Chương 1966
Tô Minh
03/01/2022
Nếu cậu có thể gõ nát, lão liền sẽ quỳ xuống gọi cậu là cha! Nhưng nếu
không gõ nát được, vậy thì, lão sẽ cưỡng chế dẫn cậu đi. Trong một triệu năm tới, cậu chỉ có thể ngày ngày ở cùng với một chỗ với đống phân của
thú ở Kiếp tông…”
“Tiền bối, đây là muốn đánh cược sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại.
“Cậu có thể nghĩ như vậy!”, lão Trang thật sự đã bị chọc tức đến mức suýt chút muốn chửi thề, đã từng gặp qua kẻ não tàn, đẫ từng gặp qua kẻ phách lối, đã từng gặp qua kẻ ngu dốt, thế nhưng cũng chưa có ai dám nói gõ nát chuông Kiếp!
Gõ nát chuông Kiếp?
Trong lịch sử, chuông Kiếp đến cả chuyện bị một gõ phát ra chín âm còn chưa từng xảy ra, chứ đừng nói là gõ nát.
Người mạnh nhất trong lịch sử Kiếp tông cũng không thể làm được!
“Nếu đã là đánh cược, tôi cả gan thay đổi quy ước một chút. Dù sao, tôi thắng, để tiền bối quỳ xuống gọi là cha thì cũng không có ý nghĩa gì, tôi là người kính già yêu trẻ, không nỡ nhìn ông lão người quỳ xuống gọi mình một tiếng cha. Nếu như tôi thắng, tiền bối chỉ cần
đồng ý với tôi hai chuyện là được!”
“Nói đi, hai chuyện gì?”, giọng của lão Trang có chút run run vì tức giận, nếu không phải bởi vì không muốn ỷ lớn hiếp bé, thì lúc này, e rằng ông ta đã động thủ cả trăm lần không ngớt rồi.
“Rất đơn giản, việc thứ nhất, tôi muốn trở thành đệ tử nội viện của Kiếp tông, bước vào Kiếp tông ngày đầu tiên thì liền có tư cách bước vào Kiếp Trì.
Thứ hai, tiền bối giúp tôi làm mai, tôi nghe nói con gái của tông chủ Kiếp tông xinh đẹp tuyệt trần nên lấy làm ngưỡng mộ!”. Vừa nói, Tô Minh vừa nhìn Trì Thương Tuyết một cái một cách trêu đùa.
Trì Thương Tuyết sửng sốt, có chút kinh ngạc, ánh mắt đó của Tô Minh khiến cho cô một loại dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ, tên khốn kiếp này trước giờ đã biết rõ thân phận của mình rồi
sao?
“Tuyết, ý con thế nào?”, ánh mắt lão Trang long lanh, hỏi một câu, mặc dù Tô Minh không thể nào thắng được, có chết cũng không thể nào thắng được, nhưng chuyện cá cược có liên quan đến Trì Thương Tuyết, vẫn phải hỏi ý kiến riêng của cô ta, đây gọi là tôn trọng.
“Đương nhiên có thể!”, Trì Thương Tuyết cười nói.
“Lão phu đồng ý!”, lão Trang hừ giọng nói: “Nhóc con, mời nào, đừng làm lỡ thời gian nữa”.
Tô Minh gật đầu, bước đến trước chuông Kiếp.
Lại thấy chuông Kiếp đó rất to, cao chừng trăm mét, rộng chừng trăm mét.
Phần thành chuông hiển nhiên được làm bằng chất liệu kim loại đặc biệt, hàn phong điểm điểm, lại rất nội liễm, trên thành chuông có đường vân cổ xưa, bí văn, còn có họa chuông cổ xưa và văn tự phức tạp mà không ai biết.
Ngoài ra, cảm nhận kỹ thì biết cấu tạo của mỗi một phân tử kim loại trên thành chuông này như đều có các loại quy luật, tiên vận đan xen vào nhau như một sợi dây gắn kết giữa chúng.
Chuông này liền thành một khối, rất đỗi tự nhiên.
Đứng trước chuông Kiếp, cảm giác của Tô Minh không giống như đang đứng trước một cái chuông, mà là đứng trước một ngọn núi thần!
Một ngọn núi của quỷ thần.
“Tiền bối, đây là muốn đánh cược sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại.
“Cậu có thể nghĩ như vậy!”, lão Trang thật sự đã bị chọc tức đến mức suýt chút muốn chửi thề, đã từng gặp qua kẻ não tàn, đẫ từng gặp qua kẻ phách lối, đã từng gặp qua kẻ ngu dốt, thế nhưng cũng chưa có ai dám nói gõ nát chuông Kiếp!
Gõ nát chuông Kiếp?
Trong lịch sử, chuông Kiếp đến cả chuyện bị một gõ phát ra chín âm còn chưa từng xảy ra, chứ đừng nói là gõ nát.
Người mạnh nhất trong lịch sử Kiếp tông cũng không thể làm được!
“Nếu đã là đánh cược, tôi cả gan thay đổi quy ước một chút. Dù sao, tôi thắng, để tiền bối quỳ xuống gọi là cha thì cũng không có ý nghĩa gì, tôi là người kính già yêu trẻ, không nỡ nhìn ông lão người quỳ xuống gọi mình một tiếng cha. Nếu như tôi thắng, tiền bối chỉ cần
đồng ý với tôi hai chuyện là được!”
“Nói đi, hai chuyện gì?”, giọng của lão Trang có chút run run vì tức giận, nếu không phải bởi vì không muốn ỷ lớn hiếp bé, thì lúc này, e rằng ông ta đã động thủ cả trăm lần không ngớt rồi.
“Rất đơn giản, việc thứ nhất, tôi muốn trở thành đệ tử nội viện của Kiếp tông, bước vào Kiếp tông ngày đầu tiên thì liền có tư cách bước vào Kiếp Trì.
Thứ hai, tiền bối giúp tôi làm mai, tôi nghe nói con gái của tông chủ Kiếp tông xinh đẹp tuyệt trần nên lấy làm ngưỡng mộ!”. Vừa nói, Tô Minh vừa nhìn Trì Thương Tuyết một cái một cách trêu đùa.
Trì Thương Tuyết sửng sốt, có chút kinh ngạc, ánh mắt đó của Tô Minh khiến cho cô một loại dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ, tên khốn kiếp này trước giờ đã biết rõ thân phận của mình rồi
sao?
“Tuyết, ý con thế nào?”, ánh mắt lão Trang long lanh, hỏi một câu, mặc dù Tô Minh không thể nào thắng được, có chết cũng không thể nào thắng được, nhưng chuyện cá cược có liên quan đến Trì Thương Tuyết, vẫn phải hỏi ý kiến riêng của cô ta, đây gọi là tôn trọng.
“Đương nhiên có thể!”, Trì Thương Tuyết cười nói.
“Lão phu đồng ý!”, lão Trang hừ giọng nói: “Nhóc con, mời nào, đừng làm lỡ thời gian nữa”.
Tô Minh gật đầu, bước đến trước chuông Kiếp.
Lại thấy chuông Kiếp đó rất to, cao chừng trăm mét, rộng chừng trăm mét.
Phần thành chuông hiển nhiên được làm bằng chất liệu kim loại đặc biệt, hàn phong điểm điểm, lại rất nội liễm, trên thành chuông có đường vân cổ xưa, bí văn, còn có họa chuông cổ xưa và văn tự phức tạp mà không ai biết.
Ngoài ra, cảm nhận kỹ thì biết cấu tạo của mỗi một phân tử kim loại trên thành chuông này như đều có các loại quy luật, tiên vận đan xen vào nhau như một sợi dây gắn kết giữa chúng.
Chuông này liền thành một khối, rất đỗi tự nhiên.
Đứng trước chuông Kiếp, cảm giác của Tô Minh không giống như đang đứng trước một cái chuông, mà là đứng trước một ngọn núi thần!
Một ngọn núi của quỷ thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.