Chương 1734
Tô Minh
22/12/2021
Nó đã được giải thoát, sau đó thoắt cái đi đến trước mặt Tô Minh.
Đó là một bóng dáng thần hồn của một cô gái, mở to hai mắt, chớp chớp và nhìn Tô Minh với vẻ kích động.
“Vậy thì thực lực của chủ nhân, đặc biệt là Thiên Vẫn Kiếm ý…”, kiếm hồn
Xương Kiếm không hiểu, nói.
Nếu chưa khôi phục được ký ức tiền kiếp thì sao chủ nhân có thể lĩnh ngộ được Thiên vẫn Kiếm ý khi chưa đầy 30 tuổi? Lại còn là cửu Đoạn nữa?
“Có chút may mắn!”, Tô Minh nói tiếp: “Cô tên là gì?”
“Linh Nhi ạ!”
“Linh Nhi! Cô vào trong thanh kiếm này trước đi!”, Tô Minh chỉ lên vòng tay Ma La Kiếm mình đang đeo trên cổ tay.
Linh Nhi nhìn Ma La Kiếm, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đờ đẫn một chút, ấp úng nói: “Chủ… Chủ nhân! Kiếm này quá khủng khiếp! Vô cùng khủng khiếp!”
“Nó có tên là Ma La Kiếm, tôi tình cờ có được thôi. Cô có thể nhìn ra nó có cấp bậc gì không?”, Tô Minh hỏi. r
“Tôi… Tôi không nhìn ra, không ngờ lại có thanh kiếm mà Linh Nhi không thể nhìn ra cấp bậc. Quá đáng sợ”, giọng nói của Linh Nhi có chút thất vọng.
“Không thể nhìn ra sao?”, Tô Minh lẩm bẩm một câu, sau đó lại nói: “Linh Nhi! Cô hãy vào Ma La Kiếm trước đi”.
“Cảm ơn chủ nhân!”, Linh Nhi mừng rỡ. Có kiếm linh nào không thích mình được kết hợp với một thanh kiếm vô cùng mạnh như này đâu?
Ma La Kiếm mạnh ngoài sức tưởng tượng, vì vậy tất nhiên là Linh Nhi rất mừng rồi.
“Chủ nhân! Linh Nhi bảo đảm với Người, có Linh Nhi ở đây thì sau này chủ nhân dùng Ma La Kiếm sẽ dễ dàng hơn. Uy lực của Ma La Kiếm cũng mạnh hơn”, Linh Nhi ngưng giọng nói.
“Ha ha! Tôi rất mong chờ!”, Tô Minh cười ha ha, nói.
Trong chớp mắt, Linh Nhi hóa thành một luồng ánh sáng chui vào Ma La Kiếm.
Nhưng kể cả chui vào trong rồi thì Linh Nhi vẫn có thể giao lưu với Tô Minh. Đó là trao đổi về suy nghĩ.
“Linh Nhi! Cô có cách nào giúp tôi khôi phục ký ức tiền kiếp không?”, Tô Minh hỏi, có chút mong đợi. Vì ký ức tiền kiếp ở trong thần hồn mà anh lại không thể khởi động được.
Trên thực tế thì Tô Minh cũng không có quá nhiều chấp niệm với ký ức tiền kiếp.
Chỉ có điều anh biết rõ, nếu có được ký ức tiền kiếp thì nhất định sẽ tăng lên
rất nhiều Thiên vẫn Kiếm Pháp’. Dù sao thì nguồn gốc của Thiên Vẫn Kiếm Pháp’ cũng là một trong ba chiêu khai sáng nền văn minh Xương.
“Tất nhiên rồi!”, Linh Nhi gật đầu mạnh, nói: “Chủ nhân! ở kiếp trước, trước khi Người quyết định chuyển thê’ trùng sinh thì đã phong ấn ký ức của mình mà chỉ có một lời nguyền có thế mở ra phong ấn đó. Mà trên thế giới này chỉ có một mình Linh Nhi biết được lời nguyền đó”.
Tô Minh vô cùng mừng rỡ.
Trên thực tế, anh không nuôi hy vọng quá lớn. Anh chỉ hỏi thử xem Linh Nhi có thể giúp được mình không, ai ngờ…
Thật sự có thể sao?
Một giây sau, Linh Nhi truyền âm cho Tô Minh về lời nguyền đó. Có thể thấy là vô cùng phức tạp nhưng Tô Minh lại không cảm thấy khó mà lại rất quen thuộc.
Khi Tô Minh có được lời nguyền đó
thì…
“Xoẹt!”, ký ức luôn bị phong ấn trong thần hồn lập tức như chiếc hộp được mở ra.
Tô Minh cảm thấy thần hồn của mình như sắp nổ tung.
Đó là một bóng dáng thần hồn của một cô gái, mở to hai mắt, chớp chớp và nhìn Tô Minh với vẻ kích động.
“Vậy thì thực lực của chủ nhân, đặc biệt là Thiên Vẫn Kiếm ý…”, kiếm hồn
Xương Kiếm không hiểu, nói.
Nếu chưa khôi phục được ký ức tiền kiếp thì sao chủ nhân có thể lĩnh ngộ được Thiên vẫn Kiếm ý khi chưa đầy 30 tuổi? Lại còn là cửu Đoạn nữa?
“Có chút may mắn!”, Tô Minh nói tiếp: “Cô tên là gì?”
“Linh Nhi ạ!”
“Linh Nhi! Cô vào trong thanh kiếm này trước đi!”, Tô Minh chỉ lên vòng tay Ma La Kiếm mình đang đeo trên cổ tay.
Linh Nhi nhìn Ma La Kiếm, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đờ đẫn một chút, ấp úng nói: “Chủ… Chủ nhân! Kiếm này quá khủng khiếp! Vô cùng khủng khiếp!”
“Nó có tên là Ma La Kiếm, tôi tình cờ có được thôi. Cô có thể nhìn ra nó có cấp bậc gì không?”, Tô Minh hỏi. r
“Tôi… Tôi không nhìn ra, không ngờ lại có thanh kiếm mà Linh Nhi không thể nhìn ra cấp bậc. Quá đáng sợ”, giọng nói của Linh Nhi có chút thất vọng.
“Không thể nhìn ra sao?”, Tô Minh lẩm bẩm một câu, sau đó lại nói: “Linh Nhi! Cô hãy vào Ma La Kiếm trước đi”.
“Cảm ơn chủ nhân!”, Linh Nhi mừng rỡ. Có kiếm linh nào không thích mình được kết hợp với một thanh kiếm vô cùng mạnh như này đâu?
Ma La Kiếm mạnh ngoài sức tưởng tượng, vì vậy tất nhiên là Linh Nhi rất mừng rồi.
“Chủ nhân! Linh Nhi bảo đảm với Người, có Linh Nhi ở đây thì sau này chủ nhân dùng Ma La Kiếm sẽ dễ dàng hơn. Uy lực của Ma La Kiếm cũng mạnh hơn”, Linh Nhi ngưng giọng nói.
“Ha ha! Tôi rất mong chờ!”, Tô Minh cười ha ha, nói.
Trong chớp mắt, Linh Nhi hóa thành một luồng ánh sáng chui vào Ma La Kiếm.
Nhưng kể cả chui vào trong rồi thì Linh Nhi vẫn có thể giao lưu với Tô Minh. Đó là trao đổi về suy nghĩ.
“Linh Nhi! Cô có cách nào giúp tôi khôi phục ký ức tiền kiếp không?”, Tô Minh hỏi, có chút mong đợi. Vì ký ức tiền kiếp ở trong thần hồn mà anh lại không thể khởi động được.
Trên thực tế thì Tô Minh cũng không có quá nhiều chấp niệm với ký ức tiền kiếp.
Chỉ có điều anh biết rõ, nếu có được ký ức tiền kiếp thì nhất định sẽ tăng lên
rất nhiều Thiên vẫn Kiếm Pháp’. Dù sao thì nguồn gốc của Thiên Vẫn Kiếm Pháp’ cũng là một trong ba chiêu khai sáng nền văn minh Xương.
“Tất nhiên rồi!”, Linh Nhi gật đầu mạnh, nói: “Chủ nhân! ở kiếp trước, trước khi Người quyết định chuyển thê’ trùng sinh thì đã phong ấn ký ức của mình mà chỉ có một lời nguyền có thế mở ra phong ấn đó. Mà trên thế giới này chỉ có một mình Linh Nhi biết được lời nguyền đó”.
Tô Minh vô cùng mừng rỡ.
Trên thực tế, anh không nuôi hy vọng quá lớn. Anh chỉ hỏi thử xem Linh Nhi có thể giúp được mình không, ai ngờ…
Thật sự có thể sao?
Một giây sau, Linh Nhi truyền âm cho Tô Minh về lời nguyền đó. Có thể thấy là vô cùng phức tạp nhưng Tô Minh lại không cảm thấy khó mà lại rất quen thuộc.
Khi Tô Minh có được lời nguyền đó
thì…
“Xoẹt!”, ký ức luôn bị phong ấn trong thần hồn lập tức như chiếc hộp được mở ra.
Tô Minh cảm thấy thần hồn của mình như sắp nổ tung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.