Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 994: Ta nghĩ ta sẽ bị những lời này của cô hại chết

Lý Tiếu Tà

10/04/2013

- Ta thấy hắn còn có thể chịu được mà.

Tuy nói như vậy, Hướng Nhật vẫn triệt hồi màn nước, thả thanh niên da đen ra. Sau khi vừa thử nghiệm thủy dị năng, hắn càng có nhiều suy nghĩ. Đối phương là Dị năng giả cấp bốn, nhưng trong tình huống mình hoàn toàn không có sử dụng lực lượng Mật giả đã dễ dàng bị đánh bại, dù còn chưa xác định được cấp bậc dị năng của bản thân, song đối phó với Dị năng giả cấp bốn là dư sức.

- Phoenix, ngươi sao rồi?

Tên thanh niên tóc mào gà và tên tóc dài lúc này mới từ khiếp sợ phục hồi lại, hai người vội vàng chạy đến bên người thanh niên da đen.

- Ta rất khỏe...

Thanh niên da đen thở hổn hển, có chút hoảng sợ nhìn Hướng Nhật một cái, mới vừa nãy hắn cứ nghĩ mình sẽ chết, may mắn đối phương cũng không có ý định giết chết mình.

- ... Chúng ta đi.

Thấy thanh niên da đen không sao, Malley và thanh niên tóc dài cũng không dám chần chừ nữa, sau khi tận mắt chứng kiến lực lượng của Hướng Nhật, một câu cũng không dám ẳng lủi thủi đỡ thanh niên da đen rời khỏi.

Mỹ nữ da đen nhìn thoáng qua Hướng Nhật, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, tựa hồ muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói ra, rời theo đám người kia.

Hướng Nhật tất nhiên sẽ không ngăn trở, giờ hắn còn đang đắm chìm trong khoái cảm điều khiển màn nước ban nãy, mơ hồ cảm thấy nếu như lợi dụng tốt, có thể sẽ trở thành đòn sát thủ cường đại hơn so với lực lượng của Mật giả.

- Anh đang làm gì đó?

Sau lưng chợt truyền đến một thanh âm quen thuộc.

Hướng Nhật nhất thời từ trong trầm tư tỉnh lại, ánh mắt không khỏi sáng lên:

- Lisa.

Xoay người, quả nhiên thấy Monica đứng ở phía trước.

- Mới vừa rồi nơi này xảy ra chuyện gì?

Nhìn sàn nhà bị rạn nứt, cùng bầu không khí xung quanh tỏa ra hơi nóng hầm hập, Monica dự cảm ắt hẳn đã xảy ra một chút chuyện.

- Không có gì, anh chỉ vận động tay chân một tí, cảm giác cũng không tệ lắm.

Hướng Nhật nhún nhún vai, phương hướng bốn người mỹ nữ da đen rời đi là bên ngoài trang viên, cho nên người trong biệt thự không biết chuyện mới vừa phát sinh.

- Chỉ như vậy ư?

Monica hơi hơi hoài nghi, nàng tin việc nam nhân 'hoạt động chân tay' có thể phá hủy tới mức này, nhưng người mới vừa ra ngoài ban nãy không chỉ có một mình hắn, còn có bốn người khác.

- Anh không thấy Malley bọn họ à?

- Có gặp qua, bọn họ đã đi rồi.

Hướng Nhật chỉ tay về phía cửa trang viên, thấy chân mày Monica hơi nhăn lại, trong lòng vừa động:



- Quan hệ giữa em và bọn họ không được tốt phải không?

- Chuyện này anh không cần biết... Được rồi, để lúc nào rãnh rỗi em sẽ kể cho anh. Em ra đây là muốn nói cho anh biết, anh có thể đi về, buổi tối em phải ở lại chỗ này, chìa khóa nhà đây.

Vừa nói, lấy chìa khóa trong tay trực tiếp ném cho Hướng Nhật.

- Ý của em là, đêm nay anh phải ngủ một mình?

Hướng Nhật lẳng lặng nhìn Monica, tuy nói buổi tối hắn có chút chuyện trọng yếu phải làm, nhưng cũng không thể làm cả đêm, hắn còn muốn sau khi làm xong trở lại cùng Monica thân thân thiết thiết, mặc dù nói tối hôm qua hai người đã có tiếp xúc thân mật, song cơ bản chỉ một mình hắn chủ động, đêm nay hắn còn muốn nàng phối hợp cùng hắn, như vậy càng thêm tình thú, càng thêm hưng phấn.

Thấy nam nhân hỏi thẳng một cách trắng trợn, Monica nhíu mày một cái, có chút tức giận:

- Cho dù em về nhà, anh cũng chỉ có thể ngủ một mình, hiểu chưa?

- Em đã nói làm bạn gái của anh rồi.

Hướng Nhật cũng hơi khó chịu, đều đã 'chim cò' với nhau, còn ngại ngùng con mẹ gì nữa? Xác định quan hệ rồi còn bắt mình chăn đơn gối chiếc, cái lý gì vậy?

- Em lặp lại lần nữa, nghe cho kĩ, đây là lần cuối cùng. Không sai, em chấp nhận quan hệ giữa hai chúng ta, nhưng chuyện tối ngày hôm qua là ngoài ý muốn... Nếu như em không muốn, không có ai có thể ép em cả!

Lời nói này hơi nặng nề, Hướng Nhật cũng hơi điên rồi, không nhịn được cười lạnh:

- Nói cách khác, anh chỉ làm nghĩa vụ của bạn trai, quyền lợi thì không có?

Tiếp theo không đợi Monica trả lời, Hướng Nhật càng thêm bá đạo:

- Nghe đây, anh cũng nói một lần cuối cùng, làm bạn gái của anh, nhất định phải ngủ với anh.

Dứt lời ôm lấy Monica, hung hăng hôn xuống.

- Buông em ra, anh tên khốn kiếp này... Á...!!!

Câu nói kế tiếp cũng bị chặn lại, Hướng Nhật tuy không phải thiện nam tín nữ gì, nhưng hắn cảm thấy có chút không phải đối với Monica, bất quá nếu đã xác định quan hệ, lại không chịu ngủ chung, điều này sao có thể chấp nhận được? Hắn không muốn trở thành một thằng bạn trai bù nhìn, tối hôm qua bị ép ngủ chung phòng, trừ lúc bình thường có chút không dám đối mặt Monica, bản thân cũng đã tỉnh táo lại không ít. Nhưng bây giờ bất đồng, nếu như Monica dễ nói chuyện, có lẽ còn có thể nhẫn nhịn, ai dè nàng ta nói ra những lời khó nghe như thế, buộc hắn phải dùng đến sức mạnh.

Monica liều mạng giãy giụa, chỉ là khí lực của nam nhân rất lớn, nàng giãy dụa mãi cũng không thoát, chỉ đành bị động tiếp nhận.

Ước chừng hôn hít nhau mấy phút, cũng từ trên thân thể Monica chiếm đầy đủ tiện nghi, Hướng Nhật mới hài lòng buông tay.

- Lần này anh tha, tối hôm nay em không về cũng được, anh không so đo nữa, nhưng tối mai em phải cùng anh ngủ!

Nói xong câu nói sau cùng, Hướng Nhật xoay người đi thẳng.

- Đồ chết bầm!

Nhìn bóng lưng ở phía xa, Monica nghiến răng nghiến lợi, quay trở vào biệt thự.

Đi đến cửa trang viên, Hướng Nhật tạm dừng lại suy nghĩ, hay cứ quyết định chủ động gọi điện thoại liên lạc một chút, xem nữ nhân kia rốt cuộc đang làm gì, thế nào còn chưa thông báo cho hắn.



Điện thoại đang tút tút rất nhanh được nối thông, thanh âm La tỷ từ bên kia truyền tới:

- Thế nào, không đợi được nữa à?

- Không phải, chẳng qua giờ đang chán, muốn tìm ai đó 'tâm sự'.

Hướng Nhật dĩ nhiên sẽ không đem ý định chân thật nói ra.

- Phải không đó? Ta thấy ngươi tìm sai đối tượng rồi, ta cũng chả phải đám nữ nhân kia, suốt ngày bu lấy ngươi.

Thanh âm La tỷ đột nhiên lạnh xuống:

- Không còn gì nữa ta cúp máy đây, đến giờ tự nhiên sẽ thông báo cho ngươi.

- Chờ một chút!

Hướng Nhật cấp vội vàng kêu lên.

- Ngươi còn có chuyện gì?

- ... Nhưng thật ra ta hơi có chút hiếu kỳ, hồi trước vóc dáng của cô sao lại biến thành mập thế?

Điểm này quả thật quấy nhiễu Hướng Nhật rất lâu, thân hình La tỷ thon thả thế này, thật không phù hợp với thân hình người áo đen kia mập mạp kia.

- Cái này là bí mật! Xin lỗi không thể nói.

- Ngay cả ta cũng không thể nói?

- ... Ta không cảm thấy có quan hệ thân mật gì với ngươi cả.

Những lời này là trực tiếp cự tuyệt.

- Được rồi, vấn đề cuối cùng, dị năng của X rốt cuộc là gì?

- Tối ngươi sẽ biết.

- Tiết lộ chút đi, để chuẩn bị cho tốt.

Tuy nói còn có đòn sát thủ Thủy dị năng, nhưng Hướng Nhật cũng muốn biết người biết ta.

- Yên tâm, chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ không có vấn đề gì... Cùng lắm là trọng thương.

Mấy câu đầu không trả lời vào vấn đề Hướng Nhật cần biết, song câu nói cuối cùng lại rất có giá trị.

Cùng lắm là trọng thương? Hướng Nhật trong lòng thầm mắng chửi tổ tiên La tỷ, ngoài miệng cười khổ:

- Ta nghĩ ta sẽ bị những lời này của cô hại chết rất thê thảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Lưu Manh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook