Chương 1978
Tô Minh
13/01/2022
Biếu diễn rất tốt.
“Trăm phương ngàn kế muốn theo mình cùng vào Kiếp Trì sao? Thậm chí còn bằng lòng ở ngoại tầng? Xem ra, hắn ta có thủ đoạn đặc biệt gì đó, có thể chắc chắn bản thân dù ở ngoại tầng cũng có thể thu hoạch lớn hơn mình ở trong trung tâm nội tầng”.
“Dù sao, quy tắc của Kiếp tông là mỗi đệ tử nội môn chỉ có một cơ hội vào trong Kiếp Trì. Nếu cùng mình đi vào thì tốt xấu gì đây cũng được tính là một lần vào trong Kiếp Trì rồi, sau này hắn cũng đừng mong vào trong Kiếp Trì lần nữa”‘.
“Với lòng dạ của hắn, căn bản không thể nào lấy chuyện đi vào Kiếp Trì như vậy để mạo hiểm được, cho nên, một khi vào trong Kiếp Trì, hắn tuyệt đối chắc chắn có thể lấy được cơ duyên tốt, đảo khách thành chủ?”
“Đến lúc đó, đám người lão Trang có bất mãn thì cũng còn nói gì được nữa? Dù sao, Hình Lăng ở ngoại tầng cũng có thể mạnh hơn, cũng không thể trách tội Hình Lăng vào trong Kiếp Trì quá nghiêm trọng được? Ngược lại sẽ phụ họa biến thiên tài phá vỡ chuông Kiếp là mình đây trở thành thứ hàng bỏ đi”.
Trong lòng Tô Minh suy nghĩ, anh đã đoán ra được bảy tám phần rồi.
“Chỉ là… mình có kho tàng huyết mạch mà!”, Tô Minh mơ hồ muốn cười, thật sự rất mong chờ.
Không phải có câu ngạn ngữ, không ăn trộm được gà còn mất nắm thóc nữa sao?
Có kho tàng huyết mạch, Hình Lăng có vào trong Kiếp Trì cùng với anh thì anh cũng có thể dễ dàng cho Hình Lăng tay trắng trở ra. Như vậy, sau này Hình Lăng cũng không còn cơ hội vào trong Kiếp Trì nữa, rất tàn nhẫn, nhưng anh rất thích.
Vốn dĩ có hơi náy náy, nhưng anh lại tính kế như thế, vậy thì tôi thành toàn cho anh là được chứ gì.
Không do dự, Tô Minh lên tiếng:
“Nếu đã như vậy thì Hình Lăng sư huynh, chúng ta lần này cùng vào trong Kiếp Trì đi”.
Anh đồng ý rồi.
“Nhóc Tô, cậu…”, lão Trang luôn cảm thấy có gì đó không đúng, sau khi nghe thấy Tô Minh dễ dàng đồng ý như vậy thì lại có chút sốt ruột. Chỉ là Tô Minh đã trực tiếp đồng ý trước mặt bao nhiêu người như vậy rồi, hơn nữa, hôm nay biểu hiện của Hình Lăng quả thực cũng rất được lòng người, khiến người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác, Tô Minh cũng đã đồng ý rồi, ông ta còn đứng ra làm người xấu nữa thì sẽ kéo thêm rất nhiều thù hận, thậm chí đến Tô Minh cũng dễ dàng bị liên lụy thay.
“Cảm ơn Tô sư đệ, cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn!!”, cùng lúc đó, mắt Hình Lăng sáng trưng lên, chỉ sợ Tô Minh rút lại lời nói, dập đầu thật mạnh, cực kỳ kích động, vô cùng cảm kích.
Tại đây có hình ảnh
Trì Thương Tuyết lại liếc nhìn Tô Minh một cái, trong lòng hừ lạnh: “Tên khốn đáng ghét này, không phải rất thông minh sao? Mỗi bước đánh cược với bổn tiếu thư đây đều tính toán hết rồi nhỉ, tính kế xong xuôi bổn tiểu thư đây rồi, làm gì có chỗ nào ra dáng một tên ngốc, sao có thể dễ dàng đồng ý với Hình sư huynh chứ?”
Lúc này.
“Được rồi, nhóc Tô, tới sau núi cùng với mấy lão già chúng ta đi, ha ha ha…”, lão Trang đột nhiên cười lớn, tựa hồ có chút không đợi được nữa, nắm lấy bả vai của Tô Minh rồi biến mất.
Còn bốn người lão Tống cũng biến mất theo.
Trong mắt mấy Thái Thượng trưởng lão đám lão Trang, Tô Minh bây giờ là một phối phác ngọc, một khối phác ngọc chí bảo vô thượng. Làm sao có thể chờ đợi để mài giũa được?
Chỉ mong đem toàn bộ tích lũy liên quan đến thể tu võ đạo của bản thân truyền thụ hết lại cho Tô Minh.
Bọn họ không hề muốn tìm hiểu xem Tô Minh là người ở đâu, có bối cảnh gì? Sao lại yêu nghiệt như vậy? Vì sao lại đến thành Kiếp gõ chuông? Những thứ này đều không cần tìm hiểu.
Đổi lại nếu là cao tầng của Kiếp tông như Trì Chân Phong thì đại khái sẽ đi điều tra một chút, bằng không cũng không dám móc tim móc gan ra để bồi dưỡng Tô Minh!
Nhưng năm vị Thái Thượng trưởng lão lão Trang đây không như vậy, tâm tính của năm người bọn họ lại là kiểu gặp được một viên ngọc quý chí bảo thì trực tiếp kích động hưng phấn, không vì Kiếp tông cũng được, không vì bất cứ thứ gì cũng kệ, chỉ là muốn mài giũa, dạy dỗ, chỉ vậy mà thôi, mục đích rất thuần túy.
“Trăm phương ngàn kế muốn theo mình cùng vào Kiếp Trì sao? Thậm chí còn bằng lòng ở ngoại tầng? Xem ra, hắn ta có thủ đoạn đặc biệt gì đó, có thể chắc chắn bản thân dù ở ngoại tầng cũng có thể thu hoạch lớn hơn mình ở trong trung tâm nội tầng”.
“Dù sao, quy tắc của Kiếp tông là mỗi đệ tử nội môn chỉ có một cơ hội vào trong Kiếp Trì. Nếu cùng mình đi vào thì tốt xấu gì đây cũng được tính là một lần vào trong Kiếp Trì rồi, sau này hắn cũng đừng mong vào trong Kiếp Trì lần nữa”‘.
“Với lòng dạ của hắn, căn bản không thể nào lấy chuyện đi vào Kiếp Trì như vậy để mạo hiểm được, cho nên, một khi vào trong Kiếp Trì, hắn tuyệt đối chắc chắn có thể lấy được cơ duyên tốt, đảo khách thành chủ?”
“Đến lúc đó, đám người lão Trang có bất mãn thì cũng còn nói gì được nữa? Dù sao, Hình Lăng ở ngoại tầng cũng có thể mạnh hơn, cũng không thể trách tội Hình Lăng vào trong Kiếp Trì quá nghiêm trọng được? Ngược lại sẽ phụ họa biến thiên tài phá vỡ chuông Kiếp là mình đây trở thành thứ hàng bỏ đi”.
Trong lòng Tô Minh suy nghĩ, anh đã đoán ra được bảy tám phần rồi.
“Chỉ là… mình có kho tàng huyết mạch mà!”, Tô Minh mơ hồ muốn cười, thật sự rất mong chờ.
Không phải có câu ngạn ngữ, không ăn trộm được gà còn mất nắm thóc nữa sao?
Có kho tàng huyết mạch, Hình Lăng có vào trong Kiếp Trì cùng với anh thì anh cũng có thể dễ dàng cho Hình Lăng tay trắng trở ra. Như vậy, sau này Hình Lăng cũng không còn cơ hội vào trong Kiếp Trì nữa, rất tàn nhẫn, nhưng anh rất thích.
Vốn dĩ có hơi náy náy, nhưng anh lại tính kế như thế, vậy thì tôi thành toàn cho anh là được chứ gì.
Không do dự, Tô Minh lên tiếng:
“Nếu đã như vậy thì Hình Lăng sư huynh, chúng ta lần này cùng vào trong Kiếp Trì đi”.
Anh đồng ý rồi.
“Nhóc Tô, cậu…”, lão Trang luôn cảm thấy có gì đó không đúng, sau khi nghe thấy Tô Minh dễ dàng đồng ý như vậy thì lại có chút sốt ruột. Chỉ là Tô Minh đã trực tiếp đồng ý trước mặt bao nhiêu người như vậy rồi, hơn nữa, hôm nay biểu hiện của Hình Lăng quả thực cũng rất được lòng người, khiến người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác, Tô Minh cũng đã đồng ý rồi, ông ta còn đứng ra làm người xấu nữa thì sẽ kéo thêm rất nhiều thù hận, thậm chí đến Tô Minh cũng dễ dàng bị liên lụy thay.
“Cảm ơn Tô sư đệ, cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn!!”, cùng lúc đó, mắt Hình Lăng sáng trưng lên, chỉ sợ Tô Minh rút lại lời nói, dập đầu thật mạnh, cực kỳ kích động, vô cùng cảm kích.
Tại đây có hình ảnh
Trì Thương Tuyết lại liếc nhìn Tô Minh một cái, trong lòng hừ lạnh: “Tên khốn đáng ghét này, không phải rất thông minh sao? Mỗi bước đánh cược với bổn tiếu thư đây đều tính toán hết rồi nhỉ, tính kế xong xuôi bổn tiểu thư đây rồi, làm gì có chỗ nào ra dáng một tên ngốc, sao có thể dễ dàng đồng ý với Hình sư huynh chứ?”
Lúc này.
“Được rồi, nhóc Tô, tới sau núi cùng với mấy lão già chúng ta đi, ha ha ha…”, lão Trang đột nhiên cười lớn, tựa hồ có chút không đợi được nữa, nắm lấy bả vai của Tô Minh rồi biến mất.
Còn bốn người lão Tống cũng biến mất theo.
Trong mắt mấy Thái Thượng trưởng lão đám lão Trang, Tô Minh bây giờ là một phối phác ngọc, một khối phác ngọc chí bảo vô thượng. Làm sao có thể chờ đợi để mài giũa được?
Chỉ mong đem toàn bộ tích lũy liên quan đến thể tu võ đạo của bản thân truyền thụ hết lại cho Tô Minh.
Bọn họ không hề muốn tìm hiểu xem Tô Minh là người ở đâu, có bối cảnh gì? Sao lại yêu nghiệt như vậy? Vì sao lại đến thành Kiếp gõ chuông? Những thứ này đều không cần tìm hiểu.
Đổi lại nếu là cao tầng của Kiếp tông như Trì Chân Phong thì đại khái sẽ đi điều tra một chút, bằng không cũng không dám móc tim móc gan ra để bồi dưỡng Tô Minh!
Nhưng năm vị Thái Thượng trưởng lão lão Trang đây không như vậy, tâm tính của năm người bọn họ lại là kiểu gặp được một viên ngọc quý chí bảo thì trực tiếp kích động hưng phấn, không vì Kiếp tông cũng được, không vì bất cứ thứ gì cũng kệ, chỉ là muốn mài giũa, dạy dỗ, chỉ vậy mà thôi, mục đích rất thuần túy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.