Điều Kì Diệu Mang Tên Tình Yêu
Chương 51: Chương Cãi cọ đã kéo hai người gần nhau hơn
queen song tử iu dino jiyeon
23/02/2016
Phong cứ kéo
Ailee đi ra khỏi trường.Cô cố gỡ tay ra mà vẫn hông được.Đến khi cách trường
khoảng 2 m thì cô mới hất tay Phong ra.
-Anh bị khùng à hay sao mà cứ kéo tôi như điên vậy?Tay tôi đỏ hết lên rồi này.-Cô vừa xoa tay vừa mắng
-Tôi mà không kéo cô đi chắc cô còn điên hơn tôi ấy chứ.-Phong gân cổ
-Tôi điên j chứ?
-Tôi mà không kéo cô đi chắc cô đã tặng cho Ryan một bạt tai rồi.
-Cái đó là tôi sai chắc.
-Ai chả biết cô thương em cô nên mới làm vậy.Chúng tôi nhìn thấy cô vì Ryan mà mắng người,mà trở thành một con người khác hoàn toàn với Ailee hằng ngày,lúc đó cô là một Ailee rất sắc sảo,khó đoán và hung dữ thì chúng tôi cũng rất cảm động.Nhưng đừng vì một chút sĩ diện khi bị đứa em gái nói thế này thế kia mà nổi giận.
-Sĩ diện sao?-Cô cau mày
-Đúng.Cô có hiểu rõ về Ryan ko?Ryan nghĩ gì?Cô ấy nghĩ gì?Căn bản là cô chẳng hiểu j về cô ấy cả.
-Anh thì biết j mà nói chứ.
-Vậy cô có biết lý do vì sao Ryan lại cư xử như vậy ko?
-Tôi….Anh thì hểu về nó chắc.Trong một tuần,anh biết j về chúng tôi mà nói chứ.
-Đúng,tôi đâu biết j.Nhưng cái mà tôi muốn nói là cô hãy kiềm chế cái tính nóng nảy của mình đi
-Tôi kiềm chế hết nổi rồi.
-Vậy thì cô chịu thôi một câu sẽ chết chắc.
-Anh chỉ giỏi nói mồm thôi.Nếu Hải Băng cũng làm như vậy thì anh có chịu nổi ko?
-Được.Đôi với Băng,tuy tôi luôn dạy bảo nó một cách nghiêm khắc nhưng tôi vẫn luôn tôn trọng ý kiến của nó.Nó làm j tôi sẽ hỏi lý do rõ ràng ,tôi muốn mình hiểu nó hơn ai hết.Tuy tôi biết nó buồn,đau khổ nhưng tôi vẫn sẽ an ủi nó chứ không phải trách móc nó nên làm theo tôi thế này thế kia….gống như cô vậy.
-…….Tôi sẽ coi như đó là một lời khuyên.
-Chân thành đấy.
-Biết rồi.
-Họ ở kí túc xá ăn cơm rồi đấy.
-Tại anh ấy.Nói trước cho anh biết tui ko muốn nhịn đói đâu.
-Biết rồi.Tui mời cô đi ăn là được chứ j ?
-Ok.Ăn hết tiền ráng chịu nghe?
-Biết rồi.Quyết định mời con heo như cô ăn tui cx phải biết trước là sẽ cháy túi chứ.
-Anh….Này đừng có cái kiểu…Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng nha.
-Trời ơi,cô mà là cây thì chắc cây đó trong vòng một ngày nó to như cái cay 200 tuổi quá.
-Anh……
-Sao?Tôi sao?Cô ko có anh hay sao mà gọi tôi là anh thế.Hay là thích tôi nên gọi là anh.Nếu vậy thì từ lần sau gọi là Uppa cho nó hay.
-Cái đồ sao hỏa kia.
-OK tôi sẽ gọi cô là Noona.OK???
-Này tui già đến thế hay sao mà gọi tôi là Noona.Hay anh thấy mình trẻ quá đâm ra lú.
-Cô….
-Đi ăn thôi.
Cô bỏ đi trước mặc kệ Phong đứng đó mà mặt mũi đen thui khó chịu nhìn mà buồn cười.Sau đó cx chạy đi cùng với cô.
Hai người họ đến một quán ăn hàn quốc.Đây cx chỉ là một quán ăn bình dị,giản đơn,không phải những nhà hàng sang trọng.Phong định đưa cô đến đó nhưng cô lại muốn ăn ở quán giản dị một chút nên đưa cô đến đây.Bước vào quán,hai ngời ngồi ở một chiếc bàn cannhj cửa sổ.Cô chủ quán đi đến nói:
-Hai cháu muốn ăn j?
-Dạ cho cháu…-Cô ngẩng đầu lên nhìn cô bán hàng thì ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
-Cô Châu,thì ra cô làm việc ở đây ạ?-Cô đứng bật dậy
-Uk.Cô mở một quán ăn nhỏ ở đây,không ngờ lại gặp cháu.
-Trời ơi ba cháu bảo cô về công ty làm thì cô không chịu cô lại đi làm ở đây.Cô có biết cháu nhớ cô lắm ko?-Cô ôm chầm lấy người mang tên cô Châu.
Cô Chau là cô ruôtj của chị em nó.Cô lấy chồng người hàn quốc và bây giờ đang làm việc ở quán ăn cùng với chồng của mình.
-Cô cũng nhớ cháu lắm.Về mà chẳng đến thăm cô j cả.
-Cháu xin lỗi mà.Nhưng chú đâu rồi cô?
-À…chú đi mua thêm chút đồ rồi.Thôi ăn j cô làm cho.Hôm nay cho cháu và bạn cháu ăn xả láng luôn.-Rôi cô Châu nhìn sang Phong đang nhìn hai người nói chuyện.
Nhận thấy cô Châu nhìn mình,phong liền đứng dậy lễ phép:
-Dạ,cháu chào cô.Cháu là Phong,bạn của Sa ạ.
-Uk.Chào cháu.Nhưng…cháu là bạn trai của An Sa hả?
-Dạ.-Cả 2 đồng thanh ngạc nhiên-Ko phải đâu ạ.
-Rồi,cô biết rồi.Hai đứa có cần phản ứng mạnh vậy không.
-Cô à cô đừng nói cho ba cháu biết nha.
-Rồi.Hai đứa ăn j hôm nay cô mời.
-Ko cần đâu cô,hôm nay tên này trả nên cô cứ lấy tiền đi ạ.
-Được rồi.-Quay sang Phong-Cháu thảm rồi.Các cháu muốn ăn j nào?
Ailee ngồi vào bàn.
-Anh ăn j thì gọi đi.
-Cô muốn ăn j thì cứ gọi đi.
-OK thôi.-Cô nhìn vào bảng thực đơn to ở đối diện mình.
-UK.
-Cô ơi,cho cháu 1 mỳ hải sản,2 phần cơm cuộn,1 canh kim chi,1 canh rong biển,2 phần bánh gạo cay,2 chân giò hải sản và 1 lẩu kim chi với lại cho thêm một ly cacao đá nha.
-Cái miệng cô bé vậy mà cũng ăn được nhiều quá ha.
-Đương nhiên.Anh gọi đi.
-Dạ cho cháu một canh kim chi,một bánh gạo cay xào, một cơm cuộn và một pepsi .
-Uk.2 đứa chờ cô chút.
Sau đó cô đi vào trong làm đồ ăn.Ở bàn Phong nói
-Cô gọi vậy rồi có ăn hết ko?
-Có.
-Khỏe nhỉ.Đó là cô ruột à.
-Uk.
Sau 5’,các món ăn đc bày hết ra bàn.Cô Châu nói:
-Các cháu ăn ngon miệng nhé.
-Dạn vâng.-Cả hai đồng thanh
-À cô ơi,khi mà bọn cháu xử lí xog chỗ này thì cô mang cho bọn 2 ly kem nha.
-Chắc cháu đốt tiền nhà người ta quá.
Ailee cười rồi bắt đầu với công cuộc ăn uống.Phong nhìn cô ăn mà sửng sôt,thắc mắc không biết cô là người hay heo,kiếp trước cô có bị bỏ đói ko mà kiế này cô ăn còn hơn cả heo.Ăn xog,2 người đi dạo một đoạn rồi cũng về trường.Có lẽ,khoảng cách của họ cũng đang được rút ngắn
nhưng lại ko phát hiện ra.Do họ quá ngốc chăng hay cố tình ko hiểu.
*Còn ở chỗ Nhi thì sao nhỉ????
Sau khi bọn nó kéo nhau đi,Nhi tức giận lên mặt.Mọi người xung quanh thì chỉ chỏ,có người còn nhìn Nhi rồi cười nửa moeengj tỏ vẻ khinh miệt.Cô tức quá liền về nhà luôn.Dù sao thì nhi cx rất ghét bị người khác chỉ chỏ.
Nhưng mọi chuyện đâu phải ở đó mà kết thúc chứ.Chờ tập tiếp nha mn.
-Anh bị khùng à hay sao mà cứ kéo tôi như điên vậy?Tay tôi đỏ hết lên rồi này.-Cô vừa xoa tay vừa mắng
-Tôi mà không kéo cô đi chắc cô còn điên hơn tôi ấy chứ.-Phong gân cổ
-Tôi điên j chứ?
-Tôi mà không kéo cô đi chắc cô đã tặng cho Ryan một bạt tai rồi.
-Cái đó là tôi sai chắc.
-Ai chả biết cô thương em cô nên mới làm vậy.Chúng tôi nhìn thấy cô vì Ryan mà mắng người,mà trở thành một con người khác hoàn toàn với Ailee hằng ngày,lúc đó cô là một Ailee rất sắc sảo,khó đoán và hung dữ thì chúng tôi cũng rất cảm động.Nhưng đừng vì một chút sĩ diện khi bị đứa em gái nói thế này thế kia mà nổi giận.
-Sĩ diện sao?-Cô cau mày
-Đúng.Cô có hiểu rõ về Ryan ko?Ryan nghĩ gì?Cô ấy nghĩ gì?Căn bản là cô chẳng hiểu j về cô ấy cả.
-Anh thì biết j mà nói chứ.
-Vậy cô có biết lý do vì sao Ryan lại cư xử như vậy ko?
-Tôi….Anh thì hểu về nó chắc.Trong một tuần,anh biết j về chúng tôi mà nói chứ.
-Đúng,tôi đâu biết j.Nhưng cái mà tôi muốn nói là cô hãy kiềm chế cái tính nóng nảy của mình đi
-Tôi kiềm chế hết nổi rồi.
-Vậy thì cô chịu thôi một câu sẽ chết chắc.
-Anh chỉ giỏi nói mồm thôi.Nếu Hải Băng cũng làm như vậy thì anh có chịu nổi ko?
-Được.Đôi với Băng,tuy tôi luôn dạy bảo nó một cách nghiêm khắc nhưng tôi vẫn luôn tôn trọng ý kiến của nó.Nó làm j tôi sẽ hỏi lý do rõ ràng ,tôi muốn mình hiểu nó hơn ai hết.Tuy tôi biết nó buồn,đau khổ nhưng tôi vẫn sẽ an ủi nó chứ không phải trách móc nó nên làm theo tôi thế này thế kia….gống như cô vậy.
-…….Tôi sẽ coi như đó là một lời khuyên.
-Chân thành đấy.
-Biết rồi.
-Họ ở kí túc xá ăn cơm rồi đấy.
-Tại anh ấy.Nói trước cho anh biết tui ko muốn nhịn đói đâu.
-Biết rồi.Tui mời cô đi ăn là được chứ j ?
-Ok.Ăn hết tiền ráng chịu nghe?
-Biết rồi.Quyết định mời con heo như cô ăn tui cx phải biết trước là sẽ cháy túi chứ.
-Anh….Này đừng có cái kiểu…Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng nha.
-Trời ơi,cô mà là cây thì chắc cây đó trong vòng một ngày nó to như cái cay 200 tuổi quá.
-Anh……
-Sao?Tôi sao?Cô ko có anh hay sao mà gọi tôi là anh thế.Hay là thích tôi nên gọi là anh.Nếu vậy thì từ lần sau gọi là Uppa cho nó hay.
-Cái đồ sao hỏa kia.
-OK tôi sẽ gọi cô là Noona.OK???
-Này tui già đến thế hay sao mà gọi tôi là Noona.Hay anh thấy mình trẻ quá đâm ra lú.
-Cô….
-Đi ăn thôi.
Cô bỏ đi trước mặc kệ Phong đứng đó mà mặt mũi đen thui khó chịu nhìn mà buồn cười.Sau đó cx chạy đi cùng với cô.
Hai người họ đến một quán ăn hàn quốc.Đây cx chỉ là một quán ăn bình dị,giản đơn,không phải những nhà hàng sang trọng.Phong định đưa cô đến đó nhưng cô lại muốn ăn ở quán giản dị một chút nên đưa cô đến đây.Bước vào quán,hai ngời ngồi ở một chiếc bàn cannhj cửa sổ.Cô chủ quán đi đến nói:
-Hai cháu muốn ăn j?
-Dạ cho cháu…-Cô ngẩng đầu lên nhìn cô bán hàng thì ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
-Cô Châu,thì ra cô làm việc ở đây ạ?-Cô đứng bật dậy
-Uk.Cô mở một quán ăn nhỏ ở đây,không ngờ lại gặp cháu.
-Trời ơi ba cháu bảo cô về công ty làm thì cô không chịu cô lại đi làm ở đây.Cô có biết cháu nhớ cô lắm ko?-Cô ôm chầm lấy người mang tên cô Châu.
Cô Chau là cô ruôtj của chị em nó.Cô lấy chồng người hàn quốc và bây giờ đang làm việc ở quán ăn cùng với chồng của mình.
-Cô cũng nhớ cháu lắm.Về mà chẳng đến thăm cô j cả.
-Cháu xin lỗi mà.Nhưng chú đâu rồi cô?
-À…chú đi mua thêm chút đồ rồi.Thôi ăn j cô làm cho.Hôm nay cho cháu và bạn cháu ăn xả láng luôn.-Rôi cô Châu nhìn sang Phong đang nhìn hai người nói chuyện.
Nhận thấy cô Châu nhìn mình,phong liền đứng dậy lễ phép:
-Dạ,cháu chào cô.Cháu là Phong,bạn của Sa ạ.
-Uk.Chào cháu.Nhưng…cháu là bạn trai của An Sa hả?
-Dạ.-Cả 2 đồng thanh ngạc nhiên-Ko phải đâu ạ.
-Rồi,cô biết rồi.Hai đứa có cần phản ứng mạnh vậy không.
-Cô à cô đừng nói cho ba cháu biết nha.
-Rồi.Hai đứa ăn j hôm nay cô mời.
-Ko cần đâu cô,hôm nay tên này trả nên cô cứ lấy tiền đi ạ.
-Được rồi.-Quay sang Phong-Cháu thảm rồi.Các cháu muốn ăn j nào?
Ailee ngồi vào bàn.
-Anh ăn j thì gọi đi.
-Cô muốn ăn j thì cứ gọi đi.
-OK thôi.-Cô nhìn vào bảng thực đơn to ở đối diện mình.
-UK.
-Cô ơi,cho cháu 1 mỳ hải sản,2 phần cơm cuộn,1 canh kim chi,1 canh rong biển,2 phần bánh gạo cay,2 chân giò hải sản và 1 lẩu kim chi với lại cho thêm một ly cacao đá nha.
-Cái miệng cô bé vậy mà cũng ăn được nhiều quá ha.
-Đương nhiên.Anh gọi đi.
-Dạ cho cháu một canh kim chi,một bánh gạo cay xào, một cơm cuộn và một pepsi .
-Uk.2 đứa chờ cô chút.
Sau đó cô đi vào trong làm đồ ăn.Ở bàn Phong nói
-Cô gọi vậy rồi có ăn hết ko?
-Có.
-Khỏe nhỉ.Đó là cô ruột à.
-Uk.
Sau 5’,các món ăn đc bày hết ra bàn.Cô Châu nói:
-Các cháu ăn ngon miệng nhé.
-Dạn vâng.-Cả hai đồng thanh
-À cô ơi,khi mà bọn cháu xử lí xog chỗ này thì cô mang cho bọn 2 ly kem nha.
-Chắc cháu đốt tiền nhà người ta quá.
Ailee cười rồi bắt đầu với công cuộc ăn uống.Phong nhìn cô ăn mà sửng sôt,thắc mắc không biết cô là người hay heo,kiếp trước cô có bị bỏ đói ko mà kiế này cô ăn còn hơn cả heo.Ăn xog,2 người đi dạo một đoạn rồi cũng về trường.Có lẽ,khoảng cách của họ cũng đang được rút ngắn
nhưng lại ko phát hiện ra.Do họ quá ngốc chăng hay cố tình ko hiểu.
*Còn ở chỗ Nhi thì sao nhỉ????
Sau khi bọn nó kéo nhau đi,Nhi tức giận lên mặt.Mọi người xung quanh thì chỉ chỏ,có người còn nhìn Nhi rồi cười nửa moeengj tỏ vẻ khinh miệt.Cô tức quá liền về nhà luôn.Dù sao thì nhi cx rất ghét bị người khác chỉ chỏ.
Nhưng mọi chuyện đâu phải ở đó mà kết thúc chứ.Chờ tập tiếp nha mn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.