Chương 1724
Tô Minh
22/12/2021
Bên ngoài đỉnh Thần Ma.
“Giống như kiếp trước, cậu vẫn tự tin đến mức khiến người khác phải trợn mắt há mồm như vậy, một mình liền muốn khoe khoang là anh hùng sao?”, mấy người Quỷ bà bà nhìn chằm chằm vào Tô Minh, nói xa xăm.
Tô Minh không đáp lời.
Thay vào đó nhìn chằm chằm vào bà ta nói: “Kiếm hồn Xương Kiếm đang bị giam giữ trong thành phải không?”
“Không sai, nói ra cũng thật trùng hợp, con nhóc Kiếm Hồn đó đời này lại tình cờ trở thành một tia kiếm hồn trong bội kiếm của lão bà này”, Quỷ bà bà nói xa xăm, giọng u ám đềy căm phẫn: “Sau đó, ký ức kiếp trước của con nhóc khốn kiếp đó thức tỉnh, lén lút điều khiển bội kiếm của lão bà này bỏ trốn, hiện tại, cô ta vẫn trốn tránh trong bội kiếm không thể ra ngoài, bội kiếm hiện đang ở lò luyện linh hồn tại trung tâm của thành Hủy Diệt, ha ha ha…. mỗi ngày đều được hưởng thụ sự thiêu đốt của Hồn Hỏa, ha ha ha…”
Quỷ bà bà nói xong.
Tô Minh liền sải chân bước về phía
bà ta.
Cộp cộp cộp…
Tiếng bước chân nện xuống nền đất không lớn nhưng rất rõ ràng.
“Hừ! Muốn chết!”, Tô Minh đi vòng qua, đám quái vật do người phụ nữ áo đỏ cầm kiếm đầu rắn dẫn đầu, không cần bốn người Quỷ bà bà, Đồ Ngang… ra lệnh, trực tiếp lao thẳng về phía Tô Minh.
Những trảo ấn, miệng khổng lồ… được xây dựng từ quy luật hủy diệt tập kích tới, khí tức cùng thế tới đặc biệt hung mãnh.
Những quái vật này không có suy nghĩ gọi là từng người lên một, Tô Minh giống như một miếng thịt mỡ béo bở, chúng đều muốn tranh giành cắn một ngụm.
Trong nháy mắt, phía trước, bên trái, bên phải, phía trên… của Tô Minh đều bị những quái vật này vây công, gần như phong tỏa mọi phương hướng, bị bao bọc gắt gao.
Những công kích này càng thêm phần cay độc tàn nhẫn, một số khóa chặt đôi mắt của anh, một số là cổ họng, cũng có cả trái tim.
Khí tức ăn mòn tới cực điểm của quy luật Hủy Diệt dày đặc nồng đậm như có thể hóa lỏng, đặc biệt là xung quanh cơ thể Tô Minh, giống như một trận mưa gió của quy luật Hủy Diệt.
Chớp mắt.
Mắt thấy từng đòn công kích khủng bố, khiến tâm can người ta phải rét lạnh kia sắp đánh lên người Tô Minh, tất cả mọi người trong lồng của đỉnh Thần Ma đều căng thẳng đến nín thở, mặt cắt
không còn màu máu, đôi mắt họ cũng hung tợn trợn to, họ không dám chớp mắt, trái tim như muốn nhảy vọt ra ngoài…
Có thế thấy rõ ràng rằng những đòn tấn công đó chỉ còn cách Tô Minh một hai gang tay nữa!
Một khi bị đụng trúng, dù chỉ là một chút ít thì sức mạnh hủy diệt cùng sức mạnh ăn mòn được bao hàm trong những đòn tấn công đó cũng đủ khiến Tô Minh gặp nguy cơ sinh tử!
Cũng chính lúc này.
“Không gian ngưng đọng”, Tô Minh tiếp tục bước chân, vẻ mặt không biểu cảm, thậm chí, anh cũng không thèm liếc nhìn những công kích đang vây quanh mình, đôi mắt vẫn nhìn thẳng ghim chặt lên người bốn người Quỷ bà bà, nhàn nhạt phun ra bốn chữ này.
Trong chốc lát.
Có cảm giác như mọi âm thanh đều rơi vào tĩnh mịch.
Những thứ điên rồ, đẫm máu, cáu kỉnh, hủy diệt tàn phá, thối rữa, những nắm đấm hay móng vuốt kia…
Hầu như tất cả những đòn tấn công sắp chạm vào Tô Minh, bao gồm cả cô gái áo đỏ và lũ quái vật khác, tất cả đều bị đóng băng trong giây lát.
Giống như biến thành tiêu bản và tác phấm điêu khắc.
Dường như thời gian và không gian ngừng lại ở thời điểm này.
Đặc biệt kinh ngạc, hiệu ứng hình ảnh cũng quá đỉnh rồi đi.
“Không gian hòa tan”, tiếp đó, Tô Minh lại phun ra 4 chữ.
Đột nhiên.
Tất cả mọi thứ xung quanh bắt đầu tan biến, bị xé toạc và biến thành hư vô.
Càng kinh khủng hơn là…
Sự công kích của cô gái áo đỏ với thanh kiếm đầu rắn hay những người khác, bao gồm thân thể đáng sợ hay linh hồn, tất cả dường như đã chết từ hàng ngàn vạn năm trước, đột nhiên bị gió thổi và trôi dạt theo gió mà tan biến đi.
Chỉ trong một nhịp thở, đám người quái vật đó tất cả đều hóa thành hư vô.
Cứ như đám quái vật này chưa từng xuất hiện vậy.
“Giống như kiếp trước, cậu vẫn tự tin đến mức khiến người khác phải trợn mắt há mồm như vậy, một mình liền muốn khoe khoang là anh hùng sao?”, mấy người Quỷ bà bà nhìn chằm chằm vào Tô Minh, nói xa xăm.
Tô Minh không đáp lời.
Thay vào đó nhìn chằm chằm vào bà ta nói: “Kiếm hồn Xương Kiếm đang bị giam giữ trong thành phải không?”
“Không sai, nói ra cũng thật trùng hợp, con nhóc Kiếm Hồn đó đời này lại tình cờ trở thành một tia kiếm hồn trong bội kiếm của lão bà này”, Quỷ bà bà nói xa xăm, giọng u ám đềy căm phẫn: “Sau đó, ký ức kiếp trước của con nhóc khốn kiếp đó thức tỉnh, lén lút điều khiển bội kiếm của lão bà này bỏ trốn, hiện tại, cô ta vẫn trốn tránh trong bội kiếm không thể ra ngoài, bội kiếm hiện đang ở lò luyện linh hồn tại trung tâm của thành Hủy Diệt, ha ha ha…. mỗi ngày đều được hưởng thụ sự thiêu đốt của Hồn Hỏa, ha ha ha…”
Quỷ bà bà nói xong.
Tô Minh liền sải chân bước về phía
bà ta.
Cộp cộp cộp…
Tiếng bước chân nện xuống nền đất không lớn nhưng rất rõ ràng.
“Hừ! Muốn chết!”, Tô Minh đi vòng qua, đám quái vật do người phụ nữ áo đỏ cầm kiếm đầu rắn dẫn đầu, không cần bốn người Quỷ bà bà, Đồ Ngang… ra lệnh, trực tiếp lao thẳng về phía Tô Minh.
Những trảo ấn, miệng khổng lồ… được xây dựng từ quy luật hủy diệt tập kích tới, khí tức cùng thế tới đặc biệt hung mãnh.
Những quái vật này không có suy nghĩ gọi là từng người lên một, Tô Minh giống như một miếng thịt mỡ béo bở, chúng đều muốn tranh giành cắn một ngụm.
Trong nháy mắt, phía trước, bên trái, bên phải, phía trên… của Tô Minh đều bị những quái vật này vây công, gần như phong tỏa mọi phương hướng, bị bao bọc gắt gao.
Những công kích này càng thêm phần cay độc tàn nhẫn, một số khóa chặt đôi mắt của anh, một số là cổ họng, cũng có cả trái tim.
Khí tức ăn mòn tới cực điểm của quy luật Hủy Diệt dày đặc nồng đậm như có thể hóa lỏng, đặc biệt là xung quanh cơ thể Tô Minh, giống như một trận mưa gió của quy luật Hủy Diệt.
Chớp mắt.
Mắt thấy từng đòn công kích khủng bố, khiến tâm can người ta phải rét lạnh kia sắp đánh lên người Tô Minh, tất cả mọi người trong lồng của đỉnh Thần Ma đều căng thẳng đến nín thở, mặt cắt
không còn màu máu, đôi mắt họ cũng hung tợn trợn to, họ không dám chớp mắt, trái tim như muốn nhảy vọt ra ngoài…
Có thế thấy rõ ràng rằng những đòn tấn công đó chỉ còn cách Tô Minh một hai gang tay nữa!
Một khi bị đụng trúng, dù chỉ là một chút ít thì sức mạnh hủy diệt cùng sức mạnh ăn mòn được bao hàm trong những đòn tấn công đó cũng đủ khiến Tô Minh gặp nguy cơ sinh tử!
Cũng chính lúc này.
“Không gian ngưng đọng”, Tô Minh tiếp tục bước chân, vẻ mặt không biểu cảm, thậm chí, anh cũng không thèm liếc nhìn những công kích đang vây quanh mình, đôi mắt vẫn nhìn thẳng ghim chặt lên người bốn người Quỷ bà bà, nhàn nhạt phun ra bốn chữ này.
Trong chốc lát.
Có cảm giác như mọi âm thanh đều rơi vào tĩnh mịch.
Những thứ điên rồ, đẫm máu, cáu kỉnh, hủy diệt tàn phá, thối rữa, những nắm đấm hay móng vuốt kia…
Hầu như tất cả những đòn tấn công sắp chạm vào Tô Minh, bao gồm cả cô gái áo đỏ và lũ quái vật khác, tất cả đều bị đóng băng trong giây lát.
Giống như biến thành tiêu bản và tác phấm điêu khắc.
Dường như thời gian và không gian ngừng lại ở thời điểm này.
Đặc biệt kinh ngạc, hiệu ứng hình ảnh cũng quá đỉnh rồi đi.
“Không gian hòa tan”, tiếp đó, Tô Minh lại phun ra 4 chữ.
Đột nhiên.
Tất cả mọi thứ xung quanh bắt đầu tan biến, bị xé toạc và biến thành hư vô.
Càng kinh khủng hơn là…
Sự công kích của cô gái áo đỏ với thanh kiếm đầu rắn hay những người khác, bao gồm thân thể đáng sợ hay linh hồn, tất cả dường như đã chết từ hàng ngàn vạn năm trước, đột nhiên bị gió thổi và trôi dạt theo gió mà tan biến đi.
Chỉ trong một nhịp thở, đám người quái vật đó tất cả đều hóa thành hư vô.
Cứ như đám quái vật này chưa từng xuất hiện vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.