Chương 1793
Tô Minh
29/12/2021
Tiền Nhiêu cảm thấy, kẻ lừa đảo đáng chết Tô Minh này nếu không
phải giả vờ quá giống thì hơn trăm kiếm tu đám người cô ta cũng sẽ không có tự tin tới khai thông, lĩnh ngộ ngục tù kiếm trận trước mắt đây như
vậy, suýt chút nữa là phải trả giá bằng mạng sống rồi.
Đúng là toàn bộ trách nhiệm phải đổ hết lên đầu Tô Minh.
Sau khi Tiền Nhiêu lên tiếng, hàng trăm kiếm tu có mặt ở đó đều nhìn về phía Tô Minh, có người thậm chí còn chửi bới: “Tiểu tạp chủng! Mẹ kiếp, đừng giả vờ giả vịt nữa! Con mẹ nó! Cậu làm bộ làm tịch suýt chút nữa đã khiến ông đây mất mạng rồi!”
Thậm chí, có người sát tâm đại thịnh, đã cầm chặt kiếm trong tay, hận nỗi không thể lập tức chém chết Tô Minh.
Có điều, đều bị ánh mắt của Trịnh Càn ngăn lại.
Trịnh Càn cũng nhìn về phía Tô Minh, bất giác muốn nói gì đó…
Thế nhưng.
Cũng đúng một giây này.
Đột nhiên.
“Ngâm!”
Kiếm minh!
Kiếm âm vang vọng lục đạo tam giới, đột ngột vang lên.
Nguồn gốc của kiếm âm là từ kiếm trụ nằm ngang phía trên cùng của ngục tù kiếm trận đó và Tô Minh.
Tô Minh và kiếm trụ đó cùng lúc ngâm vang kiếm âm.
Đồng thời hàng tỉ kiếm quang.
Đồng thời đạo vận bao phủ trên kiếm.
Đồng thời, hằng quang kiếm kéo tới.
Hơn nữa, ngay sau đó, kiếm khắc bên trên kiếm trụ nhu động, phong hóa, hóa thành lưu quang, hóa thành một sợi
khói kiếm đạo lượn lờ trầm bổng, nháy mắt chui vào trong người Tô Minh.
Kiếm khắc chui vào trong kiếm tâm của Tô Minh.
Kiếm khắc bao trùm bên ngoài kiếm trụ bị khai phá rồi, kiếm nguyên bên trong kiếm trụ cũng không ngoại lệ, nháy mắt kiếm nguyên mênh mông, chước hồn chói lọi, nồng đậm chảy xuôi, giống như chất lỏng hoàng kim, nhanh chóng lưu động rồi chui vào trong người Tô Minh.
Bất kể là kiếm khắc hay là kiếm nguyên đều lập tức dũng mãnh tiến vào trong kiếm tâm của Tô Minh.
Kiếm tâm sung sướng hưng phấn ríu rít, tựa như ruộng đất khô cằn được mưa rào tưới thầm, kiếm tâm không chút kiêng dè bắt đầu vận chuyển, liên thông với kho tàng huyết mạch, dễ dàng gạt bỏ
sạch sẽ những tạp chất và ý chí của các kiếm tu khác ẩn chứa trong kiếm nguyên và kiếm khắc, chỉ còn lại kiếm nguyên và lĩnh ngộ kiếm đạo thuần túy.
cảm giác của Tô Minh vô cùng sảng khoái!
Luyện hóa những hiểu biết do kiếm khắc mang lại là một dạng lĩnh ngộ về mặt kiếm đạo như nghi thức xối nước hồ Đề Hồ lên đầu, cảm giác đó giống như được sáng tỏ thông suốt…
Còn thứ kiếm nguyên mang tới lại là đồ vật thực chất hóa hơn – dung hợp với kiếm ý của Tô Minh, hơn nữa còn nâng cao phẩm chất của kiếm tâm.
Đúng vậy, kiếm tâm cũng có phẩm chất, hơn nữa phẩm chất kiếm tâm của Tô Minh vốn đã cao đến mức đáng sợ, nhưng vẫn có không gian tịnh tiến thêm nữa.
Tô Minh có thế rõ ràng cảm nhận được kiếm ý của bản thân đang lột xác.
Kiếm tâm của anh cũng đang lột
xác.
Khái niệm và hiểu biết về kiếm của bản thân anh lại càng sâu sắc hơn.
Mà đây mới chỉ là do kiếm khắc và kiếm nguyên bên trong một kiếm trụ yếu nhất mang lại mà thôi.
Vẫn còn 98 cột kiếm trụ mạnh hơn, thô ráp hơn nữa.
Tô Minh biết rõ, bản thân kiếm được món hời lớn rồi, món hời ngập trời.
Đúng là toàn bộ trách nhiệm phải đổ hết lên đầu Tô Minh.
Sau khi Tiền Nhiêu lên tiếng, hàng trăm kiếm tu có mặt ở đó đều nhìn về phía Tô Minh, có người thậm chí còn chửi bới: “Tiểu tạp chủng! Mẹ kiếp, đừng giả vờ giả vịt nữa! Con mẹ nó! Cậu làm bộ làm tịch suýt chút nữa đã khiến ông đây mất mạng rồi!”
Thậm chí, có người sát tâm đại thịnh, đã cầm chặt kiếm trong tay, hận nỗi không thể lập tức chém chết Tô Minh.
Có điều, đều bị ánh mắt của Trịnh Càn ngăn lại.
Trịnh Càn cũng nhìn về phía Tô Minh, bất giác muốn nói gì đó…
Thế nhưng.
Cũng đúng một giây này.
Đột nhiên.
“Ngâm!”
Kiếm minh!
Kiếm âm vang vọng lục đạo tam giới, đột ngột vang lên.
Nguồn gốc của kiếm âm là từ kiếm trụ nằm ngang phía trên cùng của ngục tù kiếm trận đó và Tô Minh.
Tô Minh và kiếm trụ đó cùng lúc ngâm vang kiếm âm.
Đồng thời hàng tỉ kiếm quang.
Đồng thời đạo vận bao phủ trên kiếm.
Đồng thời, hằng quang kiếm kéo tới.
Hơn nữa, ngay sau đó, kiếm khắc bên trên kiếm trụ nhu động, phong hóa, hóa thành lưu quang, hóa thành một sợi
khói kiếm đạo lượn lờ trầm bổng, nháy mắt chui vào trong người Tô Minh.
Kiếm khắc chui vào trong kiếm tâm của Tô Minh.
Kiếm khắc bao trùm bên ngoài kiếm trụ bị khai phá rồi, kiếm nguyên bên trong kiếm trụ cũng không ngoại lệ, nháy mắt kiếm nguyên mênh mông, chước hồn chói lọi, nồng đậm chảy xuôi, giống như chất lỏng hoàng kim, nhanh chóng lưu động rồi chui vào trong người Tô Minh.
Bất kể là kiếm khắc hay là kiếm nguyên đều lập tức dũng mãnh tiến vào trong kiếm tâm của Tô Minh.
Kiếm tâm sung sướng hưng phấn ríu rít, tựa như ruộng đất khô cằn được mưa rào tưới thầm, kiếm tâm không chút kiêng dè bắt đầu vận chuyển, liên thông với kho tàng huyết mạch, dễ dàng gạt bỏ
sạch sẽ những tạp chất và ý chí của các kiếm tu khác ẩn chứa trong kiếm nguyên và kiếm khắc, chỉ còn lại kiếm nguyên và lĩnh ngộ kiếm đạo thuần túy.
cảm giác của Tô Minh vô cùng sảng khoái!
Luyện hóa những hiểu biết do kiếm khắc mang lại là một dạng lĩnh ngộ về mặt kiếm đạo như nghi thức xối nước hồ Đề Hồ lên đầu, cảm giác đó giống như được sáng tỏ thông suốt…
Còn thứ kiếm nguyên mang tới lại là đồ vật thực chất hóa hơn – dung hợp với kiếm ý của Tô Minh, hơn nữa còn nâng cao phẩm chất của kiếm tâm.
Đúng vậy, kiếm tâm cũng có phẩm chất, hơn nữa phẩm chất kiếm tâm của Tô Minh vốn đã cao đến mức đáng sợ, nhưng vẫn có không gian tịnh tiến thêm nữa.
Tô Minh có thế rõ ràng cảm nhận được kiếm ý của bản thân đang lột xác.
Kiếm tâm của anh cũng đang lột
xác.
Khái niệm và hiểu biết về kiếm của bản thân anh lại càng sâu sắc hơn.
Mà đây mới chỉ là do kiếm khắc và kiếm nguyên bên trong một kiếm trụ yếu nhất mang lại mà thôi.
Vẫn còn 98 cột kiếm trụ mạnh hơn, thô ráp hơn nữa.
Tô Minh biết rõ, bản thân kiếm được món hời lớn rồi, món hời ngập trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.