Chương 1740
Tô Minh
28/12/2021
Đi nền văn minh chết Hoang Diệm với Hình Tê thì cứ đi, mặc xác anh ta thôi, cứ nghĩ đó là một con ruồi bay luẩn quẩn là được.
Hai ngày sau.
Tại nền văn minh Xương.
Học viện Hỗn Độn.
Trong thành Hủy Diệt.
Cuối cùng Tô Minh cũng mở mắt, không tu luyện nữa.
Cảnh giới võ đạo của anh đã từ Tiên Nhân tầng sáu bay vọt đến Tiên Vương tầng chín!
Đúng vậy.
Vượt qua những mười mấy tầng.
Trong hai ngày vừa qua, Tô Minh đã hấp thụ hầu hết linh mạch thu thập được gần đây. Có lẽ tổng mức năng lượng được hấp thu lớn đến nỗi có thế tạo ra khoảng một trăm tu giả võ đạo cảnh giới Tiên Hoàng.
Vì sao anh dám hấp thu nhiều năng lượng như vậy chỉ trong một lần? Vì anh đã dung hợp với ký ức võ đạo ở kiếp trước nên kiến thức về võ đạo cũng từ một bãi nước đọng biến thành biển khơi sâu thẳm.
Tâm cảnh tự nhiên hay lối suy nghĩ về võ đạo đều viên mãn, tròn đầy, vững chắc hơn không biết bao nhiêu lần.
Trong tình huống đó, cho dù tốc độ cảnh giới tăng nhanh thì vẫn có thể ổn
định được.
“Rắc rắc…”, Tô Minh thử bóp chặt tay. Không gian xung quanh quả đấm tức thì sụp sổ, để lại một gợn sóng rồi biến mất.
Đáng sợ vô cùng.
“Lực lượng thuần túy lên tới một trăm năm mươi Long lực luôn sao?”, Tô Minh tự hỏi, thấy không chân thật cho lắm, hơi quá nữa là đằng khác. Sức mạnh thuần túy tăng gấp hai, ba lần là khái niệm gì? Chỉ tính riêng sức mạnh thôi là đủ đế sức chiến đấu của anh tăng từ năm đến tám lần rồi.
Đấy mới chỉ là về sức mạnh, ngoài ra cường độ thể chất cũng tăng thêm mấy lần.
Nếu chỉ bàn về thân xác, nói thẳng ra thì cơ thể anh hiện tại có thể sánh
bằng tổ khí thuộc tính phòng ngự chân chính, có thể là tố khí trung phẩm thậm chí thượng phẩm.
Tất nhiên, đó vẫn chưa phải là thu hoạch lớn nhất.
Sau khi hấp thu trí nhớ võ đạo ở kiếp trước rồi xâu chuỗi lại, lợi ích lớn nhất mà anh nhận được là kinh nghiệm trong võ đạo!
Nếu nói trước đây Tô Minh còn yếu kém về phương diện nào thì phải nhắc đến kinh nghiệm chiến đấu.
Dù gì anh cũng còn trẻ, chưa đến ba mươi tuổi, cho dù một ngày chiến đấu một trăm trận hay một nghìn trận thì vẫn thiếu sót kinh nghiệm hơn so với những lão già mấy trăm triệu tuổi, mấy tỷ tuổi.
Nhưng giờ đây đã có ký ức về võ
đạo ở kiếp trước, khuyết điểm này đã được bù đắp rồi.
Nên nói thế nào nhỉ? Chi tiết hơn, một khi nắm chắc về mức độ khống chế sức mạnh, cân bằng giữa tấn công và phòng thủ cũng như cách chiến đấu hay khí cơ võ đạo, chúng sẽ tiến bộ vượt bậc.
Nhất là những gì liên quan tới kiếm.
Vì có trí nhớ về võ đạo kiếp trước, trong đó phần lớn đều liên quan đến kiếm nên lĩnh ngộ về kiếm của Tô Minh cũng tăng lên rất nhanh. Kiếm ý Thiên Vẫn anh đang nắm giữ từ cửu đoạn sơ kỳ tiến thẳng đến cửu đoạn đỉnh phong.
Nhanh như tên lửa vậy.
Không những thế, khả năng vận dụng kiếm ý của Tô Minh cũng được cải thiện hơn. Nếu như nói trước đây, từ lúc được thi triển đến khi đâm trúng kẻ địch,
kiếm quang của anh luôn bị mất một phần năng lượng rất lớn vì phải đột phá các chướng ngại vật là không gian cũng như những quy luật khác.
Thì hiện giờ, anh có thế làm cho mức độ tiêu hao đó chỉ còn lại một phần nghìn, hoặc thấp hơn, hoặc thậm chí là về không. Thêm một cách khác tốt hơn là biến các loại không gian và quỵ luật thay vì cản trở biến thành xuôi theo và bổ trợ, từ đó sức mạnh của đòn kiếm không giảm mà tăng.
“Hơi tiếc là kiếp trước mình hầu như dành hết tâm huyết võ đạo cho kiếm nên không lĩnh ngộ được nhiều về đạo không gian, không giúp ích được gì cho đạo không gian của mình lúc này”, Tô Minh nói với vẻ tiếc nuối, nếu hấp thu trí nhớ võ đạo của kiếp trước có thể giúp anh tăng đạo không gian từ bát đoạn đỉnh phong đến cửu đoạn thì còn gì bằng.
Tất nhiên Tô Minh chỉ ước vậy thôi, bản thân anh hiểu mình đã nhận được rất nhiều rồi!
Hơn nữa, dung hợp với trí nhớ võ đạo xong rồi, vẫn còn trí nhớ hồn đạo đang chờ anh đây.
“Háo hức hồn đạo quá. Hiện giờ, mình mới có sức mạnh linh hồn, cường độ thần hồn là cao thôi chứ không biết một hồn kỹ nào hay là cách vận dụng nó, đúng là phí của trời”, Tô Minh hít sâu vào, tia phấn khởi thoáng qua trong mắt.
Mong rằng sau khi tiếp nhận trí nhớ kiếp trước về hồn đạo, hồn đạo của anh sẽ tăng tiến vượt trội!
Hai ngày sau.
Tại nền văn minh Xương.
Học viện Hỗn Độn.
Trong thành Hủy Diệt.
Cuối cùng Tô Minh cũng mở mắt, không tu luyện nữa.
Cảnh giới võ đạo của anh đã từ Tiên Nhân tầng sáu bay vọt đến Tiên Vương tầng chín!
Đúng vậy.
Vượt qua những mười mấy tầng.
Trong hai ngày vừa qua, Tô Minh đã hấp thụ hầu hết linh mạch thu thập được gần đây. Có lẽ tổng mức năng lượng được hấp thu lớn đến nỗi có thế tạo ra khoảng một trăm tu giả võ đạo cảnh giới Tiên Hoàng.
Vì sao anh dám hấp thu nhiều năng lượng như vậy chỉ trong một lần? Vì anh đã dung hợp với ký ức võ đạo ở kiếp trước nên kiến thức về võ đạo cũng từ một bãi nước đọng biến thành biển khơi sâu thẳm.
Tâm cảnh tự nhiên hay lối suy nghĩ về võ đạo đều viên mãn, tròn đầy, vững chắc hơn không biết bao nhiêu lần.
Trong tình huống đó, cho dù tốc độ cảnh giới tăng nhanh thì vẫn có thể ổn
định được.
“Rắc rắc…”, Tô Minh thử bóp chặt tay. Không gian xung quanh quả đấm tức thì sụp sổ, để lại một gợn sóng rồi biến mất.
Đáng sợ vô cùng.
“Lực lượng thuần túy lên tới một trăm năm mươi Long lực luôn sao?”, Tô Minh tự hỏi, thấy không chân thật cho lắm, hơi quá nữa là đằng khác. Sức mạnh thuần túy tăng gấp hai, ba lần là khái niệm gì? Chỉ tính riêng sức mạnh thôi là đủ đế sức chiến đấu của anh tăng từ năm đến tám lần rồi.
Đấy mới chỉ là về sức mạnh, ngoài ra cường độ thể chất cũng tăng thêm mấy lần.
Nếu chỉ bàn về thân xác, nói thẳng ra thì cơ thể anh hiện tại có thể sánh
bằng tổ khí thuộc tính phòng ngự chân chính, có thể là tố khí trung phẩm thậm chí thượng phẩm.
Tất nhiên, đó vẫn chưa phải là thu hoạch lớn nhất.
Sau khi hấp thu trí nhớ võ đạo ở kiếp trước rồi xâu chuỗi lại, lợi ích lớn nhất mà anh nhận được là kinh nghiệm trong võ đạo!
Nếu nói trước đây Tô Minh còn yếu kém về phương diện nào thì phải nhắc đến kinh nghiệm chiến đấu.
Dù gì anh cũng còn trẻ, chưa đến ba mươi tuổi, cho dù một ngày chiến đấu một trăm trận hay một nghìn trận thì vẫn thiếu sót kinh nghiệm hơn so với những lão già mấy trăm triệu tuổi, mấy tỷ tuổi.
Nhưng giờ đây đã có ký ức về võ
đạo ở kiếp trước, khuyết điểm này đã được bù đắp rồi.
Nên nói thế nào nhỉ? Chi tiết hơn, một khi nắm chắc về mức độ khống chế sức mạnh, cân bằng giữa tấn công và phòng thủ cũng như cách chiến đấu hay khí cơ võ đạo, chúng sẽ tiến bộ vượt bậc.
Nhất là những gì liên quan tới kiếm.
Vì có trí nhớ về võ đạo kiếp trước, trong đó phần lớn đều liên quan đến kiếm nên lĩnh ngộ về kiếm của Tô Minh cũng tăng lên rất nhanh. Kiếm ý Thiên Vẫn anh đang nắm giữ từ cửu đoạn sơ kỳ tiến thẳng đến cửu đoạn đỉnh phong.
Nhanh như tên lửa vậy.
Không những thế, khả năng vận dụng kiếm ý của Tô Minh cũng được cải thiện hơn. Nếu như nói trước đây, từ lúc được thi triển đến khi đâm trúng kẻ địch,
kiếm quang của anh luôn bị mất một phần năng lượng rất lớn vì phải đột phá các chướng ngại vật là không gian cũng như những quy luật khác.
Thì hiện giờ, anh có thế làm cho mức độ tiêu hao đó chỉ còn lại một phần nghìn, hoặc thấp hơn, hoặc thậm chí là về không. Thêm một cách khác tốt hơn là biến các loại không gian và quỵ luật thay vì cản trở biến thành xuôi theo và bổ trợ, từ đó sức mạnh của đòn kiếm không giảm mà tăng.
“Hơi tiếc là kiếp trước mình hầu như dành hết tâm huyết võ đạo cho kiếm nên không lĩnh ngộ được nhiều về đạo không gian, không giúp ích được gì cho đạo không gian của mình lúc này”, Tô Minh nói với vẻ tiếc nuối, nếu hấp thu trí nhớ võ đạo của kiếp trước có thể giúp anh tăng đạo không gian từ bát đoạn đỉnh phong đến cửu đoạn thì còn gì bằng.
Tất nhiên Tô Minh chỉ ước vậy thôi, bản thân anh hiểu mình đã nhận được rất nhiều rồi!
Hơn nữa, dung hợp với trí nhớ võ đạo xong rồi, vẫn còn trí nhớ hồn đạo đang chờ anh đây.
“Háo hức hồn đạo quá. Hiện giờ, mình mới có sức mạnh linh hồn, cường độ thần hồn là cao thôi chứ không biết một hồn kỹ nào hay là cách vận dụng nó, đúng là phí của trời”, Tô Minh hít sâu vào, tia phấn khởi thoáng qua trong mắt.
Mong rằng sau khi tiếp nhận trí nhớ kiếp trước về hồn đạo, hồn đạo của anh sẽ tăng tiến vượt trội!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.