Chương 1823
Tô Minh
30/12/2021
Lúc này.
Tống Cẩm Phồn dường như cũng cảm nhận được điều gì đó liền liếc nhìn Trần Sắc cùng Tư Đồ Diên một cái.
So với sự đĩnh đạc và đối nhân xử thế khôn ngoan của Tiêu Quân, Trần Sắc và Tư Đồ Diên còn quá trẻ tuổi do đó khả năng kìm nén cảm xúc vẫn chưa được trọn vẹn.
Tống Cẩm Phồn đã cảm nhận được
“Muốn cướp kiếm sao?”, gương mặt của cô khẽ tái, sau đó lại thoáng cảm nhận cảnh giới của hai người, một người là Tiên Tổ tầng một, người còn lại Tiên Tổ tầng hai đỉnh phong.
Cô không hề quen biết hai người này, mặc dù họ đều coi trọng cô, nhưng trên thực tế bản thân cô cũng không hay biết.
Năm đó Trần Sắc nhìn trúng cô, bắt chuyện một hồi cô chẳng mảy may để ý đến hắn ta, sau này cũng không tiếp xúc nữa, về phần Tư Đồ Diên hôm nay mới là lần đầu tiên gặp mặt.
Không nhịn được.
Tống Cẩm Phồn bước đến bên cạnh Tiêu Quân, đè thấp giọng nói: “Sư tôn, anh Tô còn quá trẻ, cảnh giới võ đạo chỉ là Tiên Vương tầng chín, tuy rằng anh ấy có thể chiến đấu vượt cấp, thực lực vượt xa cảnh giới biểu hiện bên ngoài nhưng nếu phải đối mặt với Tiên Tổ, sợ rằng…”
Vừa nói, Tống Cẩm Phồn vừa chỉ vào hai người Trần Sắc cùng Tư Đồ Diên:
“Nếu có người có ý xấu với anh ây, muốn đoạt kiếm, sư tôn, người có thể… có thể giúp đỡ anh Tô không?”
“Cẩm Phồn, yên tâm đi, người đàn ông mà con yêu thích cũng được tính là một nửa thành viên của Vô Lượng kiếm thành”, Tiêu Quân gật đầu.
“Cảm ơn sư tôn”, Tống Cẩm Phồn thở phào nhẹ nhõm.
Cô nào đâu biết Tiêu Quân lòng lang dạ thú, nhưng che giấu vô cùng sâu.
Đúng lúc này.
“Cô Tống, chào cô, lần đầu gặp mặt”, Tư Đồ Diên vậy mà bước đến bên cạnh Tống Cẩm Phồn, nở một nụ cười tao nhã ôn hòa.
“Chào anh”, Tống Cẩm Phồn lùi lại nửa bước.
Khí chất con người của Tư Đồ Diên rất tốt, khiến ta như được tắm trong gió xuân, nhưng Tống Cấm Phồn chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn ta có nét thâm trầm không nói lên lời!
“Nói ra thì, chúng ta xém chút đã kết thành một đôi đó”, Tư Đồ Diên lại nói: “Với thiên phú của cô, nếu chúng ta kết thành đạo lữ, thì sợ rằng bây giờ cô cũng đã có thể tiến vào học viện Kỷ Nguyên, chúng ta cùng nhau vui vẻ tu luyện trong viện .
Vẻ mặt của Tống Cấm Phồn hơi thay đổi.
Kết thành đạo lữ?
Đối phương chính là đối tượng mà năm đó sư tôn nói muốn sắp đặt một mối hôn nhân cho bản thân sao?
Tống Cẩm Phồn nhìn hướng sư tôn của mình với ánh mắt dò hỏi.
Tiêu Quân khẽ gật đầu.
Nhận được đáp án xác nhận Tống Cẩm Phồn liền sởn cả da đầu.
Trái tim vừa được buông lỏng vì sư tôn đã đồng ý sẽ cứu nguy cho anh Tô lại chìm xuống.
Tống Cẩm Phồn có thể cảm nhận được Tư Đồ Diên rõ ràng đã nhen nhóm sát ý với Tô Minh, đồng thời còn động lòng tham với thanh kiếm kia cùng bản thân.
Vậy thì…
Tống Cẩm Phồn không phải kẻ ngốc, ngược lại còn rất thông minh.
Cô gần như chắc chắn rằng Tư Đồ Diên nhất định sẽ ra tay với Tô Minh.
Mà trong lời nói vừa rồi của đối phương đã tiết lộ một tin tức quan trọng – hắn là học viên của học viện Kỷ Nguyên.
Lai lịch, lớn!
Tống Cấm Phồn lo lắng về bối cảnh sau lưng người này, cho dù sư tôn Tiêu Quân cũng không nắm chắc nữa.
Học viện Kỷ Nguyên còn đáng sợ hơn gấp vạn lần so với Vô Lượng kiếm thành.
Sư tôn không nhất định có thực lực xử lý được học viên của học viện Kỷ Nguyên, cho dù có thực lực, sợ rằng cũng không dám thực sự ra tay ngăn cản Từ Đồ Diên lại.
Phải làm thế nào đây?
“Cố Tống sao thế?”, Tư Đồ Diên mỉm cười thấy sắc mặt của Tống Cẩm Phồn một hồi xanh lại trắng, mang theo chút bỡn cợt hỏi.
“Tiểu sư muội e rằng do biết được anh Tư Đồ là học viên của học viện Kỷ Nguyên nên hối hận năm đó còn non trẻ và thiếu hiểu biết, trực tiếp từ chối cuộc hôn nhân đáng lẽ được người người ca tụng kia chăng?”, Bạch Mộc Huyên trêu đùa.
Tống Cẩm Phồn không hé lời.
Thay vào đó, tinh thần âm thầm chuyển động, xé rách chú đưa tin!
Liên lạc với chị Nhược Dư.
Tiêu Nhược Dư.
Chị Nhược Dư và bản thân giống nhau, cũng đều vì sở hữu tài năng võ đạo đặc biệt mà được dì Nam gửi đến các thế lực khác để tu luyện và trải nghiệm.
Tống Cẩm Phồn dường như cũng cảm nhận được điều gì đó liền liếc nhìn Trần Sắc cùng Tư Đồ Diên một cái.
So với sự đĩnh đạc và đối nhân xử thế khôn ngoan của Tiêu Quân, Trần Sắc và Tư Đồ Diên còn quá trẻ tuổi do đó khả năng kìm nén cảm xúc vẫn chưa được trọn vẹn.
Tống Cẩm Phồn đã cảm nhận được
“Muốn cướp kiếm sao?”, gương mặt của cô khẽ tái, sau đó lại thoáng cảm nhận cảnh giới của hai người, một người là Tiên Tổ tầng một, người còn lại Tiên Tổ tầng hai đỉnh phong.
Cô không hề quen biết hai người này, mặc dù họ đều coi trọng cô, nhưng trên thực tế bản thân cô cũng không hay biết.
Năm đó Trần Sắc nhìn trúng cô, bắt chuyện một hồi cô chẳng mảy may để ý đến hắn ta, sau này cũng không tiếp xúc nữa, về phần Tư Đồ Diên hôm nay mới là lần đầu tiên gặp mặt.
Không nhịn được.
Tống Cẩm Phồn bước đến bên cạnh Tiêu Quân, đè thấp giọng nói: “Sư tôn, anh Tô còn quá trẻ, cảnh giới võ đạo chỉ là Tiên Vương tầng chín, tuy rằng anh ấy có thể chiến đấu vượt cấp, thực lực vượt xa cảnh giới biểu hiện bên ngoài nhưng nếu phải đối mặt với Tiên Tổ, sợ rằng…”
Vừa nói, Tống Cẩm Phồn vừa chỉ vào hai người Trần Sắc cùng Tư Đồ Diên:
“Nếu có người có ý xấu với anh ây, muốn đoạt kiếm, sư tôn, người có thể… có thể giúp đỡ anh Tô không?”
“Cẩm Phồn, yên tâm đi, người đàn ông mà con yêu thích cũng được tính là một nửa thành viên của Vô Lượng kiếm thành”, Tiêu Quân gật đầu.
“Cảm ơn sư tôn”, Tống Cẩm Phồn thở phào nhẹ nhõm.
Cô nào đâu biết Tiêu Quân lòng lang dạ thú, nhưng che giấu vô cùng sâu.
Đúng lúc này.
“Cô Tống, chào cô, lần đầu gặp mặt”, Tư Đồ Diên vậy mà bước đến bên cạnh Tống Cẩm Phồn, nở một nụ cười tao nhã ôn hòa.
“Chào anh”, Tống Cẩm Phồn lùi lại nửa bước.
Khí chất con người của Tư Đồ Diên rất tốt, khiến ta như được tắm trong gió xuân, nhưng Tống Cấm Phồn chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn ta có nét thâm trầm không nói lên lời!
“Nói ra thì, chúng ta xém chút đã kết thành một đôi đó”, Tư Đồ Diên lại nói: “Với thiên phú của cô, nếu chúng ta kết thành đạo lữ, thì sợ rằng bây giờ cô cũng đã có thể tiến vào học viện Kỷ Nguyên, chúng ta cùng nhau vui vẻ tu luyện trong viện .
Vẻ mặt của Tống Cấm Phồn hơi thay đổi.
Kết thành đạo lữ?
Đối phương chính là đối tượng mà năm đó sư tôn nói muốn sắp đặt một mối hôn nhân cho bản thân sao?
Tống Cẩm Phồn nhìn hướng sư tôn của mình với ánh mắt dò hỏi.
Tiêu Quân khẽ gật đầu.
Nhận được đáp án xác nhận Tống Cẩm Phồn liền sởn cả da đầu.
Trái tim vừa được buông lỏng vì sư tôn đã đồng ý sẽ cứu nguy cho anh Tô lại chìm xuống.
Tống Cẩm Phồn có thể cảm nhận được Tư Đồ Diên rõ ràng đã nhen nhóm sát ý với Tô Minh, đồng thời còn động lòng tham với thanh kiếm kia cùng bản thân.
Vậy thì…
Tống Cẩm Phồn không phải kẻ ngốc, ngược lại còn rất thông minh.
Cô gần như chắc chắn rằng Tư Đồ Diên nhất định sẽ ra tay với Tô Minh.
Mà trong lời nói vừa rồi của đối phương đã tiết lộ một tin tức quan trọng – hắn là học viên của học viện Kỷ Nguyên.
Lai lịch, lớn!
Tống Cấm Phồn lo lắng về bối cảnh sau lưng người này, cho dù sư tôn Tiêu Quân cũng không nắm chắc nữa.
Học viện Kỷ Nguyên còn đáng sợ hơn gấp vạn lần so với Vô Lượng kiếm thành.
Sư tôn không nhất định có thực lực xử lý được học viên của học viện Kỷ Nguyên, cho dù có thực lực, sợ rằng cũng không dám thực sự ra tay ngăn cản Từ Đồ Diên lại.
Phải làm thế nào đây?
“Cố Tống sao thế?”, Tư Đồ Diên mỉm cười thấy sắc mặt của Tống Cẩm Phồn một hồi xanh lại trắng, mang theo chút bỡn cợt hỏi.
“Tiểu sư muội e rằng do biết được anh Tư Đồ là học viên của học viện Kỷ Nguyên nên hối hận năm đó còn non trẻ và thiếu hiểu biết, trực tiếp từ chối cuộc hôn nhân đáng lẽ được người người ca tụng kia chăng?”, Bạch Mộc Huyên trêu đùa.
Tống Cẩm Phồn không hé lời.
Thay vào đó, tinh thần âm thầm chuyển động, xé rách chú đưa tin!
Liên lạc với chị Nhược Dư.
Tiêu Nhược Dư.
Chị Nhược Dư và bản thân giống nhau, cũng đều vì sở hữu tài năng võ đạo đặc biệt mà được dì Nam gửi đến các thế lực khác để tu luyện và trải nghiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.