Chương 1511
Tô Minh
15/12/2021
Điều khiến con người ta phải nhớ ngay từ ánh mắt đầu
tiên hắn là đôi mắt cua cô ta nhỉ? Đôi mắt sáng rỡ như đang ấn chứa rất nhiều cảm xúc, trong veo như nước, chút rực rỡ của nắng và rất nhiều kiêu ngạo, ngoài ra còn chút ý cười mờ ảo.
“Danh xứng với thực”, Tô Minh khen ngợi.
“Hừ”, Mộng Li Khinh Đàn hừ một tiếng, lấy khăn che mặt mới ra đeo lên.
Ngoài ra.
Bên ngoài.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đang che khuất hai người trên đài chiến đấu.
Rất muốn xem thử rốt cuộc bên trong đó, Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đang xảy ra chuyện
gì?
Nhưng không thấy gì cả.
ứng Huyền thì cực kỳ im lặng.
Nhưng trong lòng hắn ta đã dấy lên ngọn sóng, sát ý mạnh mẽ gần như đã sắp tẩu hỏa
nhập ma.
Ghen tị đến điên cuồng.
Hắn ta sống chết nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đó, hận không thể phá vỡ nó ngay lập tức, hận không thể vọt vào trong.
Hắn ta vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó Mộng Li Khinh Đàn sẽ thuộc về mình.
Vậy nên…
Bấy giờ Mộng Li Khinh Đàn đang ở cùng Tô Minh trong không gian lá chắn chân khí nhỏ hẹp kia, không ai có thể thấy
được hai người đang làm gì, tất nhiên hắn ta phải nổi giận, thậm chí còn không thế kiềm chế nổi.
Bấy giờ.
Lá chắn chân khí biến mất.
Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó…
Tất nhiên là những âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên.
Bởi vì!
Rõ ràng vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã được chữa khỏi hoàn toàn.
Mẹ nó.
Cái… Cái… Cái gì mà mới có mấy chục phút.
Vết thương nặng đến thế đã biến thành lành lặn không hề
hấn gì rồi?
Vừa mới làm ảo thuật hả?
Trước đó, bọn họ nhìn thấy Tô Minh đánh Mộng Li Khinh Đàn bị thương nặng, cô ta trông cực kỳ thê thảm, đầu gối vỡ vụn, đỏ… Cỏ phái là sự thật không?
Đó không phải là ảo giác
của họ đó chứ?
Khi mọi người nhìn thấy vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã lành lại như chưa có gì xảy ra, thì ứng Huyền lại chú ý đến tấm màn che mặt của cô ta, trước đó là màu đỏ chói mắt, giờ đã sạch sẽ, là tấm màn che mặt mới.
Nói cách khác, trong không gian lá chắn chân khí nhỏ nhoi đó, Mộng Li Khinh Đàn đã đổi lớp khăn che mặt mới.
Tô Minh lại có mặt ở đó.
Lại phải nói cách khác, mặt
của Mộng Li Khinh Đàn đã bị Tô
Minh thấy.
Chỉ trong lần đầu tiên gặp mặt đã được thấy!
Hơn nữa với tính tình của Mộng Li Khinh Đàn, ứng Huyền biết rất rõ, rất ít người có thể nhìn thấy gương mặt của cô ta, nhất là đàn ông.
Dù là hắn ta, dù đã theo đuổi Mộng Li Khuynh Thành rất nhiều năm.
Hơn nữa còn là liên minh Vô Song.
Thì hắn ta vẫn chưa từng
tận mắt nhìn thấy gương mặt
của Mộng Li Khinh Đàn.
Hắn ta chỉ nghe được những lời đồn thổi từ mấy cô gái trong liên minh Vô Song may mắn nhìn thấy gương mặt Mộng Li Khinh Đàn rằng cô ta cực kỳ xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, đúng như lời Liễu Nhiên từng nói!
Dường như ghen tị đã chiếm đóng lý trí của ứng Huyền.
Hắn ta theo đuổi Mộng Li Khinh Đàn suốt mấy trăm ngàn năm.
Lại không bằng một kẻ hôm
nay vừa mới gặp mặt ư?
Thậm chí, dù vừa mới gặp mặt nhưng đối phương suýt chút nữa đã đánh chết cả Mộng Li Khinh Đàn.
“Chẳng lẽ Khinh Đàn thích những người có thế chèn ép mình hoàn toàn cả về thực lực lẫn võ đạo ư?”, ứng Huyền đột nhiên phản ứng lại.
Nếu nói Tô Minh có gì đặc
biệt.
Thì hẳn là anh dám trực tiếp đánh Mộng Li Khinh Đàn nhừ tử.
tiên hắn là đôi mắt cua cô ta nhỉ? Đôi mắt sáng rỡ như đang ấn chứa rất nhiều cảm xúc, trong veo như nước, chút rực rỡ của nắng và rất nhiều kiêu ngạo, ngoài ra còn chút ý cười mờ ảo.
“Danh xứng với thực”, Tô Minh khen ngợi.
“Hừ”, Mộng Li Khinh Đàn hừ một tiếng, lấy khăn che mặt mới ra đeo lên.
Ngoài ra.
Bên ngoài.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đang che khuất hai người trên đài chiến đấu.
Rất muốn xem thử rốt cuộc bên trong đó, Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn đang xảy ra chuyện
gì?
Nhưng không thấy gì cả.
ứng Huyền thì cực kỳ im lặng.
Nhưng trong lòng hắn ta đã dấy lên ngọn sóng, sát ý mạnh mẽ gần như đã sắp tẩu hỏa
nhập ma.
Ghen tị đến điên cuồng.
Hắn ta sống chết nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đó, hận không thể phá vỡ nó ngay lập tức, hận không thể vọt vào trong.
Hắn ta vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó Mộng Li Khinh Đàn sẽ thuộc về mình.
Vậy nên…
Bấy giờ Mộng Li Khinh Đàn đang ở cùng Tô Minh trong không gian lá chắn chân khí nhỏ hẹp kia, không ai có thể thấy
được hai người đang làm gì, tất nhiên hắn ta phải nổi giận, thậm chí còn không thế kiềm chế nổi.
Bấy giờ.
Lá chắn chân khí biến mất.
Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó…
Tất nhiên là những âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên.
Bởi vì!
Rõ ràng vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã được chữa khỏi hoàn toàn.
Mẹ nó.
Cái… Cái… Cái gì mà mới có mấy chục phút.
Vết thương nặng đến thế đã biến thành lành lặn không hề
hấn gì rồi?
Vừa mới làm ảo thuật hả?
Trước đó, bọn họ nhìn thấy Tô Minh đánh Mộng Li Khinh Đàn bị thương nặng, cô ta trông cực kỳ thê thảm, đầu gối vỡ vụn, đỏ… Cỏ phái là sự thật không?
Đó không phải là ảo giác
của họ đó chứ?
Khi mọi người nhìn thấy vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã lành lại như chưa có gì xảy ra, thì ứng Huyền lại chú ý đến tấm màn che mặt của cô ta, trước đó là màu đỏ chói mắt, giờ đã sạch sẽ, là tấm màn che mặt mới.
Nói cách khác, trong không gian lá chắn chân khí nhỏ nhoi đó, Mộng Li Khinh Đàn đã đổi lớp khăn che mặt mới.
Tô Minh lại có mặt ở đó.
Lại phải nói cách khác, mặt
của Mộng Li Khinh Đàn đã bị Tô
Minh thấy.
Chỉ trong lần đầu tiên gặp mặt đã được thấy!
Hơn nữa với tính tình của Mộng Li Khinh Đàn, ứng Huyền biết rất rõ, rất ít người có thể nhìn thấy gương mặt của cô ta, nhất là đàn ông.
Dù là hắn ta, dù đã theo đuổi Mộng Li Khuynh Thành rất nhiều năm.
Hơn nữa còn là liên minh Vô Song.
Thì hắn ta vẫn chưa từng
tận mắt nhìn thấy gương mặt
của Mộng Li Khinh Đàn.
Hắn ta chỉ nghe được những lời đồn thổi từ mấy cô gái trong liên minh Vô Song may mắn nhìn thấy gương mặt Mộng Li Khinh Đàn rằng cô ta cực kỳ xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, đúng như lời Liễu Nhiên từng nói!
Dường như ghen tị đã chiếm đóng lý trí của ứng Huyền.
Hắn ta theo đuổi Mộng Li Khinh Đàn suốt mấy trăm ngàn năm.
Lại không bằng một kẻ hôm
nay vừa mới gặp mặt ư?
Thậm chí, dù vừa mới gặp mặt nhưng đối phương suýt chút nữa đã đánh chết cả Mộng Li Khinh Đàn.
“Chẳng lẽ Khinh Đàn thích những người có thế chèn ép mình hoàn toàn cả về thực lực lẫn võ đạo ư?”, ứng Huyền đột nhiên phản ứng lại.
Nếu nói Tô Minh có gì đặc
biệt.
Thì hẳn là anh dám trực tiếp đánh Mộng Li Khinh Đàn nhừ tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.