Chương 1598
Tô Minh
22/12/2021
Nhanh vô cùng!
Tốc độ phản ứng của Huyền Sơ Tình nhanh lắm rồi nhưng lúc ra tay thì con oán thú đã ở trước mặt cô ta. Nó vô cùng lớn, móng vuốt màu đỏ đen, điên cuồng vồ tới.
“Xoẹt…”, Huyền Sơ Tình rút kiếm ra, kiếm chém ra không chút nưtíng tay.
Nhưng…
“Cheng!”, kiếm quang sắc nhọn va vào móng vuốt oán thú là cũng bay ra.
Móng vuốt của oán thú dừng lại một
chút nhưng không bị sao. Còn thân hình Huyền Sơ Tình khẽ lùi về sau, khí huyết sục sôi.
Thực lực của oán thú nằm ngoài dự liệu của cô ta.
Lúc cô ta lại định rút kiếm thì trong lòng ớn lạnh. Bởi oán thú trước mặt biến mất rồi.
Sau đó, sau một hơi thở thì…
“Phụp!”, oán thú lại tấn công đến mà há miệng định nuốt trọn.
Miệng nó rất lớn, như hố đen gào rú, ghê tởm, sâu không nhìn thấy đáy, chỉ có răng và ánh sáng chói mắt.
Nó há miệng một cái mà như bao trùm lấy cả người Huyền sơ Tình.
Cũng may Huyền sơ Tình cũng không phải người yếu đuối. Cô ta khẽ di chuyển bước chân, rồi dùng đến chùm sáng màu đỏ nhạt. Đây cũng không phải là mật pháp gì nhưng cũng không phải là đơn giản.
Lập tức khí tức trên người cô ta, đặc biệt là trên cánh tay mạnh lên rất nhiều. Vừa nhìn một cái mà khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.
Ngay cả thanh kiếm trong tay Huyền sơ Tình cũng run rẩy, dường như cũng cảm nhận được gì đó.
Cô ta đang dùng đến các quy luật.
Tô Minh có thể cảm nhận được trong này có những quy luật như kiếm ý, quy luật giông tố, hơn nữa đều ở Thất Đoạn. Có thể nói là khá mạnh.
“Nghịch Cổ Kiếm Hoa!”, ánh mắt đẹp của Huyền sơ Tình sắc bén như khóa chặt oán thú. Cô ta giơ tay lên, kiếm trong tay vung ra, mắt thường cũng không bắt được có bao nhiêu đường kiếm.
Chỉ trong vòng một hơi thở, ít nhất cũng phải có hơn trăm đường kiếm chém ra.
Từng kiếm chém lên người oán thú.
“Hú, hú, hú…”, oán thú đau đớn rống lên từng tiếng, oán khí trên người sục sôi, dần dần oán khí càng lúc càng nặng hơn.
Oán thú đã bị thương.
Một giây sau, thừa lúc oán thú bị thương, Huyền sơ Tình định đâm tiếp, định thi triển kiếm pháp khủng khiếp hơn, thừa thắng xông lên.
Nhưng đâu ngờ…
“Vù, vù…”, oán khí màu đen nổi lên, oán thú tăng tốc nhanh như chớp, lúc thì lùi về sau lúc thì sang phải… Dường như thoắt cái nó đã di chuyển đến gần phía Tô Minh.
Không ngơ nỏ cũng hiểu chiến thuật!
Chứ không phải kiểu vô tri, chỉ biết chém giết.
Trong khi bị Huyền sơ Tình tấn công thì không ngờ nó biết quay đầu tấn công ngược lại Tô Minh.
“Chết tiệt!”, sắc mặt Huyền sơ Tình biến đổi, thân người mơ hồ, thân pháp thi triển đến cực độ. Cô ta lại giơ tay lên đẩy Tô Minh ra. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Cũng đúng lúc này, trong lúc Huyền sơ Tình đẩy Tô Minh ra, oán thú cũng đợi thời khắc này nên nó quất đuôi một cái. Chiếc đuôi màu đen như từ trên trời giáng xuống, như đao của thần chết, vô cùng sắc bén, lạnh lùng nhưng vô cùng nhanh…
Đuôi quất về phía Huyền sơ Tình, rất gần, cũng rất nhanh.
Cộng với ban nãy Huyền sơ Tình đẩy Tô Minh ra mất chút thời gian, vì vậy cô ta lùi ngay về sau định xuất chiêu ra chắn lại thì cũng không kịp.
“Phụt…”, lúc này trên vai Huyền sơ Tình đã chảy máu, cô ta đã bị đánh trúng.
Cũng may là không phải đòn chí mạng.
Đau đớn cực độ khiến Huyền sơ Tình cắn chặt răng, không do dự gì mà dốc hết sức xuất kiếm.
Két, két, két… Kiếm liên tục đánh lên người oán thú. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
“Hú, hú…”, oán thú vốn bị thương, lần này lại bị đánh trúng. Lúc đầu là giãy dụa gầm rú, sau đó tan nát hóa thành hư vô, màu đen cũng biến mất…
Oán thú đã chết…
Từ đầu đến cuối Tô Minh không hề ra tay, kể cả khi nhìn thấy Huyền sơ Tình bị thương.
Tu giả võ đạo… Có ai không bị thương đâu.
Tô Minh có mặt ở đây để bảo vệ cho Huyền Sơ Tình không chết thôi, còn lại thì tự cô ta phải chiến đấu. Như vậy sẽ có lợi cho cô ta.
“Một oán thú cấp bốn”, Huyền sơ Tình thở hổn hển, trên trán toát mồ hôi, khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt, có chút sỢ hãi.
Oán thú cấp bốn mạnh lắm rồi, lại còn ở thực lực cảnh giới Tiên vương tầng bảy
tầng tám.
Còn Huyền sơ Tình ở cảnh giới Tiên vương tầng năm.
Cũng may cô ta có thể chiến đấu vượt cấp…
Tốc độ phản ứng của Huyền Sơ Tình nhanh lắm rồi nhưng lúc ra tay thì con oán thú đã ở trước mặt cô ta. Nó vô cùng lớn, móng vuốt màu đỏ đen, điên cuồng vồ tới.
“Xoẹt…”, Huyền Sơ Tình rút kiếm ra, kiếm chém ra không chút nưtíng tay.
Nhưng…
“Cheng!”, kiếm quang sắc nhọn va vào móng vuốt oán thú là cũng bay ra.
Móng vuốt của oán thú dừng lại một
chút nhưng không bị sao. Còn thân hình Huyền Sơ Tình khẽ lùi về sau, khí huyết sục sôi.
Thực lực của oán thú nằm ngoài dự liệu của cô ta.
Lúc cô ta lại định rút kiếm thì trong lòng ớn lạnh. Bởi oán thú trước mặt biến mất rồi.
Sau đó, sau một hơi thở thì…
“Phụp!”, oán thú lại tấn công đến mà há miệng định nuốt trọn.
Miệng nó rất lớn, như hố đen gào rú, ghê tởm, sâu không nhìn thấy đáy, chỉ có răng và ánh sáng chói mắt.
Nó há miệng một cái mà như bao trùm lấy cả người Huyền sơ Tình.
Cũng may Huyền sơ Tình cũng không phải người yếu đuối. Cô ta khẽ di chuyển bước chân, rồi dùng đến chùm sáng màu đỏ nhạt. Đây cũng không phải là mật pháp gì nhưng cũng không phải là đơn giản.
Lập tức khí tức trên người cô ta, đặc biệt là trên cánh tay mạnh lên rất nhiều. Vừa nhìn một cái mà khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.
Ngay cả thanh kiếm trong tay Huyền sơ Tình cũng run rẩy, dường như cũng cảm nhận được gì đó.
Cô ta đang dùng đến các quy luật.
Tô Minh có thể cảm nhận được trong này có những quy luật như kiếm ý, quy luật giông tố, hơn nữa đều ở Thất Đoạn. Có thể nói là khá mạnh.
“Nghịch Cổ Kiếm Hoa!”, ánh mắt đẹp của Huyền sơ Tình sắc bén như khóa chặt oán thú. Cô ta giơ tay lên, kiếm trong tay vung ra, mắt thường cũng không bắt được có bao nhiêu đường kiếm.
Chỉ trong vòng một hơi thở, ít nhất cũng phải có hơn trăm đường kiếm chém ra.
Từng kiếm chém lên người oán thú.
“Hú, hú, hú…”, oán thú đau đớn rống lên từng tiếng, oán khí trên người sục sôi, dần dần oán khí càng lúc càng nặng hơn.
Oán thú đã bị thương.
Một giây sau, thừa lúc oán thú bị thương, Huyền sơ Tình định đâm tiếp, định thi triển kiếm pháp khủng khiếp hơn, thừa thắng xông lên.
Nhưng đâu ngờ…
“Vù, vù…”, oán khí màu đen nổi lên, oán thú tăng tốc nhanh như chớp, lúc thì lùi về sau lúc thì sang phải… Dường như thoắt cái nó đã di chuyển đến gần phía Tô Minh.
Không ngơ nỏ cũng hiểu chiến thuật!
Chứ không phải kiểu vô tri, chỉ biết chém giết.
Trong khi bị Huyền sơ Tình tấn công thì không ngờ nó biết quay đầu tấn công ngược lại Tô Minh.
“Chết tiệt!”, sắc mặt Huyền sơ Tình biến đổi, thân người mơ hồ, thân pháp thi triển đến cực độ. Cô ta lại giơ tay lên đẩy Tô Minh ra. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Cũng đúng lúc này, trong lúc Huyền sơ Tình đẩy Tô Minh ra, oán thú cũng đợi thời khắc này nên nó quất đuôi một cái. Chiếc đuôi màu đen như từ trên trời giáng xuống, như đao của thần chết, vô cùng sắc bén, lạnh lùng nhưng vô cùng nhanh…
Đuôi quất về phía Huyền sơ Tình, rất gần, cũng rất nhanh.
Cộng với ban nãy Huyền sơ Tình đẩy Tô Minh ra mất chút thời gian, vì vậy cô ta lùi ngay về sau định xuất chiêu ra chắn lại thì cũng không kịp.
“Phụt…”, lúc này trên vai Huyền sơ Tình đã chảy máu, cô ta đã bị đánh trúng.
Cũng may là không phải đòn chí mạng.
Đau đớn cực độ khiến Huyền sơ Tình cắn chặt răng, không do dự gì mà dốc hết sức xuất kiếm.
Két, két, két… Kiếm liên tục đánh lên người oán thú. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
“Hú, hú…”, oán thú vốn bị thương, lần này lại bị đánh trúng. Lúc đầu là giãy dụa gầm rú, sau đó tan nát hóa thành hư vô, màu đen cũng biến mất…
Oán thú đã chết…
Từ đầu đến cuối Tô Minh không hề ra tay, kể cả khi nhìn thấy Huyền sơ Tình bị thương.
Tu giả võ đạo… Có ai không bị thương đâu.
Tô Minh có mặt ở đây để bảo vệ cho Huyền Sơ Tình không chết thôi, còn lại thì tự cô ta phải chiến đấu. Như vậy sẽ có lợi cho cô ta.
“Một oán thú cấp bốn”, Huyền sơ Tình thở hổn hển, trên trán toát mồ hôi, khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt, có chút sỢ hãi.
Oán thú cấp bốn mạnh lắm rồi, lại còn ở thực lực cảnh giới Tiên vương tầng bảy
tầng tám.
Còn Huyền sơ Tình ở cảnh giới Tiên vương tầng năm.
Cũng may cô ta có thể chiến đấu vượt cấp…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.