Chương 1570
Tô Minh
17/12/2021
Sau khi Tô Minh nhìn về phía vết nứt lớn đó thì nói: “Tôi cảm thấy tất cả
các bảo bối ở tầng mà tộc Nghịch Huyết Ma HỔ sống, bao gồm cả bảo bối
trong địa
mạch ở sâu bên dưới tầng đó đều nên thuộc về tôi. Anh bạn nhân lúc tôi đang đánh nhau với người khác mà lén lút lấy trộm là đang cho rằng tôi bị mù hay là quá tự tin về phép ẩn thân của mình hả? Cho anh thời gian vài giây, xuất hiện ngay trước mặt tôi, nếu không thì tôi đảm bảo, đối với anh mà nói thì chết cũng là thứ xa hoa đấy”.
Khi giọng nói lạnh lùng của Tô Minh vang lên, rất nhiều người có mặt ở đó đã lập tức run rẩy, ngây ra vì bất ngờ. Đệch, không ngờ lại có người ở dưới đất muốn lấy trộm đồ.
Thế thì phải có gan lớn chừng nào?
Tất cả những người có mặt ở đó, chỉ cần không phải bị mù thì ai cũng biết được thực lực của Tô Minh đáng sợ đến mức nào, không ai là không sợ đến mức tim như muốn nổ tung.
Chắc người có ý đồ muốn ăn cắp này chắc sống đủ rồi, không muốn sống nữa quá.
Không khí im lặng khoảng một nhịp thở.
Một tiếng thở dài vang lên.
Là giọng của một cô gái.
Âm thanh không lớn, có hơi lười nhác và xen lẫn sự ngạc nhiên.
Tiếp đó.
Bóng một cô gái xuất hiện trước mặt Tô Minh.
Vóc dáng cô gái rất cao ráo, chắc phải đứng trong top ba những cô gái có vóc dáng đẹp nhất trong số những cô gái mà Tô Minh từng gặp trước đây.
Chiếc váy dài màu xanh da trời càng làm tôn thêm vóc dáng cao ráo của cô ta.
Đôi chân thẳng, thon gầy và trắng trẻo thấp thoáng sau tà váy lụa màu xanh, khiến người ta có cảm giác rất kín đáo, không hề gợi cảm một cách lố lăng.
Khuôn mặt của cô gái cũng rất đẹp, nhưng không thanh thoát đến mức hoàn mỹ, chỉ nhìn mắt mũi miệng thôi thì vẫn kém hơn vẻ đẹp của Mộng Li Khinh Đàn, có điều rất có khí chất.
Khí chất của người có học thức.
Khí chất dịu dàng và nhã nhặn.
Cô ta đứng ở đó cứ như một bức tranh sơn thủy khiến người ta cảm thấy rất thích thú.
Trong sự nhanh nhẹn còn có sự cao quý của con nhà gia giáo.
Đặc biệt là mái tóc búi cao, kết hợp với cây trâm cài đầu bằng gỗ màu mây tím chạm kim cương nữa thì càng tôn thêm đôi phần phong thái.
Nói thật lòng, Tô Minh cũng thấy hơi kinh ngạc, vì nếu như cô gái này đã nhân
lúc anh đang đánh nhau sống chết với Chu Phú và Tiêu Lục mà lén lút vào sâu trong địa mạch, muốn ăn cắp đồ thì đương nhiên nhân cách chẳng ra làm sao rồi. Theo như trực giác và suy đoán của Tô Minh, đó phải là một người mắt mũi láo liên, dù là phụ nữ, dù có xinh đẹp thì cũng không thể có khí chất tốt được.
Càng không thể nào có được vẻ nhã nhặn, dịu dàng và học thức.
Nhưng thực tế là…
Chuyện làm Tô Minh ngạc nhiên hơn nữa là cô gái này cô gái này còn trẻ, thậm chí có thể nói là tuổi rất nhỏ.
Chỉ tầm một trăm bảy mươi ngàn tuổi.
Đúng là rất nhỏ! ở tầng Trạch, dưới mười triệu tuổi thì đều được tính là thế hệ trẻ, một trăm bảy mươi ngàn tuổi thì thật sự rất nhỏ, đương nhiên, không thể so sánh với tuổi của Tô Minh vì Tô Minh là trường hợp ngoại lệ.
Tại đây có hình ảnh
mạch ở sâu bên dưới tầng đó đều nên thuộc về tôi. Anh bạn nhân lúc tôi đang đánh nhau với người khác mà lén lút lấy trộm là đang cho rằng tôi bị mù hay là quá tự tin về phép ẩn thân của mình hả? Cho anh thời gian vài giây, xuất hiện ngay trước mặt tôi, nếu không thì tôi đảm bảo, đối với anh mà nói thì chết cũng là thứ xa hoa đấy”.
Khi giọng nói lạnh lùng của Tô Minh vang lên, rất nhiều người có mặt ở đó đã lập tức run rẩy, ngây ra vì bất ngờ. Đệch, không ngờ lại có người ở dưới đất muốn lấy trộm đồ.
Thế thì phải có gan lớn chừng nào?
Tất cả những người có mặt ở đó, chỉ cần không phải bị mù thì ai cũng biết được thực lực của Tô Minh đáng sợ đến mức nào, không ai là không sợ đến mức tim như muốn nổ tung.
Chắc người có ý đồ muốn ăn cắp này chắc sống đủ rồi, không muốn sống nữa quá.
Không khí im lặng khoảng một nhịp thở.
Một tiếng thở dài vang lên.
Là giọng của một cô gái.
Âm thanh không lớn, có hơi lười nhác và xen lẫn sự ngạc nhiên.
Tiếp đó.
Bóng một cô gái xuất hiện trước mặt Tô Minh.
Vóc dáng cô gái rất cao ráo, chắc phải đứng trong top ba những cô gái có vóc dáng đẹp nhất trong số những cô gái mà Tô Minh từng gặp trước đây.
Chiếc váy dài màu xanh da trời càng làm tôn thêm vóc dáng cao ráo của cô ta.
Đôi chân thẳng, thon gầy và trắng trẻo thấp thoáng sau tà váy lụa màu xanh, khiến người ta có cảm giác rất kín đáo, không hề gợi cảm một cách lố lăng.
Khuôn mặt của cô gái cũng rất đẹp, nhưng không thanh thoát đến mức hoàn mỹ, chỉ nhìn mắt mũi miệng thôi thì vẫn kém hơn vẻ đẹp của Mộng Li Khinh Đàn, có điều rất có khí chất.
Khí chất của người có học thức.
Khí chất dịu dàng và nhã nhặn.
Cô ta đứng ở đó cứ như một bức tranh sơn thủy khiến người ta cảm thấy rất thích thú.
Trong sự nhanh nhẹn còn có sự cao quý của con nhà gia giáo.
Đặc biệt là mái tóc búi cao, kết hợp với cây trâm cài đầu bằng gỗ màu mây tím chạm kim cương nữa thì càng tôn thêm đôi phần phong thái.
Nói thật lòng, Tô Minh cũng thấy hơi kinh ngạc, vì nếu như cô gái này đã nhân
lúc anh đang đánh nhau sống chết với Chu Phú và Tiêu Lục mà lén lút vào sâu trong địa mạch, muốn ăn cắp đồ thì đương nhiên nhân cách chẳng ra làm sao rồi. Theo như trực giác và suy đoán của Tô Minh, đó phải là một người mắt mũi láo liên, dù là phụ nữ, dù có xinh đẹp thì cũng không thể có khí chất tốt được.
Càng không thể nào có được vẻ nhã nhặn, dịu dàng và học thức.
Nhưng thực tế là…
Chuyện làm Tô Minh ngạc nhiên hơn nữa là cô gái này cô gái này còn trẻ, thậm chí có thể nói là tuổi rất nhỏ.
Chỉ tầm một trăm bảy mươi ngàn tuổi.
Đúng là rất nhỏ! ở tầng Trạch, dưới mười triệu tuổi thì đều được tính là thế hệ trẻ, một trăm bảy mươi ngàn tuổi thì thật sự rất nhỏ, đương nhiên, không thể so sánh với tuổi của Tô Minh vì Tô Minh là trường hợp ngoại lệ.
Tại đây có hình ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.