Chương 1306
Tô Minh
07/12/2021
Sau đó…
Két, két, két…
Quyền ấn vỡ tan.
“Hừm!”, pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng trước mặt Diệp Mộ Cấn lại gào rú.
Sắc mặt Diệp Mộ Cẩn cũng tái nhợt.
Lúc này cả thế giới Tiểu Thiên vô cùng yên tĩnh.
Ai nấy đều sợ hãi và chấn động cực độ.
Minh Viêm quá mạnh!
Mạnh đến nỗi không thể
hình dung…
“Đây… Đây là lửa gì?”, Diệp Mộ Cẩn run rẩy tự hỏi, ánh mắt ngưng trọng nhìn Minh Viêm.
“Lửa có nhân hỏa, địa hỏa, thiên hỏa, thân hỏa, Hỗn Độn hỏa. Li Hỏa Hỗn Độn của Thái Hư Yêu Hoàng của cô là Hỗn Độn hỏa, còn là Hỗn Độn hỏa cao cấp. Nhưng trên Hỗn Độn hỏa còn có Bỉ Ngạn hỏa”, Minh Viêm cười nói. Nếu như bỏ qua khuôn mặt khủng khiếp với ánh sáng màu tím kia thì ở hắn ta vẫn toát ra nét gì đó của cậu chủ.
Bỉ Ngạn hỏa ư?
Diệp Mộ Cấn trầm ngâm, như rơi xuống vực thẳm.
Cô ta giỏi nhất, mạnh nhất là Li Hỏa Hỗn Độn. Kết quả là… Ngay cả cái mạnh nhất cũng bị khắc chế?
Khó rồi đây!
Nhưng điều này không khiến cô ta sợ hãi.
Cô ta vẫn tràn ngập chiến ý. “Còn chiêu gì nữa không?
Nếu có thì dùng đi. Coi như cho cô cơ hội thi triển trước lúc chết. Cũng là sự tôn trọng và thừa nhận của cậu chủ đây với cô”, Minh Viêm lại nói, vẫn rất lịch sự.
Nhưng trong lời nói đều là đòn chí mạng khiến người khác ớn lạnh.
Lúc này ai nấy của nhà họ Tô ở bên dưới đều run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu.
Ai nấy đều với vẻ tuyệt vọng.
“Diệp… Diệp Mộ Cấn có thể sống được không?”, Tuỳ Thanh Liên lẩm bẩm, trong đôi mắt đều
là giọt lệ và sự tuyệt vọng.
Quá tàn khốc!
Diệp Mộ Cẩn đến như dấy lên hi vọng, nhưng sau hi vọng đó lại là nỗi tuyệt vọng.
Thật sự không cam tâm!
“Li Hỏa bốn cực, Hỗn Độn tám phương, mười sáu càn khôn, ba mươi hai phương. Hỏa trận! Hiện!”, lúc này chỉ thấy Diệp Mộ Cẩn rỉ máu, từng giọt chảy xuống, máu đỏ xoay vòng, tổng cộng có bốn giọt.
Bốn giọt máu hướng bốn cực khác nhau.
Khắp nơi đều bùng cháy.
Cùng với hỗn độn xuất hiện, Đế Đạo chỉ đường, bốn cực hóa tám phương.
Tám phương hấp thụ hàng triệu đạo hư không trong trời đất.
Lúc tám phương xoay chuyển, nắm chắc mười sáu càn khôn.
Mười sáu càn khôn thông tinh vực, hòa quyện tinh lực.
Sau đó mười sáu càn khôn phân làm trận nhãn, lập thành ba mươi hai phương. Nhất thời,
ba mươi hai chùm sáng Li Hỏa đều vụt lên. Trong Li Hỏa có Đế Đạo, Hư Không đạo, có Vạn Pháp đạo và Tinh Thần đạo.
Đạo nào cũng như nhau.
Mỗi chùm sáng Li Hỏa đều ngưng kết lại rồi nhanh chóng hình thành nên hỏa trận.
Trên hỏa trận đó có các ngọn lửa thần bí đang xoay vòng.
Hỏa trận xoay vòng không sơ hở.
Trong lúc yên tĩnh, có đòn tấn cõng đầy uy lực không thế
tưởng tượng nổi như một mặt trời đang thiêu đốt vạn vật.
“Đi!”, Diệp Mộ Cẩn hét lớn, hai tay giơ lên điều khiển hỏa trận rồi đánh về phía Minh Viêm.
Hỏa trận này mạnh đến mức nào?
Không ai rõ nhưng có thể nhìn thấy sắc mặt Diệp Mộ Cẩn trắng bệch. Rõ ràng thi triển hỏa trận này tiêu hao rất nhiều sức lực.
Ngoài ra, cùng với hỏa trận được thi triển thì ý chí thế giới Tiểu Thiên bắt đầu thần phục.
ở cuối chân trời, pháp tướng ý chí thế giới Tiểu Thiên đang khom người với Diệp Mộ Cẩn.
Không chỉ vậy, cả thế giới Tiểu Thiên lúc này, không chỉ có Chiến Uyên mà tất cả những nơi khác cũng đều bị khóa chặt, không lưu động được. Có cảm giác sẽ bị ngọn lửa thiêu cháy bất cứ lúc nào.
Cả thế giới Tiếu Thiên dường như rơi vào trạng thái tự hủy diệt.
Trong hư không, Viên Châm, Trần Ngu Lễ và ông lão Côn u đều với sắc mặt ngưng trọng, vô cùng chấn đông. Ho có thế cám
nhận được sự khủng khiếp của hỏa trận mà Diệp Mộ Cẩn vừa thi triển.
Két, két, két…
Quyền ấn vỡ tan.
“Hừm!”, pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng trước mặt Diệp Mộ Cấn lại gào rú.
Sắc mặt Diệp Mộ Cẩn cũng tái nhợt.
Lúc này cả thế giới Tiểu Thiên vô cùng yên tĩnh.
Ai nấy đều sợ hãi và chấn động cực độ.
Minh Viêm quá mạnh!
Mạnh đến nỗi không thể
hình dung…
“Đây… Đây là lửa gì?”, Diệp Mộ Cẩn run rẩy tự hỏi, ánh mắt ngưng trọng nhìn Minh Viêm.
“Lửa có nhân hỏa, địa hỏa, thiên hỏa, thân hỏa, Hỗn Độn hỏa. Li Hỏa Hỗn Độn của Thái Hư Yêu Hoàng của cô là Hỗn Độn hỏa, còn là Hỗn Độn hỏa cao cấp. Nhưng trên Hỗn Độn hỏa còn có Bỉ Ngạn hỏa”, Minh Viêm cười nói. Nếu như bỏ qua khuôn mặt khủng khiếp với ánh sáng màu tím kia thì ở hắn ta vẫn toát ra nét gì đó của cậu chủ.
Bỉ Ngạn hỏa ư?
Diệp Mộ Cấn trầm ngâm, như rơi xuống vực thẳm.
Cô ta giỏi nhất, mạnh nhất là Li Hỏa Hỗn Độn. Kết quả là… Ngay cả cái mạnh nhất cũng bị khắc chế?
Khó rồi đây!
Nhưng điều này không khiến cô ta sợ hãi.
Cô ta vẫn tràn ngập chiến ý. “Còn chiêu gì nữa không?
Nếu có thì dùng đi. Coi như cho cô cơ hội thi triển trước lúc chết. Cũng là sự tôn trọng và thừa nhận của cậu chủ đây với cô”, Minh Viêm lại nói, vẫn rất lịch sự.
Nhưng trong lời nói đều là đòn chí mạng khiến người khác ớn lạnh.
Lúc này ai nấy của nhà họ Tô ở bên dưới đều run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu.
Ai nấy đều với vẻ tuyệt vọng.
“Diệp… Diệp Mộ Cấn có thể sống được không?”, Tuỳ Thanh Liên lẩm bẩm, trong đôi mắt đều
là giọt lệ và sự tuyệt vọng.
Quá tàn khốc!
Diệp Mộ Cẩn đến như dấy lên hi vọng, nhưng sau hi vọng đó lại là nỗi tuyệt vọng.
Thật sự không cam tâm!
“Li Hỏa bốn cực, Hỗn Độn tám phương, mười sáu càn khôn, ba mươi hai phương. Hỏa trận! Hiện!”, lúc này chỉ thấy Diệp Mộ Cẩn rỉ máu, từng giọt chảy xuống, máu đỏ xoay vòng, tổng cộng có bốn giọt.
Bốn giọt máu hướng bốn cực khác nhau.
Khắp nơi đều bùng cháy.
Cùng với hỗn độn xuất hiện, Đế Đạo chỉ đường, bốn cực hóa tám phương.
Tám phương hấp thụ hàng triệu đạo hư không trong trời đất.
Lúc tám phương xoay chuyển, nắm chắc mười sáu càn khôn.
Mười sáu càn khôn thông tinh vực, hòa quyện tinh lực.
Sau đó mười sáu càn khôn phân làm trận nhãn, lập thành ba mươi hai phương. Nhất thời,
ba mươi hai chùm sáng Li Hỏa đều vụt lên. Trong Li Hỏa có Đế Đạo, Hư Không đạo, có Vạn Pháp đạo và Tinh Thần đạo.
Đạo nào cũng như nhau.
Mỗi chùm sáng Li Hỏa đều ngưng kết lại rồi nhanh chóng hình thành nên hỏa trận.
Trên hỏa trận đó có các ngọn lửa thần bí đang xoay vòng.
Hỏa trận xoay vòng không sơ hở.
Trong lúc yên tĩnh, có đòn tấn cõng đầy uy lực không thế
tưởng tượng nổi như một mặt trời đang thiêu đốt vạn vật.
“Đi!”, Diệp Mộ Cẩn hét lớn, hai tay giơ lên điều khiển hỏa trận rồi đánh về phía Minh Viêm.
Hỏa trận này mạnh đến mức nào?
Không ai rõ nhưng có thể nhìn thấy sắc mặt Diệp Mộ Cẩn trắng bệch. Rõ ràng thi triển hỏa trận này tiêu hao rất nhiều sức lực.
Ngoài ra, cùng với hỏa trận được thi triển thì ý chí thế giới Tiểu Thiên bắt đầu thần phục.
ở cuối chân trời, pháp tướng ý chí thế giới Tiểu Thiên đang khom người với Diệp Mộ Cẩn.
Không chỉ vậy, cả thế giới Tiểu Thiên lúc này, không chỉ có Chiến Uyên mà tất cả những nơi khác cũng đều bị khóa chặt, không lưu động được. Có cảm giác sẽ bị ngọn lửa thiêu cháy bất cứ lúc nào.
Cả thế giới Tiếu Thiên dường như rơi vào trạng thái tự hủy diệt.
Trong hư không, Viên Châm, Trần Ngu Lễ và ông lão Côn u đều với sắc mặt ngưng trọng, vô cùng chấn đông. Ho có thế cám
nhận được sự khủng khiếp của hỏa trận mà Diệp Mộ Cẩn vừa thi triển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.