Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 300: Mạnh mẽ đánh trả.

Mộng Nhập Hồng Hoang

13/08/2016

Liễu Kình Vũ vừa nói xong, lập tức toàn hội trường ngây ra như phỗng.

Ngay trước khi Liễu Kình Vũ tiến vào hội trường, rất nhiều người còn đang thảo luận về vấn đề hủy bỏ Khu công nghệ cao này. Bởi vì tin tức Khu kinh tế kỹ thuật cao cấp thành phố Thương Sơn bị hủy bỏ sớm đã truyền ra khắp Tỉnh và Thành phố Thương Sơn rồi, vấn đề chỉ là thời gian sớm hay muộn. Tuy nhiên mọi người thật không ngờ, Liễu Kình Vũ ở thời khắc mấu chốt lại đề nghị sẽ tiếp nhận Khu công nghệ cao.

Giống như hai người Phó chủ nhiệm Ban quản lý Mã Nghĩa Đào và Phó chủ nhiệm Kim Chí Vĩ, một người là người của Lý Đức Lâm, một người là người của Trâu Hải Bằng, trong lòng bọn họ vô cùng không vui khi bị điều đến khu kinh tế mới sắp bị đóng cửa này. Nhưng Lý Đức Lâm và Trâu Hải Bằng lại tự mình gọi điện thoại cho bọn họ, cổ vũ bọn họ đến đây làm cho tốt. Dưới tình hình đó, tuy rằng hai người vô cùng không vui nhưng lại không thể không đến. Trong lòng bọn họ rõ ràng, Lý Đức Lâm và Trâu Hải Bằng phái bọn họ đến đây cũng là tin tưởng bọn họ, chỉ có điều sự buồn bực thì không có cách nào áp chế được.

Mà những người khác cũng đã từng thảo luận về việc làm thế nào để tạo ra thành tích ở đây. Khu kinh tế kỹ thuật cao này thành lập đã rất nhiều năm nhưng thực tế thu hút đầu tư còn chưa vượt quá hai trăm triệu, chỉ có thể nói là lay lắt sống qua ngày. Tất cả mọi người lăn lộn trong quan trường, không ai muốn đến một nơi không có tiền đồ như thế này.

Nhưng mà, mọi người bao gồm Tần Duệ Tiệp cũng không nghĩ tới, Liễu Kình Vũ đột nhiên tuyên bố một tin tức khiến người ta khiếp sợ như vậy.

Sau khi Liễu Kình Vũ nói xong, Phó bí thư Đảng ủy Thái Hồng Phúc lập tức mang theo vài phần nghi vấn nói:

- Chủ nhiệm Liễu, ngài nói tin này có phải là thật không? Theo tôi được biết, lúc trước nhà đầu tư ký hợp đồng với quận Tân Hoa, giờ ngài trực tiếp kéo đến Khu công nghệ cao của chúng ta, quận Tân Hoa liệu có bất mãn hay không?

Liễu Kình Vũ thản nhiên cười, nói:

- Ừ, Phó bí thư Thái hỏi đúng điểm mấu chốt rồi. Về điểm này, tôi xin giải thích một chút. Thân là Chủ tịch quận Tân Hoa, tôi cũng hi vọng giữ được tất cả dự án ở quận Tân Hoa, nhưng trước mắt quận Tân Hoa bây giờ không thích hợp để đặt nhiều nhà máy như vậy, bởi vì vấn đề cơ sở hạ tầng của quận Tân Hoa có lỗ hổng rất lớn. Mà Thành ủy chỉ giao nhiệm vụ cho tôi là giữ lại toàn bộ các dự án này ở thành phố Thương Sơn, cho nên tôi nhất định phải có trách nhiệm với nhà đầu tư, cấp cho bọn họ một khu đất thích hợp nhất. Điểm này tôi sẽ giải thích với các đồng chí quận Tân Hoa.

Liễu Kình Vũ vừa nói như vậy, mọi người mới bừng tỉnh ngộ, nhìn về phía Liễu Kình Vũ với nhiều ánh mắt không giống nhau.

Sau đó, Liễu Kình Vũ lại tiếp tục nói về vấn đề phân bố cũng như quy trình khi các nhà đầu tư đến Khu công nghệ cao. Trong hội nghị đều là ăn thẳng nói thật, nội dung không có nhiều lời hoa mỹ, cho nên chưa đến một giờ đã phân công xong toàn bộ công việc. Liễu Kình Vũ lập tức tuyên bố tan họp.

Sau khi tan họp không lâu, Trưởng phòng bảo vệ môi trường Khu công nghệ cao Đường Trí Dũng lập tức tới văn phòng của Liễu Kình Vũ.

Là quan mới nhậm chức, Đường Trí Dũng vẫn là tương đối hưng phấn. Dù sao lúc trước, Đường Trí Dũng cũng chỉ ngồi ngây ngẩn bên Phòng công đoàn, chưa có kinh nghiệm công tác thực tế, cho nên đối với chức vụ lần này vô cùng phấn khởi, hăng hái mười phần.

Tuy nhiên khi Đường Trí Dũng tiến vào phòng làm việc của Liễu Kình Vũ, vừa đặt mông xuống ghế đối diện với Liễu Kình Vũ, vẻ mặt đã lộ vẻ ấm ức nói với hắn:

- Đại ca à, em làm chức Trưởng phòng bảo vệ môi trường cũng thật quá đau buồn mà. Dù thế nào cũng là một Trưởng phòng mà, phía dưới không ngờ chỉ có hai tên lính quèn, trang thiết bị gì cũng không có.

Nghe được Đường Trí Dũng nói như vậy, Liễu Kình Vũ cũng là thản nhiên cười, cũng không có tức giận. Ngược lại, hắn còn vô cùng vui vẻ, bởi vì từ lời nói của Đường Trí Dũng, hắn xác định Đường Trí Dũng muốn nhận việc là phải làm hết mình, đây cũng chính là điều hắn muốn thấy nhất. Liễu Kình Vũ cười nói:

- Trí Dũng à, không nên gấp gáp, văn phòng sẽ được sửa lại, thiết bị cũng sẽ có. Hiện tại toàn bộ Ban quản lý Khu công nghệ cao chúng ta vừa mới thành lập, ngay cả toàn bộ Ban lãnh đạo cũng chỉ có bảy người, dưới các phòng cũng tinh giản hết mức. Không chỉ Phòng bảo vệ môi trường các cậu có ít người, những phòng khác cũng đâu có nhiều. Thậm chí có Trưởng phòng trước mắt chỉ là Tư lệnh tay không.

Về phần thiết bị giám sát bảo vệ môi trường thì cậu không cần lo lắng. Hai ngày nữa tập đoàn Hoàn Bảo tỉnh Hà Tây sẽ đặc biệt tặng cho Phòng bảo vệ môi trường hai bộ thiết bị. Một là dụng cụ kiểm tra đo lường chất lượng nước, một là dụng cụ kiểm tra đo lường chất lượng không khí, để cho các cậu có thể giám sát được hai yếu tố quan trọng nhất trong bảo vệ môi trường là ô nhiễm không khí và ô nhiễm nguồn nước. Tuy nhiên thằng nhóc cậu nên cố gắng làm cho tốt, bình thường không cần ngồi ngây như phỗng trong văn phòng, nên đi ra ngoài, dạo quanh khu Công nghệ cao của chúng ta vài vòng, nghĩ xem sẽ triển khai công tác như thế nào.

Còn nữa, cậu nhất định phải nhớ kỹ cho tôi, nơi này của chúng ta là Khu kinh tế kỹ thuật cao cấp, không phải Khu kinh tế mới bình thường, cho nên đối với những xí nghiệp tiêu hao năng lượng cao, lượng khí thải cao nhất định phải tăng cường giám sát và kiểm tra, nếu như phát hiện xí nghiệp có vấn đề ô nhiễm nghiêm trọng, nhất định phải lập tức áp dụng các biện pháp quyết đoán, tuyệt đối không để vấn đề bảo vệ môi trường mà ảnh hưởng đến quyết định ở lại của nhà đầu tư. Nếu không, xảy ra vấn đề gì tôi sẽ hỏi cậu trước tiên.



Nói những lời sau, ngữ khí của Liễu Kình Vũ trở nên hết sức nghiêm túc.

Đường Trí Dũng nhìn đến nét mặt của Liễu Kình Vũ, lập tức rùng mình. Ở bên cạnh Liễu Kình Vũ hơn một năm, anh ta vô cùng rõ ràng tính cách của Liễu Kình Vũ. Hiện tại vẻ mặt Liễu Kình Vũ khi nói chuyện rất nghiêm túc, điều này chứng minh Liễu Kình Vũ vô cùng chú ý đến vấn đề bảo vệ môi trường của Khu công nghệ cao. Chỉ e đây cũng là nguyên nhân chính mình được Đại ca đề bạt lên làm Trưởng phòng bảo vệ môi trường.

Cho nên, Đường Trí Dũng lúc này lập tức tỏ thái độ nói:

- Đại ca, anh yên tâm, chỉ cần Đường Trí Dũng em còn ở vị trí Trưởng phòng bảo vệ môi trường một ngày, sẽ cùng với hai tên lính quèn kia làm tốt công tác Bảo vệ môi trường, kiên quyết giữ gìn môi trường đầu tư của Khu công nghệ cao, tuyệt đối không làm đại ca mất mặt.

Liễu Kình Vũ lúc này mới cười gật gật đầu:

- Ừ, hiện giờ cậu mới là vừa bắt đầu công tác thực tế, không cần quá mức nóng vội. Bình thường có thể cùng lão Trần trong Phòng bảo vệ môi trường của các cậu giao lưu và học hỏi một chút. Lão Trần là tôi đã đặc biệt điều từ Phòng bảo vệ môi trường quận Tân Hoa đến đây để hiệp trợ cậu. Tuy rằng lão Trần bình thường không nói nhiều lắm, nhưng về phương diện nghiệp vụ thì hết sức tinh thông, cậu không cần lên mặt là một Trưởng phòng…

Sau đó, Liễu Kình Vũ dặn dò Đường Trí Dũng vài câu, Đường Trí Dũng lúc này mới rời khỏi.

Đường Trí Dũng chân trước vừa rời khỏi, Chánh văn phòng Ban quản lý Khu công nghệ cao Hồng Tam Kim liền gõ cửa đi vào.

Đối với việc Liễu Kình Vũ điều mình từ Huyện đến Khu công nghệ cao, trong lòng Hồng Tam Kim vô cùng cảm kích. Ông ta rất rõ ràng, nếu như không có Liễu Kình Vũ, chỉ sợ chính mình bây giờ vẫn còn đang lăn lộn ở chức Chánh văn phòng thị trấn Quan Sơn, về phần cấp Phó phòng thì còn ba năm, năm năm nữa mới có thể, cho dù cấp bậc đủ rồi thì cũng chưa chắc đã có vị trí tương xứng.

Cho nên, sau khi nhận được lệnh điều chuyển, ông ta đã đi suốt đêm đến thành phố Thương Sơn báo danh. Hôm sau liền chính thức đi làm, gần như một chút thời gian đều không trì hoãn. Văn phòng Ban quản lý của Liễu Kình Vũ một lần nữa chính do ông ta bố trí và an bài.

Sau khi ngồi xuống, Hồng Tam Kim lập tức báo cáo với Liễu Kình Vũ:

- Chủ nhiệm, tôi vừa rồi quan sát một chút, chú ý có một số vị sau khi tan họp lập tức gọi điện thoại truyền tin ra ngoài liên quan đến việc ngài muốn đem 80% hạng mục đầu tư đến Khu công nghệ cao. Tôi phỏng chừng quận Tân Hoa rất nhanh sẽ nhận được tin tức, thậm chí sẽ gây áp lực đối với ngài.

Liễu Kình Vũ cười, nói:

- Ừ, lão Hồng, ông yên tâm đi, chuyện này tôi đã suy xét thỏa đáng, không có sóng gió gì lớn đâu. Hiện tại Ban quản lý vừa mới thành lập, công việc của tôi ở đây là nắm toàn cục, còn những công việc bình thường ông phải phối hợp nhiều hơn với Phó chủ nhiệm Tần, hỗ trợ cô ấy làm tốt công tác.

Hồng Tam Kim mỉm cười:

- Sếp, ngài yên tâm đi, tôi biết mà.

Sau đó Hồng Tam Kim lại báo cáo với Liễu Kình Vũ một số việc lặt vặt của Ban quản lý, lúc này mới rời đi.

Hồng Tam Kim vừa rời khỏi, điện thoại của Liễu Kình Vũ liền vang lên.

Là điện thoại của Bí thư quận ủy Tân Hoa gọi tới.



Đầu bên kia điện thoại, thanh âm của Khương Tân Vũ tràn đầy tức giận chất vấn:

- Chủ tịch quận Liễu, tôi nghe người ta nói anh định đem 80% dự án của quận Tân Hoa di chuyển đến Khu công nghệ cao?

Đối với sự phẫn nộ của Khương Tân Vũ, Liễu Kình Vũ chỉ thản nhiên cười, nói:

- Đúng là như vậy, trong cuộc họp của Khu công nghệ cao, tôi đã tuyên bố rồi.

Khương Tân Vũ nghe được Liễu Kình Vũ vô cùng bình tĩnh, một chút cũng không có ý hoảng sợ và hối lỗi, lửa giận trong lòng liền dâng lên tới đỉnh đầu, hai mắt hàn quang lóe ra, tức giận nói:

- Đồng chí Liễu Kình Vũ, tôi không thể không trịnh trọng nhắc nhở anh một chút. Anh đừng quên, anh không chỉ là Chủ nhiệm Ban quản lý Khu công nghệ cao, anh còn là Quyền chủ tịch quận Tân Hoa, anh nhất định phải vì ích lợi của quận Tân Hoa mà suy xét, không thể chỉ nghĩ cho Khu công nghệ cao bên kia.

Mặt khác, anh chớ quên, hạng mục đầu tư này đều là nhà đầu tư ký kết với quận Tân Hoa chúng ta, anh không thể một câu nói mà di chuyển các dự án này đến Khu công nghệ cao được. Đây là một hành vi quá mức vô trách nhiệm và ích kỷ. Liễu Kình Vũ, anh có biết anh đang làm gì không? Anh biết hiện tại các cán bộ quận Tân Hoa chúng ta nói anh như thế nào không?

Liễu Kình Vũ nghe được tiếng rống giận dữ của Khương Tân Vũ, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, không có bất kỳ ý tứ đối chọi nào, chỉ thản nhiên nói:

- Bí thư Khương, Liễu Kình Vũ tôi không phải trẻ lên ba, tôi đương nhiên rõ ràng mình đang làm gì. Còn về phần người khác đánh giá tôi như thế nào, tôi không quan tâm. Tôi chỉ cần làm sao không thẹn với lương tâm mình là được rồi.

Nghe được Liễu Kình Vũ nói, Khương Tân Vũ hoàn toàn nổi cơn thịnh nộ rồi:

- Liễu Kình Vũ, anh lập tức quay về cho tôi! Quận Tân Hoa chúng ta phải mở Hội nghị thường vụ khẩn cấp, thảo luận một chút chuyện có liên quan đến di chuyển hạng mục đầu tư.

Trên mặt Liễu Kình Vũ cố gắng kiềm chế ý cười, trầm giọng nói:

- Thật ngại quá, Bí thư Khương. Công tác chuẩn bị của tôi đang rất bận, phỏng chừng hơn 6h tối mới về được.

Khương Tân Vũ dùng sức cắn chặt răng:

- Được, vậy sáu rưỡi tối sẽ mời dự họp Hội nghị thường vụ khẩn cấp quận Tân Hoa, hy vọng anh không đến muộn.

thức được, mặc dù Liễu Kình Vũ cuồng ngạo, nhưng làm việc vẫn rất đúng mực, biết đạo lý lợi ích không thể hưởng một mình.

Nhưng, Triệu Đông Lâm thật sự không ngờ, Lý Đức Lâm, Vương Trung Sơn càng không ngờ, ngày hôm sau khi Liễu Kình Vũ nhận chức ở Ban quản lý, liền đưa ra một hành động làm chấn động toàn bộ thành phố Thương Sơn, thậm chí cả Tỉnh ủy tỉnh Bạch Vân.

inh đẹp đầy mị hoặc của nàng mà biến thành kẻ phạm tội.

Nhưng cứ như vậy tầm mắt lại thấy cái mông của nàng, lại cộng thêm Tiểu Hôi chạy như điên, bờ mông lúc lên lúc xuống thật là bức người. Hồ Tiểu Thiên thở dài, vươn tay ra vỗ vỗ lên trên, cảm giác không tệ, đây là bồi thường khi nãy tỷ phi lễ với đệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cao Quyền Lực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook