Chương 1463
Tô Minh
12/12/2021
Có thể thấy được Hữu Cầm Bảo Bảo rất ngây thơ và tốt bụng.
Tô Minh cười với Hữu Cầm Bảo Bảo, cũng không từ chối.
Mà Vân Sơn và Cát Tê cũng đưa cho Tô Minh một chiếc nhẫn không gian, chỉ là, cả hai lại không nói gì, mọi thứ đều được truyền đạt trong im lặng. Đây xem như là quà gặp mặt của họ với tiểu sư đệ Tô Minh. Tô Minh cũng không từ chối.
Nói thật, Tô Minh rất thích hai sư huynh và một sư tỷ này, vì vừa gặp anh đã cảm nhận được khí chất của cả ba.
Khí chất là thứ không thể che giấu được, bao gồm cả những ngườicó tâm địa xấu xa. Với thần hồn của mình, Tô Minh có thể cảm nhận được những cảm xúc như oán hận hay đô’ kỵ của đối phương. Nhưng anh không thấy được những điều này ở ba người trước mặt mình.
Hữu Cầm Bảo Bảo là khí chất thuần khiết và sự tò mò. Vân Sơn là vẻ lạnh lùng, đầy kiếm ý; còn Cát Tê là một người trung thực.
Mắt chọn đồ đệ của sư tôn quá tuyệt vời!
“Người anh em! Thằng nhóc này đến học viện Hỗn Độn, mong anh để ý đến nó chút”, Ninh Triều Thiên nhìn Tống Xạ Sơn ở bên cạnh, nói, giọng nói theo kiếu khấn cầu.
“Tất nhiên rồi! Anh cứ yên tâm!”, Tống Xạ Sơn vội đáp. ông ta có thể cảm nhận được Ninh Triều Thiên không đơn giản, huống hồ Ninh Triều Thiên còn là sưtòn của Tô Minh.
“Tò Minh! Sau này gặp lại!”, Ninh Triều Thiên hít một hơi thật sâu rồi vỗ vai Tô Minh, sau đó
rời đi.
“Tiếu sư đệ! Sớm gặp lại nha! Cậu lợi hại như vậy, đến lúc đó tam sư tỷ sẽ giới thiệu cho cậu một cô nàng thật xinh đẹp”, Hữu Cầm Bảo Bảo nháy mắt nói với Tò Minh, sau đó rời đi cùng với đám Vân Sơn và Cát Tê.
Tô Minh không nói gì, vốn dĩ li biệt là cảm xúc khá ưu buồn.
Một giây sau…
“Anh à! Em muốn đến nhà họ Nguyên!”, Tô Ly đi lên trước, nắm lấy vạt áo Tô Minh, nhỏ giọng nói.
Ban nãy, Tô Minh suýt nữa rơi vào trạng thái nhập ma khiến cò sợ phát khóc.
Cô rất muốn mình mạnh hơn, ít nhất thì lần sau khi anh trai giao đấu với người ta thì cô không phải đứng nhìn mà có thể đứng ra giúp anh trai.
Và bí cảnh của nhà họ Nguyên là cơ duyên của cô.
Lần đầu đến nhà họ Nguyên, cò đã cảm nhận được, trong bí cảnh này có gì đó đang gọi mình.
Sau đó, nếu không phải là anh trai đến nhà họ Nguyên sớm
như vậy thì cô đã có thể lén vào bí cảnh bằng cách của mình.
“Chuyện này…”, Tò Minh có chút do dự, bởi vì anh thấy lo lẳng.
Bất luận em gái đã hơn 20 tuổi nhưng trong mắt anh, cô mãi mãi là cò em gái bé bỏng.
Vần là đứa trẻ đi học bị các bạn nữ bắt nạt và khóc lóc sụt sùi với mình.
“Anh à! Em không thể cứ ở bên cạnh anh mãi như này được! Em muốn mình trở nên mạnh hơn”, Tô Ly thận trọng nói. Tất nhiên, nếu như Tò Minh không
đồng ý thì cô vẫn nghe lời anh.
“Cẩn thận nha!”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, xoa đầu Tò Ly và nói.
Sau đó, anh lấy thuốc giải độc ra, đưa cho Phong Vũ Vân, nói: “Cho cò!”
“Cảm ơn anh!”, Phong Vũ Vân cầm lấy thuốc giải, nói: “Sau này tôi sẽ luôn ở bên cạnh Tô Ly…”.
Hiện giờ cô ta đã không còn nhà để về nữa rồi.
Không có mẫu hậu, cũng không có phụ hoàng. Ngay cả
Thái Nhất thần quốc cũng không còn nữa.
“Ly Nhi! Em cầm lấy cái này”, Tò Minh lại lấy ra đá Hỗn Độn Trấn Binh đưa cho Tô Ly.
Đá Hỗn Độn Trấn Binh vô cùng mạnh nhưng hiện giờ Tô Minh chưa cần đến.
Dù sao thì bất cứ bảo bối nào ở cấp bậc hỗn độn đều không là gì ở trước mặt anh.
Huống hồ, anh vẫn còn đỉnh Thần Ma, bia Huyền Diệu, kiếm Xương nữa, lẽ nào bảo bối cấp bậc Hỗn Độn có thể giết được anh sao? Cứ giữ khư khư đá Hỗn
Độn Trấn Binh thì cũng không có tác dụng gì, chi bằng đưa cho em gái.
Tô Minh cười với Hữu Cầm Bảo Bảo, cũng không từ chối.
Mà Vân Sơn và Cát Tê cũng đưa cho Tô Minh một chiếc nhẫn không gian, chỉ là, cả hai lại không nói gì, mọi thứ đều được truyền đạt trong im lặng. Đây xem như là quà gặp mặt của họ với tiểu sư đệ Tô Minh. Tô Minh cũng không từ chối.
Nói thật, Tô Minh rất thích hai sư huynh và một sư tỷ này, vì vừa gặp anh đã cảm nhận được khí chất của cả ba.
Khí chất là thứ không thể che giấu được, bao gồm cả những ngườicó tâm địa xấu xa. Với thần hồn của mình, Tô Minh có thể cảm nhận được những cảm xúc như oán hận hay đô’ kỵ của đối phương. Nhưng anh không thấy được những điều này ở ba người trước mặt mình.
Hữu Cầm Bảo Bảo là khí chất thuần khiết và sự tò mò. Vân Sơn là vẻ lạnh lùng, đầy kiếm ý; còn Cát Tê là một người trung thực.
Mắt chọn đồ đệ của sư tôn quá tuyệt vời!
“Người anh em! Thằng nhóc này đến học viện Hỗn Độn, mong anh để ý đến nó chút”, Ninh Triều Thiên nhìn Tống Xạ Sơn ở bên cạnh, nói, giọng nói theo kiếu khấn cầu.
“Tất nhiên rồi! Anh cứ yên tâm!”, Tống Xạ Sơn vội đáp. ông ta có thể cảm nhận được Ninh Triều Thiên không đơn giản, huống hồ Ninh Triều Thiên còn là sưtòn của Tô Minh.
“Tò Minh! Sau này gặp lại!”, Ninh Triều Thiên hít một hơi thật sâu rồi vỗ vai Tô Minh, sau đó
rời đi.
“Tiếu sư đệ! Sớm gặp lại nha! Cậu lợi hại như vậy, đến lúc đó tam sư tỷ sẽ giới thiệu cho cậu một cô nàng thật xinh đẹp”, Hữu Cầm Bảo Bảo nháy mắt nói với Tò Minh, sau đó rời đi cùng với đám Vân Sơn và Cát Tê.
Tô Minh không nói gì, vốn dĩ li biệt là cảm xúc khá ưu buồn.
Một giây sau…
“Anh à! Em muốn đến nhà họ Nguyên!”, Tô Ly đi lên trước, nắm lấy vạt áo Tô Minh, nhỏ giọng nói.
Ban nãy, Tô Minh suýt nữa rơi vào trạng thái nhập ma khiến cò sợ phát khóc.
Cô rất muốn mình mạnh hơn, ít nhất thì lần sau khi anh trai giao đấu với người ta thì cô không phải đứng nhìn mà có thể đứng ra giúp anh trai.
Và bí cảnh của nhà họ Nguyên là cơ duyên của cô.
Lần đầu đến nhà họ Nguyên, cò đã cảm nhận được, trong bí cảnh này có gì đó đang gọi mình.
Sau đó, nếu không phải là anh trai đến nhà họ Nguyên sớm
như vậy thì cô đã có thể lén vào bí cảnh bằng cách của mình.
“Chuyện này…”, Tò Minh có chút do dự, bởi vì anh thấy lo lẳng.
Bất luận em gái đã hơn 20 tuổi nhưng trong mắt anh, cô mãi mãi là cò em gái bé bỏng.
Vần là đứa trẻ đi học bị các bạn nữ bắt nạt và khóc lóc sụt sùi với mình.
“Anh à! Em không thể cứ ở bên cạnh anh mãi như này được! Em muốn mình trở nên mạnh hơn”, Tô Ly thận trọng nói. Tất nhiên, nếu như Tò Minh không
đồng ý thì cô vẫn nghe lời anh.
“Cẩn thận nha!”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, xoa đầu Tò Ly và nói.
Sau đó, anh lấy thuốc giải độc ra, đưa cho Phong Vũ Vân, nói: “Cho cò!”
“Cảm ơn anh!”, Phong Vũ Vân cầm lấy thuốc giải, nói: “Sau này tôi sẽ luôn ở bên cạnh Tô Ly…”.
Hiện giờ cô ta đã không còn nhà để về nữa rồi.
Không có mẫu hậu, cũng không có phụ hoàng. Ngay cả
Thái Nhất thần quốc cũng không còn nữa.
“Ly Nhi! Em cầm lấy cái này”, Tò Minh lại lấy ra đá Hỗn Độn Trấn Binh đưa cho Tô Ly.
Đá Hỗn Độn Trấn Binh vô cùng mạnh nhưng hiện giờ Tô Minh chưa cần đến.
Dù sao thì bất cứ bảo bối nào ở cấp bậc hỗn độn đều không là gì ở trước mặt anh.
Huống hồ, anh vẫn còn đỉnh Thần Ma, bia Huyền Diệu, kiếm Xương nữa, lẽ nào bảo bối cấp bậc Hỗn Độn có thể giết được anh sao? Cứ giữ khư khư đá Hỗn
Độn Trấn Binh thì cũng không có tác dụng gì, chi bằng đưa cho em gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.