Chương 1711
Tô Minh
22/12/2021
Ai cũng gắng gượng cầm đao kiếm hoặc tung cú đấm ra, thúc giục
Tiên Nguyên, thiêu đốt tiên tắc. Dùng hết toàn lực để đối kháng với đòn
tấn công của
Thiên Vẫn Kiếm!
“Sột soạt, sột soạt…”
Trong lúc nhất thời, không gian biến mất rồi xuất hiện, biến mất rồi rối loạn, sụp đổ rồi lại tan biến. Không gian chấn động dữ dội, Tiên Nguyên chói lóa hừng hực sát ý làm người ta khó lòng mở mắt nổi.
Hít thở không thông.
Tuy nhiên…
Kiếm quang Thiên Vẫn là vô địch, không gì sánh bằng.
“Két, két, két…”
Đường đi của nó cực kỳ thông suốt, dù có bị quyền ấn, những đòn kiếm khác, chưởng ấn hay đao sắc chặn đường, nó đều mạnh mẽ xông qua!
Dễ như ăn cháo!
Hoàn toàn áp đảo!
Thiên Vẫn Kiếm không đổi tốc độ, vẫn phóng về phía người đàn ông trẻ tuổi với khí thế dào dạt ngang trời.
“Khốn nạn!”, hắn ta sợ rồi, sợ vỡ mật rồi. Cái chết ngày càng cận kề. Người đàn ông cau có rít gào, xoay người bỏ trốn…
Hắn ta là một trong những vị hoàng tử trẻ nhất, tài năng nhất Huyền Diễm Tiên quốc.
Xác suất cao sẽ kế thừa vị trí quốc chủ trong tương lai.
Đồng thời, hắn ta cũng nằm trong hàng ngũ những người cao quý nhất thế hệ trẻ của nền văn minh Trạch.
Sao có thế chết tại đây?
Chết tại đây một cách lãng xẹt thế này ư?
Hắn ta phải sống.
Nhưng người đàn ông vừa quay lại thì phát hiện…
Cả đất trời đã ngưng đọng.
Đây là cấm chế được tạo nên bởi sự kết hợp của mấy chục loại thần thông quy luật không gian.
Nhìn là biết thủ đoạn của Tô Minh rồi.
Quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong có lẽ chẳng là gì đối với hoàng tử của Huyền Diễm Tiên quốc, nhưng nếu là thần thông được ngưng tụ từ nó thì sao? Lại còn là mấy chục loại thì sao?
Sẽ tạo nên một không gian giam cầm kiên cố không gì phá vỡ được.
Dù vị hoàng tử Tiên quốc này có thể phá vỡ không gian ấy cũng phải cần thời gian, dùng những cách đặc biệt cần phải đánh đổi đế có thể thi triến được.
Đâu có kịp!
“Mẹ nó!”, mặt hoàng tử Tiên quốc trắng như giấy. Hắn ta sắp phát rồ rồi…
Sao chuyện này có thể xảy ra chứ?
“Tao là thập cửu hoàng tử của Huyền Diễm Tiên quốc. Tao mà chết ở đây, phụ hoàng tao và cả Huyền Diễm Tiên quốc sẽ không tha cho mày!”, hắn ta gào thét, hơi thở dồn dập.
Người đàn ông trẻ đe dọa một cách trắng trợn.
Nhưng.
Được tích sự gì chắc?
Vô dụng thôi.
Mặt Tô Minh không biểu cảm.
Không có bất kỳ cảm xúc gì.
Anh nhe răng cười: “Cứ giết mày đã, đằng nào mày cũng đâu thấy được cảnh phụ hoàng mày và Huyền Diễm Tiên quốc truy nã tao!”
Tại đây có hình ảnh
Thiên Vẫn Kiếm!
“Sột soạt, sột soạt…”
Trong lúc nhất thời, không gian biến mất rồi xuất hiện, biến mất rồi rối loạn, sụp đổ rồi lại tan biến. Không gian chấn động dữ dội, Tiên Nguyên chói lóa hừng hực sát ý làm người ta khó lòng mở mắt nổi.
Hít thở không thông.
Tuy nhiên…
Kiếm quang Thiên Vẫn là vô địch, không gì sánh bằng.
“Két, két, két…”
Đường đi của nó cực kỳ thông suốt, dù có bị quyền ấn, những đòn kiếm khác, chưởng ấn hay đao sắc chặn đường, nó đều mạnh mẽ xông qua!
Dễ như ăn cháo!
Hoàn toàn áp đảo!
Thiên Vẫn Kiếm không đổi tốc độ, vẫn phóng về phía người đàn ông trẻ tuổi với khí thế dào dạt ngang trời.
“Khốn nạn!”, hắn ta sợ rồi, sợ vỡ mật rồi. Cái chết ngày càng cận kề. Người đàn ông cau có rít gào, xoay người bỏ trốn…
Hắn ta là một trong những vị hoàng tử trẻ nhất, tài năng nhất Huyền Diễm Tiên quốc.
Xác suất cao sẽ kế thừa vị trí quốc chủ trong tương lai.
Đồng thời, hắn ta cũng nằm trong hàng ngũ những người cao quý nhất thế hệ trẻ của nền văn minh Trạch.
Sao có thế chết tại đây?
Chết tại đây một cách lãng xẹt thế này ư?
Hắn ta phải sống.
Nhưng người đàn ông vừa quay lại thì phát hiện…
Cả đất trời đã ngưng đọng.
Đây là cấm chế được tạo nên bởi sự kết hợp của mấy chục loại thần thông quy luật không gian.
Nhìn là biết thủ đoạn của Tô Minh rồi.
Quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong có lẽ chẳng là gì đối với hoàng tử của Huyền Diễm Tiên quốc, nhưng nếu là thần thông được ngưng tụ từ nó thì sao? Lại còn là mấy chục loại thì sao?
Sẽ tạo nên một không gian giam cầm kiên cố không gì phá vỡ được.
Dù vị hoàng tử Tiên quốc này có thể phá vỡ không gian ấy cũng phải cần thời gian, dùng những cách đặc biệt cần phải đánh đổi đế có thể thi triến được.
Đâu có kịp!
“Mẹ nó!”, mặt hoàng tử Tiên quốc trắng như giấy. Hắn ta sắp phát rồ rồi…
Sao chuyện này có thể xảy ra chứ?
“Tao là thập cửu hoàng tử của Huyền Diễm Tiên quốc. Tao mà chết ở đây, phụ hoàng tao và cả Huyền Diễm Tiên quốc sẽ không tha cho mày!”, hắn ta gào thét, hơi thở dồn dập.
Người đàn ông trẻ đe dọa một cách trắng trợn.
Nhưng.
Được tích sự gì chắc?
Vô dụng thôi.
Mặt Tô Minh không biểu cảm.
Không có bất kỳ cảm xúc gì.
Anh nhe răng cười: “Cứ giết mày đã, đằng nào mày cũng đâu thấy được cảnh phụ hoàng mày và Huyền Diễm Tiên quốc truy nã tao!”
Tại đây có hình ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.