Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1074: Vệ sĩ miễn phí 10 năm

Lý Tiếu Tà

02/08/2016

Trước khi trở về nhà Hướng Nhật còn có một chuyện rất quan trọng phải làm, chuyện này không thể kéo dài được.

Hắn gọi điện thoại cho hai người, rất nhanh hai người liền đến.

“Đồ con rùa mày trở về từ Mỹ lúc nào vậy, lại còn sớm như này đã tìm chúng tao tới... Nếu như không có chuyện gì trọng yếu đừng trách tao không cho mày mặt mũi, tao đi về ngay lập tức đấy!” Tinh Tinh mang vẻ mặt đầy bất mãn nói, có lẽ vừa từ trên giường dậy hoặc là đang làm một số vận động ‘tập thể dục buổi sáng’ cho nên mới có bộ dạng biểu tình bất mãn như vậy.

“Ừ, anh cũng có ý này.” Thân là anh trai của Sở Sở, con Thỏ cũng gật đầu bày tỏ đồng ý.

Hướng Nhật đem hai người tiến vào ‘không gian bí mật’ của quán bar, để cho đám người Hầu tử thủ ở bên ngoài.

“Tinh Tinh, Thỏ, tao chuẩn bị kết thúc ‘làm ăn’ của chúng ta.” Chờ hai người ngồi vào chỗ của mình, Hướng Nhật mặt đầy nghiêm túc nói.

Nghe được lời của hắn, hai người kia đều biết hắn đang chỉ cái gì, ba người hợp tác ‘làm ăn’ chỉ có một chuyện, chính là chuyện buôn bán xấu xa của họ..

“Mày đang nói nghiêm túc hả?” Ý thức được hắn nói cái gì, hai tên kia liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhìn về phía hắn.

“Ừ.” Hướng Nhật trịnh trọng gật đầu một cái, nguyên nhân thì ở nước Mỹ hắn đã suy nghĩ hơn, hơn nữa cũng coi như là đáp ứng Lý Trinh lan, không thể không có phẩm chất như vậy, nói mà không làm.

Thấy bộ dạng của hắn không giống đang nói đùa, Tinh Tinh cùng anh vợ lại hai mắt nhìn nhau lần nữa, sau đó vẫn là Tinh Tinh mở miệng nói: “Mày biết không con rùa? Thật ra thì chúng tao đã sớm muốn khuyên mày cái loại chuyện ‘làm ăn’ này thừa dịp bây giờ chưa có người chú ý tới thì nên dừng lại đi, làm chút làm ăn lúc đó thôi, bây giờ chỉ cần có tiền có quan hệ, buôn bán gì mà không kiếm được tiền?”

“Các ngươi cũng đã sớm không muốn làm chuyện làm ăn này rồi?” Lời của Tinh Tinh cũng làm cho Hướng Nhật phải kinh hãi, có chút không dám tin tưởng cái tên xem tiền như mạng này, ngay cả cái tên công ty cũng lấy chữ ‘tài’ vào trong đó lại có một ngày không có hứng thú với kiếm tiền nữa, chẳng lẽ lương tâm thật sự bộc phát?

“Thấy ngươi không có gieo họa cho người một nhà thì chúng tao bồi mày chơi chút thế thôi, chứ tiền của tao cùng con Thỏ tiêu mấy đời cũng không hết, tội gì làm cái chuyện buôn bán để sinh con không có lỗ ass này.” Tinh Tinh mặt không biết xấu hổ nói.

Ít nhất đối với Hướng Nhật thì xem là như vậy, lúc đầu tên này nghe được loại làm ăn này thì tâm tình hưng phấn kích động khi đó đâu phải là giả, vậy mà lúc này lại đem mình làm thánh nhân, chẳng nhẽ chỉ có hắn mới là người xấu?

Anh vợ bên cạnh cũng gật đầu một cái, giống như cũng nói cho hắn biết mình là một ‘thánh nhân’vậy.



Mợ nó, sau này có đường dây kiếm tiền nào tuyệt đối sẽ không nói cho hai tên súc vật này được. Hướng Nhật trong lòng thầm nói.

“Được rồi, nếu hai người đều không có ý kiến gì thì việc làm ăn này kết thúc.” Hướng Nhật nói, rồi nhìn về phía Tinh Tinh, “Bên Hàn Quốc Tinh Tinh mày tương đối quen thuộc, thông báo với bọn họ một chút.”

“Yên tâm, coi như là trực tiếp nói với bọn họ không làm ăn cái này nữa, bọn họ cũng không dám nói gì, chẳng nhẽ còn dám vọt tới Bắc Hải tìm chúng ta tính sổ sao?” Tinh Tinh mặt đầy coi thường nói, hiển nhiên đối với ‘người hợp tác’ bên Hàn Quốc không để chút nào vào mắt.

“Nếu như vậy thì chúng mày cút được rồi, tao cũng phải về đây.” Nói xong chính sự, Hướng Nhật liền chẳng muốn tốn thời gian với 2 tên súc vật này nữa, ngày hôm qua vừa trở lại chưa kịp cùng ‘các lão bà’ thân thiết gì, sao có thể đem thời gian lãng phí ở chỗ này chứ.

“Chờ một chút đã.” Ông anh vợ một mực giả bộ ‘cao ngạo lạnh lùng’ lúc này lại gọi hắn lại.

“Có chuyện gì nữa?” Hướng Nhật nghi ngờ nhìn hắn.

“Không có gì, chỉ là thích thì kêu chút thôi, cậu đi đi.” Anh vợ mặt đầy dửng dưng nói, hoàn toàn không vì đùa giỡn người nào đó mà có nửa điểm áy náy trong lòng.

Tinh Tinh bên cạnh cười lớn hô hố, tựa hồ thấy màn này rất sảng khoái.

Hướng Nhật cạn lời một lúc, hai tên này là đang trả thù mình kêu bọn họ đến rồi ‘qua cầu rút ván’, nhỏ nhen vãi lồng.

“Đél để ý chúng mày nữa.” Hướng Nhật không thèm chơi trò chơi chữ với bọn họ nữa, sau khi gọi Hầu tử vào phục vụ hai tên súc vật này thì rời khỏi quán bar Trầm Luân.

...

Về nhà, đám người Sở Sở đã sớm thức dậy, cũng đã ăn sáng xong như hắn.

Bất quá khá tốt chính là có lẽ vì mới vừa ăn sáng xong không lâu nên người tỏ ra rất lười biếng, chỉ ngồi trên ghế salon xem tivi chứ không có mở bàn chơi mạt chược.



“Chú về rồi.” Thấy Hướng Nhật trở lại, Tiểu Ái cũng đang ở trong phòng khách hưng phấn nói.

“Ừm, chú về rồi.” Hướng Nhật đi tới sờ cái đầu nhỏ nhắn của bé một chút, sau đó đặt mông ngồi xuống vị trí giữa Sở Sở và An Tâm đang ngồi.

“Đáng ghét, anh ngồi phải em rồi.” An Tâm có chút bất mãn đẩy hắn một chút, nhưng trong mắt lại tràn đầy tình cảm vui sướng, nam nhân ngồi bên cạnh nàng khẳng định là càng thích nàng... cùng với Sở Sở, nếu không ngồi đâu không ngồi, lại ngồi vào giữa hai người bọn họ chứ.

“Hắc hắc...” Hướng Nhật cười hắc hắc, giang hai tay ra, một tay ôm lấy Sở Sở, một tay ôm An Tâm, trái ôm phải ấp, tề nhân chi phúc.

Sở Sở xấu hổ đỏ mặt, An Tâm thì thỉnh thoảng giãy dụa một chút để bày tỏ nàng cũng không phải là nguyện ý để nam nhân ôm.

Ngược lại bên cạnh thì không có ai tỏ ra ghen tị cả, hoặc là làm bộ không thấy, hoặc là thấy nhưng làm bộ hoàn toàn không để ý.

Bất quá có một người lại vô cùng bất mãn, ánh mắt Phạm Thải Hồng nhìn nam nhân như không, lỗ mũi hừ hừ, nhịn không được tức giận trợn mắt nhìn hắn: “Này, Hướng Quỳ, chuyện ngươi đáp ứng ta rốt cuộc thì khi nào sẽ làm hả?”

Nghe được lời nói không rõ ý nghĩa này, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn vào nam nhân duy nhất trong nhà.

“Yên tâm đi, hôm nay giúp cô giải quyết luôn.” Hướng Nhật quang minh chính đại nói, đối mặt với nhiều ánh mắt hoài nghi xung quanh như vậy cũng biểu hiện vô cùng tự nhiên, bởi vì cứ che che giấu giấu ngược lại sẽ làm cho mấy vị Đại tiểu thư hoài nghi.

Chuyện Phạm Thải Hồng nói hắn dĩ nhiên còn nhớ, trước kia đã đáp ứng khôi phục thực lực cho nàng, bất quá bởi vì đi Hương Cảng rồi lại đi Mỹ nên cứ kéo dài mãi.

Lần này trở về khôi phục thực lực cho Phạm Thải Hồng cũng là chuyện trọng yếu, bởi vì chỉ cần đem nàng nâng lên trình độ dị năng giả cấp 5 thì đối phương sẽ đáp ứng bảo vệ người nhà hắn 10 năm.

Có vệ sĩ miễn phí 10 năm, còn là một dị năng giả cấp 5 nữa, Hướng Nhật tại sao không làm chứ?

Trước kia hắn có chút không tình nguyện là bởi vì cảm thấy đem Phạm Thải Hồng tăng lên trình độ dị năng giả cấp 5 thì sẽ cùng cấp bậc với hắn, điều này làm cho hắn có chút khó chịu cho nên cố ý trì hoãn lại, bây giờ hắn biết được trên thế giới này dị năng giả cấp 5 chẳng là gì, thậm chí dị năng giả cấp 6 cũng chưa phải đỉnh cao, đạt tới cấp 7 mới là mục tiêu thật sự.

Nếu như vậy thì thuận tay giúp Phạm bác gái một chút, dù sao đối với hắn mà nói cũng chỉ là một cái nhấc tay, như vậy liền có thêm một vệ sĩ miễn phí trong 10 năm, cuộc mua bán này vô cùng có lợi, có ngu mới từ chối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Lưu Manh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook