Chương 1926
Tô Minh
03/01/2022
Nhưng, lần này, Nam Phượng Vân -chủ nhân của nền văn minh Nam
Khải có ý định tổ chức tiệc sinh nhật cho Trần Chỉ Tinh thật lớn. Nghe
nói rằng ngay cả nền văn minh cấp bốn Đạo Hằng tông cũng sẽ cử người đến dự tiệc sinh nhật. Xét cho cùng thì tất cả mọi người ở nền văn minh Nam Khải đều biết rằng công chúa nhỏ Trần Chỉ Tình sắp đính hôn với đạo tử
của nền văn minh cấp bốn Đạo Hằng tông. Lần này, bữa tiệc sinh nhật của
Trần Chỉ Tinh, Đạo Hằng tông sẽ đến, ngược lại là điều bình thường.
Cũng chính vì lần này có sự tham dự của Đạo Hằng tông mà nền văn minh Nam Khải mới mời học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự.
Đây là một sự thể hiện đầy tự tin.
Đạo Hằng tông e rằng không lớn mạnh bằng học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, nhưng, cũng không nói là chênh lệch quá nhiều.
Một khi nền văn minh Nam Khải và Đạo Hằng tông kết thân, trong tương lai, không nói đến việc bọn họ sẽ ngang vai ngang vế với học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, thì ít nhất, bọn họ có một chút dũng khí giao thiệp với học viện Kỷ Nguyên rồi.
“Ồ?”, vị trưởng lão ngoại viện này bị gọi là “Anh Dương”, có chút giễu cợt, vừa định muốn nói từ chối, nhưng chính lúc này, bên tai “Anh Dương” truyền đến một giọng nói: “Đồng ý hắn đi”.
Là tiếng của viện trưởng Cố Hoàng Sí.
Anh Dương kinh ngạc.
Thành thật mà nói, một trưởng lão ngoại viện như ông ta, cả đời này cũng chưa từng được nói chuyện cùng với Cố Hoàng Sí.
Càng không ngờ được rằng có một ngày, Cố Hoàng Sí sẽ truyền âm cho mình.
“Anh Dương sao thế?”, Độc Cô Lạc có chút kinh ngạc, bởi vì, toàn thân anh Dương đột nhiên run rẩy, tâm trạng đang bị chấn động rất lớn.
“Không có gì, học viện Kỷ Nguyên nhận lời rồi!”, anh Dương hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc chấn động kia, mở miệng nói.
Viện trưởng đã phân phó rồi, có thể không đồng ý sao?
Ngược lại là Độc Cô Lạc, có chút kinh ngạc.
Đồng ý rồi?
Học viện Kỷ Nguyên nể mặt như vậy sao?
Nếu nói học viện Kỷ Nguyên nể mặt đến dự sinh nhật của Nam Phượng Vân, thì còn có một chút xíu khả năng.
Nhưng tiệc sinh nhật của công chúa nhỏ Trần Chỉ Tinh, cũng nể mặt.
Điều này… điều này dường như không phù hợp với phong cách của học viện Kỷ Nguyên!
Ngược lại, Độc Cô Lạc có chút thấp thỏm.
Luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Trên thực tế, lúc ông ta đến, chính là ứng phó nhiệm vụ.
Vốn không nghĩ rằng học viện Kỷ Nguyên thực sự có thể nể mặt, thực sự có thể đồng ý đến tham dự.
Độc Cô Lạc trầm mặc suy nghĩ đủ thứ trong đầu, nhưng cũng không thể nghĩ ra manh mối.
Trên thực tế, cho dù là Độc Cô Lạc hay nền văn minh Nam Khải, cũng không hề rõ thực hư chuyện Tô Minh đã gia nhập học viện Kỷ Nguyên, càng không biết Tô Minh đã trớ thành đệ tử của Cố Hoàng Sí.
Bằng không, tất cả mọi thứ đều rất dễ dàng giải thích rồi.
Tại sao cả nền văn minh Nam Khải và Nam Phượng Vân đều không rõ?
Bởi vì thám tử những tin tức đó của nền văn minh Nam Khải, vốn không dám thăm dò tin tức của học viện Kỷ Nguyên.
Cho dù là đội trưởng Tân chết không rõ nguyên nhân ở gần học viện Kỷ Nguyên, Nam Phượng Vân nghĩ đi nghĩ lại rồi cũng không dám truy cứu, thậm chí, không dám điều tra sâu vào.
Phải, sức uy hiếp của học viện Kỷ Nguyên khổng lồ này quá lớn rồi.
Cũng chính vì lần này có sự tham dự của Đạo Hằng tông mà nền văn minh Nam Khải mới mời học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự.
Đây là một sự thể hiện đầy tự tin.
Đạo Hằng tông e rằng không lớn mạnh bằng học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, nhưng, cũng không nói là chênh lệch quá nhiều.
Một khi nền văn minh Nam Khải và Đạo Hằng tông kết thân, trong tương lai, không nói đến việc bọn họ sẽ ngang vai ngang vế với học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, thì ít nhất, bọn họ có một chút dũng khí giao thiệp với học viện Kỷ Nguyên rồi.
“Ồ?”, vị trưởng lão ngoại viện này bị gọi là “Anh Dương”, có chút giễu cợt, vừa định muốn nói từ chối, nhưng chính lúc này, bên tai “Anh Dương” truyền đến một giọng nói: “Đồng ý hắn đi”.
Là tiếng của viện trưởng Cố Hoàng Sí.
Anh Dương kinh ngạc.
Thành thật mà nói, một trưởng lão ngoại viện như ông ta, cả đời này cũng chưa từng được nói chuyện cùng với Cố Hoàng Sí.
Càng không ngờ được rằng có một ngày, Cố Hoàng Sí sẽ truyền âm cho mình.
“Anh Dương sao thế?”, Độc Cô Lạc có chút kinh ngạc, bởi vì, toàn thân anh Dương đột nhiên run rẩy, tâm trạng đang bị chấn động rất lớn.
“Không có gì, học viện Kỷ Nguyên nhận lời rồi!”, anh Dương hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc chấn động kia, mở miệng nói.
Viện trưởng đã phân phó rồi, có thể không đồng ý sao?
Ngược lại là Độc Cô Lạc, có chút kinh ngạc.
Đồng ý rồi?
Học viện Kỷ Nguyên nể mặt như vậy sao?
Nếu nói học viện Kỷ Nguyên nể mặt đến dự sinh nhật của Nam Phượng Vân, thì còn có một chút xíu khả năng.
Nhưng tiệc sinh nhật của công chúa nhỏ Trần Chỉ Tinh, cũng nể mặt.
Điều này… điều này dường như không phù hợp với phong cách của học viện Kỷ Nguyên!
Ngược lại, Độc Cô Lạc có chút thấp thỏm.
Luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Trên thực tế, lúc ông ta đến, chính là ứng phó nhiệm vụ.
Vốn không nghĩ rằng học viện Kỷ Nguyên thực sự có thể nể mặt, thực sự có thể đồng ý đến tham dự.
Độc Cô Lạc trầm mặc suy nghĩ đủ thứ trong đầu, nhưng cũng không thể nghĩ ra manh mối.
Trên thực tế, cho dù là Độc Cô Lạc hay nền văn minh Nam Khải, cũng không hề rõ thực hư chuyện Tô Minh đã gia nhập học viện Kỷ Nguyên, càng không biết Tô Minh đã trớ thành đệ tử của Cố Hoàng Sí.
Bằng không, tất cả mọi thứ đều rất dễ dàng giải thích rồi.
Tại sao cả nền văn minh Nam Khải và Nam Phượng Vân đều không rõ?
Bởi vì thám tử những tin tức đó của nền văn minh Nam Khải, vốn không dám thăm dò tin tức của học viện Kỷ Nguyên.
Cho dù là đội trưởng Tân chết không rõ nguyên nhân ở gần học viện Kỷ Nguyên, Nam Phượng Vân nghĩ đi nghĩ lại rồi cũng không dám truy cứu, thậm chí, không dám điều tra sâu vào.
Phải, sức uy hiếp của học viện Kỷ Nguyên khổng lồ này quá lớn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.