Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1846

Tô Minh

30/12/2021

Giọng chưa dứt mà đã thấy mặt đất của toàn bộ Vô Lượng Kiếm Thành dâng lên trăm triệu đạo kiếm mang. Bầu trời sôi lên ùng ục, hào quang chói mắt, cũng có trăm triệu đạo kiếm mang mãnh liệt lao xuống phía dưới. Ngay cả hư không cũng vỡ vụn toàn bộ, bốn phương tám hướng hư không có đếm được triệu

triệu đạo kiếm mang đang vọt tới. Tất cả mặt trời, mặt trăng, ngân hà, biển sao cuối vòm trời hiện ra, ngưng tụ thành vô tận kiếm mang, đều phóng xuống dưới đất.

Chỉ thoáng qua.

Đâu đâu cũng có kiếm mang!

Không có bất kỳ khoảng thời gian trống nào, chớp mắt tất cả đều tụ tập tại một điểm – Tiêu Quân.

CÓ thế thấy rõ, vô cùng vô tận kiếm mang hợp thành một cái Kiếm Đạo Thần Kiều.

Kiếm Đạo Thần Kiều bắc ngang qua Tiêu Quân, Tiêu Quân đứng ở giữa cầu.

Kiếm Đạo Thần Kiều kia nhộn nhạo, quỷ quyệt, như ẩn như hiện, rồi lại thật sự rõ ràng.

Mê huyễn nói không nên lời.

Kiếm đạo hưng thịnh.

Mà bản thân Tiêu Quân, trong chớp mắt Kiếm Đạo Thần Kiều phụ thêm vào người, khí tức của ông ta điên cuồng tăng lên, gấp bội, gấp bội, lại gấp bội.

Khí thế cả người sắc bén, sắc bén, lại sắc bén.

“Mượn… Mượn dùng lực lượng kiếm đạo của Kiếm Đạo Thần Kiều trong truyền thuyết?”, tại hiện trường, căn cơ kiếm đạo của vô số kiếm tu bị dọa, bị xé rách, dù căn cơ của kiếm tu kiên cố đến đâu cũng bị dao động, giữ không nổi.

Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều trong truyền thuyết!

Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều nổ tung chín mươi chín kiếm huyệt, có thể dung hợp liền mạch tỉ tỉ chân lý kiếm đạo trong truyền thuyết!

Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều có thể diễn hóa ra một mảnh trời kiếm đạo, có thể rơi xuống vô số văn minh kiếm đạo trong truyền thuyết!



Vậy mà cứ… cứ như vậy xuất hiện trước mắt?

Như mộng như ảo.

Khiến người ta có cảm giác muốn tôn thờ.

Trần Sắc ở trên không trung cũng đờ đẫn, chỉ biết nói tục, sợ đến nỗi da đầu như rách tan.

Đúng là mọi người đã đánh giá Tiêu Quân quá thấp.

Không ngờ Tiêu Quân đã đạt đến mức Kiếm Đạo Thần Kiều?

Đây đúng là nghịch thiên!

Xem ra, địa vị của Vô Lượng kiếm thành lại được tăng lên rồi.

Trần Sắc không kìm nổi mà nhìn về phía Tô Minh.

Đáng tiếc, trong 10 tỷ năm thì Tô Minh chưa chắc đã có thể xuất hiện trong tốp yêu nghiệt kiếm đạo.

Kiểu này đúng là ngậm hờn mà chết.

Quá đáng tiếc!

Tiêu Quân đã lấy ra Kiếm Đạo Thần Kiều rồi thì còn chiến đấu kiểu gì?

Đúng là ức hiếp người quá đáng.

Nói ra thì Tô Minh bồng bột quá nên phải trả giá, mà cái giá chắc là phải chết.

“Chàng trai! Bổn tọa nói là cậu không đấu lại bổn tọa mà cậu không tin, cũng không thừa nhận. Cậu nói là cậu muốn thử, bây giờ còn muốn thử nữa không?”, một giây sau Tiêu Quân rống lên, nói.



Tiếng rống còn thét ra kiếm khí.

Chém đứt hư không, như kiểu tiêu diệt hết hư không này đến hư không khác.

Quá khủng khiếp!

Lúc này Tiêu Quân sắc mặt đỏ ửng, đầy vẻ kiêu ngạo.

Bá đạo!

Chiếm ưu thế!

Như kiếm đạo thiên quân!

Như kiếm đạo cuồng tiên!

Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Tô Minh giống như nhìn con kiến, ánh mắt đầy vẻ tàn nhẫn oán hận. ông ta dùng Kiếm Đạo Thần Kiều, đây chính là tiêu hao căn cơ. Có thể nói, dùng đến nó thì võ đạo ở

đời này sẽ bị ngừng lại.

Nhưng vẫn phải dùng đến.

Còn nếu không dùng thì ông ta chắc chắn, kể cả lấy hết những chiêu bài khác ra thì cũng chưa chắc đánh bại được Tô Minh.

Đến bước sinh tử thì vẫn phải lấy ra Kiếm Đạo Thần Kiều. Nếu đã như vậy thì chi bằng cứ lấy ra. Một bước chạm đến thì có thể giết chết Tô Minh trong tích tắc.

“Được lắm! Nói thử thì nhất định phải thử rồi”, trong lúc tất cả mọi người đều nghĩ Tô Minh toi đời rồi thì Tô Minh lại cười, nói. Sau đó…

“Xoẹt!”

Tô Minh giơ kiếm trong tay lên, kiếm rất nhẹ nhàng và ra tay theo kiểu tùy ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook