Chương 24: Xích kiếm
Khinh Tuyết
30/01/2022
Vân Lam còn không kịp lùi lại hay thông báo cho đồng đội thì một nắm đấm đã xuyên qua lôi hỏa đánh thẳng tới chỗ nàng. Tốc độ của quyền này quá nhanh, Vân Lam không kịp suy nghĩ gì, theo bản năng nâng ngọn thương lên ngang người đón đỡ. Một âm thanh chói tai vang lên, giống như hai khối kim loại cứng rắn va chạm vào nhau chứ không phải da thịt. Chỉ thấy ngọn thương của Vân Lam bị gãy thành nhiều đoạn, một quyền kia tuy đã suy yếu nhưng vẫn tiếp tục đánh vào vai nàng. Cả người Vân Lam bay ngược qua phía sau, chỉ có Tư Cẩn Ngôn với ngưng đọng phân tích kịp thời phản ứng lại nhảy lên đỡ lấy.
- Vân Lam.
Cố Dạ hét lên một tiếng, trường kiếm trong tay bất ngờ dài ra. Vốn dĩ thanh kiếm này chỉ dài gần hai mét nay đã kéo dài đến năm mét, thân kiếm cũng chuyển sang màu đỏ thẫm tà dị.
Cùng lúc này, nam nhân bước ra từ trong lôi hỏa đã suy yếu. Phần áo trên ngực hắn xuất hiện thêm một lỗ thủng nhỏ, trán có một vết đứt khá nông. Có thể thấy công kích cận chiến của Cố Dạ mạnh hơn hẳn Vân Lam nhưng cũng chỉ đủ khiến nam nhân bị thương ngoài da, sức mạnh thể chất thật sự quá kinh khủng. Hắn đưa mắt nhìn về thanh kiếm đỏ thẫm trên tay Cố Dạ với vẻ mặt đầy hứng thú:
- Lại còn cất giấu cả một thứ đáng sợ như vậy? Ta rất muốn biết là thế lực nào có thể huấn luyện được những thiếu niên lợi hại như các ngươi.
- Xuống địa ngục tìm hiểu đi.
Cố Dạ đột nhiên gầm lớn, trường kiếm màu đỏ trong tay chém ra. Một vệt sáng màu đỏ thẩm lao đi với tốc độ cực nhanh, đến mức nam nhân cũng chỉ miễn cưỡng theo kịp chuyển động của nó rồi nâng cự kiếm lên chắn ngang người như một tấm khiên.
- Tuyệt kỹ: Xích Kiếm.
Hiện tại Cố Dạ sở hữu ba kỹ năng. Năng lực của hắn là biến đổi hình dạng và chất liệu vũ khí, được gia trì thêm bằng hai kỹ năng Lôi Sát và Hỏa Sát để tăng cường sức mạnh. Cuối cùng là tuyệt kỹ Xích Kiếm. Tuyệt kỹ này là nguyên nhân khiến Cố Dạ chọn vũ khí dạng kiếm dù bản thân ưa thích dùng súng hơn.
Tuyệt kỹ là loại kỹ năng cực kỳ khó sở hữu, cho phép người sử dụng vận dụng năng lực với sức mạnh vượt bậc, và tất nhiên cũng tiêu tốn nhiều năng lượng hơn. Thường chỉ có Thức Tỉnh Giả cấp độ sáu trở lên mới sở hữu tuyệt kỹ. Với một kẻ chỉ mới tiến hóa một lần, tương đương Thức Tỉnh Giả cấp độ hai, việc sở hữu hai kỹ năng và một tuyệt kỹ là chuyện rất đáng kinh ngạc. Cho nên dù cấp bậc khởi đầu của năng lực có hơi thấp, Cố Dạ chưa từng tự ti, ngược lại còn tỏ ra rất kiêu ngạo. Bởi vì hắn có tư cách để kiêu ngạo. Chỉ dựa vào Lôi Hỏa Song Sát, Cố Dạ đã có thể quét ngang toàn bộ Thức Tỉnh Giả cấp độ hai chứ đừng nói đến tuyệt kỹ chưa sử dụng.
Vệt sáng đỏ thẫm đánh lên thân trọng kiếm, không có tiến va chạm vang lên, thay vào đó là âm thanh cắt đứt rất ngọt, hệt như khi dùng lưỡi dao bén cắt qua một tờ giấy. Vệt sáng đỏ tiếp tục đánh thẳng vào ngực nam nhân, đẩy lui nó về phía đằng xa. Tư Cẩn Ngôn không chút do dự ném ra hai quả đạn pháo. Đạn pháo phát nổ, uy lực không lớn nhưng khiến cả thông đạo ngập tràn trong khói trắng. Vân Lam cũng kịp thời thu hồi những mảnh ngọn thương của mình. Nó được luyện chế từ hợp kim cao cấp nhất tại Bạch Nhật Đế Quốc, thứ vỡ nát là phần khớp nối chứ thân thương vẫn nguyên vẹn. Nàng dùng nam châm trên chiến giáp hút chúng lại rồi nắm chặt trong tay. Một mình Tư Cẩn Ngôn đỡ lấy cả Vân Lam lẫn Cố Dạ, dùng ngưng đọng phân tích di chuyển nhanh ra ngoài, lách mình tránh khỏi những quân lính đang xông vào.
Tuy mảnh đá màu đỏ thẫm kia vô hiệu hóa gần như tất cả vũ khí hiện đại nhưng vẫn có vài thứ nằm giữa hiện đại và nguyên thủy vẫn dùng được. Ví dụ như súng ngắn loại thường, thuốc nổ cỡ nhỏ hoặc lựu đạn khói. Khi bọn hắn đặt ra mục tiêu là trộm nó, Tư Cẩn Ngôn đã tính trước cả việc có khả năng không may khởi động nên đã đặt sẵn những thứ này vào các chỗ chứa trên chiến giáp. Cẩn thận không bao giờ là thừa, và lần này Tư Cẩn Ngôn đã đúng.
Khói trắng tràn ra đến cả khu vực bên ngoài, Tư Cẩn Ngôn vừa lao ra được lập tức thả thêm vài chục quả, nhấn chìm cả nơi này trong một màn khói dày đặc. Ánh mắt hắn lướt nhanh, tìm kiếm những kẻ có năng lực kết nối truyền tin hoặc giao tiếp qua sóng não rồi ném vài quả bom nhỏ về phía đối phương. Từng tiếng nổ lớn nhỏ phát ra khiến nhiều người sợ hãi. Những kẻ bị Tư Cẩn Ngôn tấn công trực diện đều bị nổ văng. Đây là thuốc nổ công phá chứ không phải loại tạo khói, tất nhiên uy lực cũng không lớn. Những kẻ có loại năng lực trên tại căn cứ này đều là Thức Tỉnh Giả bậc hai hoặc ba, cường độ thân thể tương đối khá, không đến mức bị nổ chết nhưng cũng sẽ trọng thương bất tỉnh. Hiện tại tất cả các thiết bị liên lạc đã bị phá hoại, muốn an toàn rời đi phải cắt đứt đường truyền thông tin cuối cùng của đối thủ.
Khi xâm nhập vào hệ thống, Tư Cẩn Ngôn đã học thuộc cả bản đồ nơi này, tìm được vị trí đi lên mặt đất thông qua một cái thang vẫn sử dụng cơ chế ròng rọc. Rõ ràng Thủy Nguyên Quốc cũng đã tính toán đến tình trạng mảnh đá kia có khả năng bị kích hoạt và cho xây dựng nó, hiện tại lại trở thành lối thoát tuyệt vời được Tư Cẩn Ngôn tính toán từ trước. Có ngưng đọng phân tích, Tư Cẩn Ngôn dễ dàng di chuyển trong màn khói, vượt qua những quân lính với các năng lực khác nhau. Vài người phát hiện ra hắn nhưng tốc độ lại không theo kịp, chỉ biết hô hào đồng đội chặn đường hoặc dùng năng lực tấn công, tiếc rằng không có bao nhiêu hiệu quả.
Bằng vào năng lực tính toán của bản thân, Tư Cẩn Ngôn thành công đưa được Cố Dạ và Vân Lam đến lối vào thang ròng rọc đi lên. Nhưng ngồi ngay trước cửa lại là một nữ nhân tóc dài với một phần mái tóc che đi nửa gương mặt. Nàng mặc một bộ y phục bó sát làm tôn lên những đường cong. Nữ nhân liếm môi một cái, ưỡng ngực đứng dậy, động tác rất quyến rũ, không may là Tư Cẩn Ngôn không có tâm trạng thưởng thức. Hắn biết đây chính là tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm thứ hai bên trong khu vực nghiên cứu này.
Cố Dạ và Vân Lam đều đã suy yếu, hiện tại chỉ có thể dựa vào bản thân. Tư Cẩn Ngôn có tự tin hay không? Nói đùa, ba người hợp sức còn lại một tên Thức Tỉnh Giả cấp năm đánh tơi tả. Một mình Tư Cẩn Ngôn, kẻ có chiến lực yếu nhất trong nhóm…nghĩ cũng đừng nghĩ.
Cố Dạ chống kiếm trên đất cố đứng thẳng, ho vài tiếng rồi nói:
- Ta có thể sử dụng Xích Kiếm một lần nữa.
Tư Cẩn Ngôn vừa nghe xong lập tức lắc đầu:
- Không được, Xích Kiếm của ngươi tiêu hao đến năm mươi phần trăm chỉ số năng lượng. Trước đó ngươi đã tiêu hao quá nhiều, hiện tại ước chừng còn không quá hai mươi phần trăm. Cưỡng chế sử dụng sẽ khiến bản thân bất tỉnh, uy lực cũng hạn chế, căn bản không thể gây thiệt hại cho thức tỉnh giả cấp độ năm.
Cố Dạ siết chặt chuôi kiếm, vẻ mặt tức giận nhưng không đáp lại. Hắn biết Tư Cẩn Ngôn nói đúng. Thứ khiến Cố Dạ tức giận không phải lời nói của Tư Cẩn Ngôn mà là sự bất lực của bản thân. Bao nhiêu ngông cuồng tự đại đứng trước một tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm, chỉ số sức mạnh trên mười bốn ngàn đều bị nghiền nát một cách dễ dàng. Hắn dựa vào cái gì để tiếp tục kiêu ngạo đây?
- Vân Lam.
Cố Dạ hét lên một tiếng, trường kiếm trong tay bất ngờ dài ra. Vốn dĩ thanh kiếm này chỉ dài gần hai mét nay đã kéo dài đến năm mét, thân kiếm cũng chuyển sang màu đỏ thẫm tà dị.
Cùng lúc này, nam nhân bước ra từ trong lôi hỏa đã suy yếu. Phần áo trên ngực hắn xuất hiện thêm một lỗ thủng nhỏ, trán có một vết đứt khá nông. Có thể thấy công kích cận chiến của Cố Dạ mạnh hơn hẳn Vân Lam nhưng cũng chỉ đủ khiến nam nhân bị thương ngoài da, sức mạnh thể chất thật sự quá kinh khủng. Hắn đưa mắt nhìn về thanh kiếm đỏ thẫm trên tay Cố Dạ với vẻ mặt đầy hứng thú:
- Lại còn cất giấu cả một thứ đáng sợ như vậy? Ta rất muốn biết là thế lực nào có thể huấn luyện được những thiếu niên lợi hại như các ngươi.
- Xuống địa ngục tìm hiểu đi.
Cố Dạ đột nhiên gầm lớn, trường kiếm màu đỏ trong tay chém ra. Một vệt sáng màu đỏ thẩm lao đi với tốc độ cực nhanh, đến mức nam nhân cũng chỉ miễn cưỡng theo kịp chuyển động của nó rồi nâng cự kiếm lên chắn ngang người như một tấm khiên.
- Tuyệt kỹ: Xích Kiếm.
Hiện tại Cố Dạ sở hữu ba kỹ năng. Năng lực của hắn là biến đổi hình dạng và chất liệu vũ khí, được gia trì thêm bằng hai kỹ năng Lôi Sát và Hỏa Sát để tăng cường sức mạnh. Cuối cùng là tuyệt kỹ Xích Kiếm. Tuyệt kỹ này là nguyên nhân khiến Cố Dạ chọn vũ khí dạng kiếm dù bản thân ưa thích dùng súng hơn.
Tuyệt kỹ là loại kỹ năng cực kỳ khó sở hữu, cho phép người sử dụng vận dụng năng lực với sức mạnh vượt bậc, và tất nhiên cũng tiêu tốn nhiều năng lượng hơn. Thường chỉ có Thức Tỉnh Giả cấp độ sáu trở lên mới sở hữu tuyệt kỹ. Với một kẻ chỉ mới tiến hóa một lần, tương đương Thức Tỉnh Giả cấp độ hai, việc sở hữu hai kỹ năng và một tuyệt kỹ là chuyện rất đáng kinh ngạc. Cho nên dù cấp bậc khởi đầu của năng lực có hơi thấp, Cố Dạ chưa từng tự ti, ngược lại còn tỏ ra rất kiêu ngạo. Bởi vì hắn có tư cách để kiêu ngạo. Chỉ dựa vào Lôi Hỏa Song Sát, Cố Dạ đã có thể quét ngang toàn bộ Thức Tỉnh Giả cấp độ hai chứ đừng nói đến tuyệt kỹ chưa sử dụng.
Vệt sáng đỏ thẫm đánh lên thân trọng kiếm, không có tiến va chạm vang lên, thay vào đó là âm thanh cắt đứt rất ngọt, hệt như khi dùng lưỡi dao bén cắt qua một tờ giấy. Vệt sáng đỏ tiếp tục đánh thẳng vào ngực nam nhân, đẩy lui nó về phía đằng xa. Tư Cẩn Ngôn không chút do dự ném ra hai quả đạn pháo. Đạn pháo phát nổ, uy lực không lớn nhưng khiến cả thông đạo ngập tràn trong khói trắng. Vân Lam cũng kịp thời thu hồi những mảnh ngọn thương của mình. Nó được luyện chế từ hợp kim cao cấp nhất tại Bạch Nhật Đế Quốc, thứ vỡ nát là phần khớp nối chứ thân thương vẫn nguyên vẹn. Nàng dùng nam châm trên chiến giáp hút chúng lại rồi nắm chặt trong tay. Một mình Tư Cẩn Ngôn đỡ lấy cả Vân Lam lẫn Cố Dạ, dùng ngưng đọng phân tích di chuyển nhanh ra ngoài, lách mình tránh khỏi những quân lính đang xông vào.
Tuy mảnh đá màu đỏ thẫm kia vô hiệu hóa gần như tất cả vũ khí hiện đại nhưng vẫn có vài thứ nằm giữa hiện đại và nguyên thủy vẫn dùng được. Ví dụ như súng ngắn loại thường, thuốc nổ cỡ nhỏ hoặc lựu đạn khói. Khi bọn hắn đặt ra mục tiêu là trộm nó, Tư Cẩn Ngôn đã tính trước cả việc có khả năng không may khởi động nên đã đặt sẵn những thứ này vào các chỗ chứa trên chiến giáp. Cẩn thận không bao giờ là thừa, và lần này Tư Cẩn Ngôn đã đúng.
Khói trắng tràn ra đến cả khu vực bên ngoài, Tư Cẩn Ngôn vừa lao ra được lập tức thả thêm vài chục quả, nhấn chìm cả nơi này trong một màn khói dày đặc. Ánh mắt hắn lướt nhanh, tìm kiếm những kẻ có năng lực kết nối truyền tin hoặc giao tiếp qua sóng não rồi ném vài quả bom nhỏ về phía đối phương. Từng tiếng nổ lớn nhỏ phát ra khiến nhiều người sợ hãi. Những kẻ bị Tư Cẩn Ngôn tấn công trực diện đều bị nổ văng. Đây là thuốc nổ công phá chứ không phải loại tạo khói, tất nhiên uy lực cũng không lớn. Những kẻ có loại năng lực trên tại căn cứ này đều là Thức Tỉnh Giả bậc hai hoặc ba, cường độ thân thể tương đối khá, không đến mức bị nổ chết nhưng cũng sẽ trọng thương bất tỉnh. Hiện tại tất cả các thiết bị liên lạc đã bị phá hoại, muốn an toàn rời đi phải cắt đứt đường truyền thông tin cuối cùng của đối thủ.
Khi xâm nhập vào hệ thống, Tư Cẩn Ngôn đã học thuộc cả bản đồ nơi này, tìm được vị trí đi lên mặt đất thông qua một cái thang vẫn sử dụng cơ chế ròng rọc. Rõ ràng Thủy Nguyên Quốc cũng đã tính toán đến tình trạng mảnh đá kia có khả năng bị kích hoạt và cho xây dựng nó, hiện tại lại trở thành lối thoát tuyệt vời được Tư Cẩn Ngôn tính toán từ trước. Có ngưng đọng phân tích, Tư Cẩn Ngôn dễ dàng di chuyển trong màn khói, vượt qua những quân lính với các năng lực khác nhau. Vài người phát hiện ra hắn nhưng tốc độ lại không theo kịp, chỉ biết hô hào đồng đội chặn đường hoặc dùng năng lực tấn công, tiếc rằng không có bao nhiêu hiệu quả.
Bằng vào năng lực tính toán của bản thân, Tư Cẩn Ngôn thành công đưa được Cố Dạ và Vân Lam đến lối vào thang ròng rọc đi lên. Nhưng ngồi ngay trước cửa lại là một nữ nhân tóc dài với một phần mái tóc che đi nửa gương mặt. Nàng mặc một bộ y phục bó sát làm tôn lên những đường cong. Nữ nhân liếm môi một cái, ưỡng ngực đứng dậy, động tác rất quyến rũ, không may là Tư Cẩn Ngôn không có tâm trạng thưởng thức. Hắn biết đây chính là tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm thứ hai bên trong khu vực nghiên cứu này.
Cố Dạ và Vân Lam đều đã suy yếu, hiện tại chỉ có thể dựa vào bản thân. Tư Cẩn Ngôn có tự tin hay không? Nói đùa, ba người hợp sức còn lại một tên Thức Tỉnh Giả cấp năm đánh tơi tả. Một mình Tư Cẩn Ngôn, kẻ có chiến lực yếu nhất trong nhóm…nghĩ cũng đừng nghĩ.
Cố Dạ chống kiếm trên đất cố đứng thẳng, ho vài tiếng rồi nói:
- Ta có thể sử dụng Xích Kiếm một lần nữa.
Tư Cẩn Ngôn vừa nghe xong lập tức lắc đầu:
- Không được, Xích Kiếm của ngươi tiêu hao đến năm mươi phần trăm chỉ số năng lượng. Trước đó ngươi đã tiêu hao quá nhiều, hiện tại ước chừng còn không quá hai mươi phần trăm. Cưỡng chế sử dụng sẽ khiến bản thân bất tỉnh, uy lực cũng hạn chế, căn bản không thể gây thiệt hại cho thức tỉnh giả cấp độ năm.
Cố Dạ siết chặt chuôi kiếm, vẻ mặt tức giận nhưng không đáp lại. Hắn biết Tư Cẩn Ngôn nói đúng. Thứ khiến Cố Dạ tức giận không phải lời nói của Tư Cẩn Ngôn mà là sự bất lực của bản thân. Bao nhiêu ngông cuồng tự đại đứng trước một tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm, chỉ số sức mạnh trên mười bốn ngàn đều bị nghiền nát một cách dễ dàng. Hắn dựa vào cái gì để tiếp tục kiêu ngạo đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.