Chương 1930
Tô Minh
03/01/2022
Trong lòng Tô Minh bỗng thấy ấm áp.
Sư tôn thật tốt!
Nếu đã như vậy thì Tô Minh cũng không khách khí nữa.
Muốn báo đáp sư tôn Cố Hoàng Sí và Hạp Tự, vậy thì chục ngàn năm sau phải có được thành tích tốt hơn, huy hoàng hơn.
“Con muốn đá khắc pháp tắc, càng nhiều càng tốt. Tốt nhất là loại đá khắc trong quy luật không gian”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, nói: “Và tất cả bảo bối ở phương diện kiếm đạo như kiếm khắc, kiếm bia, kiếm tháp, kiếm lâm. Thêm một cái nữa là con muốn hỏa chủng, tốt nhất ở cấp bậc cao, có bao nhiêu con lấy bấy nhiêu”.
“Sao con không nói sớm! Tô Minh! Sư tôn dẫn con đến một nơi”, Cố Hoàng Sí rời khỏi nơi ở của mình, thoắt một cái đã xuất hiện ở trước nơi ở của Tô Minh. Lúc này Tô Minh cũng đã đi ra.
“Sư tôn!”
“Đi nào! Sư tôn dẫn con đi!”, Cố Hoàng Sí nói, giẫm lên không trung mà đi, còn Tô Minh đi theo phía sau.
Sau đó, Tô Minh có chút bất ngờ.
Bởi vì Cố Hoàng Sí một bước giẫm lên một tầng không gian khác, một bước nữa lại là tầng không gian khác…
Tô Minh cũng nghiên cứu khá kỹ về đạo trong quy luật không gian, nếu không thì chí e sẽ không theo kịp bước đi của Cố Hoàng Sí.
“Sư tôn! Tâng không gian này…”, Tô Minh không kìm nối, hỏi.
“Tô Minh! Không phải con nghĩ Hạp Tự của chúng ta giống như một ngọn núi thần mà con có thể nhìn bằng mắt thường đấy chứ?”, Cố Hoàng Sí hỏi.
“Lẽ nào không phải sao ạ?”, Tô Minh có chút đờ đẫn, hỏi lại.
“Tất nhiên là không rồi! Lịch sử của Hạp Tự khá ngắn nhưng cũng phải có năm tỷ năm đấy. Con có biết đại bản doanh của Hạp Tự trong năm tỷ năm đó có những gì đổi mới không?”, Cố Hoàng Sí nói ra một thông tin khiến Tô Minh nhất thời không tiêu hóa nổi nhưng nghĩ kỹ thì dường như…
Có lý! Giống như ở trái đất Hoa Hạ, trong những kiến trúc ở những năm 60 ở một số thành phố, đến năm 90 thì đã cũ kỹ hết cả phải phá bỏ. Những kiến trúc trong những năm 90 đến thế kỷ 21 thì lại phải phá bỏ để xây cái mới.
Dường như đây là cùng một đạo lý!
“Tô Minh! Đại bản doanh của Hạp Tự chúng ta cứ một tỷ năm lại đổi mới một lần. Đại bản doanh cũ kỹ thì chúng ta sẽ phải dùng không gian vô thượng để khóa chặt trong không gian khác. Mặc dù nó cũ kỹ không dùng đến nhưng không có nghĩa là không có chút giá trị nào”, Cố Hoàng Sí nói, trước mặt đột nhiên xuất hiện một trận pháp.
Tô Minh chỉ cảm thấy mình lại đến một không gian khác rồi.
Trước mặt là hàng triệu ngôi nhà cũ kỹ.
Những ngôi nhà này đều được xây dựng trong sơn cốc.
Toàn bộ không gian này đều mang hương vị cổ xưa, mục nát.
Tiên nguyên và linh khí đều rất ít, sinh khí cũng ít.
Nhưng những điều này không quan trọng, quan trọng là không gian này chứa đựng rất nhiều khí tức kiếm đạo.
Nồng nặc vô cùng.
Nồng đến mức vừa hít sâu một hơi, Tô Minh đã cảm nhận được kiếm tâm của mình đã rung động.
Càng thần kỳ hơn là, hàng ngàn hàng vạn căn phòng được tạo thành từ kiếm trúc trong truyền thuyết, chắc chắn là một danh tác.
“Nhóc Tô, không gian kỳ dị này chính là đại bản doanh thế hệ thứ ba trong quá trình đổi mới của Hạp Tự ta khoảng chừng ba tỷ năm trước”. Cố Hoàng Sí thâm trầm nói, lúc đó, bản thân Cố Hoàng Sí cũng chưa được sinh ra: “Chúng ta gọi là thế hệ thứ ba của học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, viện trưởng thế hệ thứ ba của học viện Hạ Tự Kỷ Nguyên này chính là một kiếm tu vô
thượng. Lúc đó, tiền bối viện trướng này đã dùng một thanh kiếm trúc đánh xuyên qua tâm văn minh của nền văn minh cấp bốn đỉnh cấp. Bởi vì viện trưởng là kiếm tu vô thượng, cho nên toàn bộ Hạp Tự thế hệ thứ ba, từ tạp dịch đến phó viện trường, gần như đều theo con đường kiếm tu. Đó là thời đại mà ở Hạp Tự, ai ai cũng kiếm đạo đầy mình. Mặc dù sau đó bởi vì một tai họa, mà phần lớn các học sinh của Hạp Tự thế hệ thứ ba đều bị chôn sống, nhưng đại bản doanh nay đã giữ lại. Khí tức kiếm đạo ở đây vô cùng tràn trề, gần như mỗi một phòng đều ẩn chưa khí tức kiếm đạo kinh khủng. Con có thế hấp thụ. Có thể hấp thụ bao nhiêu thì cứ hấp thụ bấy nhiêu. Đương nhiên, phải nằm trong phạm vi chịu đựng của con”.
Sư tôn thật tốt!
Nếu đã như vậy thì Tô Minh cũng không khách khí nữa.
Muốn báo đáp sư tôn Cố Hoàng Sí và Hạp Tự, vậy thì chục ngàn năm sau phải có được thành tích tốt hơn, huy hoàng hơn.
“Con muốn đá khắc pháp tắc, càng nhiều càng tốt. Tốt nhất là loại đá khắc trong quy luật không gian”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, nói: “Và tất cả bảo bối ở phương diện kiếm đạo như kiếm khắc, kiếm bia, kiếm tháp, kiếm lâm. Thêm một cái nữa là con muốn hỏa chủng, tốt nhất ở cấp bậc cao, có bao nhiêu con lấy bấy nhiêu”.
“Sao con không nói sớm! Tô Minh! Sư tôn dẫn con đến một nơi”, Cố Hoàng Sí rời khỏi nơi ở của mình, thoắt một cái đã xuất hiện ở trước nơi ở của Tô Minh. Lúc này Tô Minh cũng đã đi ra.
“Sư tôn!”
“Đi nào! Sư tôn dẫn con đi!”, Cố Hoàng Sí nói, giẫm lên không trung mà đi, còn Tô Minh đi theo phía sau.
Sau đó, Tô Minh có chút bất ngờ.
Bởi vì Cố Hoàng Sí một bước giẫm lên một tầng không gian khác, một bước nữa lại là tầng không gian khác…
Tô Minh cũng nghiên cứu khá kỹ về đạo trong quy luật không gian, nếu không thì chí e sẽ không theo kịp bước đi của Cố Hoàng Sí.
“Sư tôn! Tâng không gian này…”, Tô Minh không kìm nối, hỏi.
“Tô Minh! Không phải con nghĩ Hạp Tự của chúng ta giống như một ngọn núi thần mà con có thể nhìn bằng mắt thường đấy chứ?”, Cố Hoàng Sí hỏi.
“Lẽ nào không phải sao ạ?”, Tô Minh có chút đờ đẫn, hỏi lại.
“Tất nhiên là không rồi! Lịch sử của Hạp Tự khá ngắn nhưng cũng phải có năm tỷ năm đấy. Con có biết đại bản doanh của Hạp Tự trong năm tỷ năm đó có những gì đổi mới không?”, Cố Hoàng Sí nói ra một thông tin khiến Tô Minh nhất thời không tiêu hóa nổi nhưng nghĩ kỹ thì dường như…
Có lý! Giống như ở trái đất Hoa Hạ, trong những kiến trúc ở những năm 60 ở một số thành phố, đến năm 90 thì đã cũ kỹ hết cả phải phá bỏ. Những kiến trúc trong những năm 90 đến thế kỷ 21 thì lại phải phá bỏ để xây cái mới.
Dường như đây là cùng một đạo lý!
“Tô Minh! Đại bản doanh của Hạp Tự chúng ta cứ một tỷ năm lại đổi mới một lần. Đại bản doanh cũ kỹ thì chúng ta sẽ phải dùng không gian vô thượng để khóa chặt trong không gian khác. Mặc dù nó cũ kỹ không dùng đến nhưng không có nghĩa là không có chút giá trị nào”, Cố Hoàng Sí nói, trước mặt đột nhiên xuất hiện một trận pháp.
Tô Minh chỉ cảm thấy mình lại đến một không gian khác rồi.
Trước mặt là hàng triệu ngôi nhà cũ kỹ.
Những ngôi nhà này đều được xây dựng trong sơn cốc.
Toàn bộ không gian này đều mang hương vị cổ xưa, mục nát.
Tiên nguyên và linh khí đều rất ít, sinh khí cũng ít.
Nhưng những điều này không quan trọng, quan trọng là không gian này chứa đựng rất nhiều khí tức kiếm đạo.
Nồng nặc vô cùng.
Nồng đến mức vừa hít sâu một hơi, Tô Minh đã cảm nhận được kiếm tâm của mình đã rung động.
Càng thần kỳ hơn là, hàng ngàn hàng vạn căn phòng được tạo thành từ kiếm trúc trong truyền thuyết, chắc chắn là một danh tác.
“Nhóc Tô, không gian kỳ dị này chính là đại bản doanh thế hệ thứ ba trong quá trình đổi mới của Hạp Tự ta khoảng chừng ba tỷ năm trước”. Cố Hoàng Sí thâm trầm nói, lúc đó, bản thân Cố Hoàng Sí cũng chưa được sinh ra: “Chúng ta gọi là thế hệ thứ ba của học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự, viện trưởng thế hệ thứ ba của học viện Hạ Tự Kỷ Nguyên này chính là một kiếm tu vô
thượng. Lúc đó, tiền bối viện trướng này đã dùng một thanh kiếm trúc đánh xuyên qua tâm văn minh của nền văn minh cấp bốn đỉnh cấp. Bởi vì viện trưởng là kiếm tu vô thượng, cho nên toàn bộ Hạp Tự thế hệ thứ ba, từ tạp dịch đến phó viện trường, gần như đều theo con đường kiếm tu. Đó là thời đại mà ở Hạp Tự, ai ai cũng kiếm đạo đầy mình. Mặc dù sau đó bởi vì một tai họa, mà phần lớn các học sinh của Hạp Tự thế hệ thứ ba đều bị chôn sống, nhưng đại bản doanh nay đã giữ lại. Khí tức kiếm đạo ở đây vô cùng tràn trề, gần như mỗi một phòng đều ẩn chưa khí tức kiếm đạo kinh khủng. Con có thế hấp thụ. Có thể hấp thụ bao nhiêu thì cứ hấp thụ bấy nhiêu. Đương nhiên, phải nằm trong phạm vi chịu đựng của con”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.