Chương 1874
Tô Minh
30/12/2021
Thoáng chốc, toàn bộ đệ tử và tầng
lớp cao trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều có thể nghe thấy.
“Đáng chết!”, mấy chấp sự viện tạp dịch kia sắc mặt đều thay đổi, vô cùng u ám.
Vốn dĩ, chỉ là mấy đám kiến nhỏ đang kêu gào.
Đánh đuổi, chém giết là được rồi.
Kết quả.
Bọn họ lại chậm trễ thời gian.
Cũng không quan tâm, để ý gì.
Kết quả…
Đối phương bất ngờ lại dùng tiên phù khuếch đại âm thanh, khiến cả tầng lớp quản lý và đệ tử trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều bị nghe thấy rồi?
Đây là sai lầm của bọn họ.
Bên trên có trách phạt thì bọn họ phải gánh vác thế nào?
Đáng chết!
Nhất thời mấy chấp sự đều ngẩng đầu nhìn Lam Tuyết, sát ý trong ánh mắt như sắp hóa thành hiện thực.
Ra tay ngay bên cạnh.
Thế nhưng.
Ngay lúc ấy.
“Thiếu hội trưởng thương hội Vạn Bảo, Lam Tuyết? Bổn công tử vốn không muốn quan tâm đến cô, nhưng cô nói cậu đây là con rùa rụt đầu, vậy thì… Bổn công tử lại phải tự hạ mình đứng ra thôi.” Một âm thanh lạnh nhạt chợt vang lên.
Lại nhìn thấy một bóng dáng từ trong học biện Kỷ Nguyên đi ra.
Một chàng trai.
Trông thì như một cậu ấm, nhưng, cả người lại không hề lộ ra chút hơi thở nào.
Tựa như một người bình thường.
Con ngươi lại có đến chín tầng bóng ảnh chồng nhau, vô cùng thần bí kỳ lạ.
Cậu ấm rõ ràng là chân bước trên không, lại giống như là đi trên mặt đất, từng bước từng bước vững vàng.
“Tiên Tổ… Cảnh giới Tiên Tổ tầng chín đỉnh phong?”, Triệu Định nhỏ giọng lầm bầm, giật mình sợ hãi, trên thực tế, mấy người Triệu Định hay Lam Tuyết ở Vạn Bảo cũng đã từng nhìn thấy Bàng Hoành.
Nhưng, khi nhìn thấy Bàng Hoành thì chỉ là Tiên Tổ tầng ba thôi!
Sao lại…
Chẳng lẽ…
Bàng Hoành ra ngoài, là… Là cố ý hạ mình, kiềm chế, che giấu cảnh giới?
Lam Tuyết cũng giật mình ngây người.
Như muốn ngừng thở.
Sở dĩ cô vội đến báo thù.
Một mặt đã quyết tâm phải chết.
Một mặt là dựa vào bùa nổ.
Nhưng…
Cô biết là Bàng Hoành chỉ là Tiên Tổ tầng ba, mặc dù cũng biết sức chiến đấu thực tế của Bàng Hoành có lẽ hơn cảnh giới không ít, nhưng rốt cuộc, cũng sẽ có cơ hội đồng quy vu tận với Bàng Hoành.
Nên mới đến báo thù.
Không ngờ rằng…
Cảnh giới Tiên Tổ chín tầng đỉnh phong?
Hơn nữa, có thể chắc chắn, yêu nghiệt tuyệt đại như Bàng Hoành, đệ tử nội môn học viện Kỷ Nguyên, sức chiến đấu thực tế còn vượt xa cảnh giới nhiều.
Vậy mà còn đồng quy vu tận?
Tại đây có hình ảnh
lớp cao trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều có thể nghe thấy.
“Đáng chết!”, mấy chấp sự viện tạp dịch kia sắc mặt đều thay đổi, vô cùng u ám.
Vốn dĩ, chỉ là mấy đám kiến nhỏ đang kêu gào.
Đánh đuổi, chém giết là được rồi.
Kết quả.
Bọn họ lại chậm trễ thời gian.
Cũng không quan tâm, để ý gì.
Kết quả…
Đối phương bất ngờ lại dùng tiên phù khuếch đại âm thanh, khiến cả tầng lớp quản lý và đệ tử trên dưới học viện Kỷ Nguyên đều bị nghe thấy rồi?
Đây là sai lầm của bọn họ.
Bên trên có trách phạt thì bọn họ phải gánh vác thế nào?
Đáng chết!
Nhất thời mấy chấp sự đều ngẩng đầu nhìn Lam Tuyết, sát ý trong ánh mắt như sắp hóa thành hiện thực.
Ra tay ngay bên cạnh.
Thế nhưng.
Ngay lúc ấy.
“Thiếu hội trưởng thương hội Vạn Bảo, Lam Tuyết? Bổn công tử vốn không muốn quan tâm đến cô, nhưng cô nói cậu đây là con rùa rụt đầu, vậy thì… Bổn công tử lại phải tự hạ mình đứng ra thôi.” Một âm thanh lạnh nhạt chợt vang lên.
Lại nhìn thấy một bóng dáng từ trong học biện Kỷ Nguyên đi ra.
Một chàng trai.
Trông thì như một cậu ấm, nhưng, cả người lại không hề lộ ra chút hơi thở nào.
Tựa như một người bình thường.
Con ngươi lại có đến chín tầng bóng ảnh chồng nhau, vô cùng thần bí kỳ lạ.
Cậu ấm rõ ràng là chân bước trên không, lại giống như là đi trên mặt đất, từng bước từng bước vững vàng.
“Tiên Tổ… Cảnh giới Tiên Tổ tầng chín đỉnh phong?”, Triệu Định nhỏ giọng lầm bầm, giật mình sợ hãi, trên thực tế, mấy người Triệu Định hay Lam Tuyết ở Vạn Bảo cũng đã từng nhìn thấy Bàng Hoành.
Nhưng, khi nhìn thấy Bàng Hoành thì chỉ là Tiên Tổ tầng ba thôi!
Sao lại…
Chẳng lẽ…
Bàng Hoành ra ngoài, là… Là cố ý hạ mình, kiềm chế, che giấu cảnh giới?
Lam Tuyết cũng giật mình ngây người.
Như muốn ngừng thở.
Sở dĩ cô vội đến báo thù.
Một mặt đã quyết tâm phải chết.
Một mặt là dựa vào bùa nổ.
Nhưng…
Cô biết là Bàng Hoành chỉ là Tiên Tổ tầng ba, mặc dù cũng biết sức chiến đấu thực tế của Bàng Hoành có lẽ hơn cảnh giới không ít, nhưng rốt cuộc, cũng sẽ có cơ hội đồng quy vu tận với Bàng Hoành.
Nên mới đến báo thù.
Không ngờ rằng…
Cảnh giới Tiên Tổ chín tầng đỉnh phong?
Hơn nữa, có thể chắc chắn, yêu nghiệt tuyệt đại như Bàng Hoành, đệ tử nội môn học viện Kỷ Nguyên, sức chiến đấu thực tế còn vượt xa cảnh giới nhiều.
Vậy mà còn đồng quy vu tận?
Tại đây có hình ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.