Điêu Cốt Sư

Chương 36

Tuyết Nguyên U Linh

24/07/2018

An tìm được một hang động hình mũi khoan chổng ngược ở dưới đường chảy dòng sông, dưới hẹp, trên rộng, nham thạch bốn phía có hình cầu thang bất quy tắc, tầng tầng lớp lớp đan xen vào nhau, cầu thang còn có những khe hở lớn nhỏ không đồng nhất, rất có tính chất ẩn nấp.

An rất vừa lòng, lập tức quyết định lập căn cứ địa số 3 tại hang động hình mũi khoan này.

Khi cô đang làm quen với hoàn cảnh thì đột nhiên nghe thấy mấy tiếng vang lớn ở bên ngoài, có tiếng thân cây gãy, có tiếng vách đá rách, còn có cả tiếng người hỗn loạn mơ hồ không rõ.

Phát sinh chuyện gì? An ngưng thần nghe xong một hồi, thanh âm hình như là từ phía bên hang động đá vôi bên kia truyền đến. Chẳng lẽ bọn Milos gặp phải phiền toái gì?

Đi xem!

An Diệc chui vào trong nước và bơi tới bên hang động đá vôi.

Lúc này, ánh sáng trong hang động đá vôi không thấy một bóng người, nhưng trên mặt đất vứt đầy trang bị và đồ vật linh tinh, trên vách đá còn có đèn pha chưa tắt, hiển nhiên bọn lính chưa có rời đi. An lần theo thanh âm đi tới cửa động, rất nhanh đã thấy bóng người. Bọn lính đang đứng ở ngoài động, cũng không biết đang nhìn cái gì.

“Phanh!” Thanh âm vật nặng rơi xuống đất, theo sát là tiếng kinh hô của đám lính.

An vừa bước vào cửa động liền nhìn thấy một bóng dáng màu vàng đi qua trước mắt, nó nhanh chóng phóng tới bên Milos. Hai bóng người giao thủ ở giữa không trung, cô chỉ thấy ánh sáng bạc hiện lên, rồi tiếng binh khí va chạm phát ra, có vài giọt máu tưới vảy ra, cũng không biết người bị thương là ai.

Đợi hai người tách ra, An lúc này mới nhìn rõ bóng dáng màu vàng Milos giao chiến là gì. Nó có một đầu tóc màu vàng, một cái đuôi thật dài, tứ chi to lớn, nanh vuốt tay chân dài lớn sắc bén, động tác nhanh nhẹn, rất to lớn cường tráng. Milos so sánh với nó, khí lực và lực lượng đều không đủ, nhưng hắn thắng ở kỹ xảo chiến đấu phong phú và thân pháp linh hoạt. Trên tay hắn nắm giữ sất hổ cốt đao giúp gia tăng công kích tinh thần.

Song, chân chính khiến An chú ý là trên người cả hai đều xuất hiện ánh sáng vàng. Kim Mao là cả người màu vàng mà Milos là màu vàng nhạt. Mỗi một lần va chạm đều thoáng hiện ánh sáng vàng.

An lại nhìn về những binh lính khác, cũng không nhìn thấy biểu tình kinh ngạc trên mặt họ hay nghe thấy họ thắc mắc hay nghị luận điều gì. Cho nên, cái loại ánh sáng này chỉ có mỗi mình cô nhìn thấy?

Linh hồn chi hỏa của An khởi động, lúc cô đang tập trung tinh thần thì tất cả mọi sự vật đều hiện ra rõ ràng.

Trong cái thoáng nhìn sắc vàng kia, An nhìn thấy thứ rất quen thuộc —— Nấm Hảo Chân! Chẳng qua là nguyên sinh thể (¹). Kim Mao là mẫu thể nguyên sinh chân khuẩn, cũng chính là sinh vật cắn nuốt chu quả chân khuẩn trên hành tinh thăm dò, bọn họ sản sinh nấm hảo chân là nguyên sinh chân khuẩn, không có tư duy độc lập nhưng là thủy tổ (²) của tất cả nấm hảo chân. Mà Milos đã là ký sinh thể (³) nguyên sinh chân khuẩn, cũng là diễn biến thể(4). Nấm hảo chân ở trong cơ thể nhân loại đang dần tiến hóa, đồng thời cũng xúc tiến tiến hóa túc thể(5).

“Lần đầu tiên nhìn thấy thiếu tướng Milos … cuồng bạo … như vậy.” Một người lính đột nhiên thấp giọng nói.

Mấy người bên cạnh cũng sôi nổi phụ họa.

Milos đang chiến đấu với Kim Mao, một bên là sự ổn trọng lạnh lùng, ánh mắt mãnh liệt, tràn ngập dã tính, sức chiến đấu đã hoàn toàn vượt xa nhận biết về hắn của bọn lính trong dĩ vãng.

“Thì ra thiếu tướng đại nhân lợi hại như vậy?” Một người lính kích động nói, “Các cậu nhìn thấy chưa? Vừa rồi chỉ một bước chân của ngài đã dẫm gãy cả thân cây.”

“Thấy được! Tôi còn nhìn thấy dấu bàn tay của ngài ấy ở trên tảng đá kìa!”

“Tướng quân đại nhân của chúng ta thật sự che dấu quá sâu.”

Âu Mạc trừng mắt liếc nhìn bọn họ một cái, thấp giọng trách mắng: “Giờ là lúc nào mà còn có tâm tình múa mép khua môi? Thiếu tướng Milos đang chiến đấu với địch nhân, chúng ta hẳn phải bảo trì cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chi viện.”

Bính lính bên cạnh một tay giữ bả vai Âu Mạc: “Âu Mạc, cậu cái người này cái gì cũng tốt, chỉ là quá nghiêm túc. Thiếu tướng Milos đã lựa chọn một mình khiêu chiến quái nhân kia thì tự nhiên hắn sẽ có tính toán, chúng ta cứ đứng một bên nhìn cho tốt, tin tưởng rằng thắng lợi cuối cùng nhất định sẽ thuộc về đại nhân chúng ta.”

Âu Mạc hừ lạnh một tiếng, đang định lại nói cái gì thì dư quang đột nhiên thoáng nhìn thấy một bóng người quen thuộc im hơi lặng tiếng đứng ở phía sau mọi người.

“Anthony, cậu tới lúc nào vậy?” Thanh âm Âu Mạc khiến những người chung quanh quay đầu nhìn lại.

“Thật là Anthony!” Một người lính kéo cô lại, cao hứng nói: “Tới cũng không nói một tiếng, chúng tôi đều rất lo lắng cho cậu đấy.”

Hoàn toàn không nhìn ra mấy người lo lắng ở đâu cả?

“Anthony, cậu sao có thể tránh thoát đám người cá kia? Khi nào dạy tôi hai tay nhé.”

“Những ngã rẽ khác đều có cái gì vậy? Nói cho chúng tôi biết một ít đi.”

Bọn lính mồm năm miệng mười dò hỏi, vẻ mặt tràn đầy sự hứng thú.

Thiếu tướng đại nhân của các người còn đang bị địch nhân treo lên đánh kìa, các người không chỉ không đi hỗ trợ mà còn có tâm tình quan tâm thứ khác sao! Milos chắc hẳn phải một lần nữa suy xét mức độ trung thành của mấy người!



Động tĩnh bên này của bọn họ dường như không khiến hai bên đang chiến đấu kịch liệt chú ý. Kim Mao bớt chút thời gian nhìn thoáng qua bên kia, sau đó nháy mắt cứng còng, vẫn duy trì tư thế công kích, ngơ ngác mà nhìn chằm chằm An.

An nhìn trái nhìn phải, xác định tên kia đúng là đang nhìn cô, trong lòng không khỏi thầm nhủ: “Có cái gì đẹp? Chưa từng nhìn thấy khô lâu mặc qua bộ giáp à?”

“Ngao ô ——” Kim Mao hưng phấn mà gào một tiếng, tùy ý cốt đao của Milos cắt lên cánh tay của hắn, thân hình đi mau, giống như bị điên xông tới bên An.

Làm cái gì?

Mắt thấy Kim Mao sắp vọt tới trước mặt, An cũng không rảnh thắc mắc, cô nhanh chóng khởi động tự quyết “mau” bỏ chạy vào chỗ sâu trong rừng.

Kim Mao đuổi sát phía sau, một bên ngao ô kêu to, một bên chân nhảy chạm đất đuổi theo.

“An!” Milos hô to một tiếng, theo bản năng chuẩn bị lao theo, lại nghe thấy tiếng gọi của binh lính phía sau.

“Thiếu tướng Milos!”

Thân hình Milos ngừng lại chốc lát, sắc mặt đông lạnh, xoay người hạ lệnh: “Thu thập đồ vật, ba phút sau xuất phát!”

Hắn nhìn về phía rừng cây, ở nơi đó đã không còn bóng Kim Mao và An. Cái tên Kim Mao kia thực lực cường đại, còn có năng lực tự lành không giống bình thường… Hình như là giống hắn.

Milos cúi đầu nhìn miệng vết thương trên người mình, lúc này đã khép lại, chỉ để lại vào vết sẹo mờ nhạt.

An một đường chạy như bay, trước sau không thể cắt đuôi cái đuôi to phía sau. Hắn rốt cuộc vì sao lại đuổi theo cô? Cô chỉ là một khối xương, một khối xương an phận thủ thường, một khối xương nhiệt tình yêu thương cuộc sống!

“Ngao ô ——” Tiếng kêu Kim Mao dường như càng ngày càng gần.

Phía trước xuất hiện một cái thác nước nhỏ, An không chút suy nghĩ, vọt tới phía trên thác nước và thả người nhảy xuống.

Song, thân thể không có rơi xuống. Mắt cá chân bị người tóm được, tùy tay kéo trở về.

An bị Kim Mao xách dưới nách, đưa vào trong rừng rồi mới buông ra.An vẫn không nhúc nhích đứng lên, cô tùy ý để Kim Mao đánh giá trên dưới.

Kim Mao nhìn một hồi, đột nhiên duỗi tay sờ sờ trên người cô, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Ni ma, cô không phải gậy gộc, còn không buông cô xuống nói chuyện tử tế!

Có lẽ nghe được tiếng hò hét của an, Kim Mao một lần nữa ném cô xuống đất. Còn không đợi An thở phào nhẹ nhõm, đã lại nghe thấy vài tiếng vèo vèo, sau đó là thấy năm chiếc vuốt sắc bén xuất hiện trên mu bàn tay hắn.

Muốn làm gì! An cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, lặng lẽ lấy ra một miếng Cốt Điêu, tùy thời chuẩn bị phản kháng.

Song, gia hỏa này cũng không công kích, nó dùng xương nhọn moi ra một miệng vỡ trên quần áo cô, sau đó túm chặt miệng vỡ dùng sức xé hai bên.

Chỉ nghe một tiếng “rắc”, bộ giáp rắn chắc cứ như vậy bị hắn xé thành đôi.

An không biết giờ phút này cô hẳn nên có phản ứng gì, là kêu to “đồ lưu manh” hay là ôm lõa cốt của mình mà run bần bật, dùng ánh mắt đáng thương cầu đại gia buông tha?

Kết quả, Kim Mao có cử chỉ “Cầm thú” thế nhưng còn lộ vẻ mặt kinh khủng hơn so với cô, hai mắt nó trừng lớn, dường như đang chịu sự kích thích cực lớn nào đó.

Có cần khiếp sợ như vậy không? An cảm thấy bản thân cô bị thương tổn. Tuy rằng cô không có mỹ mạo xinh đẹp như khi còn sống, nhưng ở trong tộc khô lâu, cũng coi như là xinh đẹp nhất tộc.

“Ngao ô!” Kim Mao phát ra thanh âm phẫn nộ. Vì sao, vì sao là một khô lâu?

Thật là xấu hổ, làm các hạ phải thất vọng rồi… An cảm nhận cảm xúc bất mãn mãnh liệt của Kim Mao, cô cũng rất muốn hỏi một câu “vì sao”.

Kim Mao nhấc chân dẫm mạnh lên mặt đất, bộ dạng điên cuồng muốn hủy diệt thế giới.

Cho nên, cô là khô lâu có chỗ nào khiến ngươi e ngại?

“Ngao ô!” Kim Mao trừng mắt căm giận liếc nhìn An Diệc, sau đó xoay người, nổi giận đùng đùng mà chạy về phía thác nước, sau đó thả người nhảy xuống.

Uy, không cần đến mức phải tự sát chứ?



An đuổi tới bên thác nước, chỉ thấy bóng dáng kim sắc trôi theo dòng nước bơi đi xa, chợt nhìn xuống, giống như là cá chép xinh đẹp vượt thác lớn.

Sau này, An mới biết được, Kim Mao là người lưỡng thể, từ động vạt thủy sinh tiến hóa, số lượng thưa thớt, nhưng thọ mệnh rất dài. Bọn họ phải mất một trăm năm mới tìm kiếm phối ngẫu sinh sôi nảy nở con cái, sau khi tìm được còn cần tiêu tốn một trăm năm hoặc có thể dài hơn mới có khả năng dựng dục ra đứa con thứ hai.

Hơi thở linh hồn An hấp dẫn Kim Mao, khiến hắn cho rằng An là đồng loại của hắn, kết quả nhìn thấy lại là một bộ xương khô nên bị đả kích trầm trọng.

An trở về nơi “phơi thây” đồng phục, thu hồi thiết bị liên lạc cá nhân, sau đó lần theo đường cũ trở về hang động đá vôi.

Lúc cô rời đi không lâu, đám người Milos cũng chạy tới nơi. Ngay khi Milos nhìn thấy bộ giáp đồng phục bị xé thành mấy khối, toàn bộ sắc mặt liền âm u.

Một người lính run rẩy nói: “Anthony có phải là…”

“Đừng nói bậy, trên mặt đất không có vết máu, chỉ có một đống vải rách.”

Mọi người cẩn thận xem xét một chút, có người đột nhiên nhỏ giọng nói: “Cái này thoạt nhìn có điểm giống như…”

“… Hiện trường cường x (cưỡng gian).” Một người khác bổ sung.

Gân xanh trên trán Milos sắp nổi lên, tay hắn sờ sờ Vượng vượng trong túi, giống như tự nhủ, hỏi: “An, cô không sao chứ? Hiện tại ở đâu?”

Một lát sau, Vượng vượng truyền đến tin tức bình an của An, còn nói Milos không cần tìm cô.

Biết được An bình an, Milos nhẹ nhàng thở ra, nhưng khi nhìn tới “tàn thi” bộ giáp trên mặt đất thì sắc mặt lại tiếp tục âm u.

“Đi thôi, chúng ta trở lại căn cứ.”

“Không tìm Anthony?” Âu Mạc hỏi.

“Cô ấy không có việc gì.”

Milos một lần nữa dẫn theo cả đội, dựa theo kế hoạch đã định xuất phát trở về căn cứ. Hắn còn mang chức trách trong người, không thể không trở về.

Bên kia, An Diệc theo mạch nước ngầm, trở lại căn cứ mới của cô. Lãng phí nhiều thời gian như vậy, cô cũng nên làm việc.

Toàn bộ xương cốt trong Cốt giới đều được cô đem ra, dựa theo lớn nhỏ chia thành mấy đôi, sau đó dùng lực linh hồn tiếp hành nén từ cái nhỏ nhất, gia công lõi nguyên liệu điêu khắc thích hợp.

Sông ngầm có vô số xương cốt, An cảm thấy cô không cần ra cửa mấy tháng này. Đương nhiên, nếu khô lâu thú hát hiện phụ linh cốt hài (xương có linh lực phụ trợ) thì sẽ khác.

Đang lúc cô bận rộn, lối vào hang động đột nhiên toát ra một cái đầu lông lù xù.

An nhìn lại thì phát hiện chính là cái người thình lình xuất hiện là kẻ có tình tính xấu Kim Mao.

An theo bản năng sờ sờ ngực, phát hiện cả người mình đều mang ánh sáng xương cốt nên yên lòng, ít nhất cô cũng không còn sợ tên kia xé cô lần nữa. Đồng phục bộ giáp của cô mới có hai ba bộ, nếu xé thêm một bộ nữa, thôi thì cô khỏi dùng nữa.

Cho nên, lần này Kim Mao đến đây là muốn làm gì?

p/s: nghị luận: bàn, bình luận, nói về cùng một vấn đề rõ ràng, có dẫn chứng cụ thể.

(1) Nguyên sinh thể: Cơ thể cấu tạo từ các tế bào sống của động thực vật.

(2) thủy tổ (始祖) là người đầu tiên có công sáng lập hay khai sáng một lĩnh vực, một dòng họ hay một triều đại nào đó.

(3) Ký sinh thể: là cơ thể động thực vật chứa sinh chất cho các sinh vật khác sống bám một phần hoặc hoàn toàn để phát triển.

(4) diễn biến thể: cơ thể có hiện tượng biến chuyển thay đổi tại thời điểm

(5) túc thể: Sự hình thành cơ thể. Ở đây, Nấm hảo chân đang tự hình thành một cơ thể sống mới cho mình và tự có suy nghĩ bản thân nó.

P/s: Kim Mao xuất hiện trở thành tình địch lớn nhất của Milos chăng? Mèo chưa đọc, nhưng nghe mùi khả năng này rất cao. Ha ha

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Điêu Cốt Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook