Chương 1568
Tô Minh
17/12/2021
Nhưng…
Sự sung sướng và sảng khoái đó vẫn chưa đến thì đã lập tức biến mất.
Vì gã ta phát hiện bản thân… Đã không thể nào tự phát nổ được.
Chuyện gì thế này?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
“Đúng là phạm vi gần có thể khiến việc tự phát nổ phát huy tác dụng tốt hơn, nhưng đáng tiếc, trong phạm vi gần, tôi cũng có thể dùng kho tàng huyết mạch trấn áp huyết mạch của anh. Mặc dù không đến mức khống chế trực tiếp huyết mạch của anh nhưng có thể ngăn không cho huyết mạch của anh thông với đan điền đế thực hiện việc tự phát nổ”, Tô Minh thầm lẩm bẩm trong bụng.
Cũng chính vào giây phút đó.
Quy luật Trường Hà đã được thi triển.
Nó lập tức nhấn chìm La Truất.
La Truất có thể giằng co trong quy luật Trường Hà được mười mấy giây thì
đã là khá lắm rồi, nhưng vẫn phải chết.
Thần hồn và thể xác đều chết.
Đến lúc này, La Truất và cả Chu Phú đều đã chết.
Tô Minh chỉ mất mấy giây để giết chết hai người này.
Nhanh quá đi mất, nhanh đến mức không thể nào tin nổi!
Và cũng nhẹ nhàng quá!
Tại đây có hình
Tiêu Lục là người đầu tiên thoát ra được.
“Lục Tiên Trảm!”, đôi mắt của Tiêu Lục đã tối đen, sự thù hận ăn sâu vào tận xương tủy, ông ta nhìn Tô Minh chằm chằm, bất chấp tất cả ra tay.
Chiêu thức mạnh nhất của ông ta là Lục Tiên Trảm.
Thanh đao trong tay ông ta cứ như bị ma nhập.
Luồng khí màu đen gào thét.
Cuồn cuộn tuôn trào như muốn che lấp hết trời đất.
Ồng ta đưa tay lên, dùng hết sức chém xuống.
Quy luật Sát Lục đỉnh phong thất đoạn, quy luật Hắc Ám đỉnh phong thất đoạn, quy luật Đao Ý đỉnh phong thất đoạn.
Rất mạnh mẽ.
Ba quy luật đỉnh phong thất đoạn lớn được đẩy đến cao trào.
Ánh đao vừa di chuyển thì trời đất đã biến đổi ngay.
Tâng Nghịch Huyết Ma Hổ đã sắp đổ sập hoàn toàn, thật sự đang đứng bên bờ vực của sự sụp đổ.
Đáng sợ hơn là, Tiêu Lục đã chém một mạch bốn nhát.
Sau bốn cú chém, đừng nói Tiên Nguyên trong cơ thể bị cạn kiệt mà đến tinh huyết trong cơ thể và cả tuổi thọ cũng đã bị rút hết.
Bốn đòn tấn công đó cũng rất khả quan, ít ra thì cũng mạnh hơn nhiều so với ba kiếm liên hoàn của Chu Phú trước đó.
Đáng tiếc…
Không đủ mạnh!
Còn kém rất xa.
“Thiên Vẫn Kiếm Pháp”, Tô Minh nhấc tay lên, vung kiếm Ma La.
Mấy trăm chiêu kiếm được chém ra liên tiếp.
Đúng vậy, không phải là một trăm kiếm mà là mấy trăm kiếm.
Theo như Tô Minh tính toán thì có thể một kiếm sẽ không bằng một đao của Tiêu Lục, có thể là kém một chút.
Nhưng bốn đao đấu với mấy trăm kiếm thì sao?
Cùng đẳng cấp sao?
“Tôi không cam tâm”. Tiêu Lục hét lớn lên, ông ta đã đoán được kết quả nên nhằm thẳng về phía anh mà xông qua, cũng có ý muốn tự phát nổ.
“Nghĩ nhiều quá rồi!”, Tô Minh cười khinh bỉ, lười chẳng muốn né tránh.
Anh chỉ đứng im ở đó.
Quy luật Trường Hà lãng đãng xung quanh cơ thể.
Sau đó là Thái u Hỏa.
Sự sung sướng và sảng khoái đó vẫn chưa đến thì đã lập tức biến mất.
Vì gã ta phát hiện bản thân… Đã không thể nào tự phát nổ được.
Chuyện gì thế này?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
“Đúng là phạm vi gần có thể khiến việc tự phát nổ phát huy tác dụng tốt hơn, nhưng đáng tiếc, trong phạm vi gần, tôi cũng có thể dùng kho tàng huyết mạch trấn áp huyết mạch của anh. Mặc dù không đến mức khống chế trực tiếp huyết mạch của anh nhưng có thể ngăn không cho huyết mạch của anh thông với đan điền đế thực hiện việc tự phát nổ”, Tô Minh thầm lẩm bẩm trong bụng.
Cũng chính vào giây phút đó.
Quy luật Trường Hà đã được thi triển.
Nó lập tức nhấn chìm La Truất.
La Truất có thể giằng co trong quy luật Trường Hà được mười mấy giây thì
đã là khá lắm rồi, nhưng vẫn phải chết.
Thần hồn và thể xác đều chết.
Đến lúc này, La Truất và cả Chu Phú đều đã chết.
Tô Minh chỉ mất mấy giây để giết chết hai người này.
Nhanh quá đi mất, nhanh đến mức không thể nào tin nổi!
Và cũng nhẹ nhàng quá!
Tại đây có hình
Tiêu Lục là người đầu tiên thoát ra được.
“Lục Tiên Trảm!”, đôi mắt của Tiêu Lục đã tối đen, sự thù hận ăn sâu vào tận xương tủy, ông ta nhìn Tô Minh chằm chằm, bất chấp tất cả ra tay.
Chiêu thức mạnh nhất của ông ta là Lục Tiên Trảm.
Thanh đao trong tay ông ta cứ như bị ma nhập.
Luồng khí màu đen gào thét.
Cuồn cuộn tuôn trào như muốn che lấp hết trời đất.
Ồng ta đưa tay lên, dùng hết sức chém xuống.
Quy luật Sát Lục đỉnh phong thất đoạn, quy luật Hắc Ám đỉnh phong thất đoạn, quy luật Đao Ý đỉnh phong thất đoạn.
Rất mạnh mẽ.
Ba quy luật đỉnh phong thất đoạn lớn được đẩy đến cao trào.
Ánh đao vừa di chuyển thì trời đất đã biến đổi ngay.
Tâng Nghịch Huyết Ma Hổ đã sắp đổ sập hoàn toàn, thật sự đang đứng bên bờ vực của sự sụp đổ.
Đáng sợ hơn là, Tiêu Lục đã chém một mạch bốn nhát.
Sau bốn cú chém, đừng nói Tiên Nguyên trong cơ thể bị cạn kiệt mà đến tinh huyết trong cơ thể và cả tuổi thọ cũng đã bị rút hết.
Bốn đòn tấn công đó cũng rất khả quan, ít ra thì cũng mạnh hơn nhiều so với ba kiếm liên hoàn của Chu Phú trước đó.
Đáng tiếc…
Không đủ mạnh!
Còn kém rất xa.
“Thiên Vẫn Kiếm Pháp”, Tô Minh nhấc tay lên, vung kiếm Ma La.
Mấy trăm chiêu kiếm được chém ra liên tiếp.
Đúng vậy, không phải là một trăm kiếm mà là mấy trăm kiếm.
Theo như Tô Minh tính toán thì có thể một kiếm sẽ không bằng một đao của Tiêu Lục, có thể là kém một chút.
Nhưng bốn đao đấu với mấy trăm kiếm thì sao?
Cùng đẳng cấp sao?
“Tôi không cam tâm”. Tiêu Lục hét lớn lên, ông ta đã đoán được kết quả nên nhằm thẳng về phía anh mà xông qua, cũng có ý muốn tự phát nổ.
“Nghĩ nhiều quá rồi!”, Tô Minh cười khinh bỉ, lười chẳng muốn né tránh.
Anh chỉ đứng im ở đó.
Quy luật Trường Hà lãng đãng xung quanh cơ thể.
Sau đó là Thái u Hỏa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.