Chương 1506
Tô Minh
15/12/2021
Thì thứ đau nhức bây giờ
chính là đâu gối cua tôi roi.
Giọng nói nhàn nhạt trầm bổng vào trong tai Mộng Li Khinh Đàn, Mộng Li Khinh Đàn cảm nhận được là nỗi nhục nhã cực lớn, điều này rất khó mà hình dung, cô ta nhất thời cũng có phần quên đi đau đớn, mắt cũng hơi đỏ.
Nhưng vào lúc này…
II
Tô Minh đột nhiên hừ một tiếng.
Sau đó phát lực.
Túm cổ tay Mộng Li Khinh Đàn, đây thật sự không coi Mộng Li Khinh Đàn là phụ nữ nữa, lập tức ném cơ thể mềm mại của Mộng Li Khinh Đàn xuống.
Ầm!
Cơ thể cô ta hung hãn ngã xuống đất.
Ngã ở trên chiến đài.
Mộng Li Khinh Đàn chỉ cảm thấy cơ thể mình đều muốn vỡ vụn…
Sau đó phát lực.
Túm cổ tay Mộng Li Khinh Đàn, đây thật sự không coi Mộng Li Khinh Đàn là phụ nữ nữa, lập tức ném cơ thể mềm mại của Mộng Li Khinh Đàn xuống.
Ầm!
Cơ thể cô ta hung hãn ngã xuống đất.
Ngã ở trên chiến đài.
Mộng Li Khinh Đàn chỉ cảm thấy cơ thể mình đều muốn vỡ vụn…
Trong miệng đều là mùi máu tươi, lục phủ ngũ tạng cũng suýt chút nữa bị mùi máu tươi này xông lên cố họng.
Đầu gối vốn đã vỡ vụn bây giờ thật sự vỡ nát hoàn toàn.
“Cô phải cảm ơn bản thân mình từ đầu đến cuối cũng không động sát ý, vì vậy cô cũng không cần chết. Nếu không thì cô đã chết rồi”, Tô Minh từ trên cao nhìn xuống Mộng Li Khinh Đàn, nói.
Trên sân võ trường yên lặng như tờ.
So với hóa đá còn phải hóa
đá gấp một vạn lần!
Đầu tiên, Tô Minh đánh Mộng Li Khinh Đàn cảnh giới Tiên Nhân tầng bốn, vốn là ảo mộng trong ảo mộng.
Mà cực kỳ cực kỳ không dám tin là Tô Minh thật sự có thể hạ thủ được!
Đó là Mộng Li Khinh Đàn có dung nhan tuyệt thế trong Anh đánh bại thì đánh được rồi.
Còn ác như vậy?
Đánh nát đầu gối?
Lại còn mạnh tay ném
người ta xuống dưới, làm đầu
gối người ta vỡ nát?
Cái này… cái này hắn… con mẹ nó rốt cuộc làm sao anh có thể nhẫn tâm như vậy?
Trên thực tế, ngay cả bản thân Mộng Li Khinh Đàn cũng vô hình tức giận cùng u oán, cô ta mặc dù chưa từng coi vẻ nghiêng nước nghiêng thành của mình là vốn liếng kiêu ngạo, nhưng nói đến cùng, cô ta vẫn là con gái!
Mộng Li Khinh Đàn có chút hối hận.
Hối hân vì mình đã khinh
thường đối phương.
Cô ta nên dùng một vài chí
bảo.
Cô ta là Cửu minh chủ, không thiếu chí bảo và những lá bài tẩy.
Nhưng cô ta lại khinh thường và ngược lại có chút coi thường Tô Minh.
Vì vậy cô ta đã không dùng gì cả.
Sau đó muốn dùng cũng không kịp.
Mà lúc này lại trọng thương,
càng không dùng được.
Dưới khăn che mặt, mắt đẹp của Mộng Li Khinh Đàn khóc đã sưng đỏ.
Đúng.
Đầu gối vỡ vụn quá đau đớn, không khống chế được rơi lệ.
Hơn nữa, cô ta càng sợ hãi hơn chính là đầu gối mình còn có thể hoàn toàn khôi phục không? Hồi phục, cô ta có thể làm được, nhưng hồi phục hoàn hảo không hao tổn, cô ta không dám xác định.
Đặc biệt là nếu như vết
càng không dùng được.
Dưới khăn che mặt, mắt đẹp của Mộng Li Khinh Đàn khóc đã sưng đỏ.
Đúng.
Đầu gối vỡ vụn quá đau đớn, không khống chế được rơi lệ.
Hơn nữa, cô ta càng sợ hãi hơn chính là đầu gối mình còn có thể hoàn toàn khôi phục không? Hồi phục, cô ta có thể làm được, nhưng hồi phục hoàn hảo không hao tổn, cô ta không dám xác định.
Đặc biệt là nếu như vết
thương trên đầu gối hồi phục tốt thì làm sao? Cho dù chỉ là một chút vết thương, đối với cô ta mà nói cũng không thể chấp nhận.
“Cửu minh chủ…”, phía dưới, Liễu Nhiên và Tiêu Đình trải qua khoảng vài hơi thở chấn động cực lớn và không dám tin, sau đó liền không quan tâm tất cả phóng lên chiến đài.
Hai người bị dọa sợ.
Nhìn dáng vẻ thê thảm của Cửu minh chủ.
Đầu gối đều tan nát, xương cùng máu tươi cũng dính đầy
trên váy trắng che đầu gối.
Còn có từ dưới lớp khăn che mặt không ngừng phun ra máu tươi, giống như… giống như mang theo mảnh vụn xương bể, là mảnh vụn của lục phủ ngụ tạng, cô ta không ngừng phun ra máu tươi từng ngụm từng ngụm lớn.
Còn có khí tức của cửu minh chủ rất uể oải.
Vết thương có chút nghiêm trọng.
chính là đâu gối cua tôi roi.
Giọng nói nhàn nhạt trầm bổng vào trong tai Mộng Li Khinh Đàn, Mộng Li Khinh Đàn cảm nhận được là nỗi nhục nhã cực lớn, điều này rất khó mà hình dung, cô ta nhất thời cũng có phần quên đi đau đớn, mắt cũng hơi đỏ.
Nhưng vào lúc này…
II
Tô Minh đột nhiên hừ một tiếng.
Sau đó phát lực.
Túm cổ tay Mộng Li Khinh Đàn, đây thật sự không coi Mộng Li Khinh Đàn là phụ nữ nữa, lập tức ném cơ thể mềm mại của Mộng Li Khinh Đàn xuống.
Ầm!
Cơ thể cô ta hung hãn ngã xuống đất.
Ngã ở trên chiến đài.
Mộng Li Khinh Đàn chỉ cảm thấy cơ thể mình đều muốn vỡ vụn…
Sau đó phát lực.
Túm cổ tay Mộng Li Khinh Đàn, đây thật sự không coi Mộng Li Khinh Đàn là phụ nữ nữa, lập tức ném cơ thể mềm mại của Mộng Li Khinh Đàn xuống.
Ầm!
Cơ thể cô ta hung hãn ngã xuống đất.
Ngã ở trên chiến đài.
Mộng Li Khinh Đàn chỉ cảm thấy cơ thể mình đều muốn vỡ vụn…
Trong miệng đều là mùi máu tươi, lục phủ ngũ tạng cũng suýt chút nữa bị mùi máu tươi này xông lên cố họng.
Đầu gối vốn đã vỡ vụn bây giờ thật sự vỡ nát hoàn toàn.
“Cô phải cảm ơn bản thân mình từ đầu đến cuối cũng không động sát ý, vì vậy cô cũng không cần chết. Nếu không thì cô đã chết rồi”, Tô Minh từ trên cao nhìn xuống Mộng Li Khinh Đàn, nói.
Trên sân võ trường yên lặng như tờ.
So với hóa đá còn phải hóa
đá gấp một vạn lần!
Đầu tiên, Tô Minh đánh Mộng Li Khinh Đàn cảnh giới Tiên Nhân tầng bốn, vốn là ảo mộng trong ảo mộng.
Mà cực kỳ cực kỳ không dám tin là Tô Minh thật sự có thể hạ thủ được!
Đó là Mộng Li Khinh Đàn có dung nhan tuyệt thế trong Anh đánh bại thì đánh được rồi.
Còn ác như vậy?
Đánh nát đầu gối?
Lại còn mạnh tay ném
người ta xuống dưới, làm đầu
gối người ta vỡ nát?
Cái này… cái này hắn… con mẹ nó rốt cuộc làm sao anh có thể nhẫn tâm như vậy?
Trên thực tế, ngay cả bản thân Mộng Li Khinh Đàn cũng vô hình tức giận cùng u oán, cô ta mặc dù chưa từng coi vẻ nghiêng nước nghiêng thành của mình là vốn liếng kiêu ngạo, nhưng nói đến cùng, cô ta vẫn là con gái!
Mộng Li Khinh Đàn có chút hối hận.
Hối hân vì mình đã khinh
thường đối phương.
Cô ta nên dùng một vài chí
bảo.
Cô ta là Cửu minh chủ, không thiếu chí bảo và những lá bài tẩy.
Nhưng cô ta lại khinh thường và ngược lại có chút coi thường Tô Minh.
Vì vậy cô ta đã không dùng gì cả.
Sau đó muốn dùng cũng không kịp.
Mà lúc này lại trọng thương,
càng không dùng được.
Dưới khăn che mặt, mắt đẹp của Mộng Li Khinh Đàn khóc đã sưng đỏ.
Đúng.
Đầu gối vỡ vụn quá đau đớn, không khống chế được rơi lệ.
Hơn nữa, cô ta càng sợ hãi hơn chính là đầu gối mình còn có thể hoàn toàn khôi phục không? Hồi phục, cô ta có thể làm được, nhưng hồi phục hoàn hảo không hao tổn, cô ta không dám xác định.
Đặc biệt là nếu như vết
càng không dùng được.
Dưới khăn che mặt, mắt đẹp của Mộng Li Khinh Đàn khóc đã sưng đỏ.
Đúng.
Đầu gối vỡ vụn quá đau đớn, không khống chế được rơi lệ.
Hơn nữa, cô ta càng sợ hãi hơn chính là đầu gối mình còn có thể hoàn toàn khôi phục không? Hồi phục, cô ta có thể làm được, nhưng hồi phục hoàn hảo không hao tổn, cô ta không dám xác định.
Đặc biệt là nếu như vết
thương trên đầu gối hồi phục tốt thì làm sao? Cho dù chỉ là một chút vết thương, đối với cô ta mà nói cũng không thể chấp nhận.
“Cửu minh chủ…”, phía dưới, Liễu Nhiên và Tiêu Đình trải qua khoảng vài hơi thở chấn động cực lớn và không dám tin, sau đó liền không quan tâm tất cả phóng lên chiến đài.
Hai người bị dọa sợ.
Nhìn dáng vẻ thê thảm của Cửu minh chủ.
Đầu gối đều tan nát, xương cùng máu tươi cũng dính đầy
trên váy trắng che đầu gối.
Còn có từ dưới lớp khăn che mặt không ngừng phun ra máu tươi, giống như… giống như mang theo mảnh vụn xương bể, là mảnh vụn của lục phủ ngụ tạng, cô ta không ngừng phun ra máu tươi từng ngụm từng ngụm lớn.
Còn có khí tức của cửu minh chủ rất uể oải.
Vết thương có chút nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.