Chương 1781
Tô Minh
29/12/2021
Bỗng nhiên.
Bằng mắt thường có thể thấy rõ…
Bia… bia… bia Huyền Diệu với ánh sáng như sắp lụi tàn cùng với những vết tổn thương và đốt cháy nặng nề kia, lại… lại đang hồi phục một cách điên cuồng và nhanh chóng!
Tự chữa lành.
“Ầm ầm ầm ầm”, những cuộc tấn công từ ngọn lửa nham thạch kia càng trở nên đáng sợ hơn, nhanh hơn và điên cuồng hơn, nhưng mỗi lần bia Huyền Diệu bị thương, tổn thất nặng một chút, liền tự mình hồi phục, xem ra, dường như… dường như, tốc độ hồi phục của bia Huyền Diệu còn nhanh hơn tốc độ bị thương.
“Cái này…”, giọng nói già nua run lên!
vả lại, ý chí văn minh của nền văn minh chết Hoang Diệm chính là một viên hỏa chủng. Thường thì, hỏa chủng sẽ không có trí khôn. Nhưng khoảng 4 tỷ năm trước, vì một lần ngoài ý muốn mà nền văn minh chết Hoang Diệm xui xẻo gặp phải hai cao thủ đỉnh cấp. Hai người này mạnh cỡ nào? Đáp án là mạnh đến vượt ngoài sức tưởng tượng… Dù sao thì cũng là cấp bậc mà một nền văn cấp 3 không thể bì nổi.
Hai cao thủ đỉnh cấp ấy đánh nhau trong một khoảng hư không gần nền văn minh chết Hoang Diệm, gây ra hậu quả rất nghiệm trọng, vả lại, cả hai cũng không để ý đến việc có ảnh hưởng hay liên lụy tới nền văn minh chết Hoang Diệm hay không. Dù sao, ở trong mắt cao thủ đỉnh cấp, nền văn minh cấp ba chỉ như một con kiến, có sống hay chết
thì liên quan gì đến họ?
Thế nên… nền văn minh chết Hoang Diệm đã bị khí thế chiến đấu giữa hai cao thủ đỉnh cấp ấy lan đến suýt nữa thì nố tung, mà mấy ngàn tỷ tu giả võ đạo, yêu quái, yêu thú… trên nền văn minh này đều chết hết.
Nền văn minh chết Hoang Diệm cũng trở thành một nền văn minh chết!
Đây vốn là một ký ức đau đớn, nhưng với ý chí văn minh thì đó lại là nhân họa được phúc, vì toàn bộ nền văn minh cũng không có hoàn toàn vỡ vụn, ông ta vẫn còn sống, vả lại, do mấy ngàn tỷ sinh linh chết đi mà tản ra vô cùng vô tận linh khí và sinh mệnh lực bồi hồi trên bề mặt nền văn minh, đã bị ý chí văn minh chậm rãi chủ động và bị động hấp thu.
Càng về sau, cuối cùng ý chí văn minh đã sinh ra trí khôn, lấy tên là lão tổ Hoang Diệm.
Nói ngắn lại là lão tổ Hoang Diệm đã cắn nuốt hết mấy ngàn tỷ sinh linh trên nền văn minh chết Hoang Diệm mới có được tư tưởng.
Lão tổ Hoang Diệm có trí khôn, vốn định tu luyện tiếp, ít nhất cũng phải học được một số võ kỹ, sau đó, phá vỡ gông xiềng, dạo chơi hư không, đạt được tự do, đi lên đỉnh võ đạo.
Ồng ta đã lên kế hoạch xong hết, nhưng, khoảng 3,7 tỷ năm trước lại đổ sông đổ biến. Nền văn minh chết Hoang Diệm lại nghênh đón cao thủ đến từ vực ngoại, một kiếm tu lang thang trong hư không.
Kiếm tu ấy là một người tu hành trong hư không có thưc lực rất mạnh,
liên tục đi ngang qua các nền văn minh, không có mục đích, để rèn luyện tư tưởng và luyện kiếm.
Lão tổ Hoang Diệm cũng có mắt nhìn người nên không dám chọc ghẹo người ta.
Vốn nghĩ rằng đối phương ở một thời gian ngắn rồi sẽ rời khỏi, ai ngờ, kiếm tu lang thang kia tu luyện kiếm đạo có chứa thuộc tính Hỏa và nhìn trúng thuộc tính Hỏa trên nền văn minh chết Hoang Diệm, định ở lại một khoảng thời gian.
Ban đầu, lão tổ Hoang Diệm còn nhịn, nhưng 1 năm, 10 năm, rồi 1 triệu năm, tên kia vẫn chưa đi. ông ta bị ép đến đường cùng đành ra tay.
Chẳng ngờ, ông ta đã đánh giá cao thực lực của mình… vừa nói chuyện không hợp cái, kiếm tu lang thang kia đã
đánh lão tổ Hoang Diệm bị thưong nặng. Nếu không phải ông ta dựa vào một vài khả năng đặc biệt của hỏa chủng thì e rằng đã chết rồi.
Tuy không bị giết, nhưng lão tổ Hoang Diệm cũng bị thương rất nặng. Vì vậy, mới có chuyện ông ta liên tục cám dỗ những yêu nghiệt đỉnh cấp ở các nền văn minh gần đó đến đế cắn nuốt trị thương.
Hơn nữa, ông ta không những bị thương rất nặng, còn bị một bộ kiếm trận nhốt lại.
Bằng mắt thường có thể thấy rõ…
Bia… bia… bia Huyền Diệu với ánh sáng như sắp lụi tàn cùng với những vết tổn thương và đốt cháy nặng nề kia, lại… lại đang hồi phục một cách điên cuồng và nhanh chóng!
Tự chữa lành.
“Ầm ầm ầm ầm”, những cuộc tấn công từ ngọn lửa nham thạch kia càng trở nên đáng sợ hơn, nhanh hơn và điên cuồng hơn, nhưng mỗi lần bia Huyền Diệu bị thương, tổn thất nặng một chút, liền tự mình hồi phục, xem ra, dường như… dường như, tốc độ hồi phục của bia Huyền Diệu còn nhanh hơn tốc độ bị thương.
“Cái này…”, giọng nói già nua run lên!
vả lại, ý chí văn minh của nền văn minh chết Hoang Diệm chính là một viên hỏa chủng. Thường thì, hỏa chủng sẽ không có trí khôn. Nhưng khoảng 4 tỷ năm trước, vì một lần ngoài ý muốn mà nền văn minh chết Hoang Diệm xui xẻo gặp phải hai cao thủ đỉnh cấp. Hai người này mạnh cỡ nào? Đáp án là mạnh đến vượt ngoài sức tưởng tượng… Dù sao thì cũng là cấp bậc mà một nền văn cấp 3 không thể bì nổi.
Hai cao thủ đỉnh cấp ấy đánh nhau trong một khoảng hư không gần nền văn minh chết Hoang Diệm, gây ra hậu quả rất nghiệm trọng, vả lại, cả hai cũng không để ý đến việc có ảnh hưởng hay liên lụy tới nền văn minh chết Hoang Diệm hay không. Dù sao, ở trong mắt cao thủ đỉnh cấp, nền văn minh cấp ba chỉ như một con kiến, có sống hay chết
thì liên quan gì đến họ?
Thế nên… nền văn minh chết Hoang Diệm đã bị khí thế chiến đấu giữa hai cao thủ đỉnh cấp ấy lan đến suýt nữa thì nố tung, mà mấy ngàn tỷ tu giả võ đạo, yêu quái, yêu thú… trên nền văn minh này đều chết hết.
Nền văn minh chết Hoang Diệm cũng trở thành một nền văn minh chết!
Đây vốn là một ký ức đau đớn, nhưng với ý chí văn minh thì đó lại là nhân họa được phúc, vì toàn bộ nền văn minh cũng không có hoàn toàn vỡ vụn, ông ta vẫn còn sống, vả lại, do mấy ngàn tỷ sinh linh chết đi mà tản ra vô cùng vô tận linh khí và sinh mệnh lực bồi hồi trên bề mặt nền văn minh, đã bị ý chí văn minh chậm rãi chủ động và bị động hấp thu.
Càng về sau, cuối cùng ý chí văn minh đã sinh ra trí khôn, lấy tên là lão tổ Hoang Diệm.
Nói ngắn lại là lão tổ Hoang Diệm đã cắn nuốt hết mấy ngàn tỷ sinh linh trên nền văn minh chết Hoang Diệm mới có được tư tưởng.
Lão tổ Hoang Diệm có trí khôn, vốn định tu luyện tiếp, ít nhất cũng phải học được một số võ kỹ, sau đó, phá vỡ gông xiềng, dạo chơi hư không, đạt được tự do, đi lên đỉnh võ đạo.
Ồng ta đã lên kế hoạch xong hết, nhưng, khoảng 3,7 tỷ năm trước lại đổ sông đổ biến. Nền văn minh chết Hoang Diệm lại nghênh đón cao thủ đến từ vực ngoại, một kiếm tu lang thang trong hư không.
Kiếm tu ấy là một người tu hành trong hư không có thưc lực rất mạnh,
liên tục đi ngang qua các nền văn minh, không có mục đích, để rèn luyện tư tưởng và luyện kiếm.
Lão tổ Hoang Diệm cũng có mắt nhìn người nên không dám chọc ghẹo người ta.
Vốn nghĩ rằng đối phương ở một thời gian ngắn rồi sẽ rời khỏi, ai ngờ, kiếm tu lang thang kia tu luyện kiếm đạo có chứa thuộc tính Hỏa và nhìn trúng thuộc tính Hỏa trên nền văn minh chết Hoang Diệm, định ở lại một khoảng thời gian.
Ban đầu, lão tổ Hoang Diệm còn nhịn, nhưng 1 năm, 10 năm, rồi 1 triệu năm, tên kia vẫn chưa đi. ông ta bị ép đến đường cùng đành ra tay.
Chẳng ngờ, ông ta đã đánh giá cao thực lực của mình… vừa nói chuyện không hợp cái, kiếm tu lang thang kia đã
đánh lão tổ Hoang Diệm bị thưong nặng. Nếu không phải ông ta dựa vào một vài khả năng đặc biệt của hỏa chủng thì e rằng đã chết rồi.
Tuy không bị giết, nhưng lão tổ Hoang Diệm cũng bị thương rất nặng. Vì vậy, mới có chuyện ông ta liên tục cám dỗ những yêu nghiệt đỉnh cấp ở các nền văn minh gần đó đến đế cắn nuốt trị thương.
Hơn nữa, ông ta không những bị thương rất nặng, còn bị một bộ kiếm trận nhốt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.