Chương 1954
Tô Minh
03/01/2022
Huyền Diễm Thiên Lan có thể cảm nhận được nỗi bất lực và tuyệt
vọng của Lạc Thu Thuỷ, dường như khiến cô ta nhìn ra chính mình trong
mỗi lần đối mặt với Tô Minh.
Vì vậy cô ta không do dự gì mà cứu Lạc Thu Thuỷ.
Vốn chỉ là cứu thôi nhưng Lạc Thu Thuỷ cứ muốn báo đáp nên luôn ở bên cạnh Huyền Diễm Thiên Lan.
Dần dần hai cô gái xưng hô với nhau là chị em, còn có tình bạn thân thiết.
Nói cho cùng thì đều là những người cô đơn tìm đến nhau.
Có thể gọi là đúng người đúng thời điểm. Mặc dù không đến nỗi trở thành ruột thịt nhưng cũng coi nhau như chị em thân thiết.
Huyền Diễm Thiên Lan thích vẻ đẹp không tì vết, đơn thuần, lương thiện và không thích tranh giành với đời của Lạc Thu Thuỷ.
Còn Lạc Thu Thuỷ lại thích vẻ kiên định, dứt khoát của Huyền Diễm Thiên Lan.
Tất nhiên, đây chỉ là sự yêu thích và ngưỡng mộ đối với đối phương.
“Chị Thiên Lan! Chị thật sự muốn đến Kiếp tông sao?”, Lạc Thu Thuỷ lại hỏi.
“ừm! Kẻ thù của chị chắc rất giỏi ở phương diện thể tu. Nếu chị muốn báo thù thì nhất định phải cố gắng ở phương diện này mới được. Kiếp tông là nơi lý tưởng để đến”, Huyền Diễm Thiên Lan nói.
“Nhưng chị Thiên Lan, chị đẹp như vậy, nếu thể tu thì liệu có xấu đi không?”, Lạc Thu Thuỷ hỏi với vẻ lo lắng.
“Ka ka…”, Huyền Diễm Thiên Lan không kìm nối mà bật cười: “Thu Thủy! Em nói linh tinh gì đó? Em nghĩ thể tu là gì? Luyện ra cơ bắp sao? Đó là người bình thường thôi. Tu giả võ đạo như chúng ta luyện thể tu thì máu thịt cũng sẽ theo hướng hoàn hảo và mạnh hơn. Những người thể tu không những không bị ảnh hưởng đến nhan sắc mà những cô gái luyện cái này còn xinh đẹp hơn nhiều, da cũng đẹp hơn nữa”.
“Vậy á? Thế thì em cũng muốn luyện”, Lạc Thu Thuỷ ôm miệng, sau đó cười nói: “Hay thôi đi! Mệt lắm!”
“Em cũng thật là! Đàn ông thì có gì tốt chứ, tự mình mạnh lên vẫn tốt hơn”, Huyền Diễm Thiên Lan có chút cạn lời. Thiên phú võ đạo của Lạc Thu Thuỷ
không hề kém nhưng tiếc là không có chí tiến thủ.
“Mạnh như vậy để làm gì chứ? Chị Thiên Lan, nếu có một ngày chị cũng rơi vào lưới tình thì chị sẽ biết tình yêu cũng ngọt ngào lắm, còn thú vị hơn cả luyện võ cơ”, Lạc Thu Thuỷ lẩm bẩm.
Trong hư không vô tận có một thành trì vô cùng lớn.
Tòa thành đó tên là thành Kiếp.
Tên của thành Kiếp đến từ Kiếp tông, thành Kiếp dựa vào Kiếp tông, vì Kiếp tông rất mạnh và có được Kiếp Trì nổi tiếng, Kiếp tông từ xưa đã rất giàu có, tu giả võ đạo cũng nhiều. Nếu nhìn từ hư không thì cả thành Kiếp vô cùng đông đúc, kiến trúc dày đặc, vô cùng náo nhiệt.
Có tin đồn, Kiếp tông không chỉ tạo nên một nền văn minh. Cuối cùng, vì một tu giả võ đạo trong lịch sử Kiếp tông bất ngờ tạo nên hệ thống thế tu khủng khiếp, từ đó hậu thế cũng chọn đi theo con đường thể tu.
Tôn chỉ võ đạo của Kiếp tông là kiếp nạn, cũng chính vì vậy mà đệ tử của Kiếp tông trước nay đều muốn thu nhận những đệ tử thế tục có thân thế đáng thương, hiếu chiến và trải qua nhiều gian nan. Nhưng yêu cầu về thiên phú võ đạo không quá cao, vì những người có tu giả võ đạo nhiều thì sẽ liên quan nhiều đến khí tu chứ không phải là thế tu.
Cũng chính vì vậy mà Kiếp tông trở thành nơi luyện võ mà rất nhiều tu giả võ đạo ở khu vực gần hư không có thực lực không quá mạnh, nhiều lần bị thế lực khác đào thải, thậm chí bao gồm những tu giả võ đạo mà một phần khí tu đan điền bởi vì bị đập nát bất ngờ nên trở thành phế nhân khí tu.
Tô Minh đứng một mình ở bên ngoài tòa thành với khí tức hoang cổ. Anh vừa từ hư không đến đây, vừa hạ xuống thì đã ngửi thấy khí tức khác biệt.
“Nền văn minh cấp năm?”, Tô Minh lẩm bẩm, có chút mong đợi.
Đến hiện giờ, nếu như loại trừ Hạp Tự thì anh còn chưa tiếp xúc với nền văn minh cấp bốn chứ đừng nói là cấp năm.
Cộng với việc nền văn minh cấp năm còn là hệ thống thể tu nên càng khiến anh phấn khích hơn.
Kể cả không phải vì Kiếp Trì của Kiếp tông thì anh vẫn có hứng thú vào Kiếp tông tu luyện một chuyến.
Tô Minh giống như một đứa trẻ đầy tò mò đi vào trong thành trì đó.
Vừa vào trong thì anh đã ngửi thấy sát khí nồng nặc.
Đúng vậy!
Sát khí khiến người ta cảm thấy tê dại.
Có chút khiến người ta không quen nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Tô Minh. Nếu đã là thiên đường của thể tu, vậy thì tất nhiên sẽ do sát khí và huyết khí làm chủ. Tô Minh cũng biết, thể tu có sát khí nặng, khí lực nặng, huyết khí cũng thế.
Ngoài sát khí nặng thì còn có rất nhiều điểm kỳ quái.
Ngoài ra, đây đường đường là thành trì của nền văn minh cấp năm, ngoài những dãy phố buôn bán thì không có cửa hàng nào, tất cả đều là sạp hàng. Toàn là những sạp hàng nhìn không thấy điểm cuối, vô cùng hoành tráng.
Thêm một cái nữa là, có rất nhiều đồ vật mà trước nay Tô Minh chưa từng nghĩ là nó có thể dùng để mua bán. Trên đường phố này cái gì cũng bán, ví dụ như thịt của hồn thú. Nhưng trên đường phố này thì không chỉ có dưới trăm người bán loại thịt này. Hơn nữa, thịt hồn thú quý hiếm đều được rải trên đất, sau đó được bọc qua một lớp da thú là có thể bán rồi. Đúng là khiến người khác vô cùng kinh ngạc.
Ngoài thịt hồn thú còn có thịt yêu thú, có vô số loại thịt, chủng loại nhiều VÔ kế…
Tại đây có hình ảnh
Vì vậy cô ta không do dự gì mà cứu Lạc Thu Thuỷ.
Vốn chỉ là cứu thôi nhưng Lạc Thu Thuỷ cứ muốn báo đáp nên luôn ở bên cạnh Huyền Diễm Thiên Lan.
Dần dần hai cô gái xưng hô với nhau là chị em, còn có tình bạn thân thiết.
Nói cho cùng thì đều là những người cô đơn tìm đến nhau.
Có thể gọi là đúng người đúng thời điểm. Mặc dù không đến nỗi trở thành ruột thịt nhưng cũng coi nhau như chị em thân thiết.
Huyền Diễm Thiên Lan thích vẻ đẹp không tì vết, đơn thuần, lương thiện và không thích tranh giành với đời của Lạc Thu Thuỷ.
Còn Lạc Thu Thuỷ lại thích vẻ kiên định, dứt khoát của Huyền Diễm Thiên Lan.
Tất nhiên, đây chỉ là sự yêu thích và ngưỡng mộ đối với đối phương.
“Chị Thiên Lan! Chị thật sự muốn đến Kiếp tông sao?”, Lạc Thu Thuỷ lại hỏi.
“ừm! Kẻ thù của chị chắc rất giỏi ở phương diện thể tu. Nếu chị muốn báo thù thì nhất định phải cố gắng ở phương diện này mới được. Kiếp tông là nơi lý tưởng để đến”, Huyền Diễm Thiên Lan nói.
“Nhưng chị Thiên Lan, chị đẹp như vậy, nếu thể tu thì liệu có xấu đi không?”, Lạc Thu Thuỷ hỏi với vẻ lo lắng.
“Ka ka…”, Huyền Diễm Thiên Lan không kìm nối mà bật cười: “Thu Thủy! Em nói linh tinh gì đó? Em nghĩ thể tu là gì? Luyện ra cơ bắp sao? Đó là người bình thường thôi. Tu giả võ đạo như chúng ta luyện thể tu thì máu thịt cũng sẽ theo hướng hoàn hảo và mạnh hơn. Những người thể tu không những không bị ảnh hưởng đến nhan sắc mà những cô gái luyện cái này còn xinh đẹp hơn nhiều, da cũng đẹp hơn nữa”.
“Vậy á? Thế thì em cũng muốn luyện”, Lạc Thu Thuỷ ôm miệng, sau đó cười nói: “Hay thôi đi! Mệt lắm!”
“Em cũng thật là! Đàn ông thì có gì tốt chứ, tự mình mạnh lên vẫn tốt hơn”, Huyền Diễm Thiên Lan có chút cạn lời. Thiên phú võ đạo của Lạc Thu Thuỷ
không hề kém nhưng tiếc là không có chí tiến thủ.
“Mạnh như vậy để làm gì chứ? Chị Thiên Lan, nếu có một ngày chị cũng rơi vào lưới tình thì chị sẽ biết tình yêu cũng ngọt ngào lắm, còn thú vị hơn cả luyện võ cơ”, Lạc Thu Thuỷ lẩm bẩm.
Trong hư không vô tận có một thành trì vô cùng lớn.
Tòa thành đó tên là thành Kiếp.
Tên của thành Kiếp đến từ Kiếp tông, thành Kiếp dựa vào Kiếp tông, vì Kiếp tông rất mạnh và có được Kiếp Trì nổi tiếng, Kiếp tông từ xưa đã rất giàu có, tu giả võ đạo cũng nhiều. Nếu nhìn từ hư không thì cả thành Kiếp vô cùng đông đúc, kiến trúc dày đặc, vô cùng náo nhiệt.
Có tin đồn, Kiếp tông không chỉ tạo nên một nền văn minh. Cuối cùng, vì một tu giả võ đạo trong lịch sử Kiếp tông bất ngờ tạo nên hệ thống thế tu khủng khiếp, từ đó hậu thế cũng chọn đi theo con đường thể tu.
Tôn chỉ võ đạo của Kiếp tông là kiếp nạn, cũng chính vì vậy mà đệ tử của Kiếp tông trước nay đều muốn thu nhận những đệ tử thế tục có thân thế đáng thương, hiếu chiến và trải qua nhiều gian nan. Nhưng yêu cầu về thiên phú võ đạo không quá cao, vì những người có tu giả võ đạo nhiều thì sẽ liên quan nhiều đến khí tu chứ không phải là thế tu.
Cũng chính vì vậy mà Kiếp tông trở thành nơi luyện võ mà rất nhiều tu giả võ đạo ở khu vực gần hư không có thực lực không quá mạnh, nhiều lần bị thế lực khác đào thải, thậm chí bao gồm những tu giả võ đạo mà một phần khí tu đan điền bởi vì bị đập nát bất ngờ nên trở thành phế nhân khí tu.
Tô Minh đứng một mình ở bên ngoài tòa thành với khí tức hoang cổ. Anh vừa từ hư không đến đây, vừa hạ xuống thì đã ngửi thấy khí tức khác biệt.
“Nền văn minh cấp năm?”, Tô Minh lẩm bẩm, có chút mong đợi.
Đến hiện giờ, nếu như loại trừ Hạp Tự thì anh còn chưa tiếp xúc với nền văn minh cấp bốn chứ đừng nói là cấp năm.
Cộng với việc nền văn minh cấp năm còn là hệ thống thể tu nên càng khiến anh phấn khích hơn.
Kể cả không phải vì Kiếp Trì của Kiếp tông thì anh vẫn có hứng thú vào Kiếp tông tu luyện một chuyến.
Tô Minh giống như một đứa trẻ đầy tò mò đi vào trong thành trì đó.
Vừa vào trong thì anh đã ngửi thấy sát khí nồng nặc.
Đúng vậy!
Sát khí khiến người ta cảm thấy tê dại.
Có chút khiến người ta không quen nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của Tô Minh. Nếu đã là thiên đường của thể tu, vậy thì tất nhiên sẽ do sát khí và huyết khí làm chủ. Tô Minh cũng biết, thể tu có sát khí nặng, khí lực nặng, huyết khí cũng thế.
Ngoài sát khí nặng thì còn có rất nhiều điểm kỳ quái.
Ngoài ra, đây đường đường là thành trì của nền văn minh cấp năm, ngoài những dãy phố buôn bán thì không có cửa hàng nào, tất cả đều là sạp hàng. Toàn là những sạp hàng nhìn không thấy điểm cuối, vô cùng hoành tráng.
Thêm một cái nữa là, có rất nhiều đồ vật mà trước nay Tô Minh chưa từng nghĩ là nó có thể dùng để mua bán. Trên đường phố này cái gì cũng bán, ví dụ như thịt của hồn thú. Nhưng trên đường phố này thì không chỉ có dưới trăm người bán loại thịt này. Hơn nữa, thịt hồn thú quý hiếm đều được rải trên đất, sau đó được bọc qua một lớp da thú là có thể bán rồi. Đúng là khiến người khác vô cùng kinh ngạc.
Ngoài thịt hồn thú còn có thịt yêu thú, có vô số loại thịt, chủng loại nhiều VÔ kế…
Tại đây có hình ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.