Chương 1643
Tô Minh
22/12/2021
“He he… cô Huyền, có ngạc nhiên không? Có vài thiên tài nhưng
cũng không giống người nào đó, có chút thực lực, có chút thiên phú là
cảm thấy mình giỏi”, Ninh Khinh Khinh vui vẻ cười, đắc ý nhìn Tô Minh,
không thèm che giấu sự giễu cợt nói.
Tâm trạng cực kỳ tốt.
Thế nhưng Tô Minh không thèm liếc nhìn Ninh Khinh Khinh một cái, càng không nhìn đến Phù Dịch.
Mà nhìn thẳng về phía bờ sông.
Chẳng mấy chốc.
Anh đã đến gần chỗ bờ sông.
“Này tên kia, anh muốn làm gì? Sao nào? Ngay cả anh cũng muốn thử ban tặng sông Tiên à? Lẽ nào anh muốn nói sông Tiên xuất hiện là vì anh? Là do anh đánh thức sông Tiên?”. Tâm trạng Phù Nhẫn không tốt, vì Phù Dịch không được sông Tiên ban tặng gì, bây giờ Tô Minh dám đến gần bờ sông Tiên, tất nhiên hắn ta sẽ không bỏ qua.
“Ha ha ha…”, các thí sinh tham gia khác ở đó cũng bật cười, cảm thấy rất thú vị.
Mặc dù Phù Dịch không có quà tặng sông Tiên nhưng mọi người đều nghĩ là do sông Tiên có vấn đề.
Một là không có quà tặng, hai là chỉ có thể tặng cho Phù Dịch.
Những người khác còn muốn tự rước nhục vào thân sao?
Nhất là kia lại là một tên rác rưởi còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Nhân nữa.
Lòng can đảm đáng khen ngợi.
Huyền Sơ Tinh và Ninh Khinh Khinh đi về phía bờ hồ.
Họ đọc văn bia. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Đọc xong hai người biết rõ những thứ như gì đánh thức sông Tiên, cộng hưởng sông Tiên, sông Tiên ban tặng,…
Ninh Khinh Khinh vừa định nói gì đó.
Đúng lúc này.
Tô Minh đi đến phía sau bờ sông.
Chợt…
Một vầng hào quang lóe lên.
Mặt trời, mặt trăng, ánh sao trôi nổi trên sông Tiên đều phát sáng.
Tiên vận cuồn cuộn.
Có tiên âm đồng thời phát ra âm thanh.
Dòng chảy sông Tiên cực kỳ chấn động và lộng lẫy.
Ngay lúc này, một cây cầu Tiên do hào quang tiên vận tạo thành từ dưới chân Tô Minh cứ thế xuất hiện.
Trong từng ánh mắt ngây ngốc của mọi người.
Tô Minh bước ra đi lên cây cầu Tiên.
“Không thể nào!”, sắc mặt Phù Dịch trở nên dữ tợn, hơi thở bị sự đố kỵ làm cho hỗn loạn, hắn ta không thể tin được, có chết cũng không tin, cả người hắn ta run rẩy, thi triển thân pháp muốn đuổi theo Tô Minh, cũng muốn cưỡng ép bước lên cầu Tiên.
Nhưng vừa bước đến bên bờ sông, chưa kịp bước lên cầu.
“Ầm…”
Phù Dịch chỉ cảm giác có một sức mạnh vô hình ngăn hắn ta lại.
Cả người hắn ta bật ngược về đằng
sau.
Khóe miệng chảy máu.
Bị thương nhẹ.
Sông Tiên không cho phép hắn ta bước lên cầu.
Cây cầu này được chuẩn bị cho Tô Minh.
“Sông Tiên muốn ban tặng cho tên khốn kiếp Tô Minh kia chứ không phải anh Phù Dịch? Thế chẳng phải… sông Tiên phán định Tô Minh có thực lực mạnh hơn Phù Dịch à? Đùa kiểu gì thế?”, Ninh Khinh Khinh hơi khó hiểu, đầu óc như thể quay cuồng, hơi hỗn loạn.
Bên ngoài, khách khứa trong ngoài đại sảnh đều quay mặt nhìn nhau.
“Tuyệt đối không có khả năng!”, Phù Thông Hải không giữ nổi bình tĩnh, con ngươi có chút đỏ lên, tức tối quát. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Cơn giận dữ và sự khó tin khiến ông ta như nổi điên, khí thế đáng sợ của Tiên Hoàng tràn ra làm những tu giả võ đạo có thực lực yếu cảm thấy khó thở.
Phù Thông Hải quay phắt sang thành chủ Mai Tiên, quát: “ông Mai, chuyện này rốt cuộc là sao?”
“Cái này…”, thành chủ Mai Tiên cũng ngây ngẩn cả người.
“Ồng Mai, tên kia còn chẳng phải là cảnh giới Tiên Nhân nữa!”, Phù Thông
Hải lớn tiếng nói, hơi mong mỏi hỏi: “Ông Mai, ông nói thật đi, cầu Tiên xuất hiện thì chắc chắn là do sông Tiên tặng ư?”
Đúng thế! Tuy cầu Tiên đã xuất hiện và dường như chỉ có mình Tô Minh đi lên được, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc là do sông Tiên ban tặng!
Tâm trạng cực kỳ tốt.
Thế nhưng Tô Minh không thèm liếc nhìn Ninh Khinh Khinh một cái, càng không nhìn đến Phù Dịch.
Mà nhìn thẳng về phía bờ sông.
Chẳng mấy chốc.
Anh đã đến gần chỗ bờ sông.
“Này tên kia, anh muốn làm gì? Sao nào? Ngay cả anh cũng muốn thử ban tặng sông Tiên à? Lẽ nào anh muốn nói sông Tiên xuất hiện là vì anh? Là do anh đánh thức sông Tiên?”. Tâm trạng Phù Nhẫn không tốt, vì Phù Dịch không được sông Tiên ban tặng gì, bây giờ Tô Minh dám đến gần bờ sông Tiên, tất nhiên hắn ta sẽ không bỏ qua.
“Ha ha ha…”, các thí sinh tham gia khác ở đó cũng bật cười, cảm thấy rất thú vị.
Mặc dù Phù Dịch không có quà tặng sông Tiên nhưng mọi người đều nghĩ là do sông Tiên có vấn đề.
Một là không có quà tặng, hai là chỉ có thể tặng cho Phù Dịch.
Những người khác còn muốn tự rước nhục vào thân sao?
Nhất là kia lại là một tên rác rưởi còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Nhân nữa.
Lòng can đảm đáng khen ngợi.
Huyền Sơ Tinh và Ninh Khinh Khinh đi về phía bờ hồ.
Họ đọc văn bia. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Đọc xong hai người biết rõ những thứ như gì đánh thức sông Tiên, cộng hưởng sông Tiên, sông Tiên ban tặng,…
Ninh Khinh Khinh vừa định nói gì đó.
Đúng lúc này.
Tô Minh đi đến phía sau bờ sông.
Chợt…
Một vầng hào quang lóe lên.
Mặt trời, mặt trăng, ánh sao trôi nổi trên sông Tiên đều phát sáng.
Tiên vận cuồn cuộn.
Có tiên âm đồng thời phát ra âm thanh.
Dòng chảy sông Tiên cực kỳ chấn động và lộng lẫy.
Ngay lúc này, một cây cầu Tiên do hào quang tiên vận tạo thành từ dưới chân Tô Minh cứ thế xuất hiện.
Trong từng ánh mắt ngây ngốc của mọi người.
Tô Minh bước ra đi lên cây cầu Tiên.
“Không thể nào!”, sắc mặt Phù Dịch trở nên dữ tợn, hơi thở bị sự đố kỵ làm cho hỗn loạn, hắn ta không thể tin được, có chết cũng không tin, cả người hắn ta run rẩy, thi triển thân pháp muốn đuổi theo Tô Minh, cũng muốn cưỡng ép bước lên cầu Tiên.
Nhưng vừa bước đến bên bờ sông, chưa kịp bước lên cầu.
“Ầm…”
Phù Dịch chỉ cảm giác có một sức mạnh vô hình ngăn hắn ta lại.
Cả người hắn ta bật ngược về đằng
sau.
Khóe miệng chảy máu.
Bị thương nhẹ.
Sông Tiên không cho phép hắn ta bước lên cầu.
Cây cầu này được chuẩn bị cho Tô Minh.
“Sông Tiên muốn ban tặng cho tên khốn kiếp Tô Minh kia chứ không phải anh Phù Dịch? Thế chẳng phải… sông Tiên phán định Tô Minh có thực lực mạnh hơn Phù Dịch à? Đùa kiểu gì thế?”, Ninh Khinh Khinh hơi khó hiểu, đầu óc như thể quay cuồng, hơi hỗn loạn.
Bên ngoài, khách khứa trong ngoài đại sảnh đều quay mặt nhìn nhau.
“Tuyệt đối không có khả năng!”, Phù Thông Hải không giữ nổi bình tĩnh, con ngươi có chút đỏ lên, tức tối quát. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Cơn giận dữ và sự khó tin khiến ông ta như nổi điên, khí thế đáng sợ của Tiên Hoàng tràn ra làm những tu giả võ đạo có thực lực yếu cảm thấy khó thở.
Phù Thông Hải quay phắt sang thành chủ Mai Tiên, quát: “ông Mai, chuyện này rốt cuộc là sao?”
“Cái này…”, thành chủ Mai Tiên cũng ngây ngẩn cả người.
“Ồng Mai, tên kia còn chẳng phải là cảnh giới Tiên Nhân nữa!”, Phù Thông
Hải lớn tiếng nói, hơi mong mỏi hỏi: “Ông Mai, ông nói thật đi, cầu Tiên xuất hiện thì chắc chắn là do sông Tiên tặng ư?”
Đúng thế! Tuy cầu Tiên đã xuất hiện và dường như chỉ có mình Tô Minh đi lên được, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc là do sông Tiên ban tặng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.