơ hội làm lại thật sự không nhiều lắm, kiếp này hắn hy vọng tiếc nuối của mình ít đi một chút.
Kiếp trước tuy rằng là thủ phụ, nhưng đường đi rốt cuộc có chút gian nan. Lúc này đây hắn có ký ức cùng kinh nghiệm của kiếp trước, chính là muốn làm cho mình bớt đi một ít đường vòng, sau đó có thể chân chính tạo phúc cho dân.
"A Diễn, nương có thể tiến vào không?" Hứa mạnh thị bưng một chén canh trứng gõ cửa phòng nhi tử. Nói thật, Hứa mạnh thị đối với đứa con trai này có chút nhìn không rõ. Rõ ràng vẫn là bộ dáng kia, nhưng hình như là sau một hồi bệnh khoảng hai tháng trước liền có chút không giống. Bất quá, nói thế nào cũng là nhi tử của mình, Hứa mạnh thị vẫn quan tâm như nhau.
“Nương, ngài tiến vào đi!”
Hứa Diễn mở cửa cười nói. Mặc dù mẫu thân có ba đứa con trai, nhưng đại khái bởi vì hắn là con trai út nên bà vẫn yêu thương hắn nhất.
Vương thị gật gật đầu:" Vậy thì tốt rồi, ngươi bây giờ còn trẻ, nhất định phải dưỡng tốt thân thể, còn có tam nha đầu, chỗ ngươi nhiều người, than ngân sương chỉ sợ là không đủ dùng, về sau chỗ ngươi mỗi tháng lại thêm hai giỏ. ”
Nhìn xem, đây chính là chỗ tốt mà thân phận nước lên thuyền cao mang lại. Diệp Thanh Vinh rất đắc ý, nhìn thoáng qua Thanh Chỉ, mới cười nói: " Vậy thì đa tạ mẫu thân, hôm qua ta còn nói than không đủ dùng, hiện giờ thì tốt rồi, vẫn là mẫu thân biết săn sóc cho người khác! ”
Vương thị liền cười nói: " Hôn sự của ngươi đã định ra thì nên bảo dưỡng tốt thân thể, như vậy gả qua mới có thể nhanh chóng có hài tử. Tam công tử tuổi cũng không còn nhỏ, đến bây giờ còn chưa có hài tử, hầu phủ cũng sốt ruột. ”
Nói về chuyện hôn nhân, Diệp Thanh Vinh rất ngượng ngùng, nàng nói: " Mẫu thân cứ trêu ghẹo ta. " Nhưng trong lòng lại vô cùng đắc ý.
Diệp Thanh Phân ở một bên thấy được, ghen ghét trong ánh mắt thiếu chút nữa có thể phun ra lửa.
Lại nói một hồi, Vương thị liền bảo mấy người Thanh Chỉ rời đi. Lúc trở về Vương thị còn đặc biệt cho Diệp Thanh Vinh hai cây trâm vàng, nói là nữ hài tử lớn thì nên chăm chút cho mình thật tốt.
Lâm thị nhìn cách làm của mẹ chồng cảm thấy rất không ổn. Tuy rằng hiện tại Diệp Thanh Vinh có tiền đồ, nhưng hai thứ nữ khác chẳng lẽ sau này cái gì cũng không có sao? Thiên vị rõ ràng như vậy làm trong lòng hai người khác nhất định sẽ có ý nghĩ.
Lâm thị suy nghĩ một chút vẫn nhắc nhở mẹ chồng: " Mẫu thân, năm sau tứ muội cùng ngũ muội một mười lăm một mười bốn, cũng là đến tuổi lập gia đình, vẫn nên xem xét, nữ nhi gả ra ngoài tốt đều có thể trợ giúp nhà mẹ đẻ. ”
Vương thị liền nói: " Ngũ nha đầu ngược lại dễ nói, tứ nha đầu tuy rằng lớn lên rất tốt, nhưng sau khi rơi xuống nước thân thể đơn bạc, cũng không biết sau này có bị ảnh hưởng đến việc sinh con đẻ cái không. Ta nghĩ cũng lắm là làm thiếp cho người ta hoặc làm kế thất. ”
Lâm thị nghĩ đến những xiêm y tinh xảo Diệp Thanh Chỉ làm cho con trai mình, thật ra hiểu được tâm tư của Diệp Thanh Chỉ. Nói thật, nàng cảm thấy thứ nữ thông minh nhất chính là Diệp Thanh Chỉ, nói không chừng sau này có chút tiền đồ, cho nên vẫn là giúp một tay đi.
Lâm thị liền nói: " Con dâu ngược lại cảm thấy không bằng lựa chọn hàn môn sĩ tử. Trong nhà nghèo khó nếu có nhà chúng ta trợ giúp sau này làm quan cũng thiên vị nhà chúng ta, so với làm thiếp hoặc làm kế thất mạnh hơn nhiều. Trước kia Trần các lão xuất thân hàn môn được Lý gia tán thưởng không phải sao, hiện tại hai nhà chính là cục diện đôi bên cùng có lợi. Mặc dù không nhất định sẽ có thành tựu như Trần các lão, nhưng hàn môn có tài học không ít, tự nhiên cũng sẽ có người sau này thi đậu cử nhân thậm chí là tiến sĩ. Chúng ta hiện tại lựa chọn tốt, nói không chừng thật sự tìm được loại người đó! ”
Vương thị nghe con dâu nói xong cũng cảm thấy động tâm. Loại người này đích thật là phải khống chế tốt một chút, về sau cũng sẽ trở thành trợ lực cho nhi tử của nàng.
Nàng nói: " Đây cũng chưa chắc là một biện pháp tốt. Những sĩ tử xuất thân hàn môn kia nếu có thể cưới được cô nương nhà chúng ta tự nhiên biết ơn, chỉ là người như vậy cũng không dễ tìm. ”
Lâm thị liền cười nói: " Mấy ngày nữa vừa vặn có bữa tụ hội của các sĩ tử của Bạch Hạc thư viện. Tướng công cũng sẽ đi qua xem một chút, đến lúc đó để tướng công ở trong buổi tụ hội xem có người thích hợp hay không là được rồi. ”
Đây đích thật là một biện pháp không tồi, Vương thị nghĩ , chiêu mộ người như vậy cũng là vì nhi tử của mình, không bằng để cho nhi tử tự mình lựa chọn.
Vương thị cảm thấy cô con dâu này rất biết chuyện, cười vỗ vỗ tay Lâm thị: " Hài tử tốt, vẫn là ngươi nghĩ chu đáo, hôn sự của tứ nha đầu liền giao cho ngươi. ”
Lâm thị nghĩ mình như vậy coi như là bán cho Diệp Thanh Chỉ chỗ tốt, liền đáp ứng.
Sau khi Thanh Chỉ trở về, Hoàn nhi ( tiểu nha hoàn nay chuyển thành Hoàn nhi nhen ) đã đốt chậu than, trong phòng có thêm một chút ấm áp.
Thanh Chỉ ngồi trên giường nói với hoàn nhi: " Đem cái bếp này cũng đốt lửa đi, nếu củi không đủ thì đi để Trần ca ca gác cửa mua về hai gánh". Một gánh củi một trăm năm mươi văn tiền, kỳ thật so với đốt than có lợi hơn.
Hoàn nhi cười hì hì đáp ứng: " Còn có rất nhiều nha. Nô tỳ đi đốt, bảo quản trong chốc lát liền ấm áp. ”
Thanh Chỉ ngồi trên giường, đắp một cái chăn trên đùi, sau đó bắt đầu thêu thùa. Nàng nghĩ hai ngày này đem cái áo nhỏ này làm xong rồi đưa đến chỗ đại tẩu Lâm thị.
Năm sau nàng liền mười lăm tuổi. Ở thời đại này, nữ tử mười lăm tuổi trên cơ bản sẽ lập gia đình, mà hôn sự của nàng phỏng chừng hiện tại cũng đã được đề cập đến. Mẹ cả sĩ diện đồng thời cũng là một người mặt ngọt lòng đắng, nhất định sẽ không tìm cho nàng một cọc hôn sự tốt. Ngược lại đại tẩu kia của mình thì tốt hơn một chút, cho nên hai năm nay nàng vẫn luôn cùng đại tẩu Lâm thị làm tốt quan hệ, hiện giờ cũng có hiệu quả.
Trước kia, chính Lâm thị đã tiết lộ cho nàng về hôn sự của Anh Bác hầu phủ. Bằng không, nàng cũng sẽ không hạ quyết tâm để cho mình rơi xuống nước.
Huyện Tùng Dương, trấn Thanh Hà, thôn Điềm Thủy.
Sáng sớm, Hứa Diễn bổ củi xong liền đổ đầy bể nước trong phòng bếp. Sau đó ở trong sân đánh một bộ quyền, rồi bắt đầu đọc sách.
Nói là đọc sách, kỳ thật là thói quen được hình thành trong nhiều năm, chính là mỗi buổi sáng đều luyện chữ, viết trong nửa canh giờ tâm tư nóng nảy liền bình tĩnh lại.
Kỳ thật, hắn cũng thật không ngờ mình vừa tỉnh lại sẽ trở về thôn Điềm Thủy một lần nữa. Vẫn cứ bộ dáng năm đó, thật sự đáng kinh ngạc, nhưng rốt cuộc làm thủ phụ nhiều năm vẫn có thể bình tĩnh lại. Cơ hội làm lại thật sự không nhiều lắm, kiếp này hắn hy vọng tiếc nuối của mình ít đi một chút.
Kiếp trước tuy rằng là thủ phụ, nhưng đường đi rốt cuộc có chút gian nan. Lúc này đây hắn có ký ức cùng kinh nghiệm của kiếp trước, chính là muốn làm cho mình bớt đi một ít đường vòng, sau đó có thể chân chính tạo phúc cho dân.
"A Diễn, nương có thể tiến vào không?" Hứa mạnh thị bưng một chén canh trứng gõ cửa phòng nhi tử. Nói thật, Hứa mạnh thị đối với đứa con trai này có chút nhìn không rõ. Rõ ràng vẫn là bộ dáng kia, nhưng hình như là sau một hồi bệnh khoảng hai tháng trước liền có chút không giống. Bất quá, nói thế nào cũng là nhi tử của mình, Hứa mạnh thị vẫn quan tâm như nhau.
“Nương, ngài tiến vào đi!”
Hứa Diễn mở cửa cười nói. Mặc dù mẫu thân có ba đứa con trai, nhưng đại khái bởi vì hắn là con trai út nên bà vẫn yêu thương hắn nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.