Chương 1522
Tô Minh
15/12/2021
Việc này… việc này… việc
này xảy ra bất thình lình, ai cũng không ngờ được, rốt… rốt cuộc là tại sao?
Tô Minh điên rồi ư?
Như vậy là muốn làm gì?
Sân võ đạo vôn dĩ đã đủ tĩnh mịch lập tức lại càng yên tĩnh hơn, yên tĩnh đến mức như có cảm giác bị năm tháng phong hóa vậy.
Mộng Li Khinh Đàn chết sững, đầu óc một mảng trống không.
Thậm chí đến cả bốn lão quái vật cấp bậc Tiên Vương,
Bạch Kiếm, trên không cũng hoàn toàn không hiếu tại sao Tô Minh lại…
“Cậu Tô đột nhiên chém đứt cánh cửa hư không, có thể cho tôi một lý do không?”, Tiêu Bạch
Y không hề tức giận, chỉ là sắc mặt lập tức bình tĩnh, nụ cười trên mặt đã không còn nữa, anh ta nhìn sâu về phía Tô Minh.
Khí tức trên người Tiêu Bạch
Y rốt cuộc cũng từ nội liềm tuyệt đối trở thành hơi khẽ phóng xuất ra một tia.
Chỉ một tia khí tức được khẽ phóng thích ra đó cũng khiến cả học viện Hỗn Độn lập tức lắc lư
lung lay! cả nền văn minh Xương cũng như có mùi vị sắp bị hủy diệt đến nơi, vô số quy luật và đạo vận võ đạo đều bắt đầu rút lui vào trong hư không.
Hàng triệu học viên lẫn cao tầng của học viện Hỗn Độn có mặt tại đó liền nằm rạp xuống, run rẩy, ngất xỉu.
Chí cường!
Sự mạnh mẽ này, mạnh đến mức Tống Xạ Sơn cảm giác nếu Tiêu Bạch Y muốn thì chớp mắt cũng có thể khiến ông ta trọng thương.
Căn bản chính là cách biệt
giữa người và thần.
“Lý do?”, trong sự tĩnh mịch tuyệt đối, Tô Minh lại cười nhạo, nói: “Nhìn tôi trông giống tên ngốc lắm sao?”
“Cậu chủ Tô có thể nói rõ hơn được không?”, ánh mắt thâm sâu kia của Tiêu Bạch Y lóe lên.
“Anh muốn cứu hắn thì trực tiếp cứu người là được rồi, hà cớ phải diễn nhiều như vậy chứ? Là vì muốn giữ hình ảnh hay sao? Anh và vị Lục minh chủ này đều là cha truyền con nối, vì để giữ hình ảnh, phải cố làm ra vẻ, không thấy mệt sao?”, trên mặt Tô Minh lộ ra một tia chán ghét: “Sau khi xuyên thủng đan điền của ứng Huyền, sau đó, anh đã bắt đầu phương pháp đánh tráo
“Cậu chủ Tô có thể nói rõ hơn được không?”, ánh mắt thâm sâu kia của Tiêu Bạch Y lóe lên.
“Anh muốn cứu hắn thì trực tiếp cứu người là được rồi, hà cớ phải diễn nhiều như vậy chứ? Là vì muốn giữ hình ảnh hay sao? Anh và vị Lục minh chủ này đều là cha truyền con nối, vì để giữ hình ảnh, phải cố làm ra vẻ, không thấy mệt sao?”, trên mặt Tô Minh lộ ra một tia chán ghét: “Sau khi xuyên thủng đan điền của ứng Huyền, sau đó, anh đã bắt đầu phương pháp đánh tráo
thần hồn để thay thế thần hồn của ứng Huyền bằng một thần hồn do mình mang theo, quả thực là một phương pháp đáng sợ và cao minh, cũng thực sự rất hiếm thấy. Không thể tưởng tượng được! Càng khó hơn là phương pháp hoán đổi thần hồn của anh rất nhanh, rất thuần thục, dường như không ai có thể phát hiện ra, nhưng, đều có thể nhìn thấu”.
Không sai!
Vốn dĩ ấn tượng về Tiêu Bạch Y rất tốt.
Nào biết rằng…
Haha…
Đánh tráo thần hồn?
Nếu không phải anh là Tô Minh, sở hữu thần hồn cực mạnh
Thì thật đúng là không thế phát hiện ra được.
Nhưng mà, anh chính là Tô Minh – người có thần hồn chí cường, dường như đã trải qua hai kiếp người.
Những hành động mờ ám của Tiêu Bạch Y, anh có thể thấy rõ.
Tiêu Bạch Y chính là đến để cứu người, ừm, chỉ có điều, không phải là muốn cứu ứng Huyền nguyên vẹn, mà chỉ muốn cứu mỗi thần hồn của ứng Huyền thôi.
Còn về nguyên nhân là gì? Tô Minh không muốn biết.
Lúc này.
này xảy ra bất thình lình, ai cũng không ngờ được, rốt… rốt cuộc là tại sao?
Tô Minh điên rồi ư?
Như vậy là muốn làm gì?
Sân võ đạo vôn dĩ đã đủ tĩnh mịch lập tức lại càng yên tĩnh hơn, yên tĩnh đến mức như có cảm giác bị năm tháng phong hóa vậy.
Mộng Li Khinh Đàn chết sững, đầu óc một mảng trống không.
Thậm chí đến cả bốn lão quái vật cấp bậc Tiên Vương,
Bạch Kiếm, trên không cũng hoàn toàn không hiếu tại sao Tô Minh lại…
“Cậu Tô đột nhiên chém đứt cánh cửa hư không, có thể cho tôi một lý do không?”, Tiêu Bạch
Y không hề tức giận, chỉ là sắc mặt lập tức bình tĩnh, nụ cười trên mặt đã không còn nữa, anh ta nhìn sâu về phía Tô Minh.
Khí tức trên người Tiêu Bạch
Y rốt cuộc cũng từ nội liềm tuyệt đối trở thành hơi khẽ phóng xuất ra một tia.
Chỉ một tia khí tức được khẽ phóng thích ra đó cũng khiến cả học viện Hỗn Độn lập tức lắc lư
lung lay! cả nền văn minh Xương cũng như có mùi vị sắp bị hủy diệt đến nơi, vô số quy luật và đạo vận võ đạo đều bắt đầu rút lui vào trong hư không.
Hàng triệu học viên lẫn cao tầng của học viện Hỗn Độn có mặt tại đó liền nằm rạp xuống, run rẩy, ngất xỉu.
Chí cường!
Sự mạnh mẽ này, mạnh đến mức Tống Xạ Sơn cảm giác nếu Tiêu Bạch Y muốn thì chớp mắt cũng có thể khiến ông ta trọng thương.
Căn bản chính là cách biệt
giữa người và thần.
“Lý do?”, trong sự tĩnh mịch tuyệt đối, Tô Minh lại cười nhạo, nói: “Nhìn tôi trông giống tên ngốc lắm sao?”
“Cậu chủ Tô có thể nói rõ hơn được không?”, ánh mắt thâm sâu kia của Tiêu Bạch Y lóe lên.
“Anh muốn cứu hắn thì trực tiếp cứu người là được rồi, hà cớ phải diễn nhiều như vậy chứ? Là vì muốn giữ hình ảnh hay sao? Anh và vị Lục minh chủ này đều là cha truyền con nối, vì để giữ hình ảnh, phải cố làm ra vẻ, không thấy mệt sao?”, trên mặt Tô Minh lộ ra một tia chán ghét: “Sau khi xuyên thủng đan điền của ứng Huyền, sau đó, anh đã bắt đầu phương pháp đánh tráo
“Cậu chủ Tô có thể nói rõ hơn được không?”, ánh mắt thâm sâu kia của Tiêu Bạch Y lóe lên.
“Anh muốn cứu hắn thì trực tiếp cứu người là được rồi, hà cớ phải diễn nhiều như vậy chứ? Là vì muốn giữ hình ảnh hay sao? Anh và vị Lục minh chủ này đều là cha truyền con nối, vì để giữ hình ảnh, phải cố làm ra vẻ, không thấy mệt sao?”, trên mặt Tô Minh lộ ra một tia chán ghét: “Sau khi xuyên thủng đan điền của ứng Huyền, sau đó, anh đã bắt đầu phương pháp đánh tráo
thần hồn để thay thế thần hồn của ứng Huyền bằng một thần hồn do mình mang theo, quả thực là một phương pháp đáng sợ và cao minh, cũng thực sự rất hiếm thấy. Không thể tưởng tượng được! Càng khó hơn là phương pháp hoán đổi thần hồn của anh rất nhanh, rất thuần thục, dường như không ai có thể phát hiện ra, nhưng, đều có thể nhìn thấu”.
Không sai!
Vốn dĩ ấn tượng về Tiêu Bạch Y rất tốt.
Nào biết rằng…
Haha…
Đánh tráo thần hồn?
Nếu không phải anh là Tô Minh, sở hữu thần hồn cực mạnh
Thì thật đúng là không thế phát hiện ra được.
Nhưng mà, anh chính là Tô Minh – người có thần hồn chí cường, dường như đã trải qua hai kiếp người.
Những hành động mờ ám của Tiêu Bạch Y, anh có thể thấy rõ.
Tiêu Bạch Y chính là đến để cứu người, ừm, chỉ có điều, không phải là muốn cứu ứng Huyền nguyên vẹn, mà chỉ muốn cứu mỗi thần hồn của ứng Huyền thôi.
Còn về nguyên nhân là gì? Tô Minh không muốn biết.
Lúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.