Chương 228: Kế hoạch nhỏ của Tào Thục Tuệ
Mộng Nhập Hồng Hoang
01/07/2015
Thấy Tần Duệ Tiệp đột nhiên chuyển đề tài, Liễu Kình Vũ cảm giác hơi hụt hẫng. Cảm giác được mỹ nữ theo đuổi vẫn còn làm hắn lâng lâng chưa trở lại mặt đất, hắn có chút lưu luyến. Đàn ông mà, bình thường chỉ có theo đuổi mỹ nữ, tuy nhiên hắn lại có thể được đại mỹ nữ như Tần Duệ Tiệp theo đuổi, có người đàn ông nào không mừng như điên. Đương nhiên, nếu là người đàn ông bình thường, có lẽ đã hận không thể trực tiếp ôm Tần Duệ Tiệp mang lên giường. Nhưng Liễu Kình Vũ làm người vẫn khá chính nhân quân tử. Trong đời sống tình cảm hắn vô cùng cẩn thận. Hiện tại hắn không thế cho Tần Duệ Tiệp bất kì lời hứa hẹn nào, hắn cũng không muốn vội vàng, rồi lại không thể chịu trách nhiệm với Tần Duệ Tiệp, như vậy cũng là không có trách nhiệm với đời sống tình cảm của mình.
Tuy nhiên, Liễu Kình Vũ cũng là một người vô cùng rộng rãi, nhìn thấy Tần Duệ Tiệp nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc như vậy, hắn cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, thản nhiên cười, nói:
- Tần Duệ Tiệp, nếu nói về công tác, tôi sẽ không khách khí nữa.
Nói tới đây, nét mặt của Liễu Kình Vũ trở nên nghiêm túc hơn hẳn, trầm giọng nói:
- Chỉ còn nửa tháng nữa, ở tỉnh Hà Tây có Đại hội kinh tế liên tỉnh. Đến lúc đó, tỉnh Bạch Vân của chúng ta cũng tổ chức một đoàn tham dự đến đó giao lưu. Đối với quận Tân Hoa, nhất là đối với Phòng Xúc tiến đầu tư mà nói, đây là cơ hội duy nhất để hoàn thành nhiệm vụ thu hút vốn đầu tư trong cả năm nay. Nhiệm vụ này quả thực vô cùng khó khăn, đây cũng là lí do vì sao tôi đề nghị Bí thư Khương Tân Vũ tổ chức kì thi tuyển chọn vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư công khai.
Cô đã nhận vị trí Trưởng phòng này, như vậy tôi có ba yêu cầu đối với cô. Thứ nhất, trong vòng nửa tháng còn lại này, chỉnh đốn nội bộ, kỷ luật của Phòng Xúc tiến đầu tư, làm cho Phòng Xúc tiến đầu tư đi vào quỹ đạo. Thứ hai, phải tìm được một nhóm nhân viên có năng lực, có nhiệt tình, có khát vọng trong Phòng Xúc tiến đầu tư, tiến cử những người thích hợp vào cương vị thích hợp, tạo cơ sở cho Phòng Xúc tiến đầu tư sau này. Thứ ba, tổ chức một đoàn đi tới tỉnh Hà Tây tham gia Đại hội kinh tế liên tỉnh, yêu cầu mỗi người trong đoàn phải có năng lực tác chiến, ít nhất cũng phải hoàn thành tốt công tác của bản thân, bảo đảm đoàn chúng ta phải thu hút được ít nhất một dự án, thể hiện thực lực chân chính của Phòng Xúc tiến đầu tư, cũng thể hiện ra thực lực của Trưởng phòng như cô. Cô có lòng tin hoàn thành tốt ba nhiệm vụ này không?
Liễu Kình Vũ nói xong, Tần Duệ Tiệp thản nhiên cười nói:
- Không thành vấn đề, ba yêu cầu này vốn là chuyện mà Trưởng phòng như tôi phải làm. Nếu ngay cả những công tác cơ bản thế này cũng không làm được, vậy tôi cũng không xứng với chức Trưởng phòng này rồi. Anh yên tâm đi, việc này cứ giao cho tôi. Tuy nhiên để có thể hoàn thành ba yêu cầu này, tôi nhất định phải điều chỉnh nhân sự trong Phòng Xúc tiến đầu tư. Anh có thể đảm bảo sẽ không ai ngăn cản tôi không?
Liễu Kình Vũ cười nói:
- Không thành vấn đề, điểm này tôi đã sớm cùng đồng chí Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ nói qua. Tuy rằng Phòng Xúc tiến đầu tư giờ đã bị biến thành nơi tập trung của con cháu nhà quan. Nhưng đồng chí Khương Tân Vũ sẽ toàn lực ủng hộ công tác của chúng ta, chỉ cần là trong phạm vi công việc bình thường, sẽ không có bất kỳ ai có thể ngăn cản công tác của cô.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ cười ha hả, nói:
- Hơn nữa, tuy rằng nơi này trở thành trại tập trung con cháu nhà quan, đối với những Trưởng phòng bình thường quả là có chút khó khăn. Nhưng nếu cô có thể nắm trong tay toàn cục Phòng Xúc tiến đầu tư, tôi nghĩ sẽ có kì tích xảy ra. Bởi vì tuy đều là con cháu nhà quan, nhưng không phải ai cũng thích ăn không ngồi rồi, không lý tưởng sống qua ngày. Cũng có rất nhiều người có lý tưởng của mình, chỉ cần cô có thể thành công nâng cao ý chí chiến đấu của bọn họ. Một khi năng lực của những người này bạo phát, đối với công tác của cô sẽ là một sự trợ giúp vô cùng to lớn. Dù sao, mỗi người bọn họ đều là những nhân vật không bình thường, cho dù là nhân vật lớn hay nhân vật nhỏ, để bước vào được Phòng Xúc tiến đầu tư này, sau lưng chắc chắn phải có chỗ dựa. Chỉ cần chúng ta biết dùng lực lượng này, chắc chắn đại sự sẽ thành.
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, Tần Duệ Tiệp nhìn Liễu Kình Vũ tràn đầy khâm phục. Cô không thể không bội phục, Liễu Kình Vũ có tầm nhìn vô cùng rộng lớn. Người bình thường nhắc tới đám cháu con quan này, ấn tượng đầu tiên chính là khó quản lý, nhưng lại không nghĩ tới, nếu có thể quản lý tốt, sẽ là một lực lượng vô cùng mạnh mẽ, giống như lời của Liễu Kình Vũ, có bọn họ trợ giúp, đại sự sẽ thành.
Buổi tối này, bất kể là đối với Tần Duệ Tiệp hay Liễu Kình Vũ, cũng đều không phải là một buổi tối bình thường. Bởi vì tối ngày hôm nay, Tần Duệ Tiệp đã thành công bước được vào trái tim của Liễu Kình vũ, còn ở trong lòng Liễu Kình Vũ, hắn ta cũng đã có trách nhiệm đối với tình cảm này, cũng làm cho Tần Duệ Tiệp hết sức hài lòng. Kỳ thật, khi Tần Duệ Tiệp thổ lộ với Liễu Kình Vũ, cô cũng chưa từng chắc chắn chuyện chung thân đại sự của mình, cô không phải là đồ dại trai. Cô nói như vậy là đang thử dò xét thái độ của Liễu Kình Vũ. Nếu Liễu Kình Vũ thực sự đồng ý, còn có định mang cô lên giường, cô sẽ không chút do dự mà rời khỏi.
Phụ nữ là một động vật hết sức phức tạp. Đối với chuyện tình cảm, bọn họ chấp nhất một cách đàn ông khó lòng tưởng tượng được.
Các cô chấp nhất với tình cảm của mình, hy vọng được người kia đáp lại, khát vọng một tình yêu oanh oanh liệt liệt, nhưng lại không hy vọng người đàn ông ấy đa tình. Các cô khao khát một người đàn ông chung tình với mình, nhưng lại không hy vọng đạt được loại cảm giác này một cách dễ dàng.
Liễu Kình Vũ rất giỏi nhìn mặt đoán tính cách, nhưng lại không hiểu tâm lý của phụ nữ.
Hai người nói chuyện xong, đồ ăn trên bàn cũng gần như bị Liễu Kình Vũ chén sạch, đang chuẩn bị rời đi.
Điện thoại di động của Liễu Kình vũ đột nhiên vang lên.
Lại là tiếng chuông quen thuộc, đầu của Liễu Kình Vũ lại đau.
Là Tào Thục Tuệ gọi tới.
Liễu Kình Vũ tiếp điện thoại, nói:
- Tào đại tiểu thư, sao hôm nay lại gọi cho anh thế này?
Tào Thục Tuệ yêu kiều hừ một tiếng nói:
- Hừ, không gọi cho anh, anh cũng bị con hồ ly tinh khác câu mất hồn đi mất rồi cũng nên, Liễu Kình Vũ, em có thể trịnh trọng nói cho anh biết, bản đại tiểu thư không chịu nổi cảnh anh và mỹ nữ khác mắt đi mày lại. Nếu không bản đại tiểu thư nhất định sẽ tự mình đến, nghĩ mọi cách mang con hồ li tinh đấy đi.
Giờ phút này, Tần Duệ Tiệp đang ngồi bên cạnh Liễu Kình Vũ, nghe rất rõ ràng, mày của cô lập tức nhíu chặt lại.
Tần Duệ Tiệp là phụ nữ, dựa theo trực giác của phụ nữ, cô ngay lập tức ý thức được Tào Thục Tuệ nói hồ li tinh chính là mình. Tuy nhiên mày của cô vừa nhíu, ngay lập tức lại nhẹ nhàng giãn ra. Đối với việc vì sao Tào Thục Tuệ lại gọi cho Liễu Kình Vũ, cô căn bản không quan tâm, cũng sẽ không phản bác Tào Thục Tuệ nói với Liễu Kình Vũ bên cạnh cái gì vào lúc này, bởi vì cô là một người phụ nữ vô cùng khôn ngoan.
Tần Duệ Tiệp hiểu rất rõ, mình cạnh tranh cùng với một mỹ nữ tài sắc vẹn toàn như vậy, muốn được Liễu Kình Vũ yêu thích, không phải cứ vượt qua cô ta là được, mà phải lấy được thiện cảm của Liễu Kình Vũ. Nếu vào lúc này mà cô lại ầm ĩ cùng Tào Thục Tuệ, chính là đã trúng vào gian kế của cô ta, khiến Liễu Kình Vũ chán ghét mình. Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Duệ Tiệp có chút kinh hãi, thầm nghĩ trong lòng “Không phải Tào Thục Tuệ biết mình đang ở bên cạnh Liễu Kình Vũ, cho nên cố ý bẫy mình cãi nhau cùng cô ta, khiến cho Liễu Kình Vũ chán ghét mình đấy chứ. Nếu đúng như thế, cô ta cũng thật quá giảo hoạt”.
Nghe thấy Tào Thục Tuệ nói vậy, Liễu Kình Vũ cũng không biết nói gì, chỉ có thể trầm mặc.
Vừa lúc đó, Tào Thục Tuệ lại tiếp tục nói:
- Liễu Kình Vũ, em nghe nói tháng sau tỉnh Hà Tây sẽ tổ chức Đại hội kinh tế liên tỉnh, anh là Phó chủ tịch Quận chủ quản Phòng Xúc tiến đầu tư, sẽ phải dẫn đầu quận Tân Hoa tham dự lần Đại hội này đúng không? Đến lúc đó bản đại tiểu thư sẽ đích thân đến cổ vũ anh, anh nhớ phải đãi em một bữa thật ngon đấy nhé.
Liễu Kình Vũ biết tính tình của Tào Thục Tuệ, dù mình có cự tuyệt, thì cô ta muốn cũng vẫn sẽ đi, nên chỉ có thể cười khổ gật đầu:
- Ừ, không thành vấn đề.
Lúc này, Tào Thục Tuệ còn nói thêm:
- Liễu Kình vũ, nhớ kĩ, đến lúc đó anh chỉ có thể mời một mình em ăn cơm, không được dẫn theo người khác nhé.
Liễu Kình Vũ lại không nói gì, chỉ có thể cười khan, nói:
- Ừ, đến lúc đấy rồi nói tiếp, anh còn có chút việc, thế nhé.
Nói xong, Liễu Kình Vũ cúp điện thoại.
Đối với đại ma nữ siêu cấp Tào Thục Tuệ này, Liễu Kình Vũ thật sự có chút đau đầu.
Đầu bên kia điện thoại, Tào Thục Tuệ vẫn im lặng nghe từng tiếng động nhỏ phía bên Liễu Kình Vũ, không ngờ hắn lại trực tiếp cúp điện thoại, tức giận đến điên người, mắt hạnh trợn lên, nghiến răng thì thào:
- Cũng không biết hôm nay Liễu Kình Vũ có cùng hồ ly tinh Tần Duệ Tiệp kia ở cùng nhau hay không? Thật không ngờ, hồ li tinh kia vì Liễu Kình Vũ mà bỏ cả chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn chạy đến quận Tân Hoa làm một chức Trưởng phòng nhỏ nhoi. Nếu hôm nay Tào Duệ Tiệp thực sự ở bên cạnh Liễu Kình Vũ, nghe được những lời này mà không bị khích tướng, chứng tỏ cô ta vô cùng có tâm kế. Xem ra sau này phải để ý người phụ nữ này, tránh cho cô ta câu mất hồn của anh Liễu.
Nhìn Liễu Kình Vũ cúp điện thoại, Tần Duệ Tiệp cười nói:
- Tào Thục Tuệ thực sự rất có cá tính, nếu ai làm ông xã của cô ấy, đúng là phải đội vợ lên đầu rồi, cũng không biết tương lai ai có cái vinh hạnh ấy, nhất định sẽ vừa hạnh phúc lại vừa buồn bực. Liễu Kình Vũ, anh nói có đúng hay không?
Tần Duệ Tiệp tuy rằng vừa rồi không nói chuyện, nhưng hiện tại vừa nói đã âm thầm đâm cho Tào Thục Tuệ một đao, trực tiếp đâm vào trái tim của Tầo Thục Tuệ.
Liễu Kình Vũ lại không nói gì.
Hắn cũng không phải đồ ngốc, tâm tư của hai phụ nữ, hắn sao có thể không hiểu. Xem ra hai người này đều không phải là đèn cạn dầu.
Tuy nhiên, Liễu Kình Vũ cũng là một người vô cùng rộng rãi, nhìn thấy Tần Duệ Tiệp nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc như vậy, hắn cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, thản nhiên cười, nói:
- Tần Duệ Tiệp, nếu nói về công tác, tôi sẽ không khách khí nữa.
Nói tới đây, nét mặt của Liễu Kình Vũ trở nên nghiêm túc hơn hẳn, trầm giọng nói:
- Chỉ còn nửa tháng nữa, ở tỉnh Hà Tây có Đại hội kinh tế liên tỉnh. Đến lúc đó, tỉnh Bạch Vân của chúng ta cũng tổ chức một đoàn tham dự đến đó giao lưu. Đối với quận Tân Hoa, nhất là đối với Phòng Xúc tiến đầu tư mà nói, đây là cơ hội duy nhất để hoàn thành nhiệm vụ thu hút vốn đầu tư trong cả năm nay. Nhiệm vụ này quả thực vô cùng khó khăn, đây cũng là lí do vì sao tôi đề nghị Bí thư Khương Tân Vũ tổ chức kì thi tuyển chọn vị trí Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư công khai.
Cô đã nhận vị trí Trưởng phòng này, như vậy tôi có ba yêu cầu đối với cô. Thứ nhất, trong vòng nửa tháng còn lại này, chỉnh đốn nội bộ, kỷ luật của Phòng Xúc tiến đầu tư, làm cho Phòng Xúc tiến đầu tư đi vào quỹ đạo. Thứ hai, phải tìm được một nhóm nhân viên có năng lực, có nhiệt tình, có khát vọng trong Phòng Xúc tiến đầu tư, tiến cử những người thích hợp vào cương vị thích hợp, tạo cơ sở cho Phòng Xúc tiến đầu tư sau này. Thứ ba, tổ chức một đoàn đi tới tỉnh Hà Tây tham gia Đại hội kinh tế liên tỉnh, yêu cầu mỗi người trong đoàn phải có năng lực tác chiến, ít nhất cũng phải hoàn thành tốt công tác của bản thân, bảo đảm đoàn chúng ta phải thu hút được ít nhất một dự án, thể hiện thực lực chân chính của Phòng Xúc tiến đầu tư, cũng thể hiện ra thực lực của Trưởng phòng như cô. Cô có lòng tin hoàn thành tốt ba nhiệm vụ này không?
Liễu Kình Vũ nói xong, Tần Duệ Tiệp thản nhiên cười nói:
- Không thành vấn đề, ba yêu cầu này vốn là chuyện mà Trưởng phòng như tôi phải làm. Nếu ngay cả những công tác cơ bản thế này cũng không làm được, vậy tôi cũng không xứng với chức Trưởng phòng này rồi. Anh yên tâm đi, việc này cứ giao cho tôi. Tuy nhiên để có thể hoàn thành ba yêu cầu này, tôi nhất định phải điều chỉnh nhân sự trong Phòng Xúc tiến đầu tư. Anh có thể đảm bảo sẽ không ai ngăn cản tôi không?
Liễu Kình Vũ cười nói:
- Không thành vấn đề, điểm này tôi đã sớm cùng đồng chí Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ nói qua. Tuy rằng Phòng Xúc tiến đầu tư giờ đã bị biến thành nơi tập trung của con cháu nhà quan. Nhưng đồng chí Khương Tân Vũ sẽ toàn lực ủng hộ công tác của chúng ta, chỉ cần là trong phạm vi công việc bình thường, sẽ không có bất kỳ ai có thể ngăn cản công tác của cô.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ cười ha hả, nói:
- Hơn nữa, tuy rằng nơi này trở thành trại tập trung con cháu nhà quan, đối với những Trưởng phòng bình thường quả là có chút khó khăn. Nhưng nếu cô có thể nắm trong tay toàn cục Phòng Xúc tiến đầu tư, tôi nghĩ sẽ có kì tích xảy ra. Bởi vì tuy đều là con cháu nhà quan, nhưng không phải ai cũng thích ăn không ngồi rồi, không lý tưởng sống qua ngày. Cũng có rất nhiều người có lý tưởng của mình, chỉ cần cô có thể thành công nâng cao ý chí chiến đấu của bọn họ. Một khi năng lực của những người này bạo phát, đối với công tác của cô sẽ là một sự trợ giúp vô cùng to lớn. Dù sao, mỗi người bọn họ đều là những nhân vật không bình thường, cho dù là nhân vật lớn hay nhân vật nhỏ, để bước vào được Phòng Xúc tiến đầu tư này, sau lưng chắc chắn phải có chỗ dựa. Chỉ cần chúng ta biết dùng lực lượng này, chắc chắn đại sự sẽ thành.
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, Tần Duệ Tiệp nhìn Liễu Kình Vũ tràn đầy khâm phục. Cô không thể không bội phục, Liễu Kình Vũ có tầm nhìn vô cùng rộng lớn. Người bình thường nhắc tới đám cháu con quan này, ấn tượng đầu tiên chính là khó quản lý, nhưng lại không nghĩ tới, nếu có thể quản lý tốt, sẽ là một lực lượng vô cùng mạnh mẽ, giống như lời của Liễu Kình Vũ, có bọn họ trợ giúp, đại sự sẽ thành.
Buổi tối này, bất kể là đối với Tần Duệ Tiệp hay Liễu Kình Vũ, cũng đều không phải là một buổi tối bình thường. Bởi vì tối ngày hôm nay, Tần Duệ Tiệp đã thành công bước được vào trái tim của Liễu Kình vũ, còn ở trong lòng Liễu Kình Vũ, hắn ta cũng đã có trách nhiệm đối với tình cảm này, cũng làm cho Tần Duệ Tiệp hết sức hài lòng. Kỳ thật, khi Tần Duệ Tiệp thổ lộ với Liễu Kình Vũ, cô cũng chưa từng chắc chắn chuyện chung thân đại sự của mình, cô không phải là đồ dại trai. Cô nói như vậy là đang thử dò xét thái độ của Liễu Kình Vũ. Nếu Liễu Kình Vũ thực sự đồng ý, còn có định mang cô lên giường, cô sẽ không chút do dự mà rời khỏi.
Phụ nữ là một động vật hết sức phức tạp. Đối với chuyện tình cảm, bọn họ chấp nhất một cách đàn ông khó lòng tưởng tượng được.
Các cô chấp nhất với tình cảm của mình, hy vọng được người kia đáp lại, khát vọng một tình yêu oanh oanh liệt liệt, nhưng lại không hy vọng người đàn ông ấy đa tình. Các cô khao khát một người đàn ông chung tình với mình, nhưng lại không hy vọng đạt được loại cảm giác này một cách dễ dàng.
Liễu Kình Vũ rất giỏi nhìn mặt đoán tính cách, nhưng lại không hiểu tâm lý của phụ nữ.
Hai người nói chuyện xong, đồ ăn trên bàn cũng gần như bị Liễu Kình Vũ chén sạch, đang chuẩn bị rời đi.
Điện thoại di động của Liễu Kình vũ đột nhiên vang lên.
Lại là tiếng chuông quen thuộc, đầu của Liễu Kình Vũ lại đau.
Là Tào Thục Tuệ gọi tới.
Liễu Kình Vũ tiếp điện thoại, nói:
- Tào đại tiểu thư, sao hôm nay lại gọi cho anh thế này?
Tào Thục Tuệ yêu kiều hừ một tiếng nói:
- Hừ, không gọi cho anh, anh cũng bị con hồ ly tinh khác câu mất hồn đi mất rồi cũng nên, Liễu Kình Vũ, em có thể trịnh trọng nói cho anh biết, bản đại tiểu thư không chịu nổi cảnh anh và mỹ nữ khác mắt đi mày lại. Nếu không bản đại tiểu thư nhất định sẽ tự mình đến, nghĩ mọi cách mang con hồ li tinh đấy đi.
Giờ phút này, Tần Duệ Tiệp đang ngồi bên cạnh Liễu Kình Vũ, nghe rất rõ ràng, mày của cô lập tức nhíu chặt lại.
Tần Duệ Tiệp là phụ nữ, dựa theo trực giác của phụ nữ, cô ngay lập tức ý thức được Tào Thục Tuệ nói hồ li tinh chính là mình. Tuy nhiên mày của cô vừa nhíu, ngay lập tức lại nhẹ nhàng giãn ra. Đối với việc vì sao Tào Thục Tuệ lại gọi cho Liễu Kình Vũ, cô căn bản không quan tâm, cũng sẽ không phản bác Tào Thục Tuệ nói với Liễu Kình Vũ bên cạnh cái gì vào lúc này, bởi vì cô là một người phụ nữ vô cùng khôn ngoan.
Tần Duệ Tiệp hiểu rất rõ, mình cạnh tranh cùng với một mỹ nữ tài sắc vẹn toàn như vậy, muốn được Liễu Kình Vũ yêu thích, không phải cứ vượt qua cô ta là được, mà phải lấy được thiện cảm của Liễu Kình Vũ. Nếu vào lúc này mà cô lại ầm ĩ cùng Tào Thục Tuệ, chính là đã trúng vào gian kế của cô ta, khiến Liễu Kình Vũ chán ghét mình. Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Duệ Tiệp có chút kinh hãi, thầm nghĩ trong lòng “Không phải Tào Thục Tuệ biết mình đang ở bên cạnh Liễu Kình Vũ, cho nên cố ý bẫy mình cãi nhau cùng cô ta, khiến cho Liễu Kình Vũ chán ghét mình đấy chứ. Nếu đúng như thế, cô ta cũng thật quá giảo hoạt”.
Nghe thấy Tào Thục Tuệ nói vậy, Liễu Kình Vũ cũng không biết nói gì, chỉ có thể trầm mặc.
Vừa lúc đó, Tào Thục Tuệ lại tiếp tục nói:
- Liễu Kình Vũ, em nghe nói tháng sau tỉnh Hà Tây sẽ tổ chức Đại hội kinh tế liên tỉnh, anh là Phó chủ tịch Quận chủ quản Phòng Xúc tiến đầu tư, sẽ phải dẫn đầu quận Tân Hoa tham dự lần Đại hội này đúng không? Đến lúc đó bản đại tiểu thư sẽ đích thân đến cổ vũ anh, anh nhớ phải đãi em một bữa thật ngon đấy nhé.
Liễu Kình Vũ biết tính tình của Tào Thục Tuệ, dù mình có cự tuyệt, thì cô ta muốn cũng vẫn sẽ đi, nên chỉ có thể cười khổ gật đầu:
- Ừ, không thành vấn đề.
Lúc này, Tào Thục Tuệ còn nói thêm:
- Liễu Kình vũ, nhớ kĩ, đến lúc đó anh chỉ có thể mời một mình em ăn cơm, không được dẫn theo người khác nhé.
Liễu Kình Vũ lại không nói gì, chỉ có thể cười khan, nói:
- Ừ, đến lúc đấy rồi nói tiếp, anh còn có chút việc, thế nhé.
Nói xong, Liễu Kình Vũ cúp điện thoại.
Đối với đại ma nữ siêu cấp Tào Thục Tuệ này, Liễu Kình Vũ thật sự có chút đau đầu.
Đầu bên kia điện thoại, Tào Thục Tuệ vẫn im lặng nghe từng tiếng động nhỏ phía bên Liễu Kình Vũ, không ngờ hắn lại trực tiếp cúp điện thoại, tức giận đến điên người, mắt hạnh trợn lên, nghiến răng thì thào:
- Cũng không biết hôm nay Liễu Kình Vũ có cùng hồ ly tinh Tần Duệ Tiệp kia ở cùng nhau hay không? Thật không ngờ, hồ li tinh kia vì Liễu Kình Vũ mà bỏ cả chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Quan Sơn chạy đến quận Tân Hoa làm một chức Trưởng phòng nhỏ nhoi. Nếu hôm nay Tào Duệ Tiệp thực sự ở bên cạnh Liễu Kình Vũ, nghe được những lời này mà không bị khích tướng, chứng tỏ cô ta vô cùng có tâm kế. Xem ra sau này phải để ý người phụ nữ này, tránh cho cô ta câu mất hồn của anh Liễu.
Nhìn Liễu Kình Vũ cúp điện thoại, Tần Duệ Tiệp cười nói:
- Tào Thục Tuệ thực sự rất có cá tính, nếu ai làm ông xã của cô ấy, đúng là phải đội vợ lên đầu rồi, cũng không biết tương lai ai có cái vinh hạnh ấy, nhất định sẽ vừa hạnh phúc lại vừa buồn bực. Liễu Kình Vũ, anh nói có đúng hay không?
Tần Duệ Tiệp tuy rằng vừa rồi không nói chuyện, nhưng hiện tại vừa nói đã âm thầm đâm cho Tào Thục Tuệ một đao, trực tiếp đâm vào trái tim của Tầo Thục Tuệ.
Liễu Kình Vũ lại không nói gì.
Hắn cũng không phải đồ ngốc, tâm tư của hai phụ nữ, hắn sao có thể không hiểu. Xem ra hai người này đều không phải là đèn cạn dầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.