Chương 14: Bị ốm
Nhã Đan
26/12/2023
Sau khi lên phòng tắm rửa thay quần áo, cô xuống nhà ăn cơm. Trên bàn ăn chỉ có bố cô và cô là nói chuyện với nhau, còn mẹ cô thì vẫn còn giận cô. Kết thúc bữa cơm thì cũng đã hơn 18h Mộc Miên đứng dậy thu dọn, rửa chén thì lên phòng ôn bài. Vì bài khá nhiều nên cô làm mãi cũng đã đến đêm muộn, cô nhanh chóng đứng dậy vung vai rồi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi vào skincare. Đến lúc lên giường cũng đã 23h.
Lên giường cầm điện thoại lướt lướt một ít thì chợt nhìn thấy một bài báo với tiêu đề: "Tổng giám đóc Tập đoàn tài chính B Vũ Tuấn Minh vướng nghỉ vấn hẹn hò với ngôi sao nổi tiếng Cố Mình Châu". Mộc Miên nhíu mày rồi cũng nhấn vào xem, khi lướt đọc thì hình ảnh hài người họ thân mật chính là hôm Chủ Nhật cô và Yến Linh bắt gặp. Đọc xong, cô tắt điện thoại trong lòng hụt đi một nhịp khiến trong lòng cô bứt rứt khó chịu. Biết rằng họ chẳng liên quan đến cô nhưng hình ảnh của hai người họ thân mật ấy quả thực khiến cô đau đâu không nguôi.
Cả đêm lăn qua lăn lại mãi đến 3h sáng cô mới chìm sâu vào giấc ngủ vừa cảm giác chợp mắt được một chút thì trời cũng gần sáng. Nhưng Mộc Miên lại chẳng thể mở mắt, cả người cô mệt mỏi rã rời, hô hấp cũng khó khăn. Đến hơn 6h sáng mãi thấy cô chưa xuống nhà thì mẹ cô lên phòng gõ cửa. Gõ mãi nhưng cô chẳng mỏ cửa, mẹ cô liền lo lắng mở cửa đi vào. Khi vào trong bà nhìn thấy Mộc Miên trên trán đầy mồ hôi, đang cố gắng hít thở. Bà liền đến chỗ con gái lay nhẹ người cô thì cảm giác da thịt của cô như lửa đốt, cả người tuy chảy mồ hôi nhưng cô lại cố cuộn mình trong chăn. Bà thấy không ổn thì nhẹ nhàng gọi:
- Mộc Miên ơi, dậy đi học con.
Nghe giọng của mẹ nhưng cô mở mắt không nổi, đầu cô đau quá. Nếu bây giờ mà mở mắt cô sẽ chóng mặt xoay vòng mất.
Thấy cô không phản ứng mẹ cô nhanh chóng chạy xuống nhà tìm chồng. Ba cô nhanh chóng chạy lên phòng cô rồi kiểm tra sơ qua cho cô. Thấy con gái mê man không tỉnh táo, ông nhanh chóng cùng vợ mình đỡ con ra xe đến bệnh viện.
Tại Đại học Ngoại ngữ (trực thuộc Đại học Quốc gia A)...
Lúc này chỉ còn 15 phút nữa là vào lớp, Yến Linh đợi mãi không thấy Mộc Miên đến. Cô nàng lấy làm lạ bởi Mộc Miên đến lớp lúc nào cũng trước 20 phút nhưng sao hôm nay lại lạ quá. Đợi mãi thì chỉ còn 10 phút nữa là vào học nhưng Yến Linh mãi chẳng thấy bóng dáng của bạn mình liền lo lắng lấy điện thoại ra gọi nhưng chẳng ai nghe máy. Cô đành gọi cho bà Mộc Khuê - mẹ của Mộc Miên thì bảo là cô bị bệnh đang ở bệnh viên nên nhờ cô xin phép giúp Mộc Miên.
Lúc này ở dưới nhà Mộc Miên, Tuấn Minh cũng sốt ruột khi đã gần vào học mà chẳng thấy Mộc Miên đâu. Anh đã gọi cho cô mấy cuộc nhưng chẳng thấy ai nghe, sắp đến giờ họp của công ty anh đành lên xe phi nhanh đến.
Mộc Miên lúc này đã qua cơn sốt nhưng vẫn đang truyền nước, cô bị suy nhược sức khoẻ vì học quá nhiều lại bị yếu tim nên bệnh nhanh chóng xuất hiện. Bởi ngày Chủ Nhật cô vẫn khoẻ nhưng đến ngày thứ Hai thì đột nhiên phát bệnh không rõ nguyên do. Cũng vì cô như thế nên bố mẹ cô không cho cô đi làm thêm mà bảo bọc chăm sóc cô như một đứa trẻ. Dù mẹ cô có gay gắt hay như thế nào nhưng quả thật trong lòng bà vẫn yêu thương cô như một đứa trẻ, bảo bọc cô không cho cô vướng tay vào việc gì nặng nhọc.
. Truyện Việt Nam
Lên giường cầm điện thoại lướt lướt một ít thì chợt nhìn thấy một bài báo với tiêu đề: "Tổng giám đóc Tập đoàn tài chính B Vũ Tuấn Minh vướng nghỉ vấn hẹn hò với ngôi sao nổi tiếng Cố Mình Châu". Mộc Miên nhíu mày rồi cũng nhấn vào xem, khi lướt đọc thì hình ảnh hài người họ thân mật chính là hôm Chủ Nhật cô và Yến Linh bắt gặp. Đọc xong, cô tắt điện thoại trong lòng hụt đi một nhịp khiến trong lòng cô bứt rứt khó chịu. Biết rằng họ chẳng liên quan đến cô nhưng hình ảnh của hai người họ thân mật ấy quả thực khiến cô đau đâu không nguôi.
Cả đêm lăn qua lăn lại mãi đến 3h sáng cô mới chìm sâu vào giấc ngủ vừa cảm giác chợp mắt được một chút thì trời cũng gần sáng. Nhưng Mộc Miên lại chẳng thể mở mắt, cả người cô mệt mỏi rã rời, hô hấp cũng khó khăn. Đến hơn 6h sáng mãi thấy cô chưa xuống nhà thì mẹ cô lên phòng gõ cửa. Gõ mãi nhưng cô chẳng mỏ cửa, mẹ cô liền lo lắng mở cửa đi vào. Khi vào trong bà nhìn thấy Mộc Miên trên trán đầy mồ hôi, đang cố gắng hít thở. Bà liền đến chỗ con gái lay nhẹ người cô thì cảm giác da thịt của cô như lửa đốt, cả người tuy chảy mồ hôi nhưng cô lại cố cuộn mình trong chăn. Bà thấy không ổn thì nhẹ nhàng gọi:
- Mộc Miên ơi, dậy đi học con.
Nghe giọng của mẹ nhưng cô mở mắt không nổi, đầu cô đau quá. Nếu bây giờ mà mở mắt cô sẽ chóng mặt xoay vòng mất.
Thấy cô không phản ứng mẹ cô nhanh chóng chạy xuống nhà tìm chồng. Ba cô nhanh chóng chạy lên phòng cô rồi kiểm tra sơ qua cho cô. Thấy con gái mê man không tỉnh táo, ông nhanh chóng cùng vợ mình đỡ con ra xe đến bệnh viện.
Tại Đại học Ngoại ngữ (trực thuộc Đại học Quốc gia A)...
Lúc này chỉ còn 15 phút nữa là vào lớp, Yến Linh đợi mãi không thấy Mộc Miên đến. Cô nàng lấy làm lạ bởi Mộc Miên đến lớp lúc nào cũng trước 20 phút nhưng sao hôm nay lại lạ quá. Đợi mãi thì chỉ còn 10 phút nữa là vào học nhưng Yến Linh mãi chẳng thấy bóng dáng của bạn mình liền lo lắng lấy điện thoại ra gọi nhưng chẳng ai nghe máy. Cô đành gọi cho bà Mộc Khuê - mẹ của Mộc Miên thì bảo là cô bị bệnh đang ở bệnh viên nên nhờ cô xin phép giúp Mộc Miên.
Lúc này ở dưới nhà Mộc Miên, Tuấn Minh cũng sốt ruột khi đã gần vào học mà chẳng thấy Mộc Miên đâu. Anh đã gọi cho cô mấy cuộc nhưng chẳng thấy ai nghe, sắp đến giờ họp của công ty anh đành lên xe phi nhanh đến.
Mộc Miên lúc này đã qua cơn sốt nhưng vẫn đang truyền nước, cô bị suy nhược sức khoẻ vì học quá nhiều lại bị yếu tim nên bệnh nhanh chóng xuất hiện. Bởi ngày Chủ Nhật cô vẫn khoẻ nhưng đến ngày thứ Hai thì đột nhiên phát bệnh không rõ nguyên do. Cũng vì cô như thế nên bố mẹ cô không cho cô đi làm thêm mà bảo bọc chăm sóc cô như một đứa trẻ. Dù mẹ cô có gay gắt hay như thế nào nhưng quả thật trong lòng bà vẫn yêu thương cô như một đứa trẻ, bảo bọc cô không cho cô vướng tay vào việc gì nặng nhọc.
. Truyện Việt Nam
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.