Chương 1128
Tô Minh
27/11/2021
Tất nhiên họ cũng nghe thấy tiếng hô lớn xin cầu kiến của Đạm Đài Vô Tôn, nhất thời ai nấy đều tò mò và mong đợi.
Hôm nay náo nhiệt thật!
“Chuẩn!”, Đạm Đài Chân Thương thản nhiên nói.
Đạm Đài Vô Tôn thấy kinh ngạc, phụ hoàng ở trong đại điện thật sao?
Lạ thật!
Nhưng hắn cũng không nói
nhiều mà giẫm một bước lên không trung, vào hoàng cung rồi vào trong đại điện.
Lúc này mới nhìn thấy mẫu hậu và hoàng muội đều ở đây. Hơn nữa không khí còn vô cùng quái dị.
“Có chuyện gì không?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Đạm Đài Vô Tôn là người cũng được ông ta vô cùng coi trọng, chỉ sau Đạm Đài Vô Tình.
Lý do rất đơn giản, bởi võ đạo của Đạm Đài Vô Tôn cũng rất tốt.
Năm nay Đạm Đài Vô Tôn 170000 tuổi, rất trẻ nhưng đã đến cảnh giới Thiên Diễn tầng
thứ 8, cũng là giói rôi.
Tất nhiên, nếu so với Đạm Đài Vô Tình thì vẫn còn kém xa.
Còn nếu so với Chu Kình thì căn bản không thể so sánh được.
Thời gian trước, Chu Kình đến hư không săn bắn, Đạm Đài Chân Thương bảo con trai thứ ba của mình đi cùng.
Như vậy thì ít nhiều cũng học hỏi được nhiều điều. Nếu như tâm trạng Chu Kình tốt,
khéo còn chỉ bảo cho Đạm Đài Vô Tôn thì đó cũng là thu hoạch lớn.
Có thể đi bên cạnh Chu Kình đã là cơ duyên trời ban rồi.
“Phụ hoàng! Con quay về sớm là… Là vì mang về cho Người một tin tốt lành”, sắc mặt Đạm Đài Vô Tôn đỏ ửng, cảm xúc thay đổi rõ rệt.
Xem ra đúng là tin vui rồi.
Dù sao thì tính cách của Đạm Đài Vô Tôn khá trầm tĩnh. Điểm này thì Đạm Đài Chân Thương, Gia Cát Vân Thanh và
Đạm Đài Vô Tình đều rõ. Nhất
thời, mấy người đều yên tĩnh nhìn hẳn.
“Ba ngày trước, con và em rể…”, Đạm Đài Vô Tôn định kể lại thì đã bị Đạm Đài Vô Tinh cắt lời.
“Em rể? Chu Kình là Chu Kình chứ em rể gì chú? Em không muốn gả cho hắn”, giọng nói của Đạm Đài Vô Tình nhẹ nhàng nhưng rất nghiêm túc.
“Em à, em…”, Đạm Đài Vô Tôn vừa định nói gì nhưng lại một lần nữa bị cắt lời, đó là Đạm Đài Chân Thương nói: “Vô Tôn! Con cứ nói đi, chuyện của Vô Tình và Chu Kình không đến lượt Vô Tinh quyết định”.
“Vâng thưa phụ hoàng!”, Đạm Đài Vô Tôn hít một hơi thật sâu, nói: “Ba ngày trước lúc con và Chu Kình đang săn bắn thì gặp ngay tộc Cổ Ma”.
Gặp tộc Cổ Ma?
Lời nói vừa dứt thì không khí trong đại điện yên tĩnh hẳn.
Tộc Cổ Ma là đối thủ sinh tử của hoàng triều Bất Tử.
Trên thực tế, tộc Cổ Ma vốn là một chủng tộc sống trong hoàng triều Bất Tử nhưng ở thời viễn cổ vì họ có được một thiên tài siêu cấp, do cơ may có được công pháp và võ kỹ của Vu tộc
trong truyền thuyết nên thực lực của tộc CỔ Ma tăng lên gấp nhiều lần.
Và chục triệu năm sau đó, từ thời viễn cổ nhảy vọt đến thượng cổ, tộc Cổ Ma trong thời kỳ hoàng kim và đỉnh phong có được hai Đại Đế, thậm chí lúc đó hoàng tộc, cũng chính là tộc Đạm Đài trong hoàng triều Bất Tử cũng không thể đỡ lại được với tộc CỔ Ma.
Vì quá mạnh nên tất nhiên tộc Cổ Ma cũng có dã tâm.
Lúc ở thời thượng cổ hậu kỳ, cuối cùng tộc Cổ Ma cũng tuyên chiến với tộc Đạm Đài, hơn nữa
còn giết vào tận hoàng cung.
Trận chiến đó kéo dài liên tiếp mười mấy năm, vô cùng thê thảm.
Nếu không phải tộc Đạm Đài dựa vào sự hy sinh của bảy lão tổ, mượn long mạch siêu cấp ở dưới hoàng cung và cộng thêm một chút may mắn thì chắc đã bị tộc Cổ Ma chiếm rồi.
Tộc CỔ Ma chỉ kém một chút xíu thôi.
Chính vì thế mà họ đã bị đánh tan.
Trên thực tế, nếu như có thế
tan.
Trên thực tế, nếu như có thể thì tất nhiên là tộc Đạm Đài muốn diệt cỏ tận gốc. Nhưng tiếc là kể cả lúc đó đánh bại được tộc Cổ Ma nhưng bản thân họ cũng bị thiệt hại một nửa nên không có thực lực diệt cỏ tận gốc.
Hôm nay náo nhiệt thật!
“Chuẩn!”, Đạm Đài Chân Thương thản nhiên nói.
Đạm Đài Vô Tôn thấy kinh ngạc, phụ hoàng ở trong đại điện thật sao?
Lạ thật!
Nhưng hắn cũng không nói
nhiều mà giẫm một bước lên không trung, vào hoàng cung rồi vào trong đại điện.
Lúc này mới nhìn thấy mẫu hậu và hoàng muội đều ở đây. Hơn nữa không khí còn vô cùng quái dị.
“Có chuyện gì không?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Đạm Đài Vô Tôn là người cũng được ông ta vô cùng coi trọng, chỉ sau Đạm Đài Vô Tình.
Lý do rất đơn giản, bởi võ đạo của Đạm Đài Vô Tôn cũng rất tốt.
Năm nay Đạm Đài Vô Tôn 170000 tuổi, rất trẻ nhưng đã đến cảnh giới Thiên Diễn tầng
thứ 8, cũng là giói rôi.
Tất nhiên, nếu so với Đạm Đài Vô Tình thì vẫn còn kém xa.
Còn nếu so với Chu Kình thì căn bản không thể so sánh được.
Thời gian trước, Chu Kình đến hư không săn bắn, Đạm Đài Chân Thương bảo con trai thứ ba của mình đi cùng.
Như vậy thì ít nhiều cũng học hỏi được nhiều điều. Nếu như tâm trạng Chu Kình tốt,
khéo còn chỉ bảo cho Đạm Đài Vô Tôn thì đó cũng là thu hoạch lớn.
Có thể đi bên cạnh Chu Kình đã là cơ duyên trời ban rồi.
“Phụ hoàng! Con quay về sớm là… Là vì mang về cho Người một tin tốt lành”, sắc mặt Đạm Đài Vô Tôn đỏ ửng, cảm xúc thay đổi rõ rệt.
Xem ra đúng là tin vui rồi.
Dù sao thì tính cách của Đạm Đài Vô Tôn khá trầm tĩnh. Điểm này thì Đạm Đài Chân Thương, Gia Cát Vân Thanh và
Đạm Đài Vô Tình đều rõ. Nhất
thời, mấy người đều yên tĩnh nhìn hẳn.
“Ba ngày trước, con và em rể…”, Đạm Đài Vô Tôn định kể lại thì đã bị Đạm Đài Vô Tinh cắt lời.
“Em rể? Chu Kình là Chu Kình chứ em rể gì chú? Em không muốn gả cho hắn”, giọng nói của Đạm Đài Vô Tình nhẹ nhàng nhưng rất nghiêm túc.
“Em à, em…”, Đạm Đài Vô Tôn vừa định nói gì nhưng lại một lần nữa bị cắt lời, đó là Đạm Đài Chân Thương nói: “Vô Tôn! Con cứ nói đi, chuyện của Vô Tình và Chu Kình không đến lượt Vô Tinh quyết định”.
“Vâng thưa phụ hoàng!”, Đạm Đài Vô Tôn hít một hơi thật sâu, nói: “Ba ngày trước lúc con và Chu Kình đang săn bắn thì gặp ngay tộc Cổ Ma”.
Gặp tộc Cổ Ma?
Lời nói vừa dứt thì không khí trong đại điện yên tĩnh hẳn.
Tộc Cổ Ma là đối thủ sinh tử của hoàng triều Bất Tử.
Trên thực tế, tộc Cổ Ma vốn là một chủng tộc sống trong hoàng triều Bất Tử nhưng ở thời viễn cổ vì họ có được một thiên tài siêu cấp, do cơ may có được công pháp và võ kỹ của Vu tộc
trong truyền thuyết nên thực lực của tộc CỔ Ma tăng lên gấp nhiều lần.
Và chục triệu năm sau đó, từ thời viễn cổ nhảy vọt đến thượng cổ, tộc Cổ Ma trong thời kỳ hoàng kim và đỉnh phong có được hai Đại Đế, thậm chí lúc đó hoàng tộc, cũng chính là tộc Đạm Đài trong hoàng triều Bất Tử cũng không thể đỡ lại được với tộc CỔ Ma.
Vì quá mạnh nên tất nhiên tộc Cổ Ma cũng có dã tâm.
Lúc ở thời thượng cổ hậu kỳ, cuối cùng tộc Cổ Ma cũng tuyên chiến với tộc Đạm Đài, hơn nữa
còn giết vào tận hoàng cung.
Trận chiến đó kéo dài liên tiếp mười mấy năm, vô cùng thê thảm.
Nếu không phải tộc Đạm Đài dựa vào sự hy sinh của bảy lão tổ, mượn long mạch siêu cấp ở dưới hoàng cung và cộng thêm một chút may mắn thì chắc đã bị tộc Cổ Ma chiếm rồi.
Tộc CỔ Ma chỉ kém một chút xíu thôi.
Chính vì thế mà họ đã bị đánh tan.
Trên thực tế, nếu như có thế
tan.
Trên thực tế, nếu như có thể thì tất nhiên là tộc Đạm Đài muốn diệt cỏ tận gốc. Nhưng tiếc là kể cả lúc đó đánh bại được tộc Cổ Ma nhưng bản thân họ cũng bị thiệt hại một nửa nên không có thực lực diệt cỏ tận gốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.