Chương 1657
Tô Minh
22/12/2021
Đồng thời.
“Hiện giờ không phải rất xấu hổ à?”, Tô Minh giương mắt nhìn ở không gian bên phải phía trước sau khi diệt Phù Dịch.
“Tôi…”, ớ trong không gian, bóng dáng Phù Nhẫn dần xuất hiện, đã bị phát hiện rồi, hắn ta ẩn núp gì nữa đây?
Trên thực tế, Phù Nhẫn đang ẩn nấp.
Vừa rồi, khi Phù Dịch dùng hồn đao để giết Tô Minh, Phù Nhẫn cũng ẩn núp để tiếp cận Tô Minh, định rằng sẽ bổ thêm một đao sau khi Phù Dịch dùng hồn đao mạnh mẽ làm Tô Minh trọng thương nhằm tiêu diệt anh, không chừa
cho anh cơ hội để thở dốc.
Nhưng có ai ngờ…
Hồn đao của Phù Dịch lại biến thành trò hề như vậy.
Đừng nói tới việc làm Tô Minh bị thương nặng, thậm chí nó còn không có cơ hội chui vào trong Thần hồn Thức Hải của Tô Minh.
Thế nên tình cảnh lúc này của Phù Nhẫn rất khó xử.
Nếu biết trước như thế, hắn ta không làm gì, có lẽ còn có cơ hội van nài sống sót. Giờ thì hay rồi, việc cũng đã làm, ẩn núp chuẩn bị đánh lén, theo dõi Tô Minh…
Muốn ngụy biện cũng vô dụng.
“Thuật Sinh Mạnh Lưu Phóng!”
Tô Minh cũng chẳng nói nhiều nữa.
Phù Nhẫn chết, thần hồn và thế xác đều “chết”
Bên ngoài.
“Thằng con hoang chết tiệt! Thằng súc sinh đáng chết! Không chết không ngừng! A a a a…”, thấy Tô Minh diệt cỏ tận gốc khi giết Phù Nhẫn, Phù Thông Hải oán độc thét lên. Sát ý cuồn cuộn trào ra từ thân ông ta, nồng đậm tới mức khiến người ta khó thở, cực kỳ đáng sợ!
ở đây có nhiều thành viên thuộc các gia tộc, họ không khỏi lùi ra sau, vô cùng hoảng sợ.
Dù gì Phù Thông Hải cũng là cao thủ Tiên Hoàng.
Cao thủ cảnh giới Tiên Hoàng thật sự quá khủng khiếp!
cảnh giới Tiên Tôn hoàn toàn không thể so bì.
Không nói chuyện khác, chỉ việc cảnh giới Tiên Hoàng có thế thuyên chuyển lĩnh vực Tiên đạo thì cũng đủ tạo ra chênh lệch về chất giữa cảnh giới Tiên Hoàng và cảnh giới Tiên Tôn rồi.
“Anh Phù đang muốn…”, thành chủ Mai Tiên hít ngược một hơi, nhíu chặt mày: “Sự sống chết trong bí cảnh không nên bị lôi ra tới bên ngoài!”
Ý của ông ta rất rõ ràng.
Ông ta không hi vọng nhà họ Phù, đặc biệt là Phù Thông Hải tự mình báo thù.
Làm vậy thì còn thế thống gì?
Như thế, danh tiếng của cuộc thi trong bí cảnh Mai Tiên sẽ bị tổn hại cực
lớn.
Phù Thông Hải lại chẳng hề quan tâm tới thành chủ Mai Tiên.
“Thanh Dung, bây giờ trở lại nhà họ Phù, đích thân mang tổ khí trấn tộc -Sinh Tử ĐỒ tới đây!”, Phù Thông Hải nói với Phù Thanh Dung bên cạnh, giọng có chút khàn, bên trong lại có chút điên cuồng lẫn cuồng loạn.
Những người chung quanh đều khó thở.
Là Sinh Tử Đồ trong truyền thuyết sao?
Nhà họ Phù là thế lực hàng đầu ở văn minh Trạch, đương nhiên họ sẽ không đơn giản, có thế lực hàng đầu nào không sở hữu truyền thừa mấy tỷ năm chứ?
Căn cơ của họ rất khủng bố!
Mà trong đó, thứ thể hiện thực lực rõ nhất chính là chí bảo trấn tộc.
“Hiện giờ không phải rất xấu hổ à?”, Tô Minh giương mắt nhìn ở không gian bên phải phía trước sau khi diệt Phù Dịch.
“Tôi…”, ớ trong không gian, bóng dáng Phù Nhẫn dần xuất hiện, đã bị phát hiện rồi, hắn ta ẩn núp gì nữa đây?
Trên thực tế, Phù Nhẫn đang ẩn nấp.
Vừa rồi, khi Phù Dịch dùng hồn đao để giết Tô Minh, Phù Nhẫn cũng ẩn núp để tiếp cận Tô Minh, định rằng sẽ bổ thêm một đao sau khi Phù Dịch dùng hồn đao mạnh mẽ làm Tô Minh trọng thương nhằm tiêu diệt anh, không chừa
cho anh cơ hội để thở dốc.
Nhưng có ai ngờ…
Hồn đao của Phù Dịch lại biến thành trò hề như vậy.
Đừng nói tới việc làm Tô Minh bị thương nặng, thậm chí nó còn không có cơ hội chui vào trong Thần hồn Thức Hải của Tô Minh.
Thế nên tình cảnh lúc này của Phù Nhẫn rất khó xử.
Nếu biết trước như thế, hắn ta không làm gì, có lẽ còn có cơ hội van nài sống sót. Giờ thì hay rồi, việc cũng đã làm, ẩn núp chuẩn bị đánh lén, theo dõi Tô Minh…
Muốn ngụy biện cũng vô dụng.
“Thuật Sinh Mạnh Lưu Phóng!”
Tô Minh cũng chẳng nói nhiều nữa.
Phù Nhẫn chết, thần hồn và thế xác đều “chết”
Bên ngoài.
“Thằng con hoang chết tiệt! Thằng súc sinh đáng chết! Không chết không ngừng! A a a a…”, thấy Tô Minh diệt cỏ tận gốc khi giết Phù Nhẫn, Phù Thông Hải oán độc thét lên. Sát ý cuồn cuộn trào ra từ thân ông ta, nồng đậm tới mức khiến người ta khó thở, cực kỳ đáng sợ!
ở đây có nhiều thành viên thuộc các gia tộc, họ không khỏi lùi ra sau, vô cùng hoảng sợ.
Dù gì Phù Thông Hải cũng là cao thủ Tiên Hoàng.
Cao thủ cảnh giới Tiên Hoàng thật sự quá khủng khiếp!
cảnh giới Tiên Tôn hoàn toàn không thể so bì.
Không nói chuyện khác, chỉ việc cảnh giới Tiên Hoàng có thế thuyên chuyển lĩnh vực Tiên đạo thì cũng đủ tạo ra chênh lệch về chất giữa cảnh giới Tiên Hoàng và cảnh giới Tiên Tôn rồi.
“Anh Phù đang muốn…”, thành chủ Mai Tiên hít ngược một hơi, nhíu chặt mày: “Sự sống chết trong bí cảnh không nên bị lôi ra tới bên ngoài!”
Ý của ông ta rất rõ ràng.
Ông ta không hi vọng nhà họ Phù, đặc biệt là Phù Thông Hải tự mình báo thù.
Làm vậy thì còn thế thống gì?
Như thế, danh tiếng của cuộc thi trong bí cảnh Mai Tiên sẽ bị tổn hại cực
lớn.
Phù Thông Hải lại chẳng hề quan tâm tới thành chủ Mai Tiên.
“Thanh Dung, bây giờ trở lại nhà họ Phù, đích thân mang tổ khí trấn tộc -Sinh Tử ĐỒ tới đây!”, Phù Thông Hải nói với Phù Thanh Dung bên cạnh, giọng có chút khàn, bên trong lại có chút điên cuồng lẫn cuồng loạn.
Những người chung quanh đều khó thở.
Là Sinh Tử Đồ trong truyền thuyết sao?
Nhà họ Phù là thế lực hàng đầu ở văn minh Trạch, đương nhiên họ sẽ không đơn giản, có thế lực hàng đầu nào không sở hữu truyền thừa mấy tỷ năm chứ?
Căn cơ của họ rất khủng bố!
Mà trong đó, thứ thể hiện thực lực rõ nhất chính là chí bảo trấn tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.