Chương 50: Mộ Dung Liên Tuyết
Tùy Ngộ Giả
16/12/2021
Sáng ngày thứ hai, sau khi Phương Lâm đi đến trước mặt Lang Chủ báo cáo tình huống ra ngoài, đột nhiên phát hiện Lang Chủ trước mắt giống như như trước kia, hình như hôm nay Lang Chủ rất hưng phấn, còn mang theo một chút khẩn trương!
Phương Lâm lắc đầu, là mình quá khẩn trương, liếc nhìn bóng người như Thần Ma kia, làm sao có thể sẽ khẩn trương!
Ngay tại thời điểm bọn người Tần Lâm Quân quan sát Hắc Lang trại, đột nhiên phát hiện một vị thống lĩnh rất quen thuộc. Tần Liệt hô nhỏ một tiếng:
- Là Tiêu Chiến, Tiêu Chiến không phải thủ hạ của Tần Vương sao?
Bọn họ trông thấy Tiêu Chiến đang huấn luyện một trăm người hắn thống lĩnh. Khi Tiêu Chiến trông thấy đám người Tần Lâm Quân, trong lòng hơi hồi hộp một chút, gặp được! Bị phát hiện! Ta không nên đi ra huấn luyện, nhưng nếu như mình không có huấn luyện chẳng phải càng kỳ quái!
Chỉ nhìn thấy bọn người Tần Lâm Quân chậm rãi đi tới. Tiêu Chiến trông thấy bọn họ đi tới chỉ có thể kiên trì tiến lên, nhẹ giọng chào hỏi:
- Gặp qua vương phi!
Tần Lâm Quân có chút kỳ quái nhìn lấy hắn:
- Ngươi là Tiêu Chiến, ngươi không phải đầu nhập vào Tần Vương sao! Sao lại tới nơi này!
Tiêu Chiến cười khổ nói:
- Vương phi, bởi vì Tần Vương không cần ta làm chuyện gì, nhưng ta ở Tần Vương phủ không có gì có thể trợ giúp Tần Vương điện hạ, ta cũng không có mặt mũi ở nơi đó. Cho nên cáo biệt điện hạ, chỉ có thể đến Hắc Lang trại! Đợi về sau ta có cơ hội mới báo đáp Tần Vương điện hạ!
Bọn người Tần Liệt nhẹ gật đầu nguyên lai là như thế. Lúc này Tần Lâm Quân nhíu mày nhớ tới lời Lữ Bố nói trước đó:
Xem ở trên mặt mũi Tần Vương? Vì sao lại xem ở trên mặt mũi Tần Vương Lý Chính, ta không tin một tuyệt thế võ tướng sẽ để ý một vương gia như thế. Chẳng lẽ Tần Vương Lý Chính đã sớm biết Lang Chủ Hắc Lang trại là người như thế nào, cho nên phái Tiêu Chiến trước tới tiếp xúc, muốn thu phục hắn.
Tần Lâm Quân híp mắt nhìn Tiêu Chiến. Nhìn để Tiêu Chiến hoảng sợ trong lòng, chẳng lẽ vương phi biết quan hệ giữa điện hạ cùng Lang Chủ?
Sau đó bọn người Tần Lâm Quân rời đi.
Lúc này, Tần Vương phủ chỉ còn lại có Tần Vương Lý Chính và Mộ Dung Liên Tuyết. Mộ Dung Liên Tuyết biết những người khác đi nơi nào, cho nên một người ngồi bên cạnh Tần Vương Lý Chính, thỉnh thoảng làm người hầu rót trà, ngoắc ngoắc hoa trong chậu hoa, khẽ hát nhìn Lý Chính trên thư án xử lý một số văn kiện.
Phúc lão cùng Trần Cung đi ra ngoài xem tình huống Hoán Dương quận bây giờ như thế nào. Dạ Lăng Vân cùng Trần Đình đi phụ trợ Hoa Hùng. Vương Tùng cùng Vân Lâm hai người thì đi làm khách các đại thế lực bên trong Yến Dương thành. Dù sao không biết hôm nay thế nào mà bọn họ đều có nhiệm vụ, Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ cũng không thấy. Thật lâu, đột nhiên Lý Chính ngừng bút quay người nghiêm túc nhìn Mộ Dung Liên Tuyết hỏi:
- Ngươi đến Tần Vương phủ là vì cái gì?
Trần Cung trong La Võng điều tra, nhân tài đầu nhập vào Tần Vương phủ trên cơ bản đều có thể mò được tình huống rõ ràng, nhưng chỉ có Mộ Dung Liên Tuyết không biết từ nơi nào xuất hiện!
Mộ Dung Liên Tuyết khẽ giật mình, lập tức nhìn chằm chằm Lý Chính, thật lâu mới mở miệng nói:
- Chẳng lẽ ta tiến vào Tần Vương phủ nhất định muốn vì cái gì à?
Ánh mắt Mộ Dung Liên Tuyết lộ ra một tia ủy khuất.
Lý Chính bình tĩnh nhìn nàng, đột nhiên nhìn ra bên ngoài hô:
- Tiền bối, ở bên ngoài đợi lâu như vậy, vào đi!
Mộ Dung Liên Tuyết nhất thời kinh hãi, Tần Vương Lý Chính chỉ chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi, làm sao có thể phát hiện được Dung bà bà!
Chỉ thấy bên trong gian phòng đột nhiên xuất hiện một vị mang bộ dáng thiếu phụ!
- Tần Vương điện hạ quả nhiên không tầm thường, không chỉ có nắm giữ tu vi Tông Sư sơ kỳ, lại còn có thể phát hiện lão thân, phải biết Tông Sư đỉnh phong Phúc lão kia cũng không có phát hiện lão thân tồn tại. Mặc dù là thiếu phụ nhưng phát ra âm thanh vậy mà như một lão nhân!
- Dung bà bà!
Mộ Dung Liên Tuyết trông thấy Dung bà bà đột nhiên tiến đến không kiềm hãm được hô một tiếng. Lập tức nghe lời Dung bà bà nói không thể tin nhìn thoáng qua Lý Chính:
- Tông Sư sơ kỳ!
- Không sai, nếu không phải trước đó ngươi lộ ra một tia khí tức, kém chút ngay cả lão thân đều bị gạt!
Ánh mắt Lý Chính bình tĩnh nhìn Mộ Dung Liên Tuyết cùng Dung bà bà:
- Không biết các ngươi đến Tần Vương phủ là vì cái gì?
- Vậy ngươi thấy ta đến Tần Vương phủ làm ra chuyện gì có lỗi với Tần Vương ngươi sao!
Mộ Dung Liên Tuyết thấy Lý Chính dùng ánh mắt bình thản nhìn mình, nghĩ đến trong khoảng thời gian này cực khổ giúp hắn quản lý sự vụ lớn nhỏ Tần Vương phủ, trong lòng không khỏi ủy khuất.
Lý Chính thản nhiên nói:
- Tần Vương phủ không thể xuất hiện bất kỳ việc gì ta không chưởng khống được! Các ngươi đối với ta mà nói là có tiềm ẩn nguy hiểm!
Mộ Dung Liên Tuyết dung nhan tuyệt mỹ ngỡ ngàng nhìn Lý Chính cho tới bây giờ đều không có đối xử với mình như thế, lệ trên khóe mắt sắp trào ra. Nhưng biểu lộ trên mặt Lý Chính không có dao động.
Dung bà bà nhìn Mộ Dung Liên Tuyết một chút, rồi nhìn về phía Lý Chính không khỏi giận dữ nói:
- Ai! Ta thấy nếu hôm nay không nói rõ ràng là không được.
- Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta không phải người Đại Hiên hoàng triều, cho nên ngươi không cần lo lắng cho bọn ta là thám tử thế lực khác, chúng ta bây giờ chỉ là một người không có nhà để về, hy vọng có thể tìm tới một chỗ an thân.
- Khoảng thời gian Liên Tuyết ở trong Tần Vương phủ, ngươi không nhìn ra nàng là một tiểu nữ hài tâm tư đơn thuần sao!
- Chúng ta sẽ không làm ra chuyện nguy hiểm gì đối với Tần Vương phủ, Tần Vương yên tâm!
- Hừ! Ngươi cho rằng ta muốn ở đây lắm à, Dung bà bà chúng ta đi! Rời khỏi Tần Vương phủ này.
Mộ Dung Liên Tuyết chạy đến bên cạnh lôi kéo cánh tay Dung bà bà ủy khuất nói.
Dung bà bà làm sao không biết Mộ Dung Liên Tuyết khẩu thị tâm phi, Mộ Dung Liên Tuyết trước kia sinh hoạt với hai người mình mấy năm còn không có vui cười nhiều như ở Tần Vương phủ đâu!
Dung bà bà hiền hòa nhìn Mộ Dung Liên Tuyết, sau đó nói với Lý Chính:
- Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, chúng ta ở trong Tần Vương phủ, về sau lúc cần thiết, ta có thể xuất thủ tương trợ, như thế nào!
- Dung bà bà!
Mộ Dung Liên Tuyết tràn ngập nước mắt nhìn bà.
Bộ mặt Lý Chính nhất thời nhu hòa đổi một loại ngữ khí khás:
- Tiền bối xin lỗi, ngươi hẳn là có thể lý giải tình huống Tần Vương phủ, thực sự chịu không được bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Lập tức đi đến trước mặt Mộ Dung Liên Tuyết nói xin lỗi:
- Xin lỗi! Liên Tuyết, ta biết Liên Tuyết đáng yêu của chúng ta sẽ không tổn thương Tần Vương phủ chúng ta! Nhưng ta vẫn muốn hiểu rõ ràng, hi vọng ngươi có thể hiểu được!
Mộ Dung Liên Tuyết nhìn Lý Chính nói:
- Đúng, chính là muốn ta hiểu ngươi, vậy ngươi có thể hiểu ta hay không!
Lý Chính chăm chú nhìn Mộ Dung Liên Tuyết:
- Xin lỗi!
Mộ Dung Liên Tuyết nhìn vẻ mặt Lý Chính chăm chú, sắc mặt đỏ lên lên, quay đầu đi dữ dằn nói:
- Hiện tại ngươi có thể gọi bọn họ đi ra rồi hả!
Lý Chính cười khổ phủi tay, cao thủ La Võng trên nóc nhà ào ào rút lui. Phúc lão, Trần Cung, Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm, Vương Tùng sáu người một tên tiếp một tên đi ra. Mộ Dung Liên Tuyết nhìn bọn hắn đi tới, mắt lạnh nhìn tất cả:
- Hừ!
Phúc lão, Trần Cung, Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm, Vương Tùng sáu người nhìn Mộ Dung Liên Tuyết cười khổ không thôi.
- Xin lỗi! Mộ Dung tiểu thư…
- Hừ!
Mộ Dung Liên Tuyết nhanh chóng lôi kéo Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ vừa mới tiến đến trực tiếp đi ra ngoài.
Phương Lâm lắc đầu, là mình quá khẩn trương, liếc nhìn bóng người như Thần Ma kia, làm sao có thể sẽ khẩn trương!
Ngay tại thời điểm bọn người Tần Lâm Quân quan sát Hắc Lang trại, đột nhiên phát hiện một vị thống lĩnh rất quen thuộc. Tần Liệt hô nhỏ một tiếng:
- Là Tiêu Chiến, Tiêu Chiến không phải thủ hạ của Tần Vương sao?
Bọn họ trông thấy Tiêu Chiến đang huấn luyện một trăm người hắn thống lĩnh. Khi Tiêu Chiến trông thấy đám người Tần Lâm Quân, trong lòng hơi hồi hộp một chút, gặp được! Bị phát hiện! Ta không nên đi ra huấn luyện, nhưng nếu như mình không có huấn luyện chẳng phải càng kỳ quái!
Chỉ nhìn thấy bọn người Tần Lâm Quân chậm rãi đi tới. Tiêu Chiến trông thấy bọn họ đi tới chỉ có thể kiên trì tiến lên, nhẹ giọng chào hỏi:
- Gặp qua vương phi!
Tần Lâm Quân có chút kỳ quái nhìn lấy hắn:
- Ngươi là Tiêu Chiến, ngươi không phải đầu nhập vào Tần Vương sao! Sao lại tới nơi này!
Tiêu Chiến cười khổ nói:
- Vương phi, bởi vì Tần Vương không cần ta làm chuyện gì, nhưng ta ở Tần Vương phủ không có gì có thể trợ giúp Tần Vương điện hạ, ta cũng không có mặt mũi ở nơi đó. Cho nên cáo biệt điện hạ, chỉ có thể đến Hắc Lang trại! Đợi về sau ta có cơ hội mới báo đáp Tần Vương điện hạ!
Bọn người Tần Liệt nhẹ gật đầu nguyên lai là như thế. Lúc này Tần Lâm Quân nhíu mày nhớ tới lời Lữ Bố nói trước đó:
Xem ở trên mặt mũi Tần Vương? Vì sao lại xem ở trên mặt mũi Tần Vương Lý Chính, ta không tin một tuyệt thế võ tướng sẽ để ý một vương gia như thế. Chẳng lẽ Tần Vương Lý Chính đã sớm biết Lang Chủ Hắc Lang trại là người như thế nào, cho nên phái Tiêu Chiến trước tới tiếp xúc, muốn thu phục hắn.
Tần Lâm Quân híp mắt nhìn Tiêu Chiến. Nhìn để Tiêu Chiến hoảng sợ trong lòng, chẳng lẽ vương phi biết quan hệ giữa điện hạ cùng Lang Chủ?
Sau đó bọn người Tần Lâm Quân rời đi.
Lúc này, Tần Vương phủ chỉ còn lại có Tần Vương Lý Chính và Mộ Dung Liên Tuyết. Mộ Dung Liên Tuyết biết những người khác đi nơi nào, cho nên một người ngồi bên cạnh Tần Vương Lý Chính, thỉnh thoảng làm người hầu rót trà, ngoắc ngoắc hoa trong chậu hoa, khẽ hát nhìn Lý Chính trên thư án xử lý một số văn kiện.
Phúc lão cùng Trần Cung đi ra ngoài xem tình huống Hoán Dương quận bây giờ như thế nào. Dạ Lăng Vân cùng Trần Đình đi phụ trợ Hoa Hùng. Vương Tùng cùng Vân Lâm hai người thì đi làm khách các đại thế lực bên trong Yến Dương thành. Dù sao không biết hôm nay thế nào mà bọn họ đều có nhiệm vụ, Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ cũng không thấy. Thật lâu, đột nhiên Lý Chính ngừng bút quay người nghiêm túc nhìn Mộ Dung Liên Tuyết hỏi:
- Ngươi đến Tần Vương phủ là vì cái gì?
Trần Cung trong La Võng điều tra, nhân tài đầu nhập vào Tần Vương phủ trên cơ bản đều có thể mò được tình huống rõ ràng, nhưng chỉ có Mộ Dung Liên Tuyết không biết từ nơi nào xuất hiện!
Mộ Dung Liên Tuyết khẽ giật mình, lập tức nhìn chằm chằm Lý Chính, thật lâu mới mở miệng nói:
- Chẳng lẽ ta tiến vào Tần Vương phủ nhất định muốn vì cái gì à?
Ánh mắt Mộ Dung Liên Tuyết lộ ra một tia ủy khuất.
Lý Chính bình tĩnh nhìn nàng, đột nhiên nhìn ra bên ngoài hô:
- Tiền bối, ở bên ngoài đợi lâu như vậy, vào đi!
Mộ Dung Liên Tuyết nhất thời kinh hãi, Tần Vương Lý Chính chỉ chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi, làm sao có thể phát hiện được Dung bà bà!
Chỉ thấy bên trong gian phòng đột nhiên xuất hiện một vị mang bộ dáng thiếu phụ!
- Tần Vương điện hạ quả nhiên không tầm thường, không chỉ có nắm giữ tu vi Tông Sư sơ kỳ, lại còn có thể phát hiện lão thân, phải biết Tông Sư đỉnh phong Phúc lão kia cũng không có phát hiện lão thân tồn tại. Mặc dù là thiếu phụ nhưng phát ra âm thanh vậy mà như một lão nhân!
- Dung bà bà!
Mộ Dung Liên Tuyết trông thấy Dung bà bà đột nhiên tiến đến không kiềm hãm được hô một tiếng. Lập tức nghe lời Dung bà bà nói không thể tin nhìn thoáng qua Lý Chính:
- Tông Sư sơ kỳ!
- Không sai, nếu không phải trước đó ngươi lộ ra một tia khí tức, kém chút ngay cả lão thân đều bị gạt!
Ánh mắt Lý Chính bình tĩnh nhìn Mộ Dung Liên Tuyết cùng Dung bà bà:
- Không biết các ngươi đến Tần Vương phủ là vì cái gì?
- Vậy ngươi thấy ta đến Tần Vương phủ làm ra chuyện gì có lỗi với Tần Vương ngươi sao!
Mộ Dung Liên Tuyết thấy Lý Chính dùng ánh mắt bình thản nhìn mình, nghĩ đến trong khoảng thời gian này cực khổ giúp hắn quản lý sự vụ lớn nhỏ Tần Vương phủ, trong lòng không khỏi ủy khuất.
Lý Chính thản nhiên nói:
- Tần Vương phủ không thể xuất hiện bất kỳ việc gì ta không chưởng khống được! Các ngươi đối với ta mà nói là có tiềm ẩn nguy hiểm!
Mộ Dung Liên Tuyết dung nhan tuyệt mỹ ngỡ ngàng nhìn Lý Chính cho tới bây giờ đều không có đối xử với mình như thế, lệ trên khóe mắt sắp trào ra. Nhưng biểu lộ trên mặt Lý Chính không có dao động.
Dung bà bà nhìn Mộ Dung Liên Tuyết một chút, rồi nhìn về phía Lý Chính không khỏi giận dữ nói:
- Ai! Ta thấy nếu hôm nay không nói rõ ràng là không được.
- Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta không phải người Đại Hiên hoàng triều, cho nên ngươi không cần lo lắng cho bọn ta là thám tử thế lực khác, chúng ta bây giờ chỉ là một người không có nhà để về, hy vọng có thể tìm tới một chỗ an thân.
- Khoảng thời gian Liên Tuyết ở trong Tần Vương phủ, ngươi không nhìn ra nàng là một tiểu nữ hài tâm tư đơn thuần sao!
- Chúng ta sẽ không làm ra chuyện nguy hiểm gì đối với Tần Vương phủ, Tần Vương yên tâm!
- Hừ! Ngươi cho rằng ta muốn ở đây lắm à, Dung bà bà chúng ta đi! Rời khỏi Tần Vương phủ này.
Mộ Dung Liên Tuyết chạy đến bên cạnh lôi kéo cánh tay Dung bà bà ủy khuất nói.
Dung bà bà làm sao không biết Mộ Dung Liên Tuyết khẩu thị tâm phi, Mộ Dung Liên Tuyết trước kia sinh hoạt với hai người mình mấy năm còn không có vui cười nhiều như ở Tần Vương phủ đâu!
Dung bà bà hiền hòa nhìn Mộ Dung Liên Tuyết, sau đó nói với Lý Chính:
- Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, chúng ta ở trong Tần Vương phủ, về sau lúc cần thiết, ta có thể xuất thủ tương trợ, như thế nào!
- Dung bà bà!
Mộ Dung Liên Tuyết tràn ngập nước mắt nhìn bà.
Bộ mặt Lý Chính nhất thời nhu hòa đổi một loại ngữ khí khás:
- Tiền bối xin lỗi, ngươi hẳn là có thể lý giải tình huống Tần Vương phủ, thực sự chịu không được bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Lập tức đi đến trước mặt Mộ Dung Liên Tuyết nói xin lỗi:
- Xin lỗi! Liên Tuyết, ta biết Liên Tuyết đáng yêu của chúng ta sẽ không tổn thương Tần Vương phủ chúng ta! Nhưng ta vẫn muốn hiểu rõ ràng, hi vọng ngươi có thể hiểu được!
Mộ Dung Liên Tuyết nhìn Lý Chính nói:
- Đúng, chính là muốn ta hiểu ngươi, vậy ngươi có thể hiểu ta hay không!
Lý Chính chăm chú nhìn Mộ Dung Liên Tuyết:
- Xin lỗi!
Mộ Dung Liên Tuyết nhìn vẻ mặt Lý Chính chăm chú, sắc mặt đỏ lên lên, quay đầu đi dữ dằn nói:
- Hiện tại ngươi có thể gọi bọn họ đi ra rồi hả!
Lý Chính cười khổ phủi tay, cao thủ La Võng trên nóc nhà ào ào rút lui. Phúc lão, Trần Cung, Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm, Vương Tùng sáu người một tên tiếp một tên đi ra. Mộ Dung Liên Tuyết nhìn bọn hắn đi tới, mắt lạnh nhìn tất cả:
- Hừ!
Phúc lão, Trần Cung, Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân, Trần Đình, Vân Lâm, Vương Tùng sáu người nhìn Mộ Dung Liên Tuyết cười khổ không thôi.
- Xin lỗi! Mộ Dung tiểu thư…
- Hừ!
Mộ Dung Liên Tuyết nhanh chóng lôi kéo Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ vừa mới tiến đến trực tiếp đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.