Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch)
Chương 53: Thay Cốt Dịch Tủy, Đã Thành Ngọc Cốt
Nguyệt Trung Âm
28/10/2023
Rốt cuộc khi Liễu Hồng Loan cảm thấy mình đã không còn sức đi tiếp thì toàn thân nàng đột nhiên lại rùng mình một cái.
Sau đó nàng thấy trước mắt không xa chính là một tòa núi băng.
“Núi băng, thật sự là núi băng...”
Trong lòng Liễu Hồng Loan mừng rỡ.
Nếu tìm được núi băng thì có lẽ sẽ thấy Lục Trường Sinh ở ngay đó.
Có lẽ họ sắp được cứu rồi!
Trong cơ thể Liễu Hồng Loan dường như lại bừng lên nguồn sức mạnh mới, nàng cõng theo Long Phi đang bất tỉnh, thất tha thất thiểu chạy về phía núi băng.
...
“Đại Nhật Đoàn Cốt công viên mãn, cộng 5 điểm ngộ tính.”
Trước mắt Lục Trường Sinh hiện ra một hàng chữ nhỏ.
“Hử?”
“Võ công Rèn Cốt này không ngờ lại là cấp năm cơ đấy. Sáu môn võ công Rèn Cốt lúc trước cũng chỉ là công pháp cấp bốn thôi.”
“Giờ ta đã luyện xong cả sáu môn võ công Rèn Cốt, mà mới qua nửa tháng...”
Chính Lục Trường Sinh cũng thấy kinh ngạc với “tốc độ luyện công” của mình.
Có điều nghĩ tới ngộ tính của mình đã vượt qua 300 điểm, võ công Rèn Cốt bình thường trong mắt hắn căn bản cũng không có gì khó khăn.
Chỉ cần suy xét một chút là có thể cảm ngộ được chân lý rồi.
Một khi đã cảm ngộ được chân lý của võ công thì chỉ cần bổ sung năng lượng trong lúc tu luyện là được, căn bản không có gì khó cả.
Mà Lục Trường Sinh lại mang theo đầy đủ Cửu Bảo Rèn Cốt Tán nên không hề thiếu năng lượng.
Chính vì thế chỉ cần nửa tháng là cả bảy môn võ công Rèn Cốt đều lên tới viên mãn.
Thế nhưng xương cốt toàn thân Lục Trường Sinh lại vẫn không thể rèn luyện đến cốt tủy như cũ, chưa hề đạt tới cảnh giới “ngọc cốt”.
“Còn thiếu một chút nữa. Dù không có võ công Rèn Cốt nhưng ta vẫn còn bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.”
“Chỉ dựa vào bí pháp Cửu Tự Lôi Âm hỗ trợ thật ra hiệu quả cũng đã rất tốt.”
Lục Trường Sinh quyết định lại thử lần nữa.
Vì thế hắn bắt đầu thi triển bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.
“Lâm!”
Miệng Lục Trường Sinh đọc lên cửu tự chân ngôn, thanh âm làm xương cốt toàn thân đều chấn động.
Xương cốt tầng ngoài lẫn tầng trong, toàn bộ đều đang chấn động.
Theo Cửu Tự Lôi Ân chấn động xương cốt.
Một lần, hai lần, ba lần...
Lục Trường Sinh đã hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác xương cốt chấn động này.
Hắn dường như đã trông thấy nơi sâu trong xương cốt mơ hồ có một loại vật chất thần kỳ.
Đó chính là cốt tủy!
“Ầm”.
Không rõ đã qua bao lâu, Lục Trường Sinh mới cảm giác đến chữ “Giả” trong bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thì lại thấy một luồng rung động tựa như có thể phá vỡ một tầng kết giới nào đó trong xương cốt.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm chấn động, nháy mắt tác dụng tới tận cốt tủy.
Nhất thời cảm giác đau nhức truyền đi khắp toàn thân.
Cảm giác đau đớn như thể chạm tới tận linh hồn, dù ý chí của Lục Trường Sinh vô cùng kiên nghị nhưng lúc này dường như cũng không thể chịu nổi nữa.
Hắn lập tức hồi phục tinh thần từ loại “cảm ứng” kỳ diệu này.
“Thay cốt dịch tủy!”
Nháy mắt Lục Trường Sinh đã hiểu là có chuyện gì xảy ra.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thế mà đã thay cốt dịch tủy.
Cốt tủy chính là nòng cốt của bộ xương.
Thậm chí cốt tủy cũng là khí quan tạo ra máu.
Cốt tủy vô cùng quan trọng, nhưng đồng thời cốt tủy cũng vô cùng yếu ớt, chỉ cần dùng chút sức là có thể khiến cốt tủy bị thương rồi.
Có điều Lục Trường Sinh cũng mừng như điên.
Thay cốt dịch tủy!
Đây là cảnh giới cao nhất trong cấp độ Rèn Cốt!
Hắn lập tức cảm ứng xương cốt toàn thân.
Quả nhiên, trong cảm ứng của hắn, xương cốt đã dần lột xác thành “ngọc sắc”.
Đây là ngọc cốt chân chính!
Cấp độ Ngọc Cốt, chẳng ngờ đột nhiên lại có thể đạt tới như vậy.
Lúc này xương cốt của Lục Trường Sinh đã vô cùng cứng rắn.
Hơn nữa bộ xương lột xác thành “ngọc cốt” nên tố chất thân thể ở các phương diện khác cũng đều gia tăng hơn hẳn.
Ví dụ như sức mạnh, hoặc là tốc độ phản ứng vân vân.
Nếu giờ Lục Trường Sinh thi triển Thuấn Sát thuật thì bất kể là tốc độ hay uy lực đều sẽ gia tăng trên diện rộng.
Sau đó Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng thân thể.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 367 (Phô bày tiềm lực)
Đại Nhật Đoàn Cốt công: Viên mãn
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Tinh thông
Lục Trường Sinh nhìn khung ngộ tính trên bảng thuộc tính của mình, thế mà đã lên tới 367 điểm rồi.
Cách 400 điểm cũng không còn xa nữa.
Đều nhờ khoảng thời gian này liên tục luyện tập vũ kỹ, lại thêm bảy môn võ công Rèn Cốt lên tới viên mãn nên mới được cộng thêm nhiều điểm ngộ tính như vậy.
Có lẽ cũng vì ngộ tính gia tăng rất nhiều nên thành ra bí pháp Cửu Tự Lôi Âm cũng đã đạt tới mức tinh thông.
“Lần trước hoàn thành hoán huyết nên tố chất thân thể cũng đã gia tăng trên diện rộng.”
“Hiện giờ thay cốt dịch tủy xong tố chất thân thể lại gia tăng thêm một lần nữa.”
“Ngọc cốt đã thành rồi, tiếp theo chính là luyện tạng!”
Lục Trường Sinh không để ý chuyện thực lực tăng lên cho lắm.
Dựa vào thực lực của hắn bây giờ, một lần hoán huyết lại thêm ngọc cốt, hắn rất khó tưởng tượng dưới cảnh giới Thần Lực liệu có còn ai là đối thủ của mình nữa không?
Hiện giờ quan trọng nhất là gia tăng cảnh giới võ công, tranh thủ sớm ngày thành tựu cảnh giới Thần Lực!
“Tới lúc rời khỏi Ô Sơn rồi...”
Chuyến đi tới Ô Sơn này khiến Lục Trường Sinh vô cùng hài lòng.
Hắn đã ở lại sâu trong Ô Sơn một tháng rưỡi.
Còn chưa tới hai tháng đã hoàn thành ngọc cốt.
Ngọc cốt đã thành, tiếp theo luyện tạng cũng không cần phải ở nơi rét lạnh làm gì nữa.
“Bùm”.
Đúng lúc này bên ngoài mơ hồ truyền tới động tĩnh.
“Có người tới đây ư?”
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.
Núi băng này nằm sâu trong Ô Sơn, gần như không có người qua lại bởi nơi này thật sự rất lạnh.
Hơn một tháng qua Lục Trường Sinh chưa từng thấy ai đi qua đây cả.
“Vèo”.
Thân ảnh Lục Trường Sinh nhoáng lên một cái, lặng lẽ rời đi không một tiếng động.
Trên mặt băng, bước chân Liễu Hồng Loan nặng như đeo chì, cõng Long Phi chạy cả quãng đường xa khiến thể lực của nàng gần như đã cạn sạch.
Sau đó nàng thấy trước mắt không xa chính là một tòa núi băng.
“Núi băng, thật sự là núi băng...”
Trong lòng Liễu Hồng Loan mừng rỡ.
Nếu tìm được núi băng thì có lẽ sẽ thấy Lục Trường Sinh ở ngay đó.
Có lẽ họ sắp được cứu rồi!
Trong cơ thể Liễu Hồng Loan dường như lại bừng lên nguồn sức mạnh mới, nàng cõng theo Long Phi đang bất tỉnh, thất tha thất thiểu chạy về phía núi băng.
...
“Đại Nhật Đoàn Cốt công viên mãn, cộng 5 điểm ngộ tính.”
Trước mắt Lục Trường Sinh hiện ra một hàng chữ nhỏ.
“Hử?”
“Võ công Rèn Cốt này không ngờ lại là cấp năm cơ đấy. Sáu môn võ công Rèn Cốt lúc trước cũng chỉ là công pháp cấp bốn thôi.”
“Giờ ta đã luyện xong cả sáu môn võ công Rèn Cốt, mà mới qua nửa tháng...”
Chính Lục Trường Sinh cũng thấy kinh ngạc với “tốc độ luyện công” của mình.
Có điều nghĩ tới ngộ tính của mình đã vượt qua 300 điểm, võ công Rèn Cốt bình thường trong mắt hắn căn bản cũng không có gì khó khăn.
Chỉ cần suy xét một chút là có thể cảm ngộ được chân lý rồi.
Một khi đã cảm ngộ được chân lý của võ công thì chỉ cần bổ sung năng lượng trong lúc tu luyện là được, căn bản không có gì khó cả.
Mà Lục Trường Sinh lại mang theo đầy đủ Cửu Bảo Rèn Cốt Tán nên không hề thiếu năng lượng.
Chính vì thế chỉ cần nửa tháng là cả bảy môn võ công Rèn Cốt đều lên tới viên mãn.
Thế nhưng xương cốt toàn thân Lục Trường Sinh lại vẫn không thể rèn luyện đến cốt tủy như cũ, chưa hề đạt tới cảnh giới “ngọc cốt”.
“Còn thiếu một chút nữa. Dù không có võ công Rèn Cốt nhưng ta vẫn còn bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.”
“Chỉ dựa vào bí pháp Cửu Tự Lôi Âm hỗ trợ thật ra hiệu quả cũng đã rất tốt.”
Lục Trường Sinh quyết định lại thử lần nữa.
Vì thế hắn bắt đầu thi triển bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.
“Lâm!”
Miệng Lục Trường Sinh đọc lên cửu tự chân ngôn, thanh âm làm xương cốt toàn thân đều chấn động.
Xương cốt tầng ngoài lẫn tầng trong, toàn bộ đều đang chấn động.
Theo Cửu Tự Lôi Ân chấn động xương cốt.
Một lần, hai lần, ba lần...
Lục Trường Sinh đã hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác xương cốt chấn động này.
Hắn dường như đã trông thấy nơi sâu trong xương cốt mơ hồ có một loại vật chất thần kỳ.
Đó chính là cốt tủy!
“Ầm”.
Không rõ đã qua bao lâu, Lục Trường Sinh mới cảm giác đến chữ “Giả” trong bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thì lại thấy một luồng rung động tựa như có thể phá vỡ một tầng kết giới nào đó trong xương cốt.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm chấn động, nháy mắt tác dụng tới tận cốt tủy.
Nhất thời cảm giác đau nhức truyền đi khắp toàn thân.
Cảm giác đau đớn như thể chạm tới tận linh hồn, dù ý chí của Lục Trường Sinh vô cùng kiên nghị nhưng lúc này dường như cũng không thể chịu nổi nữa.
Hắn lập tức hồi phục tinh thần từ loại “cảm ứng” kỳ diệu này.
“Thay cốt dịch tủy!”
Nháy mắt Lục Trường Sinh đã hiểu là có chuyện gì xảy ra.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thế mà đã thay cốt dịch tủy.
Cốt tủy chính là nòng cốt của bộ xương.
Thậm chí cốt tủy cũng là khí quan tạo ra máu.
Cốt tủy vô cùng quan trọng, nhưng đồng thời cốt tủy cũng vô cùng yếu ớt, chỉ cần dùng chút sức là có thể khiến cốt tủy bị thương rồi.
Có điều Lục Trường Sinh cũng mừng như điên.
Thay cốt dịch tủy!
Đây là cảnh giới cao nhất trong cấp độ Rèn Cốt!
Hắn lập tức cảm ứng xương cốt toàn thân.
Quả nhiên, trong cảm ứng của hắn, xương cốt đã dần lột xác thành “ngọc sắc”.
Đây là ngọc cốt chân chính!
Cấp độ Ngọc Cốt, chẳng ngờ đột nhiên lại có thể đạt tới như vậy.
Lúc này xương cốt của Lục Trường Sinh đã vô cùng cứng rắn.
Hơn nữa bộ xương lột xác thành “ngọc cốt” nên tố chất thân thể ở các phương diện khác cũng đều gia tăng hơn hẳn.
Ví dụ như sức mạnh, hoặc là tốc độ phản ứng vân vân.
Nếu giờ Lục Trường Sinh thi triển Thuấn Sát thuật thì bất kể là tốc độ hay uy lực đều sẽ gia tăng trên diện rộng.
Sau đó Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng thân thể.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 367 (Phô bày tiềm lực)
Đại Nhật Đoàn Cốt công: Viên mãn
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Tinh thông
Lục Trường Sinh nhìn khung ngộ tính trên bảng thuộc tính của mình, thế mà đã lên tới 367 điểm rồi.
Cách 400 điểm cũng không còn xa nữa.
Đều nhờ khoảng thời gian này liên tục luyện tập vũ kỹ, lại thêm bảy môn võ công Rèn Cốt lên tới viên mãn nên mới được cộng thêm nhiều điểm ngộ tính như vậy.
Có lẽ cũng vì ngộ tính gia tăng rất nhiều nên thành ra bí pháp Cửu Tự Lôi Âm cũng đã đạt tới mức tinh thông.
“Lần trước hoàn thành hoán huyết nên tố chất thân thể cũng đã gia tăng trên diện rộng.”
“Hiện giờ thay cốt dịch tủy xong tố chất thân thể lại gia tăng thêm một lần nữa.”
“Ngọc cốt đã thành rồi, tiếp theo chính là luyện tạng!”
Lục Trường Sinh không để ý chuyện thực lực tăng lên cho lắm.
Dựa vào thực lực của hắn bây giờ, một lần hoán huyết lại thêm ngọc cốt, hắn rất khó tưởng tượng dưới cảnh giới Thần Lực liệu có còn ai là đối thủ của mình nữa không?
Hiện giờ quan trọng nhất là gia tăng cảnh giới võ công, tranh thủ sớm ngày thành tựu cảnh giới Thần Lực!
“Tới lúc rời khỏi Ô Sơn rồi...”
Chuyến đi tới Ô Sơn này khiến Lục Trường Sinh vô cùng hài lòng.
Hắn đã ở lại sâu trong Ô Sơn một tháng rưỡi.
Còn chưa tới hai tháng đã hoàn thành ngọc cốt.
Ngọc cốt đã thành, tiếp theo luyện tạng cũng không cần phải ở nơi rét lạnh làm gì nữa.
“Bùm”.
Đúng lúc này bên ngoài mơ hồ truyền tới động tĩnh.
“Có người tới đây ư?”
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.
Núi băng này nằm sâu trong Ô Sơn, gần như không có người qua lại bởi nơi này thật sự rất lạnh.
Hơn một tháng qua Lục Trường Sinh chưa từng thấy ai đi qua đây cả.
“Vèo”.
Thân ảnh Lục Trường Sinh nhoáng lên một cái, lặng lẽ rời đi không một tiếng động.
Trên mặt băng, bước chân Liễu Hồng Loan nặng như đeo chì, cõng Long Phi chạy cả quãng đường xa khiến thể lực của nàng gần như đã cạn sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.