Chương 855: Bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần
Tô Minh
12/11/2021
Đám người Tê Húy lập tức quỳ sụp xuống đất bởi vì họ bị dọa chết khiếp.
“Cốc… Cốc chủ! Người… Người không nói đùa đấy chứ?”, sắc mặt Tê Húy tái nhợt, mặt không còn giọt máu, ông ta bị sợ chết khiếp, vội nói: “Nếu lão tổ xuất thế, chẳng phải thê’ giới Tiểu Thiên cũng có khả năng bị
diệt sao?”
“Con trai tôi chết rồi, Tiên Âm Cốc cũng sắp bị diệt, tòi còn quan tâm đến thế giới Tiểu Thiên làm gì?”, Mạt Thính Vũ nói từng câu từng chữ.
Bà ta chỉ muốn báo thù, chỉ muốn băm Tò Minh thành trăm mảnh.
Nếu như không làm được, đến lúc đó cả Tiên Âm Cốc thậm chí bà ta cũng chết, vậy thì trấn áp Viêm Ma lão tổ làm gì?
Viêm Ma lão tổ là cự thú khủng khiếp thời cổ xưa, vốn là hắc long Viêm Ma, mạnh vò
cùng.
Đó là loài thích hút máu, thích sự chết chóc.
Mỗi lần xuất thế lại là một trận tai họa diễn ra.
Hàng ngàn hàng vạn năm trước, một lão tổ của Tiên Âm Cốc tự tay trấn áp Viêm Ma lão tố, vốn định giết nó để trừ tai họa về sau. Nhưng ai có thể ngờ, vì đại nạn thượng cố sắp ập đến nên đã lỡ mất, còn vị lão tổ của Tiên Âm Cốc cũng chết trong đại nạn đó.
Sau khi đại nạn kết thúc, Tiên Âm Cốc đã không còn khá
năng giết chết Viêm Ma lão tổ. Cũng may Tiên Âm Cốc còn một thủ đoạn quỷ dị, dưới sức tập trung sức mạnh mạnh nhất của Tiên Âm Cốc nên mới có thế chém đứt tam hồn bảy vía của Viêm Ma lão tổ.
Thực lực của Viêm Ma lão tố chỉ còn lại 1/10, mặc dù vẫn còn rất mạnh.
Nhưng dưới sự hợp sức của tất cả mọi người trong Tiên Âm Cốc, họ đã trấn áp được Viêm Ma lão tổ dưới đáy Tiên Âm Cốc và Viêm Ma lão tổ bị trấn áp bởi phong ấn ma trận, còn bị xích bằng xích Khóa Thần.
Đồng thời, cứ cách 49 ngày là tất cả đệ tử của Tiên Âm Cốc đều đứng ở bên cạnh hẻm núi của Tiên Âm Cốc tấu khúc ‘Tiên Âm Khúc’ để thôi miên cự thú ở dưới đáy.
Và chuyện này cũng kéo dài hàng chục ngàn năm nay rồi. Hiện tại, Mạt Thính Vũ lại… lại… lại muốn phóng thích Viêm Ma lão tổ, ba người Tê Huý cũng bị giật mình.
“Bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần này, tạm thời bổn toạ sẽ không cởi ra, đợi đến khi vượt qua được kiếp này, Tô Minh chết trong tay nó thì bổn toạ sẽ mở ra. Cho dù có bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần trên người, với thực lực của nó, có lẽ sẽ dễ dàng băm thây Tô Minh cả trăm ngàn khúc”. Mạt Thính Vũ lại nói: “Tê Huý, ông đi xuống cốc trước, sau khi thoả thuận
được với Viêm Ma lão tổ thì mở phong ấn ma trận Tiên Âm Trấn trước, Viêm Ma lão tổ sẽ tự đi ra”.
“Chuyện… chuyện này…”, mặt Tê Huý chảy đầy mồ hôi.
“Đây là mệnh lệnh!”, Mạt Thính Vũ nói, giọng đầy lạnh lẽo: “Ông sợ cái gì? xảy ra chuyện gì, bổn toạ – Mạt Thính Vũ này sẽ chịu trách nhiệm! Huống hồ, bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần kia đang ở trong tay bổn toạ, một khi Viêm Ma lão tổ còn muốn đạt được cơ hội tự do thì sẽ đồng ý giao dịch này, sẽ không làm gì ông đâu!”
“Chuyện này… Vâng! Cốc chủ, Tê Huý nhất định sẽ làm tốt chuyện người đã giao!”, Tê Huý chỉ có thể đồng ý. Nếu không, với tính cách của cốc chủ, ông ta đừng mong sống ra khỏi đây.
Tê Huý bước nhanh rời đi.
“Cốc… Cốc chủ! Người… Người không nói đùa đấy chứ?”, sắc mặt Tê Húy tái nhợt, mặt không còn giọt máu, ông ta bị sợ chết khiếp, vội nói: “Nếu lão tổ xuất thế, chẳng phải thê’ giới Tiểu Thiên cũng có khả năng bị
diệt sao?”
“Con trai tôi chết rồi, Tiên Âm Cốc cũng sắp bị diệt, tòi còn quan tâm đến thế giới Tiểu Thiên làm gì?”, Mạt Thính Vũ nói từng câu từng chữ.
Bà ta chỉ muốn báo thù, chỉ muốn băm Tò Minh thành trăm mảnh.
Nếu như không làm được, đến lúc đó cả Tiên Âm Cốc thậm chí bà ta cũng chết, vậy thì trấn áp Viêm Ma lão tổ làm gì?
Viêm Ma lão tổ là cự thú khủng khiếp thời cổ xưa, vốn là hắc long Viêm Ma, mạnh vò
cùng.
Đó là loài thích hút máu, thích sự chết chóc.
Mỗi lần xuất thế lại là một trận tai họa diễn ra.
Hàng ngàn hàng vạn năm trước, một lão tổ của Tiên Âm Cốc tự tay trấn áp Viêm Ma lão tố, vốn định giết nó để trừ tai họa về sau. Nhưng ai có thể ngờ, vì đại nạn thượng cố sắp ập đến nên đã lỡ mất, còn vị lão tổ của Tiên Âm Cốc cũng chết trong đại nạn đó.
Sau khi đại nạn kết thúc, Tiên Âm Cốc đã không còn khá
năng giết chết Viêm Ma lão tổ. Cũng may Tiên Âm Cốc còn một thủ đoạn quỷ dị, dưới sức tập trung sức mạnh mạnh nhất của Tiên Âm Cốc nên mới có thế chém đứt tam hồn bảy vía của Viêm Ma lão tổ.
Thực lực của Viêm Ma lão tố chỉ còn lại 1/10, mặc dù vẫn còn rất mạnh.
Nhưng dưới sự hợp sức của tất cả mọi người trong Tiên Âm Cốc, họ đã trấn áp được Viêm Ma lão tổ dưới đáy Tiên Âm Cốc và Viêm Ma lão tổ bị trấn áp bởi phong ấn ma trận, còn bị xích bằng xích Khóa Thần.
Đồng thời, cứ cách 49 ngày là tất cả đệ tử của Tiên Âm Cốc đều đứng ở bên cạnh hẻm núi của Tiên Âm Cốc tấu khúc ‘Tiên Âm Khúc’ để thôi miên cự thú ở dưới đáy.
Và chuyện này cũng kéo dài hàng chục ngàn năm nay rồi. Hiện tại, Mạt Thính Vũ lại… lại… lại muốn phóng thích Viêm Ma lão tổ, ba người Tê Huý cũng bị giật mình.
“Bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần này, tạm thời bổn toạ sẽ không cởi ra, đợi đến khi vượt qua được kiếp này, Tô Minh chết trong tay nó thì bổn toạ sẽ mở ra. Cho dù có bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần trên người, với thực lực của nó, có lẽ sẽ dễ dàng băm thây Tô Minh cả trăm ngàn khúc”. Mạt Thính Vũ lại nói: “Tê Huý, ông đi xuống cốc trước, sau khi thoả thuận
được với Viêm Ma lão tổ thì mở phong ấn ma trận Tiên Âm Trấn trước, Viêm Ma lão tổ sẽ tự đi ra”.
“Chuyện… chuyện này…”, mặt Tê Huý chảy đầy mồ hôi.
“Đây là mệnh lệnh!”, Mạt Thính Vũ nói, giọng đầy lạnh lẽo: “Ông sợ cái gì? xảy ra chuyện gì, bổn toạ – Mạt Thính Vũ này sẽ chịu trách nhiệm! Huống hồ, bảy mươi hai chuỗi xích Khóa Thần kia đang ở trong tay bổn toạ, một khi Viêm Ma lão tổ còn muốn đạt được cơ hội tự do thì sẽ đồng ý giao dịch này, sẽ không làm gì ông đâu!”
“Chuyện này… Vâng! Cốc chủ, Tê Huý nhất định sẽ làm tốt chuyện người đã giao!”, Tê Huý chỉ có thể đồng ý. Nếu không, với tính cách của cốc chủ, ông ta đừng mong sống ra khỏi đây.
Tê Huý bước nhanh rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.