Chương 1720
Tô Minh
22/12/2021
“Tô Minh không có khả năng đồng ý đâu, yên tâm đi, cho dù có
chết, lấy tính cách của anh ấy thì cũng không có chuyện bán em gái để
sống đâu”, Mộng Li Khinh Đàn cười nói, chút lòng tin ấy cô ta vẫn có, cô ta có mắt nhìn người rất chuẩn, tích cách của Tô Minh như thế nào, cô
ta hiếu rất rõ.
Vì để bày tỏ lòng trung thành là ủng
hộ đối với Trì Tiêu.
Cũng như để giành giật lấy cơ hội sống sót.
Vương Thừa Quy, Lưu Mộc Sàn với rất nhiều quản lý và đệ tử của học viện Hỗn Độn đều lặng lẽ đứng sau lưng Trì Tiêu.
Bộc lộ rõ lập trường của chính mình.
Số người chiếm khoảng hai phần ba nhân số của học viện Hỗn Độn.
SỐ lượng quá đông nhằm tạo áp lực cho Tô Minh.
“Nếu tôi đồng ý làm anh vợ của anh thì anh có giúp tôi và học viện đối phó với mấy lão quái vật kia không?”, một giây sau, dưới ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người, Tô Minh giơ tay lên chỉ về phía thành Hủy Diệt. Anh hỏi Trì Tiêu với vẻ bình tĩnh, cũng có vẻ thản nhiên. Chỉ có điều trong đó ẩn chứa sát ý lạnh tới tận xương. Đúng thế! Sâu thẳm trong lòng, Tô Minh đã ghép cho Trì Tiêu tội chết!
Chỉ có điều…
Tô Minh vừa dứt lời thì sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Ý gì đây? Lẽ nào Tô Minh cũng động lòng rồi?
Lúc này, Lô Hư, Bạch Kiếm và cả Quân Tốc Tốc, Tống Xạ Sơn đều vô cùng căng thẳng.
Còn Tô Ly thì không một chút lo lắng. Cô tin Tô Minh, chắc chắn Tô Minh hỏi như vậy là có lý do riêng.
“Tất nhiên rồi!”, nụ cười của Trì Tiêu càng bí hiểm hơn, nói: “Đám quái vật kia rất mạnh nhưng tôi không coi ra gì, nếu tôi đồng ý giúp anh và học viện thì chắc chắn dễ dàng hạ gục thôi”.
Một đám ở cảnh giới Tiên Vương thôi mà, không thể uy hiếp được một người ở cảnh giới Tiên Tôn như hắn.
“Ha ha…”, Tô Minh bật cười rồi đột nhiên quát lớn về phía thành Hủy Diệt: “Nếu đã đến rồi thì tại sao không xuất
đầu lộ diện?”
Người khác không cảm nhận được nhưng Tô Minh có thể chắc chắn, hiện giờ những quái vật đứng phía trước thành Hủy Diệt và xuất hiện ớ trước mặt mọi người, không phải là toàn bộ của thành đó.
Vẫn còn những cường giả vẫn chưa ra khỏi thành.
“Tô Minh! Kể cả cậu là chuyển thế tái sinh nhưng vẫn bị tiêu diệt thôi”, sau mấy hơi thở, trong lúc yên tĩnh thì một giọng nói già nua, khàn khàn từ trong thành Hủy Diệt vang lên.
Sau đó mấy bóng hình từ trong thành đi ra.
Người dẫn đầu là một bà lão mắt chột, cụt tay, khắp mặt đều là vết kiếm.
Bà ta không có tóc, không có răng, lưng còng, mặt mũi rất dữ tợn.
Khắp người bà ta toát ra khí tức màu đen, dường như có linh hồn nhưng lại ngưng tụ thành hình hài cốt.
Bên cạnh bà ta còn có hai người đàn ông trung niên và một người trẻ tuổi.
Bà lão đó ở cảnh giới Tiên Hoàng.
Đúng vậy! Là cảnh giới Tiên Hoàng tầng hai, tử khí quấn quanh người dường như nguyên thọ sắp hết nhưng là cảnh giới Tiên Hoàng thực thụ.
Còn hai người trung niên bên cạnh bà ta đều là cảnh giới Tiên Tôn tầng tám, một người thấp bé, tướng mạo xấu xí, nửa bên mặt hõm xuống. Còn một người thì thân người thẳng đứng, tướng mạo bình thường, thậm chí trông cũng tuấn tú nhưng đôi mắt trống rỗng, không có lòng
tử.
Còn người trẻ tuổi kia thoạt nhìn không khác gì người bình thường, cũng ít tuổi, một triệu tuổi là cùng. Nhưng điều đặc biệt là trên trán hắn có một ký hiệu Ma Thần Pháp Tương vô cùng rõ nét.
Rõ ràng là hắn thu lại khí tức nhưng khí tức hủy diệt trên người thì nặng đến mức khó tưởng.
Người trẻ tuổi này chính là yêu nghiệt đại khí vận đột nhiên phất lên gần đây của thành Hủy Diệt, tu luyện quy luật Hủy Diệt lên đến cửu Đoạn.
Cũng nhờ có hắn mà khí vận của nền văn minh Xương mới không trấn áp được thành Hủy Diệt, mới dẫn đến việc thành Hủy Diệt xuất thế sớm hơn.
Người trẻ tuổi này ở cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng, chưa đến một triệu tuổi
mà đã ở cảnh giới này thì đúng là chấn động.
“Xin chào Quỷ bà bà, xin chào hai vị thành chủ và cậu chủ”, khi bốn người đi ra khỏi thành Hủy Diệt thì cô gái áo đỏ tay cầm roi đầu rắn, cung kính khom người nói.
Còn tất cả mọi người của học viện Hỗn Độn ở bên này gần như đều đờ người ra.
Vì để bày tỏ lòng trung thành là ủng
hộ đối với Trì Tiêu.
Cũng như để giành giật lấy cơ hội sống sót.
Vương Thừa Quy, Lưu Mộc Sàn với rất nhiều quản lý và đệ tử của học viện Hỗn Độn đều lặng lẽ đứng sau lưng Trì Tiêu.
Bộc lộ rõ lập trường của chính mình.
Số người chiếm khoảng hai phần ba nhân số của học viện Hỗn Độn.
SỐ lượng quá đông nhằm tạo áp lực cho Tô Minh.
“Nếu tôi đồng ý làm anh vợ của anh thì anh có giúp tôi và học viện đối phó với mấy lão quái vật kia không?”, một giây sau, dưới ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người, Tô Minh giơ tay lên chỉ về phía thành Hủy Diệt. Anh hỏi Trì Tiêu với vẻ bình tĩnh, cũng có vẻ thản nhiên. Chỉ có điều trong đó ẩn chứa sát ý lạnh tới tận xương. Đúng thế! Sâu thẳm trong lòng, Tô Minh đã ghép cho Trì Tiêu tội chết!
Chỉ có điều…
Tô Minh vừa dứt lời thì sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Ý gì đây? Lẽ nào Tô Minh cũng động lòng rồi?
Lúc này, Lô Hư, Bạch Kiếm và cả Quân Tốc Tốc, Tống Xạ Sơn đều vô cùng căng thẳng.
Còn Tô Ly thì không một chút lo lắng. Cô tin Tô Minh, chắc chắn Tô Minh hỏi như vậy là có lý do riêng.
“Tất nhiên rồi!”, nụ cười của Trì Tiêu càng bí hiểm hơn, nói: “Đám quái vật kia rất mạnh nhưng tôi không coi ra gì, nếu tôi đồng ý giúp anh và học viện thì chắc chắn dễ dàng hạ gục thôi”.
Một đám ở cảnh giới Tiên Vương thôi mà, không thể uy hiếp được một người ở cảnh giới Tiên Tôn như hắn.
“Ha ha…”, Tô Minh bật cười rồi đột nhiên quát lớn về phía thành Hủy Diệt: “Nếu đã đến rồi thì tại sao không xuất
đầu lộ diện?”
Người khác không cảm nhận được nhưng Tô Minh có thể chắc chắn, hiện giờ những quái vật đứng phía trước thành Hủy Diệt và xuất hiện ớ trước mặt mọi người, không phải là toàn bộ của thành đó.
Vẫn còn những cường giả vẫn chưa ra khỏi thành.
“Tô Minh! Kể cả cậu là chuyển thế tái sinh nhưng vẫn bị tiêu diệt thôi”, sau mấy hơi thở, trong lúc yên tĩnh thì một giọng nói già nua, khàn khàn từ trong thành Hủy Diệt vang lên.
Sau đó mấy bóng hình từ trong thành đi ra.
Người dẫn đầu là một bà lão mắt chột, cụt tay, khắp mặt đều là vết kiếm.
Bà ta không có tóc, không có răng, lưng còng, mặt mũi rất dữ tợn.
Khắp người bà ta toát ra khí tức màu đen, dường như có linh hồn nhưng lại ngưng tụ thành hình hài cốt.
Bên cạnh bà ta còn có hai người đàn ông trung niên và một người trẻ tuổi.
Bà lão đó ở cảnh giới Tiên Hoàng.
Đúng vậy! Là cảnh giới Tiên Hoàng tầng hai, tử khí quấn quanh người dường như nguyên thọ sắp hết nhưng là cảnh giới Tiên Hoàng thực thụ.
Còn hai người trung niên bên cạnh bà ta đều là cảnh giới Tiên Tôn tầng tám, một người thấp bé, tướng mạo xấu xí, nửa bên mặt hõm xuống. Còn một người thì thân người thẳng đứng, tướng mạo bình thường, thậm chí trông cũng tuấn tú nhưng đôi mắt trống rỗng, không có lòng
tử.
Còn người trẻ tuổi kia thoạt nhìn không khác gì người bình thường, cũng ít tuổi, một triệu tuổi là cùng. Nhưng điều đặc biệt là trên trán hắn có một ký hiệu Ma Thần Pháp Tương vô cùng rõ nét.
Rõ ràng là hắn thu lại khí tức nhưng khí tức hủy diệt trên người thì nặng đến mức khó tưởng.
Người trẻ tuổi này chính là yêu nghiệt đại khí vận đột nhiên phất lên gần đây của thành Hủy Diệt, tu luyện quy luật Hủy Diệt lên đến cửu Đoạn.
Cũng nhờ có hắn mà khí vận của nền văn minh Xương mới không trấn áp được thành Hủy Diệt, mới dẫn đến việc thành Hủy Diệt xuất thế sớm hơn.
Người trẻ tuổi này ở cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng, chưa đến một triệu tuổi
mà đã ở cảnh giới này thì đúng là chấn động.
“Xin chào Quỷ bà bà, xin chào hai vị thành chủ và cậu chủ”, khi bốn người đi ra khỏi thành Hủy Diệt thì cô gái áo đỏ tay cầm roi đầu rắn, cung kính khom người nói.
Còn tất cả mọi người của học viện Hỗn Độn ở bên này gần như đều đờ người ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.