Chương 1532
Tô Minh
15/12/2021
Thực lực của mình mời Tò Minh mà bị Tô Minh từ chối, mình đã tức giận
lắm rồi, còn trách không biết Tô Minh lấy đâu ra sự tự tin.
Cô ta cảm thấy vui mừng và may mắn, bởi lúc giao đấu trên sân chỉ với thái độ muốn dạy cho Tô Minh bài học. Nhưng nếu lúc đó mà dấy lên chút sát ý thì chắc lúc này mình đã xuống âm phủ rồi chăng?
Đúng là vẫn may mắn giữ lại được một mạng!
Nhưng sau đó Mộng Li Khinh Đàn có chút mơ hồ, bởi vì cô ta không biết mình có nên quay về Vò Song Minh nữa không?
Dù sao thì mình cũng là ngọn nguồn dẫn đến cái chết của ứng Huyền và Tiêu Bạch Y.
Tam minh chủ và Lục minh chủ đều chết cả rồi, cô ta ít nhất cũng phải chịu chút trách nhiệm.
Quay về Vô Song Minh thì sẽ có kết cục như nào, cò ta cũng không dám chắc.
Phải làm sao đây?
Tiếp theo phải làm sao?
“HỒ Linh Dư! Bị dọa tè ra quần chưa? Hừm!”, Quân Tốc Tốc thấy kích động, quay đầu lại tìm thấy bóng dáng H’ô Linh Dư: “Hừm! Nhìn bộ dạng của cô kìa! Trước đó khi anh Tò Minh từ chối lời mời của Mộng Li sư tỷ thì cô sợ đến nỗi đi đường vòng
qua nơi ở của Tô Minh, chỉ sợ có dính líu gì đến anh ấy”.
Lúc này sắc mặt Hồ Linh Dư đỏ ửng, vô cùng xấu hổ.
Tất nhiên, trong lòng cũng vô cùng hối hận.
Đúng vậy!
Cô ta là người thiếu chính kiến và cũng không có mắt nhìn người.
“Anh Tò Minh! Hì hì, anh đúng là lợi hại! Bắt đầu từ hôm nay tôi chính là fan hâm mộ của anh”, một giây sau, Quân Tốc Tốc đi lên phía Tô Minh rồi
ngẩng đầu lên, ôm chặt cánh tay của Tô Minh với vẻ đắc ý và tự hào.
Nhớ lại trước đó Tô Minh từ chối lời mời của Mộng Li Khinh Đàn, hơn nữa còn đồng ý quyết chiến với Mộng Li Khinh Đàn, lúc đó tất cả học viên trong trường do Hồ Linh Dư dẫn đầu đều sợ đến nỗi tản hết ra. Mặc dù ban đầu họ đều bao vây trước nơi ở của Tô Minh, muốn làm quen với anh. Vậy mà sau đó thì… Lúc đó, chỉ còn mỗi mình mình đứng về phía Tô Minh.
Bây giờ thì hay rồi!
Quăn Tốc Tốc võ cùng tự
hào vì mình rất nghĩa khí và tự hào về tầm nhìn của mình.
Những chuyện không có lợi thì sẽ chẳng ai muốn làm.
Mặc dù Mộng Li Khinh Đàn vô cùng xinh đẹp nhưng đẹp có ăn được đâu! Bên cạnh Tô Minh cũng đâu thiếu những cô gái xinh đẹp.
“Thứ nhất, hiện giờ chắc anh cũng quyết sống chết với Vô Song Minh, mà chắc anh cũng không hiếu gì về Vô Song Minh. Tôi có thể nói cho anh tất cả thòng tin về nó, bao gồm cả những chiêu bài bí mật. Biết mình biết ta, trăm trận trăm
thắng mà”.
“Thứ hai, ở ngoại vực tòi còn biết được một nền văn minh chết bị bỏ hoang. Sau này, nếu anh muốn rời khỏi học viện Hỗn Độn đến ngoại vực thì tôi có thế đưa anh đến đó. Một nền văn minh chết có thể khiến thực lực của chúng ta tăng lên rất nhiều”, Mộng Li Khinh Đàn chậm rãi nói.
Tò Minh chỉ trầm ngâm lắng nghe.
“Tôi đồng ý!”, Tô Minh gật đầu.
“Cảm ơn! Tòi…”, Mộng Li Khinh Đàn thở phào một cái, vừa
định nói gì đó thì đúng lúc này…
Cô ta cảm thấy vui mừng và may mắn, bởi lúc giao đấu trên sân chỉ với thái độ muốn dạy cho Tô Minh bài học. Nhưng nếu lúc đó mà dấy lên chút sát ý thì chắc lúc này mình đã xuống âm phủ rồi chăng?
Đúng là vẫn may mắn giữ lại được một mạng!
Nhưng sau đó Mộng Li Khinh Đàn có chút mơ hồ, bởi vì cô ta không biết mình có nên quay về Vò Song Minh nữa không?
Dù sao thì mình cũng là ngọn nguồn dẫn đến cái chết của ứng Huyền và Tiêu Bạch Y.
Tam minh chủ và Lục minh chủ đều chết cả rồi, cô ta ít nhất cũng phải chịu chút trách nhiệm.
Quay về Vô Song Minh thì sẽ có kết cục như nào, cò ta cũng không dám chắc.
Phải làm sao đây?
Tiếp theo phải làm sao?
“HỒ Linh Dư! Bị dọa tè ra quần chưa? Hừm!”, Quân Tốc Tốc thấy kích động, quay đầu lại tìm thấy bóng dáng H’ô Linh Dư: “Hừm! Nhìn bộ dạng của cô kìa! Trước đó khi anh Tò Minh từ chối lời mời của Mộng Li sư tỷ thì cô sợ đến nỗi đi đường vòng
qua nơi ở của Tô Minh, chỉ sợ có dính líu gì đến anh ấy”.
Lúc này sắc mặt Hồ Linh Dư đỏ ửng, vô cùng xấu hổ.
Tất nhiên, trong lòng cũng vô cùng hối hận.
Đúng vậy!
Cô ta là người thiếu chính kiến và cũng không có mắt nhìn người.
“Anh Tò Minh! Hì hì, anh đúng là lợi hại! Bắt đầu từ hôm nay tôi chính là fan hâm mộ của anh”, một giây sau, Quân Tốc Tốc đi lên phía Tô Minh rồi
ngẩng đầu lên, ôm chặt cánh tay của Tô Minh với vẻ đắc ý và tự hào.
Nhớ lại trước đó Tô Minh từ chối lời mời của Mộng Li Khinh Đàn, hơn nữa còn đồng ý quyết chiến với Mộng Li Khinh Đàn, lúc đó tất cả học viên trong trường do Hồ Linh Dư dẫn đầu đều sợ đến nỗi tản hết ra. Mặc dù ban đầu họ đều bao vây trước nơi ở của Tô Minh, muốn làm quen với anh. Vậy mà sau đó thì… Lúc đó, chỉ còn mỗi mình mình đứng về phía Tô Minh.
Bây giờ thì hay rồi!
Quăn Tốc Tốc võ cùng tự
hào vì mình rất nghĩa khí và tự hào về tầm nhìn của mình.
Những chuyện không có lợi thì sẽ chẳng ai muốn làm.
Mặc dù Mộng Li Khinh Đàn vô cùng xinh đẹp nhưng đẹp có ăn được đâu! Bên cạnh Tô Minh cũng đâu thiếu những cô gái xinh đẹp.
“Thứ nhất, hiện giờ chắc anh cũng quyết sống chết với Vô Song Minh, mà chắc anh cũng không hiếu gì về Vô Song Minh. Tôi có thể nói cho anh tất cả thòng tin về nó, bao gồm cả những chiêu bài bí mật. Biết mình biết ta, trăm trận trăm
thắng mà”.
“Thứ hai, ở ngoại vực tòi còn biết được một nền văn minh chết bị bỏ hoang. Sau này, nếu anh muốn rời khỏi học viện Hỗn Độn đến ngoại vực thì tôi có thế đưa anh đến đó. Một nền văn minh chết có thể khiến thực lực của chúng ta tăng lên rất nhiều”, Mộng Li Khinh Đàn chậm rãi nói.
Tò Minh chỉ trầm ngâm lắng nghe.
“Tôi đồng ý!”, Tô Minh gật đầu.
“Cảm ơn! Tòi…”, Mộng Li Khinh Đàn thở phào một cái, vừa
định nói gì đó thì đúng lúc này…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.