Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 302: Tôi sẽ làm

Đang cập nhập

22/05/2021

Bạch An Tương nói xong, xoay người bước về.

Hách Linh lời nói đầy hàm ý trên mặt làm cho khó hiểu, sau đó cô phình cái mũi to lên,rồi hằn học nói: “Khó trách là đi xe của Mục Tư Nhã đến đây, bầy đặt còn đạo đức giả cái gì!”

Bạch An Tương tức giận đi tới trước mặt Trình Uyên,ra vẻ mặt bình tĩnh rồi kéo cánh tay của anh, “chúng taĐi thôi.”

Trình Uyên không biết chuyện gì đã xảy ra,đành đi theo Bạch An Tương một đoạn, sau đó gọi cô lại “An Tương, chờ anh một chút.”

“anh làm gì đấy?”

“Đợi chút nữa sẽ biết.”

“anh nghĩ từng đó chưa đủ xấu hổ sao? Anh không đi đúng không? anh không đi em đi.”

Bạch An Tương càng ngày càng cảm thấy không nhịn được.

Cô không hiểu tại sao Trình Uyên lại phải mặc một bộ đồ giao hàng nhanh, có phải là cố ý làm khó xử cho mình không?

rõ ràng nếu nói ra thân phận sẽ khiến đám bạn học hợm hĩnh này đều phải ngu người ra.

Càng nghĩ lại càng tức giận, liền buôn tay Trình Uyên ra rồi một mình đi.

Ai biết được, Trình Uyên lúc nay dùng tay kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

“An Tương, anh hỏi em, đây đều là bạn học cũ của em phải không?”

“Đúng vậy.”

“Bạn học của em có vẻ như đều không hiểu chuyện lắm, cho nên, chúng ta bây giờ không thể đi được.” Trình Uyên nhẹ giọng nói, “anh phải dạy cho bọn chúng một chút thế nào là lễ độ.”

Nghe đến đây, Bạch An Tương hơi giật mình.

Nói cách khác, thà phá mười cái miếu còn hơn phá một cuộc hôn nhân, những người này biết Bạch An Tương đã kết hôn, bản thân Bạch An Tương nói rất vui vẻ, nhưng đám người này ác ý vu khống chính mình để sủng ái Lương Siêu. Còn muốn chia rẽ, anh và Bạch An Tương,và thuyết phục Bạch An Tương đi theo Lương Siêu.

thực sự không hiểu nổi những người này.

Đây đều là bạn học cũ của Bạch An Tương, nếu đổi thành một người xa lạ, thì cái bạt tai to của Trình Uyên sẽ đước quất đi.

Tại thời điểm này.

Lương Siêu dẫn ông già Chu Kiệt vào biệt thự, sau đó đi vào phòng bếp.

Sau khi vào phòng bếp rộng gần 150 mét vuông, Chu Kiệt không khỏi thở dài, thấy bảy tám đầu bếp đang bận rộn, liền nói kiểu ngưỡng mộ: “Đúng là biệt thự ở Vịnh Ánh Trăng, ngay cả phòng bếp cũng hào phóng như vậy.”

Lương Siêu vội vàng cười nói: “Nếu Chu lão gia đây thích, tôi sẽ giúp Chu Lão có được một căn ở Vịnh Ánh Trăng này vào năm sau.”

Chu Kiệt nghe vậy cười cười, nhìn Lương Siêu liếc mắt một cái “Lương tiên sinh, hiện tại trong nước, cùng ngoài nước khác nhau, lão già đây cũng có tuổi không biết đợi đến được bao giờ.”

Bạn Những lời này khiến Lương Siêu có chút xấu hổ.

Đầu bếp mập nhìn thấy một nhóm người tới, nhất thời nhìn thấy Lương Siêu cũng tới, liền vội vàng chạy tới chào hỏi, “Ông chủ, theo yêu cầu của ngài, món ăn đã chuẩn bị xong, chỉ chờ ngài gọi lệnh nữa thôi, nửa giờ tới sẽ chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. “



Lương Siêu còn chưa lên tiếng, Chu Kiệt đã phát ra tiếng “A”.

“Nghe giọng của ngươi, chẳng lẽ ngươi là người Tân Giang?”

Đầu bếp mập mang theo một chút giọng Tân Giang, khi Chu Kiệt hỏi, hắn ta nhanh chóng cười nói: “Không thể qua được mắt của ngài!”

Chu Kiệt như nghĩ tới điều gì, đột nhiên cảm thán nói: “Ba mươi năm trước, ta làm ở Tân Giang, kinh doanh máy móc nông nghiệp, ở đó ròng rã tám năm.”

“mà lại, ngươi đến từ Tân Giang, nhất định sẽ có món ăn nổi tiếng của Tân Giang?”

Nghe vậy, đầu bếp mập khẽ giật mình, sau đó cười nói: “Ngài muốn ăn món gì cứ việc sai bảo, nều là món ăn ở Tân Giang nói không chừng 90% là làm được.”

Nghe vậy, Chu Kiệt khuôn mặt già nua không khỏi hiện lên một vẻ đỏ bừng, ý nghĩ như bay ngược hết thảy, thở dài nói: “ta nhớ hồi đó, khi gặp người yêu, món đầu tiên ta ăn chính là ở Tân Giang, Lẩu uyên ương nghịch nước ở Bảo Đức, sau đó ta đi một thời gian thì quay lại không bao giờ gặp lại nữa ”.

“Ây…”

Đầu bếp béo có chút sững sờ, không khỏi nhíu mày.

nhìn trong mắt Chu Kiệt, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, “Xem ra lão già ta đây không có may mắn được được hưởng phúc, mà đúng rồi, còn có một món ăn tên là hoàng hôn trong rừng.”

Đầu bếp béo trừng mắt nhìn, vẫn như cũ một mặt ngây thơ.

“trăng sao Truyền Thuyết?”

“…” Đầu bếp béo lắc đầu.

Sau đó Chu Kiệt nói bốn năm món ăn, đầu bếp mập đều nói chưa từng nghe qua.

“Haiz, thật đáng tiếc.” Chu Kiệt thở dài, “E rằng đến nay tay nghề ở Bảo Đức có lẽ đã thất truyền từ lâu.”

Đầu bếp mập vội vàng cười nói: “Nhắc đến Bảo Đức thì từ lâu tôi có nghe nói qua.”

Lương Siêu hung dữ trừng đầu bếp béo đầu bếp béo không khỏi rụt cổ một cái.

“Còn không mau nói ra, lòng vòng gì nữa, ta xem ai có thể nấu những món này, ta sẽ thuê lương cao nhất.”

Lương Siêu nói với đầu bếp mập.

Nghe vậy, người đầu bếp trở nên không vui, hắn nhếch miệng nói: “Ông chủ, tôi cũng là đầu bếp hạng nhất được cấp chứng chỉ quốc gia. Ngài nói vậy, ngay cả tôi cũng chưa từng nghe nói đến món ăn đó thì làm sao có người nào nấu được?”

Nghe vậy, Lương Siêu nhìn về phía Chu Kiệt, nhìn thấy Chu Kiệt vẻ mặt thất vọng.

Cũng đúng lúc này. . .

“vì sao Ngươi chưa nghe qua,thì ngươi nói người khác lại làm không được?” Một giọng nói đột nhiên vang lên.

Trình Uyên nắm tay Bạch An Tương chen vào phòng bếp.

Nhìn thấy Trình Uyên, mọi người đều nhíu mày.



Đầu bếp mập càng trừng mắt, tức giận nói: “CMM, ngươi là tên giao đồ ăn, ở chỗ quái nào cho ngươi lên tiếng, biến đi nhanh lên nghe không?”

Trình Uyên mặc kệ hắn, trực tiếp đi tới Chu Kiệt hỏi “Uyên ương nghịch nước, không phải là nước, hoàng hôn trong rừng, hoàng hôn không phải mây mù, trăng sao Truyền Thuyết sẽ gào thét nếu ngươi. không nhìn thấy mặt trăng. … phải không? “

Sau khi Trình Uyên nói xong, Lương Siêu lạnh lùng liếc anh một cái, nhếch mép nói: “Tiểu tử, tôi đối với ngươi lịch sự là bởi vì ngươi là chồng tạm thời của An Tương.

Ngươi biết người đứng trước mặt ngươi là ai không?

Ngươi cũng xứng nói chuyện với Chu lão tiên sinh đây sao? Mau cút ra ngoài. “

Đầu bếp béo cũng hét lên, “cmn ăn nói lung tung, nghe đều chưa từng nghe qua, đừng nói nhảm ở đây nữa, mau cút ngay đi, cầm lầy đồ rồi cút đi.”

Mọi người cũng mắng Trình Uyên.

Điều này khiến cho trên mặt Bạch An Tương càng thêm khó chịu, cô hung hăng cắn chặt môi, cảm giác ánh mắt của mọi người không chỉ có Trình Uyên, mà còn đặt lên ở trên người cô, giống như ngọn lửa, không ngừng nướng cô vậy.

Nhưng mà, tất cả mọi người đều không có để ý Chu Kiệt lúc này đã mở to mắt, vô cùng kinh ngạc nhìn Trình Uyên.

“nhóc con, ngươi đã nghe nói về những món ăn này sao?”

Chu Kiệt vừa thốt ra, những người khác lập tức im bặt.

Khuôn mặt nào cũng lộ ra vẻ khó tin.

Đây là có ý gì?

đó ta là một người giao đồ ăn,chẳng lẽ người đó có kiến thức hơn người đầu bếp hạng nhất quốc gia sao?

nói Đùa sao?

Những người này đều kinh ngạc vì Trình Uyên có thể biết những món ăn này, nhưng …

Trình Uyên lắc đầu, “Đâu chỉ là chưa từng nghe nói qua, ngươi muốn ăn, ta sẽ làm cho ngươi ăn.”

Chu Kiệt đột nhiên nheo mắt lại “Cái gì, ngươi … ngươi sẽ làm?”

“Không thể nào!” Những người khác chẳng qua bị sốc, nhưng người đầu bếp đột nhiên cảm thấy khủng hoảng sâu sắc, hắn cứng nơi cổ và kêu lên, “Điều này hoàn toàn không thể. Có sáu món ăn nổi tiếng trong nước. Tôi không thể nói hết tất cả.nhưng trong số đó là rất ngon nhưng tôi chỉ biết được tám chín phần. Tôi không tin, tôi là người đầu bếp hạng nhất quốc gia chưa từng nghe nói đến như vậy, mà ngươi là một người giao đồ ăn nhanh làm sao có thể làm! “

“Nếu tôi làm được thì sao?” Trình Uyên nhàn nhạt hỏi.

“Chuyện này tuyệt đối không thể, nếu ngươi làm được, ta… Ta sẽ bái ngươi làm sư phụ!” Đầu bếp mập nghiến răng nghiến lợi nói: “ngươi nếu nấu không được, hay là nấu bừa bãi vài món , vàng thau lẫn lộn, coi giả thành thật,vậy thì ngươi liền phải gọi ta là gia gia và cút khỏi đây ngay. “

Tất cả mọi người đều không tin Trình Uyên sẽ làm được, nghe xong lời này mọi người đều mỉm cười, bọn họ dường như muốn xem người chồng rác rưởi của Bạch An Tương này làm trò hề như thế nào.

Nói cách khác, nếu không lãng phí cơ hội này mà có thể làm ra được những món ăn mà đầu bếp hạng nhất quốc gia không làm được, thì sao có thể để người khác gọi là tên chồng rác rưỡi được nữa?

Lương Siêu khóe miệng cong lên, nhếch mép liếc Trình Uyên một cái, sau đó lại nhìn Bạch An Tương, như đang hỏi, người chồng rác rưởi của cô điên rồi sao?

Khi Bạch An Tương nghe thấy lời của Trình Uyên, cũng kịch liệt ngẩng đầu lên, chỉ muốn ngăn Trình Uyên lại nhưng…

Trình Uyên xắn tay áo lên,rồi nói “Giúp ta chuẩn bị hai hai ức vịt, bốn cánh ngỗng,thịt phi lê, ớt xanh, ớt đỏ, nấm trắng, nấm kim châm, lá sen, ba quả trứng, một ít hạt vừng rang qua. .. “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cao Phú Quý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook