Chương 201: Lại gặp Tần Duệ Tiệp
Mộng Nhập Hồng Hoang
30/06/2015
Liễu Kình Vũ sững sờ.
Hắn không ngờ, Tần Duệ Tiệp lại nhắc tới chuyện này, hơn nữa hắn càng không ngờ tới, Tần Duệ Tiệp lại biết mình và Tào Thục Tuệ ở cùng nhau vào dịp mừng năm mới.
Hừ, tại sao không nói gì vậy, Chủ tịch Liễu Kình Vũ, đại thiếu gia Liễu Kình Vũ? Thật không ngờ, anh lại rồng bay hố cạn, cam tâm tình nguyện ở lại thị trấn Quan Sơn lâu như vậy.Trong lúc nói, ngôn ngữ của Tần Duệ Tiệp đầy vẻ đố kị.
Sau khi nghe một tiếng “Đại thiếu gia” của Tần Duệ Tiệp, Liễu Kình Vũ càng thêm sững sờ.
Phải biết rằng, đừng nói huyện Cảnh Lâm, thành phố Thương Sơn, ngay cả là tỉnh Bạch Vân, người biết thân phận của mình cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tần Duệ Tiệp chẳng qua chỉ là một Bí thư đảng ủy thị trấn Quan Sơn nhỏ nhoi, cô ta sao có thể biết thân phận của mình? Nếu không biết thân phận của mình, sao lại gọi một tiếng “Đại thiếu gia”?
Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là một người có tư duy phản ứng rất nhanh, ngay lập tức hắn nghĩ ra, người có thể biết thân phận của mình, biết mình từng ở với Tào Thục Tuệ lúc Tết, tuyệt đối là người trong nhóm thành phố Yến Kinh của mình. Ngoài người trong nhóm đó ra, không ai biết mình từng đi chơi với Tào Thục Tuệ. Mà người có thể tiếp xúc với hội của mình, chắc chắn không phải người bình thường. Nói cách khác, thân phận của Tần Duệ Tiệp tuyệt đối không đơn giản, chỉ e cô ta cũng không khác mình, chính là rồng bay chỗ cạn.
Hơn nữa Liễu Kình Vũ là một người rất thoải mái. Nếu đối phương đã biết thân phận của mình, Liễu Kình Vũ nói chuyện càng thoải mái, khoảng cách giữa hai bên trong khoảnh khắc được xóa bỏ, hắn cười nói:
- Tần đại mỹ nữ, sao biết tôi và Tào Thục Tuệ ở cạnh nhau, cô ghen à?
Liễu Kình Vũ muốn trêu Tần Duệ Tiệp một câu, vì khi ở thị trấn Quan Sơn, hắn biết Tần Duệ Tiệp nổi tiếng là một mỹ nữ lạnh lùng, người bình thường muốn nhìn thấy nụ cười của cô ta còn khó hơn lên trời.
Nhưng điều khiến Liễu Kình Vũ thật sự không ngờ là, sau khi Tần Duệ Tiệp nghe xong câu nói của Liễu Kình Vũ, không do dự nói:
- Đúng, không sai, Liễu Kình Vũ, tôi ghen đấy.
Lần này, Liễu Kình Vũ bó tay.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp lạnh lùng nói:
- Liễu Kình Vũ, anh đang ở đâu? Hiện tại tôi đã tới huyện Cảnh Lâm rồi, tối nay tôi muốn ăn với anh một bữa cơm. Năm ngoái anh ở cùng Tào Thục Tuệ, bây giờ sang năm mới rồi, đến địa bàn của chúng tôi, anh cũng phải ở với tôi một lát.
Mạnh mẽ, rất mạnh mẽ.
Người phụ nữ này, ngay cả hẹn hò với Liễu Kình Vũ cũng mạnh mẽ như thế. Điều này khiến Liễu Kình Vũ không biết nói sao.
Tuy nhiên Liễu Kình Vũ hiểu khá rõ tính tình của Tần Duệ Tiệp này. Biết muốn cô cười tủm tỉm nói chuyện với mình như Tào Thục Tuệ hay tiểu ma nữ Hàn Hương Di e rằng rất khó. Hơn nữa trước kia lúc làm việc cùng nhau, cô gái này cũng cường thế quen rồi. Liễu Kình Vũ cũng không để ý, cười nói:
- Được, nếu muốn ở với tôi một lúc, tôi cũng rất hoan nghênh. Hiện tôi đang trên đường tới câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa. Cô cũng tới Hải Duyệt Thiên Địa đi, tôi ở cửa Hải Duyệt Thiên Địa đợi cô.
Nói xong, Liễu Kình Vũ định cúp máy.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp dùng ngữ khí như ra lệnh nói:
- Đợi đã, Liễu Kình Vũ, không cho anh tới câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa, nơi đó không hợp với anh.
Liễu Kình Vũ nghe Tần Duệ Tiệp nói vậy, cũng không biết nói gì, thầm nghĩ trong lòng: “Cô cũng đâu phải vợ tôi, quản tôi làm gì”. Đương nhiên Liễu Kình Vũ không thể nói vậy, chỉ có thể thản nhiên cười nói:
- Đại mỹ nữ, cô coi tôi là loại người gì vậy, nơi đồi bại đó mà đủ tư cách để tôi đến sao. Tôi qua đó điều tra hiện trường việc Hải Duyệt Thiên Địa vi phạm pháp luật. Hơn nữa rất có thể sẽ gặp phải chút phiền toái, tôi khuyên cô không nên tới thì hơn, đợi tôi điều tra xong sẽ gọi điện cho cô.
Liễu Kình Vũ vừa nói xong, chợt nghe thấy trong điện thoại truyền tới tiếng tút tút. Hắn thật không biết nói gì nữa, Tần Duệ Tiệp này vẫn cứ hấp tấp như trước.
Tuy nhiên đối với tính cách đó, Liễu Kình Vũ cũng không ghét bỏ mà ngược lại còn rất thích thú. Vì tuy Tần Duệ Tiệp lạnh lùng, tính tình hơi nóng, nhưng làm việc vô cùng đúng mực. Nhất là việc liên quan tới dân chúng, trước nay đều rất cẩn thận. Theo Liễu Kình Vũ thấy, chỉ e tính khí nóng nảy này của Tần Duệ Tiệp chính là dần dần hình thành do vì dân chúng làm việc lâu ngày mà hình thành. Dù sao một cán bộ có thể coi việc của dân là cấp bách, tuyệt đối là một cán bộ đáng khâm phục, đáng tôn kính.
Sau khi cúp máy, Liễu Kình Vũ lại nhắm mắt dưỡng thần.
Chừng bảy tám phút, ô tô của Liễu Kình Vũ đỗ ở bên ngoài cửa câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa. Lúc này, Liễu Kình Vũ đã nhìn thấy đại mỹ nữ Tần Duệ Tiệp đứng bên ngoài cửa lớn.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp đi đôi boot màu đen dài, bên dưới là một chiếc quần tất đen bó sát và bên ngoài là váy dài ngang gối. Bên trên là áo lông cừu màu đen bó sát, phác họa rất rõ ràng đường cong trên cơ thể cô. Tuy nhiên thật đáng tiếc, người thường rất khó để được nhìn đã mắt cảnh tượng đó, vì bên ngoài Tần Duệ Tiệp lại mặc một chiếc áo gió màu đỏ, giống như một bông hoa đào nở rộ dưới tiết trời se lạnh của tháng hai.
Tần Duệ Tiệp đứng đó, khiến cho đám đàn ông ra vào câu lạc bộ đều không kìm được ghé mắt thậm chí quay đầu lại nhìn. Vì một mỹ nữ có khí chất như vậy rất khó gặp được, nhất là trên khuôn mặt Tần Duệ Tiệp luôn là vẻ lạnh lùng như băng, càng khiến rất nhiều đàn ông không kìm nổi lên dục vọng muốn chinh phục cô.
Liễu Kình Vũ bước xuống xe, Tần Duệ Tiệp lập tức đi tới, sau đó giơ tay khoác tay Liễu Kình Vũ nói:
- Đi thôi, chúng ta cùng vào xem hiện trường, tôi đi cùng anh.
Phần đông đàn ông đi qua nhìn thấy Tần Duệ Tiệp khí chất lỗi lạc như vậy lại khoác tay Liễu Kình Vũ, trong lòng tan nát, nhiều người còn thầm mắng: “Bà nó, đồ ngon lại bị tên khốn khác hốt mất rồi, tên bình thường như vậy mà cua được chị gái tuyệt phẩm thế này, chắc không phải công tử bột chứ”.
Lúc này, Liễu Kình Vũ lại bị hành động của Tần Duệ Tiệp làm cho bối rối.
Vì hắn rất rõ, quan hệ giữa mình và Tần Duệ Tiệp chưa thân thiết tới mức đó. Mặc dù lần trước mình cùng nhảy với cô ta một điệu ở vũ hội thành phố Thương Sơn. Nhưng quan hệ cũng không tiến triển nhanh đến thế.
Liễu Kình Vũ đâu biết, từ lúc Liễu Kình Vũ công tác ở thị trấn Quan Sơn, Tần Duệ Tiệp đã có vài phần kính trọng hắn. Sự quyết đoán, kiên định, khí thế mà Liễu Kình Vũ thể hiện khi còn ở đó khiến trong lòng cô rất khâm phục. Tình cảm âm thầm nảy sinh, chỉ có điều lúc đó, thứ tình cảm này chỉ mới chớm nở, cũng chỉ là có thiện cảm với Liễu Kình Vũ thôi. Nhưng, lúc cô biết thành phố Thương Sơn sắp tổ chức Hội thi nhảy thanh niên tài năng, khi cô thực sự cần một bạn nhảy, cô đột nhiên phát hiện, mình ngần này tuổi rồi, lúc thực sự cần một bạn nhảy, lại không tìm được một người thích hợp. Mà khi đó người duy nhất cô muốn chọn là Liễu Kình Vũ. Người thanh niên này trẻ hơn mình 3-4 tuổi, nhưng lần đó, khi cô lấy hết dũng khí mời Liễu Kình Vũ làm bạn nhảy, cô tuyệt đối không ngờ, Liễu Kình Vũ đã có bạn nhảy rồi, điều này khiến tận sâu trong lòng cô rất tức giận.
Xuất thân của cô thật ra không bình thường, cô lại là con một, cũng là cháu gái ông nội ở thành phố Yến Kinh yêu nhất. Có thể nói tất cả yêu chiều đều tập trung vào cô. Trong cả gia tộc cô tỏa sáng chói lòa. Nhưng, cô vì lí tưởng của mình, cam tâm từ bỏ cuộc sống vô lo vô nghĩ, cam tâm cắm rễ ở địa phương, làm chút việc thiết thực cho dân chúng. Nhưng mỗi năm vào lễ tình nhân, giáng sinh, hay lễ thất tịch, trong lòng cô lại âm thầm đau đớn, vì cô phát hiện, cô rất khó có thể tìm được một người đàn ông khiến mình thích.
Thật ra, với vẻ đẹp và khí chất của cô, người theo đuổi cô không ít, trong đó không thiếu tuấn kiệt quan trường và tinh anh thương giới, nhưng những người này trong mắt Tần Duệt Tiệp, quá thông minh, khôn khéo, quá lõi đời, quá tục tằn, thiếu đi một yếu tố khiến cô yêu thích thậm chí là khâm phục.
Nhưng Liễu Kình là ngoại lệ duy nhất.
Mà lời mời làm bạn nhảy của cô bị Liễu Kình Vũ từ chối là lần đầu tiên cô bị đàn ông từ chối
Cô phẫn nộ, cô không phục, cho nên, dù không có bạn nhảy, cô vẫn dứt khoát tham gia vũ hội. Nhưng cô lại không thể ngờ, trên vũ hội đó, Tào Thục Tuệ xuất hiện rất chói mắt, khí chất của Tào Thục Tuệ, vẻ đẹp của Tào Thục Tuệ, thân hình của Tào Thục Tuệ không thua kém cô chút nào. Mà mức độ thân thiết giữa Tào Thục Tuệ va Liễu Kình Vũ cô càng khó có thể xen vào. Lần đó, tình cảm cô âm thầm giấu kín trong lòng bạo phát ra. Lần đó, cô cũng có hành động cố tình thân mật với Liễu Kình Vũ để kích Tào Thục Tuệ, mà Tào Thục Tuệ cũng có hành động để giành lại quyền chủ đạo chiếm đọat tất cả vũ đạo còn lại của Liễu Kình Vũ.
Hành động cứng rắn mạnh mẽ của Tào Thục Tuệ cũng là sự khiêu khích đối với Tần Duệ Tiệp, nhưng lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu bên trong của cô. Cho nên sau khi lần vũ hội đó kết thúc, Tần Duệ Tiệp đã quyết định, bất kể như nào cũng phải giành lấy Liễu Kình Vũ, để Liễu Kình Vũ trở thành người đàn ông của mình.
Cho nên, sau khi trở về sau Tết, Tần Duệ Tiệp quyết định thay đổi thói quen lạnh lùng của mình khi trước, quyết định chủ động xuất kích trong việc giành lấy Liễu Kình Vũ. Cô quyết định phải quyết tâm đánh bại Tào Thục Tuệ, cướp lấy Liễu Kình Vũ.
Vì điều này liên quan tới hạnh phúc cả đời của mình, cô tình nguyện thay đổi, cố gắng.
Đương nhiên, Liễu Kình Vũ hoàn toàn không hay biết gì về những ý nghĩ này của Tần Duệ Tiệp. Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là đàn ông, bị mỹ nữ khí chất như vậy khoác tay tuyệt đối không thể từ chối. Cho nên, hắn liền để mặc Tần Duệ Tiệp khoác tay, cất bước đi tới công trường xây dựng công trình câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa.
Nhưng Liễu Kình Vũ cũng không biết giây phút này, mấy đôi mắt đầy sự oán độc đang nhìn hắn, nhìn Tần Duệ Tiệp.
Hắn không ngờ, Tần Duệ Tiệp lại nhắc tới chuyện này, hơn nữa hắn càng không ngờ tới, Tần Duệ Tiệp lại biết mình và Tào Thục Tuệ ở cùng nhau vào dịp mừng năm mới.
Hừ, tại sao không nói gì vậy, Chủ tịch Liễu Kình Vũ, đại thiếu gia Liễu Kình Vũ? Thật không ngờ, anh lại rồng bay hố cạn, cam tâm tình nguyện ở lại thị trấn Quan Sơn lâu như vậy.Trong lúc nói, ngôn ngữ của Tần Duệ Tiệp đầy vẻ đố kị.
Sau khi nghe một tiếng “Đại thiếu gia” của Tần Duệ Tiệp, Liễu Kình Vũ càng thêm sững sờ.
Phải biết rằng, đừng nói huyện Cảnh Lâm, thành phố Thương Sơn, ngay cả là tỉnh Bạch Vân, người biết thân phận của mình cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tần Duệ Tiệp chẳng qua chỉ là một Bí thư đảng ủy thị trấn Quan Sơn nhỏ nhoi, cô ta sao có thể biết thân phận của mình? Nếu không biết thân phận của mình, sao lại gọi một tiếng “Đại thiếu gia”?
Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là một người có tư duy phản ứng rất nhanh, ngay lập tức hắn nghĩ ra, người có thể biết thân phận của mình, biết mình từng ở với Tào Thục Tuệ lúc Tết, tuyệt đối là người trong nhóm thành phố Yến Kinh của mình. Ngoài người trong nhóm đó ra, không ai biết mình từng đi chơi với Tào Thục Tuệ. Mà người có thể tiếp xúc với hội của mình, chắc chắn không phải người bình thường. Nói cách khác, thân phận của Tần Duệ Tiệp tuyệt đối không đơn giản, chỉ e cô ta cũng không khác mình, chính là rồng bay chỗ cạn.
Hơn nữa Liễu Kình Vũ là một người rất thoải mái. Nếu đối phương đã biết thân phận của mình, Liễu Kình Vũ nói chuyện càng thoải mái, khoảng cách giữa hai bên trong khoảnh khắc được xóa bỏ, hắn cười nói:
- Tần đại mỹ nữ, sao biết tôi và Tào Thục Tuệ ở cạnh nhau, cô ghen à?
Liễu Kình Vũ muốn trêu Tần Duệ Tiệp một câu, vì khi ở thị trấn Quan Sơn, hắn biết Tần Duệ Tiệp nổi tiếng là một mỹ nữ lạnh lùng, người bình thường muốn nhìn thấy nụ cười của cô ta còn khó hơn lên trời.
Nhưng điều khiến Liễu Kình Vũ thật sự không ngờ là, sau khi Tần Duệ Tiệp nghe xong câu nói của Liễu Kình Vũ, không do dự nói:
- Đúng, không sai, Liễu Kình Vũ, tôi ghen đấy.
Lần này, Liễu Kình Vũ bó tay.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp lạnh lùng nói:
- Liễu Kình Vũ, anh đang ở đâu? Hiện tại tôi đã tới huyện Cảnh Lâm rồi, tối nay tôi muốn ăn với anh một bữa cơm. Năm ngoái anh ở cùng Tào Thục Tuệ, bây giờ sang năm mới rồi, đến địa bàn của chúng tôi, anh cũng phải ở với tôi một lát.
Mạnh mẽ, rất mạnh mẽ.
Người phụ nữ này, ngay cả hẹn hò với Liễu Kình Vũ cũng mạnh mẽ như thế. Điều này khiến Liễu Kình Vũ không biết nói sao.
Tuy nhiên Liễu Kình Vũ hiểu khá rõ tính tình của Tần Duệ Tiệp này. Biết muốn cô cười tủm tỉm nói chuyện với mình như Tào Thục Tuệ hay tiểu ma nữ Hàn Hương Di e rằng rất khó. Hơn nữa trước kia lúc làm việc cùng nhau, cô gái này cũng cường thế quen rồi. Liễu Kình Vũ cũng không để ý, cười nói:
- Được, nếu muốn ở với tôi một lúc, tôi cũng rất hoan nghênh. Hiện tôi đang trên đường tới câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa. Cô cũng tới Hải Duyệt Thiên Địa đi, tôi ở cửa Hải Duyệt Thiên Địa đợi cô.
Nói xong, Liễu Kình Vũ định cúp máy.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp dùng ngữ khí như ra lệnh nói:
- Đợi đã, Liễu Kình Vũ, không cho anh tới câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa, nơi đó không hợp với anh.
Liễu Kình Vũ nghe Tần Duệ Tiệp nói vậy, cũng không biết nói gì, thầm nghĩ trong lòng: “Cô cũng đâu phải vợ tôi, quản tôi làm gì”. Đương nhiên Liễu Kình Vũ không thể nói vậy, chỉ có thể thản nhiên cười nói:
- Đại mỹ nữ, cô coi tôi là loại người gì vậy, nơi đồi bại đó mà đủ tư cách để tôi đến sao. Tôi qua đó điều tra hiện trường việc Hải Duyệt Thiên Địa vi phạm pháp luật. Hơn nữa rất có thể sẽ gặp phải chút phiền toái, tôi khuyên cô không nên tới thì hơn, đợi tôi điều tra xong sẽ gọi điện cho cô.
Liễu Kình Vũ vừa nói xong, chợt nghe thấy trong điện thoại truyền tới tiếng tút tút. Hắn thật không biết nói gì nữa, Tần Duệ Tiệp này vẫn cứ hấp tấp như trước.
Tuy nhiên đối với tính cách đó, Liễu Kình Vũ cũng không ghét bỏ mà ngược lại còn rất thích thú. Vì tuy Tần Duệ Tiệp lạnh lùng, tính tình hơi nóng, nhưng làm việc vô cùng đúng mực. Nhất là việc liên quan tới dân chúng, trước nay đều rất cẩn thận. Theo Liễu Kình Vũ thấy, chỉ e tính khí nóng nảy này của Tần Duệ Tiệp chính là dần dần hình thành do vì dân chúng làm việc lâu ngày mà hình thành. Dù sao một cán bộ có thể coi việc của dân là cấp bách, tuyệt đối là một cán bộ đáng khâm phục, đáng tôn kính.
Sau khi cúp máy, Liễu Kình Vũ lại nhắm mắt dưỡng thần.
Chừng bảy tám phút, ô tô của Liễu Kình Vũ đỗ ở bên ngoài cửa câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa. Lúc này, Liễu Kình Vũ đã nhìn thấy đại mỹ nữ Tần Duệ Tiệp đứng bên ngoài cửa lớn.
Lúc này, Tần Duệ Tiệp đi đôi boot màu đen dài, bên dưới là một chiếc quần tất đen bó sát và bên ngoài là váy dài ngang gối. Bên trên là áo lông cừu màu đen bó sát, phác họa rất rõ ràng đường cong trên cơ thể cô. Tuy nhiên thật đáng tiếc, người thường rất khó để được nhìn đã mắt cảnh tượng đó, vì bên ngoài Tần Duệ Tiệp lại mặc một chiếc áo gió màu đỏ, giống như một bông hoa đào nở rộ dưới tiết trời se lạnh của tháng hai.
Tần Duệ Tiệp đứng đó, khiến cho đám đàn ông ra vào câu lạc bộ đều không kìm được ghé mắt thậm chí quay đầu lại nhìn. Vì một mỹ nữ có khí chất như vậy rất khó gặp được, nhất là trên khuôn mặt Tần Duệ Tiệp luôn là vẻ lạnh lùng như băng, càng khiến rất nhiều đàn ông không kìm nổi lên dục vọng muốn chinh phục cô.
Liễu Kình Vũ bước xuống xe, Tần Duệ Tiệp lập tức đi tới, sau đó giơ tay khoác tay Liễu Kình Vũ nói:
- Đi thôi, chúng ta cùng vào xem hiện trường, tôi đi cùng anh.
Phần đông đàn ông đi qua nhìn thấy Tần Duệ Tiệp khí chất lỗi lạc như vậy lại khoác tay Liễu Kình Vũ, trong lòng tan nát, nhiều người còn thầm mắng: “Bà nó, đồ ngon lại bị tên khốn khác hốt mất rồi, tên bình thường như vậy mà cua được chị gái tuyệt phẩm thế này, chắc không phải công tử bột chứ”.
Lúc này, Liễu Kình Vũ lại bị hành động của Tần Duệ Tiệp làm cho bối rối.
Vì hắn rất rõ, quan hệ giữa mình và Tần Duệ Tiệp chưa thân thiết tới mức đó. Mặc dù lần trước mình cùng nhảy với cô ta một điệu ở vũ hội thành phố Thương Sơn. Nhưng quan hệ cũng không tiến triển nhanh đến thế.
Liễu Kình Vũ đâu biết, từ lúc Liễu Kình Vũ công tác ở thị trấn Quan Sơn, Tần Duệ Tiệp đã có vài phần kính trọng hắn. Sự quyết đoán, kiên định, khí thế mà Liễu Kình Vũ thể hiện khi còn ở đó khiến trong lòng cô rất khâm phục. Tình cảm âm thầm nảy sinh, chỉ có điều lúc đó, thứ tình cảm này chỉ mới chớm nở, cũng chỉ là có thiện cảm với Liễu Kình Vũ thôi. Nhưng, lúc cô biết thành phố Thương Sơn sắp tổ chức Hội thi nhảy thanh niên tài năng, khi cô thực sự cần một bạn nhảy, cô đột nhiên phát hiện, mình ngần này tuổi rồi, lúc thực sự cần một bạn nhảy, lại không tìm được một người thích hợp. Mà khi đó người duy nhất cô muốn chọn là Liễu Kình Vũ. Người thanh niên này trẻ hơn mình 3-4 tuổi, nhưng lần đó, khi cô lấy hết dũng khí mời Liễu Kình Vũ làm bạn nhảy, cô tuyệt đối không ngờ, Liễu Kình Vũ đã có bạn nhảy rồi, điều này khiến tận sâu trong lòng cô rất tức giận.
Xuất thân của cô thật ra không bình thường, cô lại là con một, cũng là cháu gái ông nội ở thành phố Yến Kinh yêu nhất. Có thể nói tất cả yêu chiều đều tập trung vào cô. Trong cả gia tộc cô tỏa sáng chói lòa. Nhưng, cô vì lí tưởng của mình, cam tâm từ bỏ cuộc sống vô lo vô nghĩ, cam tâm cắm rễ ở địa phương, làm chút việc thiết thực cho dân chúng. Nhưng mỗi năm vào lễ tình nhân, giáng sinh, hay lễ thất tịch, trong lòng cô lại âm thầm đau đớn, vì cô phát hiện, cô rất khó có thể tìm được một người đàn ông khiến mình thích.
Thật ra, với vẻ đẹp và khí chất của cô, người theo đuổi cô không ít, trong đó không thiếu tuấn kiệt quan trường và tinh anh thương giới, nhưng những người này trong mắt Tần Duệt Tiệp, quá thông minh, khôn khéo, quá lõi đời, quá tục tằn, thiếu đi một yếu tố khiến cô yêu thích thậm chí là khâm phục.
Nhưng Liễu Kình là ngoại lệ duy nhất.
Mà lời mời làm bạn nhảy của cô bị Liễu Kình Vũ từ chối là lần đầu tiên cô bị đàn ông từ chối
Cô phẫn nộ, cô không phục, cho nên, dù không có bạn nhảy, cô vẫn dứt khoát tham gia vũ hội. Nhưng cô lại không thể ngờ, trên vũ hội đó, Tào Thục Tuệ xuất hiện rất chói mắt, khí chất của Tào Thục Tuệ, vẻ đẹp của Tào Thục Tuệ, thân hình của Tào Thục Tuệ không thua kém cô chút nào. Mà mức độ thân thiết giữa Tào Thục Tuệ va Liễu Kình Vũ cô càng khó có thể xen vào. Lần đó, tình cảm cô âm thầm giấu kín trong lòng bạo phát ra. Lần đó, cô cũng có hành động cố tình thân mật với Liễu Kình Vũ để kích Tào Thục Tuệ, mà Tào Thục Tuệ cũng có hành động để giành lại quyền chủ đạo chiếm đọat tất cả vũ đạo còn lại của Liễu Kình Vũ.
Hành động cứng rắn mạnh mẽ của Tào Thục Tuệ cũng là sự khiêu khích đối với Tần Duệ Tiệp, nhưng lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu bên trong của cô. Cho nên sau khi lần vũ hội đó kết thúc, Tần Duệ Tiệp đã quyết định, bất kể như nào cũng phải giành lấy Liễu Kình Vũ, để Liễu Kình Vũ trở thành người đàn ông của mình.
Cho nên, sau khi trở về sau Tết, Tần Duệ Tiệp quyết định thay đổi thói quen lạnh lùng của mình khi trước, quyết định chủ động xuất kích trong việc giành lấy Liễu Kình Vũ. Cô quyết định phải quyết tâm đánh bại Tào Thục Tuệ, cướp lấy Liễu Kình Vũ.
Vì điều này liên quan tới hạnh phúc cả đời của mình, cô tình nguyện thay đổi, cố gắng.
Đương nhiên, Liễu Kình Vũ hoàn toàn không hay biết gì về những ý nghĩ này của Tần Duệ Tiệp. Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là đàn ông, bị mỹ nữ khí chất như vậy khoác tay tuyệt đối không thể từ chối. Cho nên, hắn liền để mặc Tần Duệ Tiệp khoác tay, cất bước đi tới công trường xây dựng công trình câu lạc bộ Hải Duyệt Thiên Địa.
Nhưng Liễu Kình Vũ cũng không biết giây phút này, mấy đôi mắt đầy sự oán độc đang nhìn hắn, nhìn Tần Duệ Tiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.