Chương 832: Tao thịt mày!
Lý Tiếu Tà
03/04/2013
- Hả, còn nói lý với tao cơ à?
Chương Đại trừng mắt dường như đã bị Hướng Nhật chọc giận.
- Kẻ nào có bản lĩnh dám ngồi lên đầu tao? Mày sao? Sao mày không hỏi thăm khu này một chút xem ai cai quản, nghe qua đại Chương Ngư chưa? Đó là đại ca tao, vùng này có ai không nhận ra tao!
- Đúng là chưa từng nghe qua.
Hướng Nhậtc cười lạnh.
- Rất nổi tiếng sao?
- Được, thằng bốn mắt này khá lắm.
Chương Đại giận điên lên, trước mặt nhiều người bị xỏ mũi, đang muốn ra lệnh cho hai tên tiểu đệ ra tay dạy đối phương một bài học thì đột nhiên nhìn thấy Nhâm Quân cùng Tang Âm ở sau Hướng Nhật, ánh mắt sáng rực, đang lo không tìm thấy mỹ nữ thì cơ hội lại dâng đến tận miệng.
- Thằng bốn mắt, miệng lưỡi mày khá lắm, đáng tiếc là mày đã sai lầm... Này mỹ nữ, có hứng thú đi cùng anh không, đi theo sẽ được ăn ngon mặc đẹp, anh mạnh mẽ hơn thằng bốn mắt này nhiều, thấy sao? Ha ha ha...
Chương Đại cảm thấy rất hài lòng, hai tên cắc ké ở bên cũng hùa theo. Hướng Nhật lạnh lùng, Nhâm đại tiểu thư lên tiếng:
- Ăn nói sạch sẽ một chút.
Hiển nhiên khó chịu vì hắn dám mắng bạn trai mình là thằng bốn mắt. Chương Đại sửng sốt, không ngờ mỹ nữ nóng bỏng này lại dọa người, không chút kiêng kị đùa giỡn:
- Còn chưa thử miệng anh làm sao biết sạch hay không. Hay là giờ em thử đi?
Vừa nói xong liền chu mỏ ra. Nhâm Quân giận càng hông, chuẩn bị mắng thì Tang Âm đã nở nụ cười hấp dẫn hắn.
- Tốt, tốt, mỹ nữ lời rượu đúng là quá tuyệt vời.
Chương Đại cười ha hả, cho rằng mình uy phong nên người ta ưu ái, chuyện tốt như vậy tìm đâu ra chứ? Hướng Nhật định kéo Tang Âm nhưng thấy ánh mất kiên quyết của đối phương thì hắn liền ngừng lại. Thực ra hắn chỉ sợ nàng chịu thiệt, dù sao đối phương cũng là ba thằng đàn ông.
Nhưng không như Chương Đại, Hướng Nhật tin rằng Tang Âm cái gì cũng dám làm. Chuyện xảy ra trong nhà lớn như vậy mà vài ngày đã đi học, lại thay đổi thành người khác, năng lực thừa nhận cực mạnh mà người bình thường chẳng thể có được.
Nếu là một nữ sinh bình thường, trong nhà có chuyện sợ rằng sớm đã đến bác sĩ tâm lí nếu không sẽ bị ám ảnh cả đời.
- Mỹ nữ, đưa rượu đây anh cầm giúp em.
Thấy mỹ nữ tiếp cận Chương Đại muốn chiếm tiện nghi. Tang Âm khẽ mỉm cười:
- Mời.
Đưa chai bia tới, Chương Đại cười tươi như hoa đưa tay ra đón. Nhưng đột nhiên Tang Âm giơ chai bia lên nện vào đầu hấn. Chương Đại không kịp né tránh nên ăn quả đắng.
Xoảng xoảng... âm thanh giòn tan vang lên, chai bia vỡ nát, bia bắn tứ tung. Chương Đại hét thảm thiết lăn ra đất, đột nhiên bị ăn đòn khiến hắn đâu đớn đồng thời mất đi khả năng suy nghĩ. Người chung quanh cũng kinh hãi. Mỹ nữ hiền lành cao nhã kia không ngờ lại dữ dằn như vậy. Chuyện tới mức này đã quá cực đoan, Nhâm Quân che miệng kinh ngạc bởi biết Tang Âm đã lâu, dù đột nhiên thay đổi thành một người khác cũng chỉ làm nàng thấy kì lạ thôi. Nhưng màn vừa rồi khiến tưởng tượng của Nhâm Quân đổ bể hết. Nữ sinh bạo lực này không có chút liên quan tới Tang Âm trước kia.
Mặc dù trước đó Hướng Nhật cũng đoán được Tang Âm sẽ làm vậy nhưng tận mắt nhìn thấy nàng cầm chai bia nện cho kẻ kia đầu nở hoa máu thì cũng giật mình. Mặc dù đánh người xong mặt Tang Âm trở nên tái nhợt nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.
- Mẹ kiếp, bắt nó lại cho tao, hôm nay tao muốn nó phải chết!
Trương Đại tỉnh táo lại một chút liền rống lên như điên. Trước mặt bao nhiêu người bị con gái đánh đến thảm đến mức vẫn còn cảm thấy đầu vàng mắt hoa, máu vẫn còn làm mắt hắn mờ đục. Lấy tay che vết thương rồi đứng dậy lắc đầu, vẻ mặt cực kì dữ tợn. Hai tên côn đồ vừa nghe lão đại ra lệnh liền lao về phía Tang Âm.
Tuy rằng Tang Âm đã bình thường nhưng lần đầu làm vậy thì trong lòng vẫn dậy sóng. Thấy hai tên cắc ké xông lên thì sợ đến choáng váng đứng ngây người ra. Hướng Nhật thở dài, rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé, tâm địa vẫn chưa cứng rắn đến mức đó. Dù miễn cưỡng nhìn như có thể tiếp nhận nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi. Bước lên đạp hai tên côn đồ té ra đất rồi tới trước mặt Tang Âm:
- Em không sao chứ?
- Không.
Tang Âm lắc đầu, nhìn hắn gần như vậy lại nhớ tới ngày hôm đó, cảm giác núp trong ngực hắn thật ấm áp. Không kìm nổi lòng mình, Tang Âm bước tới nhào vào ngực Hướng Nhật. Thân thể hắn cứng đờ, muốn đẩy đối phương ra theo bản năng nhưng nhớ ra gì đó lại thôi. Ngay lập tức hắn cảm nhận được ánh mắt sát thủ đảo qua. Nhìn về bên cạnh, là Nhâm đại tiểu thư, vẻ mặt rất quái dị, ánh mắt bất cần.
- Là mày sao, ta thịt mày!
Thấy hai thằng đàn em không làm được gì người ta mà còn bị đánh lăn quay, Chương Đại giận dữ móc con dao găm trơng người ra tàn bạo đâm vào hông Hướng Nhật.
- A...
Những người chung quanh kinh hô, Nhâm Quân cũng biến sắc.
- Lão đại cẩn thận.
Đầu củ tỏi cảm thấy nguy cấp liền lao tới, muốn ngăn con dao đâm về phía Hướng Nhật.
Chương Đại trừng mắt dường như đã bị Hướng Nhật chọc giận.
- Kẻ nào có bản lĩnh dám ngồi lên đầu tao? Mày sao? Sao mày không hỏi thăm khu này một chút xem ai cai quản, nghe qua đại Chương Ngư chưa? Đó là đại ca tao, vùng này có ai không nhận ra tao!
- Đúng là chưa từng nghe qua.
Hướng Nhậtc cười lạnh.
- Rất nổi tiếng sao?
- Được, thằng bốn mắt này khá lắm.
Chương Đại giận điên lên, trước mặt nhiều người bị xỏ mũi, đang muốn ra lệnh cho hai tên tiểu đệ ra tay dạy đối phương một bài học thì đột nhiên nhìn thấy Nhâm Quân cùng Tang Âm ở sau Hướng Nhật, ánh mắt sáng rực, đang lo không tìm thấy mỹ nữ thì cơ hội lại dâng đến tận miệng.
- Thằng bốn mắt, miệng lưỡi mày khá lắm, đáng tiếc là mày đã sai lầm... Này mỹ nữ, có hứng thú đi cùng anh không, đi theo sẽ được ăn ngon mặc đẹp, anh mạnh mẽ hơn thằng bốn mắt này nhiều, thấy sao? Ha ha ha...
Chương Đại cảm thấy rất hài lòng, hai tên cắc ké ở bên cũng hùa theo. Hướng Nhật lạnh lùng, Nhâm đại tiểu thư lên tiếng:
- Ăn nói sạch sẽ một chút.
Hiển nhiên khó chịu vì hắn dám mắng bạn trai mình là thằng bốn mắt. Chương Đại sửng sốt, không ngờ mỹ nữ nóng bỏng này lại dọa người, không chút kiêng kị đùa giỡn:
- Còn chưa thử miệng anh làm sao biết sạch hay không. Hay là giờ em thử đi?
Vừa nói xong liền chu mỏ ra. Nhâm Quân giận càng hông, chuẩn bị mắng thì Tang Âm đã nở nụ cười hấp dẫn hắn.
- Tốt, tốt, mỹ nữ lời rượu đúng là quá tuyệt vời.
Chương Đại cười ha hả, cho rằng mình uy phong nên người ta ưu ái, chuyện tốt như vậy tìm đâu ra chứ? Hướng Nhật định kéo Tang Âm nhưng thấy ánh mất kiên quyết của đối phương thì hắn liền ngừng lại. Thực ra hắn chỉ sợ nàng chịu thiệt, dù sao đối phương cũng là ba thằng đàn ông.
Nhưng không như Chương Đại, Hướng Nhật tin rằng Tang Âm cái gì cũng dám làm. Chuyện xảy ra trong nhà lớn như vậy mà vài ngày đã đi học, lại thay đổi thành người khác, năng lực thừa nhận cực mạnh mà người bình thường chẳng thể có được.
Nếu là một nữ sinh bình thường, trong nhà có chuyện sợ rằng sớm đã đến bác sĩ tâm lí nếu không sẽ bị ám ảnh cả đời.
- Mỹ nữ, đưa rượu đây anh cầm giúp em.
Thấy mỹ nữ tiếp cận Chương Đại muốn chiếm tiện nghi. Tang Âm khẽ mỉm cười:
- Mời.
Đưa chai bia tới, Chương Đại cười tươi như hoa đưa tay ra đón. Nhưng đột nhiên Tang Âm giơ chai bia lên nện vào đầu hấn. Chương Đại không kịp né tránh nên ăn quả đắng.
Xoảng xoảng... âm thanh giòn tan vang lên, chai bia vỡ nát, bia bắn tứ tung. Chương Đại hét thảm thiết lăn ra đất, đột nhiên bị ăn đòn khiến hắn đâu đớn đồng thời mất đi khả năng suy nghĩ. Người chung quanh cũng kinh hãi. Mỹ nữ hiền lành cao nhã kia không ngờ lại dữ dằn như vậy. Chuyện tới mức này đã quá cực đoan, Nhâm Quân che miệng kinh ngạc bởi biết Tang Âm đã lâu, dù đột nhiên thay đổi thành một người khác cũng chỉ làm nàng thấy kì lạ thôi. Nhưng màn vừa rồi khiến tưởng tượng của Nhâm Quân đổ bể hết. Nữ sinh bạo lực này không có chút liên quan tới Tang Âm trước kia.
Mặc dù trước đó Hướng Nhật cũng đoán được Tang Âm sẽ làm vậy nhưng tận mắt nhìn thấy nàng cầm chai bia nện cho kẻ kia đầu nở hoa máu thì cũng giật mình. Mặc dù đánh người xong mặt Tang Âm trở nên tái nhợt nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.
- Mẹ kiếp, bắt nó lại cho tao, hôm nay tao muốn nó phải chết!
Trương Đại tỉnh táo lại một chút liền rống lên như điên. Trước mặt bao nhiêu người bị con gái đánh đến thảm đến mức vẫn còn cảm thấy đầu vàng mắt hoa, máu vẫn còn làm mắt hắn mờ đục. Lấy tay che vết thương rồi đứng dậy lắc đầu, vẻ mặt cực kì dữ tợn. Hai tên côn đồ vừa nghe lão đại ra lệnh liền lao về phía Tang Âm.
Tuy rằng Tang Âm đã bình thường nhưng lần đầu làm vậy thì trong lòng vẫn dậy sóng. Thấy hai tên cắc ké xông lên thì sợ đến choáng váng đứng ngây người ra. Hướng Nhật thở dài, rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé, tâm địa vẫn chưa cứng rắn đến mức đó. Dù miễn cưỡng nhìn như có thể tiếp nhận nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi. Bước lên đạp hai tên côn đồ té ra đất rồi tới trước mặt Tang Âm:
- Em không sao chứ?
- Không.
Tang Âm lắc đầu, nhìn hắn gần như vậy lại nhớ tới ngày hôm đó, cảm giác núp trong ngực hắn thật ấm áp. Không kìm nổi lòng mình, Tang Âm bước tới nhào vào ngực Hướng Nhật. Thân thể hắn cứng đờ, muốn đẩy đối phương ra theo bản năng nhưng nhớ ra gì đó lại thôi. Ngay lập tức hắn cảm nhận được ánh mắt sát thủ đảo qua. Nhìn về bên cạnh, là Nhâm đại tiểu thư, vẻ mặt rất quái dị, ánh mắt bất cần.
- Là mày sao, ta thịt mày!
Thấy hai thằng đàn em không làm được gì người ta mà còn bị đánh lăn quay, Chương Đại giận dữ móc con dao găm trơng người ra tàn bạo đâm vào hông Hướng Nhật.
- A...
Những người chung quanh kinh hô, Nhâm Quân cũng biến sắc.
- Lão đại cẩn thận.
Đầu củ tỏi cảm thấy nguy cấp liền lao tới, muốn ngăn con dao đâm về phía Hướng Nhật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.