Chương 655: Chân tướng rõ ràng
Mộng Nhập Hồng Hoang
07/03/2017
Chân tướng, rất nhanh đã rõ ràng.
Toàn bộ video ghi lại quá trình Hoàng Phú Quý hạ thấp bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên, làm khó dễ Liễu Kình Vũ, cuối cùng là hình ảnh Hoàng Phú Quý xé bản kế hoạch, hình ảnh được ghi lại vô cùng rõ ràng
Lúc này, sắc mặt của Lâm Hải Phong, Hoàng Chí Hoành và Tăng Hồng Đào đều trầm xuống.
Mặc kệ Liễu Kình Vũ đánh người là đúng hay sai, nhưng Hoàng Phú Quý ngay trước mặt mọi người nói dối cũng đủ khiến ba người sinh ra ác cảm với ông ta.
Tăng Hồng Đào thản nhiên nói:
– Bộ trưởng Hoàng, Thứ trưởng Lâm, sự tình đã rõ ràng rồi. Liễu Kình Vũ ở cơ quan trung ương gây rối, chuyện này là cậu ta không đúng, sau khi trở về, tôi sẽ xử lý thích đáng.
Nói tới đây, Tăng Hồng Đào nói với Liễu Kình Vũ:
– Liễu Kình Vũ, tiểu tử cậu còn không lập tức tới đây cho tôi, hiện tại tôi nghiêm trọng cảnh cáo xử phạt cậu, bây giờ cậu nhận lỗi với Vụ phó Hoàng đi, sau khi trở lại tỉnh Bạch Vân, tôi sẽ tiếp tục có các hình phạt khác.
Liễu Kình Vũ cũng là người hiểu chuyện, hắn tự nhiên nghe được Tăng Hồng Đào đang bảo vệ mình, hơn nữa chỉ phải nhận cảnh cáo, Liễu Kình Vũ lập tức không chút do dự đi đến trước mặt Hoàng Phú Quý, cố ý làm ra một bộ dáng vô cùng thành khẩn, nói:
– Đồng chí Hoàng Phú Quý, tôi chân thành xin lỗi vì đã đánh ông, hy vọng ông đại nhân đại lượng đừng chấp tiểu nhân. Đương nhiên, bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên chúng tôi vẫn cần ông phải bồi thường.
Mặc dù đang xin lỗi, nhưng Liễu Kình Vũ vẫn mang đến tràn đầy cảm giác áp bách, tuy rằng Liễu Kình Vũ không nói gì rõ ràng, nhưng ý tứ lại được thể hiện đầy đủ.
Lúc này, Tăng Hồng Đào cũng không nói thêm gì. Ông ta đối với Hoàng Phú Quý cũng vô cùng khó chịu. thân là Bí thư Tỉnh ủy, Tăng Hồng Đào rất rõ ràng, bản kế hoạch kia, để được thông qua, Liễu Kình Vũ đã phải vất vả cỡ nào, Liễu Kình Vũ hao tốn nhiều tâm huyết như vậy, hơn nữa ông ta đối với bản kế hoạch này cũng vô cùng chờ mong, ông vẫn chờ Liễu Kình Vũ từng bước đưa huyện Thụy Nguyên trở thành ngã ba trọng yếu giao thông ba tỉnh. Mà lần này sở dĩ ông ta đến đây, cũng chính là muốn giúp đỡ Liễu Kình Vũ một tay, hy vọng trên Bộ có thể ủng hộ một chút khi kế hoạch chính thức được triển khai, nếu không, ít nhất cũng không gặp trở ngại gì.
Mà Hoàng Phú Quý không ngờ lại xé bỏ ngay bản kế hoạch mà đến cả Tăng Hồng Đào cũng cực kì tán thưởng, còn nói bản kế hoạch này là rác rưởi, trong lòng Tăng Hồng Đào tự nhiên vô cùng khó chịu.
Hoàng Chí Hoành giờ phút này cũng không dễ chịu gì. Tuy rằng thân là Bộ trưởng, theo lý thuyết ông ta nên chiếu cố thuộc hạ của mình, hơn nữa Hoàng Phú Quý cũng đã bị đánh, Liễu Kình Vũ đáng ra đuối lý hơn, nhưng vấn đề ở chỗ, Hoàng Phú Quý lại ở ngay trước mặt ông ta và Tăng Hồng Đào nói dối, nói dối lại còn ngay lập tức bị phát hiện, điều này làm ông ta cẩm thấy vô cùng mất mặt.
Mà hiện tại, Tăng Hồng Đào ngay trước mặt mọi người đã xử lý Liễu Kình Vũ, Liễu Kình Vũ cũng đã ra mặt nói xin lỗi, như vậy nếu ông ta không xử lý Hoàng Phú Quý một chút thì cũng không hợp lý. Tuy nhiên Hoàng Chí Hoành cũng là cáo già, con mắt ông ta vòng vo một chút, cũng không hề trực tiếp tỏ thái độ, mà là nói với Lâm Hải Phong:
– Đồng chí Hải Phong, cậu đến hiện trường tương đối sớm, cậu cho rằng nên xử lý đồng chí Hoàng Phú Quý như thế nào?
Lâm Hải Phong trầm giọng nói:
– Bộ trưởng Hoàng, tôi cho rằng đồng chí Hoàng Phú Quý xé bỏ bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên mang tính chất vô cùng ác liệt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của Các Bộ và Ủy ban trung ương chúng ta. Liễu Kình Vũ đánh người tuy sai, nhưng nguyên nhân gây ra bởi vì Hoàng Phú Quý đã xé bỏ bản kế hoạch bọn họ cực cực khổ khổ làm nên, tôi nghĩ nên tạm thời đình chỉ chức vụ của đồng chí Hoàng Phú Quý, để cho ông ta tĩnh tâm suy nghĩ một thời gian.
Về phần bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên, nếu Hoàng Phú Quý đã xé rồi, nhất định là không có cách nào gắn lại được, nhưng cũng may phần kế hoạch này đã được lưu lại từ những bộ phận trước. Để giảm thấp ảnh hưởng từ chuyện này, tôi đề nghị những ban ngành có liên quan đến phương án của huyện Thụy Nguyên, do tôi triệu tập sẽ tiến hành một lần bình thẩm tập trung, trưng cầu ý kiến của mọi người. Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, chúng ta liền đặc cách thông qua bản kế hoạch này, chuyển sang bộ phận tài chính chuyên nghiệp. Nếu tập trung xét duyệt mà không được thông qua, cũng coi như có câu trả lời thỏa đáng cho huyện Thụy Nguyên. Bộ trưởng Hoàng xem xử lý như vậy có được không?
Hoàng Chí Hoành nghe Lâm Hải Phòng nói xong, trong lòng cũng âm thầm bất ngờ. Ông ta vốn nghĩ rằng Lâm Hải Phong sẽ che chở cho Hoàng Phú Quý, dù sao Hoàng Phú Quý cũng là cán bộ cấp quốc gia, nhưng Hoàng Chí Hoành thật không ngờ, Lâm Hải Phong lại trực tiếp đề nghị tạm dừng chức vụ của Hoàng Phú Quý, quyết định này khá cấp tiến đấy, thậm chí còn phải đắc tội với người khác. Dù sao, Hoàng Phú Quý cũng có chút bối cảnh.
Tuy nhiên, Lâm Hải Phong có vẻ đã quyết định, Hoàng Chí Hoành cũng không phản đối nữa. Dù sao trong lòng ông ta, Lâm Hải Phong chính là người nối nghiệp tương lai của mình, thời điểm bình thường, ông ta đều vô cùng chú ý giúp Lâm Hải Phong tạo uy tín, ông ta tin tưởng, Lâm Hải Phong làm vậy là có lí do của anh ta.
Cho nên, sau khi Lâm Hải Phong nói xong, Hoàng Chí Hoành trực tiếp gật gật đầu, nói:
– Được, chuyện này cứ dựa theo lời của Thứ trưởng Lâm mà làm, đồng chí Hoàng Phú Quý tạm thời bị đình chỉ chức vụ.
Sự tình đến đây cơ bản đã được xử lý xong rồi, Tăng Hồng Đào cười nói với Hoành Chí Hoành:
– Lão Hoàng, đến đây, tôi giới thiệu cho anh một người còn trẻ nhưng rất tài năng, lần này tôi tới tìm anh cũng là vì chuyện này. Lát nữa để cậu ta giới thiệu tỉ mỉ cho anh đi.
Hoành Chí Hoành nhìn đến cảnh Tăng Hồng Đào lại nhắc đến Liễu Kình Vũ, lập tức chấn động. Từ hành động của Tăng Hồng Đào, có thể thấy ông ta vô cùng thưởng thức Liễu Kình Vũ, bởi vì lúc trước, ông ta và Tăng Hồng Đào nói chuyện khoảng 3 phút, Tăng Hồng Đào đã nói đến chuyện muốn làm một phương án kế hoạch cực kì lớn về giao thông của tỉnh Bạch Vân, mà hiện tại, không ngờ Tăng Hồng Đào lại muốn Liễu Kình Vũ trình bày ý tưởng này.
Hoàng Chí Hoành cười gật gật đầu, nói:
– Được, vậy cùng nhau vào phòng làm việc của tôi đi.
Nói xong, ông ta nói với Lâm Hải Phong:
– Hải Phong, cùng vào đây nghe một chút.
Lâm Hải Phong gật gật đầu.
Theo sau, mọi người tất cả cùng bước vào phòng làm việc của Hoàng Chí Hoành. Tăng Hồng Đào đem kế hoạch xây dựng huyện Thụy Nguyên thành đầu mối giao thông then chốt nói một lần. Sau khi Tăng Hồng Đào nói xong, Hoàng Chí Hoành và Lâm Hải Phong cùng nhíu mày, bản kế hoạch này thực sự quá lớn, vượt mức quy định rất nhiều.
Theo sau, Tăng Hồng Đào cười nói:
– Bản Quy hoạch này là do Liễu Kình Vũ làm ra, tình huống cụ thể để cậu ta nói rõ hơn với mọi người.
Sau đó, Liễu Kình Vũ giải thích rành mạch lại một lần. Sau khi hắn nói rõ 4 bước của bản quy hoạch, đến lúc này, mọi người mới hiểu toàn bộ phương án lúc ban đầu mới chỉ là bước một.
Liễu Kình Vũ nói xong, Lâm Hải Phong cùng Hoàng Chí Hoành, dù là đầu tàu cùa lĩnh vực giao thông cũng không khỏi kinh hãi.
Bọn họ tuyệt đối thật không ngờ, Liễu Kình Vũ trẻ tuổi như vậy đã có thể làm ra một bản kế hoạch lớn như thế này, hơn nữa còn là vô cùng lớn.
Nhất là Hoàng Chí Hoành, người đã lăn lộn trong lĩnh vực này cả đời, ông ta rất rõ ràng, một khi dự án này được triển khai, huyện Thụy Nguyên sẽ trở thành một thành phố phát đạt, tỉnh Bạch Vân cũng nhờ thế mà thu được lợi lớn.
Hoàng Chí Hoành nhìn Liễu Kình Vũ, có chút kinh ngạc, nói:
– Tôi nói này Lão Tăng, người thanh niên này anh móc từ đâu ra thế, tiểu tử này không tầm thường một chút nào.
Nghe Hoàng Chí Hoành nói vậy, Tăng Hồng Đào biết ông ta cũng dâng lên tâm tư yêu người tài rồi, liền cười nói:
– Lão Hoàng, lúc trước tên nhóc này chỉ là một Chủ tịch thị trấn ở tỉnh Bạch Vân, tôi đã chú ý đến cậu ta rồi. Sau đó, cậu ta liên tiếp gây chuyện, bởi vậy cũng dần dần rơi vào tầm để ý của tôi, tôi vốn coi cậu ta là một thành phần chuyên gây chuyện, nhưng sau đó, tôi mới phát hiện, tuy rằng cậu ta hay gây chuyện, nhưng năng lực không hề nhỏ, hơn nữa, đều làm những hành động có lợi cho dân chúng đấy.
Tiếp đó tôi lại tiến hành khảo nghiệm cậu ta ở hai vị trí, thật không ngờ cậu ta đều hoàn thành vô cùng xuất sắc. Sau đó mới cho cậu ta đi huyện Thụy Nguyên chủ quản một phương, thật không ngờ, cậu nhóc này đến huyện Thụy Nguyên lại có thể tạo ra một kế hoạch lớn như thế, làm tôi cũng không thể ngồi yên, phải đi trợ giúp cậu ta một chuyến rồi. Chỉ là tôi thật không ngờ, cậu ta đến thành phố Yến Kinh vẫn có thể gây chuyện, tôi thật không còn cách nào.
Tăng Hồng Đào tuy rằng nói hết cách với Liễu Kình Vũ, nhưng trên mặt lại tràn đầy thưởng thức cùng đắc ý.
Hoàng Chí Hoành cũng cười, gật gật đầu nói:
– Lão Tăng à, anh nên đắc chí đi, anh nhặt được bảo bối rồi.
Tăng Hồng Đào bật cười ha hả.
Giờ phút này, Lâm Hải Phong luôn ngồi bên cạnh cũng im lặng mỉm cười.
Buổi chiều cùng ngày, buổi họp do Lâm Hải Phong tự mình chủ trì về dự án của huyện Thụy Nguyên được tiến hành.
Bời vì chuyện buổi trưa, Hoàng Phú Quý do gây khó dễ cho Liễu Kình Vũ đã bị đánh một trận tơi bời, còn tạm thời bị cách chức. Điểm mấu chốt chính là, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Bạch Vân không ngờ cũng ra sức ủng hộ Liễu Kình Vũ, cho nên mọi người đều nhìn ra được, Liễu Kình Vũ cũng không phải người bình thường, cho nên, khi bản kế hoạch này được đưa ra thảo luận, gần như tất cả các cấp lãnh đạo của Vụ Quy hoạch đều một đường đèn xanh, tỏ vẻ đồng ý. Phương án của huyện Thụy Nguyên thuận lợi thông qua, đưa đến Vụ kiểm toán.
Nhưng mà, thời điểm dự án của huyện Thụy Nguyên vừa được đưa đến Vụ kiểm toán thì phương án kế hoạch của huyện Thanh Phong cũng qua được tầng tầng lớp lớp xét duyệt, cuối cùng đến được trên bàn của Vụ phó Vụ kiểm toán Cổ Chấn Dương.
Huyện Thụy Nguyên vẫn như cũ chậm một bước.
Toàn bộ video ghi lại quá trình Hoàng Phú Quý hạ thấp bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên, làm khó dễ Liễu Kình Vũ, cuối cùng là hình ảnh Hoàng Phú Quý xé bản kế hoạch, hình ảnh được ghi lại vô cùng rõ ràng
Lúc này, sắc mặt của Lâm Hải Phong, Hoàng Chí Hoành và Tăng Hồng Đào đều trầm xuống.
Mặc kệ Liễu Kình Vũ đánh người là đúng hay sai, nhưng Hoàng Phú Quý ngay trước mặt mọi người nói dối cũng đủ khiến ba người sinh ra ác cảm với ông ta.
Tăng Hồng Đào thản nhiên nói:
– Bộ trưởng Hoàng, Thứ trưởng Lâm, sự tình đã rõ ràng rồi. Liễu Kình Vũ ở cơ quan trung ương gây rối, chuyện này là cậu ta không đúng, sau khi trở về, tôi sẽ xử lý thích đáng.
Nói tới đây, Tăng Hồng Đào nói với Liễu Kình Vũ:
– Liễu Kình Vũ, tiểu tử cậu còn không lập tức tới đây cho tôi, hiện tại tôi nghiêm trọng cảnh cáo xử phạt cậu, bây giờ cậu nhận lỗi với Vụ phó Hoàng đi, sau khi trở lại tỉnh Bạch Vân, tôi sẽ tiếp tục có các hình phạt khác.
Liễu Kình Vũ cũng là người hiểu chuyện, hắn tự nhiên nghe được Tăng Hồng Đào đang bảo vệ mình, hơn nữa chỉ phải nhận cảnh cáo, Liễu Kình Vũ lập tức không chút do dự đi đến trước mặt Hoàng Phú Quý, cố ý làm ra một bộ dáng vô cùng thành khẩn, nói:
– Đồng chí Hoàng Phú Quý, tôi chân thành xin lỗi vì đã đánh ông, hy vọng ông đại nhân đại lượng đừng chấp tiểu nhân. Đương nhiên, bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên chúng tôi vẫn cần ông phải bồi thường.
Mặc dù đang xin lỗi, nhưng Liễu Kình Vũ vẫn mang đến tràn đầy cảm giác áp bách, tuy rằng Liễu Kình Vũ không nói gì rõ ràng, nhưng ý tứ lại được thể hiện đầy đủ.
Lúc này, Tăng Hồng Đào cũng không nói thêm gì. Ông ta đối với Hoàng Phú Quý cũng vô cùng khó chịu. thân là Bí thư Tỉnh ủy, Tăng Hồng Đào rất rõ ràng, bản kế hoạch kia, để được thông qua, Liễu Kình Vũ đã phải vất vả cỡ nào, Liễu Kình Vũ hao tốn nhiều tâm huyết như vậy, hơn nữa ông ta đối với bản kế hoạch này cũng vô cùng chờ mong, ông vẫn chờ Liễu Kình Vũ từng bước đưa huyện Thụy Nguyên trở thành ngã ba trọng yếu giao thông ba tỉnh. Mà lần này sở dĩ ông ta đến đây, cũng chính là muốn giúp đỡ Liễu Kình Vũ một tay, hy vọng trên Bộ có thể ủng hộ một chút khi kế hoạch chính thức được triển khai, nếu không, ít nhất cũng không gặp trở ngại gì.
Mà Hoàng Phú Quý không ngờ lại xé bỏ ngay bản kế hoạch mà đến cả Tăng Hồng Đào cũng cực kì tán thưởng, còn nói bản kế hoạch này là rác rưởi, trong lòng Tăng Hồng Đào tự nhiên vô cùng khó chịu.
Hoàng Chí Hoành giờ phút này cũng không dễ chịu gì. Tuy rằng thân là Bộ trưởng, theo lý thuyết ông ta nên chiếu cố thuộc hạ của mình, hơn nữa Hoàng Phú Quý cũng đã bị đánh, Liễu Kình Vũ đáng ra đuối lý hơn, nhưng vấn đề ở chỗ, Hoàng Phú Quý lại ở ngay trước mặt ông ta và Tăng Hồng Đào nói dối, nói dối lại còn ngay lập tức bị phát hiện, điều này làm ông ta cẩm thấy vô cùng mất mặt.
Mà hiện tại, Tăng Hồng Đào ngay trước mặt mọi người đã xử lý Liễu Kình Vũ, Liễu Kình Vũ cũng đã ra mặt nói xin lỗi, như vậy nếu ông ta không xử lý Hoàng Phú Quý một chút thì cũng không hợp lý. Tuy nhiên Hoàng Chí Hoành cũng là cáo già, con mắt ông ta vòng vo một chút, cũng không hề trực tiếp tỏ thái độ, mà là nói với Lâm Hải Phong:
– Đồng chí Hải Phong, cậu đến hiện trường tương đối sớm, cậu cho rằng nên xử lý đồng chí Hoàng Phú Quý như thế nào?
Lâm Hải Phong trầm giọng nói:
– Bộ trưởng Hoàng, tôi cho rằng đồng chí Hoàng Phú Quý xé bỏ bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên mang tính chất vô cùng ác liệt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của Các Bộ và Ủy ban trung ương chúng ta. Liễu Kình Vũ đánh người tuy sai, nhưng nguyên nhân gây ra bởi vì Hoàng Phú Quý đã xé bỏ bản kế hoạch bọn họ cực cực khổ khổ làm nên, tôi nghĩ nên tạm thời đình chỉ chức vụ của đồng chí Hoàng Phú Quý, để cho ông ta tĩnh tâm suy nghĩ một thời gian.
Về phần bản kế hoạch của huyện Thụy Nguyên, nếu Hoàng Phú Quý đã xé rồi, nhất định là không có cách nào gắn lại được, nhưng cũng may phần kế hoạch này đã được lưu lại từ những bộ phận trước. Để giảm thấp ảnh hưởng từ chuyện này, tôi đề nghị những ban ngành có liên quan đến phương án của huyện Thụy Nguyên, do tôi triệu tập sẽ tiến hành một lần bình thẩm tập trung, trưng cầu ý kiến của mọi người. Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, chúng ta liền đặc cách thông qua bản kế hoạch này, chuyển sang bộ phận tài chính chuyên nghiệp. Nếu tập trung xét duyệt mà không được thông qua, cũng coi như có câu trả lời thỏa đáng cho huyện Thụy Nguyên. Bộ trưởng Hoàng xem xử lý như vậy có được không?
Hoàng Chí Hoành nghe Lâm Hải Phòng nói xong, trong lòng cũng âm thầm bất ngờ. Ông ta vốn nghĩ rằng Lâm Hải Phong sẽ che chở cho Hoàng Phú Quý, dù sao Hoàng Phú Quý cũng là cán bộ cấp quốc gia, nhưng Hoàng Chí Hoành thật không ngờ, Lâm Hải Phong lại trực tiếp đề nghị tạm dừng chức vụ của Hoàng Phú Quý, quyết định này khá cấp tiến đấy, thậm chí còn phải đắc tội với người khác. Dù sao, Hoàng Phú Quý cũng có chút bối cảnh.
Tuy nhiên, Lâm Hải Phong có vẻ đã quyết định, Hoàng Chí Hoành cũng không phản đối nữa. Dù sao trong lòng ông ta, Lâm Hải Phong chính là người nối nghiệp tương lai của mình, thời điểm bình thường, ông ta đều vô cùng chú ý giúp Lâm Hải Phong tạo uy tín, ông ta tin tưởng, Lâm Hải Phong làm vậy là có lí do của anh ta.
Cho nên, sau khi Lâm Hải Phong nói xong, Hoàng Chí Hoành trực tiếp gật gật đầu, nói:
– Được, chuyện này cứ dựa theo lời của Thứ trưởng Lâm mà làm, đồng chí Hoàng Phú Quý tạm thời bị đình chỉ chức vụ.
Sự tình đến đây cơ bản đã được xử lý xong rồi, Tăng Hồng Đào cười nói với Hoành Chí Hoành:
– Lão Hoàng, đến đây, tôi giới thiệu cho anh một người còn trẻ nhưng rất tài năng, lần này tôi tới tìm anh cũng là vì chuyện này. Lát nữa để cậu ta giới thiệu tỉ mỉ cho anh đi.
Hoành Chí Hoành nhìn đến cảnh Tăng Hồng Đào lại nhắc đến Liễu Kình Vũ, lập tức chấn động. Từ hành động của Tăng Hồng Đào, có thể thấy ông ta vô cùng thưởng thức Liễu Kình Vũ, bởi vì lúc trước, ông ta và Tăng Hồng Đào nói chuyện khoảng 3 phút, Tăng Hồng Đào đã nói đến chuyện muốn làm một phương án kế hoạch cực kì lớn về giao thông của tỉnh Bạch Vân, mà hiện tại, không ngờ Tăng Hồng Đào lại muốn Liễu Kình Vũ trình bày ý tưởng này.
Hoàng Chí Hoành cười gật gật đầu, nói:
– Được, vậy cùng nhau vào phòng làm việc của tôi đi.
Nói xong, ông ta nói với Lâm Hải Phong:
– Hải Phong, cùng vào đây nghe một chút.
Lâm Hải Phong gật gật đầu.
Theo sau, mọi người tất cả cùng bước vào phòng làm việc của Hoàng Chí Hoành. Tăng Hồng Đào đem kế hoạch xây dựng huyện Thụy Nguyên thành đầu mối giao thông then chốt nói một lần. Sau khi Tăng Hồng Đào nói xong, Hoàng Chí Hoành và Lâm Hải Phong cùng nhíu mày, bản kế hoạch này thực sự quá lớn, vượt mức quy định rất nhiều.
Theo sau, Tăng Hồng Đào cười nói:
– Bản Quy hoạch này là do Liễu Kình Vũ làm ra, tình huống cụ thể để cậu ta nói rõ hơn với mọi người.
Sau đó, Liễu Kình Vũ giải thích rành mạch lại một lần. Sau khi hắn nói rõ 4 bước của bản quy hoạch, đến lúc này, mọi người mới hiểu toàn bộ phương án lúc ban đầu mới chỉ là bước một.
Liễu Kình Vũ nói xong, Lâm Hải Phong cùng Hoàng Chí Hoành, dù là đầu tàu cùa lĩnh vực giao thông cũng không khỏi kinh hãi.
Bọn họ tuyệt đối thật không ngờ, Liễu Kình Vũ trẻ tuổi như vậy đã có thể làm ra một bản kế hoạch lớn như thế này, hơn nữa còn là vô cùng lớn.
Nhất là Hoàng Chí Hoành, người đã lăn lộn trong lĩnh vực này cả đời, ông ta rất rõ ràng, một khi dự án này được triển khai, huyện Thụy Nguyên sẽ trở thành một thành phố phát đạt, tỉnh Bạch Vân cũng nhờ thế mà thu được lợi lớn.
Hoàng Chí Hoành nhìn Liễu Kình Vũ, có chút kinh ngạc, nói:
– Tôi nói này Lão Tăng, người thanh niên này anh móc từ đâu ra thế, tiểu tử này không tầm thường một chút nào.
Nghe Hoàng Chí Hoành nói vậy, Tăng Hồng Đào biết ông ta cũng dâng lên tâm tư yêu người tài rồi, liền cười nói:
– Lão Hoàng, lúc trước tên nhóc này chỉ là một Chủ tịch thị trấn ở tỉnh Bạch Vân, tôi đã chú ý đến cậu ta rồi. Sau đó, cậu ta liên tiếp gây chuyện, bởi vậy cũng dần dần rơi vào tầm để ý của tôi, tôi vốn coi cậu ta là một thành phần chuyên gây chuyện, nhưng sau đó, tôi mới phát hiện, tuy rằng cậu ta hay gây chuyện, nhưng năng lực không hề nhỏ, hơn nữa, đều làm những hành động có lợi cho dân chúng đấy.
Tiếp đó tôi lại tiến hành khảo nghiệm cậu ta ở hai vị trí, thật không ngờ cậu ta đều hoàn thành vô cùng xuất sắc. Sau đó mới cho cậu ta đi huyện Thụy Nguyên chủ quản một phương, thật không ngờ, cậu nhóc này đến huyện Thụy Nguyên lại có thể tạo ra một kế hoạch lớn như thế, làm tôi cũng không thể ngồi yên, phải đi trợ giúp cậu ta một chuyến rồi. Chỉ là tôi thật không ngờ, cậu ta đến thành phố Yến Kinh vẫn có thể gây chuyện, tôi thật không còn cách nào.
Tăng Hồng Đào tuy rằng nói hết cách với Liễu Kình Vũ, nhưng trên mặt lại tràn đầy thưởng thức cùng đắc ý.
Hoàng Chí Hoành cũng cười, gật gật đầu nói:
– Lão Tăng à, anh nên đắc chí đi, anh nhặt được bảo bối rồi.
Tăng Hồng Đào bật cười ha hả.
Giờ phút này, Lâm Hải Phong luôn ngồi bên cạnh cũng im lặng mỉm cười.
Buổi chiều cùng ngày, buổi họp do Lâm Hải Phong tự mình chủ trì về dự án của huyện Thụy Nguyên được tiến hành.
Bời vì chuyện buổi trưa, Hoàng Phú Quý do gây khó dễ cho Liễu Kình Vũ đã bị đánh một trận tơi bời, còn tạm thời bị cách chức. Điểm mấu chốt chính là, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Bạch Vân không ngờ cũng ra sức ủng hộ Liễu Kình Vũ, cho nên mọi người đều nhìn ra được, Liễu Kình Vũ cũng không phải người bình thường, cho nên, khi bản kế hoạch này được đưa ra thảo luận, gần như tất cả các cấp lãnh đạo của Vụ Quy hoạch đều một đường đèn xanh, tỏ vẻ đồng ý. Phương án của huyện Thụy Nguyên thuận lợi thông qua, đưa đến Vụ kiểm toán.
Nhưng mà, thời điểm dự án của huyện Thụy Nguyên vừa được đưa đến Vụ kiểm toán thì phương án kế hoạch của huyện Thanh Phong cũng qua được tầng tầng lớp lớp xét duyệt, cuối cùng đến được trên bàn của Vụ phó Vụ kiểm toán Cổ Chấn Dương.
Huyện Thụy Nguyên vẫn như cũ chậm một bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.