Chương 1995
Tô Minh
13/01/2022
Nhưng giờ phút này?
Còn có thế tẩy não chính mình sao?
Khi thấy Tô Minh cắn nuốt tiên nguyên mạch cực phẩm giống như ăn bánh uống trà, tùy ý đột phá hết lần này đến lần khác, cô ta làm sao còn có thể dối gạt bản thân đây?
“Ông trời, ông thật không công bằng, dựa vào đâu khiến tên khốn kiếp kia yêu nghiệt như vậy mà không cho người khác một chút hy vọng nào?”, đôi mắt đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan đã đong đầy nước mắt, là uất ức, là phẫn nộ, càng thêm phần tuyệt vọng.
Tâm trạng của Huyền Diễm Thiên Lan không còn bình tĩnh nữa!
Có xu hướng sụp đổ.
“Chị Thiên Lan, anh ấy chính là người đàn ông của em, tên là Tô Minh, chị xem anh ấy có lợi hại không? Quá lợi hại, em yêu anh ấy chết mất, chị hẳn là không biết, anh Tô là từ một tầng võ thấp của thế giới Tiểu Thiên từng bước thăng cấp lên, năm đó anh ấy suýt nữa đã bị chôn sống dưới tay tên Từ Viêm kia, kết quả là ba năm sau nhà vua trở lại, năm đó chúng em còn chưa bước chân lên con đường võ đạo này, chúng em là bạn học đại học của nhau, anh ấy ngồi cạnh em, khi đó anh ấy xấu xa lắm, đặc biệt yêu thích đặt biệt hiệu cho người khác, còn vô cùng khó nghe nữa,…”, Lạc Thu Thủy đứng ở một bên kiêu ngạo, tự hào, hưng phấn, quý mến còn có cả nhớ mong, không nhịn được mà chia sẻ niềm vui thích của bản thân.
Nhưng ngay sau đó, Lạc Thu Thủy liền phát hiện Huyền Diễm Thiên Lan dường như khóc rồi?
“Chị Thiên Lan, chị sao thế? Xin lỗi, em… em không nên khoe khoang với chị những điều này, em…”, Lạc Thu Thủy có chút áy náy, cô tưởng rằng Huyền Diễm Thiên Lan là vì bản thân khoe khoang đàn ông mới đau lòng đến bật khóc như vậy, cô có chút tự trách, bản thân không nên phô trương nhiều như vậy mà không quan tâm tới cảm nhận của chị Thiên Lan, rốt cuộc, chị ấy vẫn cô độc một mình.
“Không có gì, không phải là tại em”, Huyền Diễm Thiên Lan đáp.
“Chị Thiên Lan, em lén nói cho chị một chuyện, anh Tô cái gì cũng tốt chỉ duy đa tình, anh ấy rất thích phụ nữ đẹp, chị Thiên Lan, nếu chị nhìn trúng anh Tô, em cũng không để bụng đâu, em… em
thực sự muốn trở thành chị em chân chính với chị”, Lạc Thu Thủy nhỏ giọng nói, cô quấn quýt một hồi mới nói ra những lời này, trong đó đều chất chứa sự thực tâm thực ý, lý do rất đơn giản, chỉ có bản thân cô biết, anh Tô đã có chị Mộ Cẩn, Cẩm Phồn, chị Lam Tuyết,
Khánh Di… tất nhiên sẽ không để ý nếu có thêm một Huyền Diễm Thiên Lan, hơn nữa cô cũng rất thích Huyền Diễm Thiên Lan, Huyền Diễm Thiên Lan không chỉ xinh đẹp, tính cách còn vô cùng hoạt bát, mạnh mẽ vang dội, tấm lòng lương thiện, chị Thiên Lan thực sự rất tốt.
khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan run lên, có chút xúc động muốn mắng chửi người, nhưng cô ta cũng biết Lạc Thu Thủy rất đơn thuần và chân thành, lại nói, Lạc Thu Thủy vô tội, không hề hay biết chuyện gì, vì vậy cô ta chỉ có thể đè nén, nhưng tận đáy lòng lại ngột ngạt muốn chết.
Cùng lúc đó.
Trong Kiếp Trì.
Tô Minh vẫn đang tiếp tục đột phá. Không có điểm cuối.
Dường như có thể liên tục đột phá. Không biết đã trải qua bao lâu.
Cuối cùng.
Tô Minh dừng lại.
Khí tức cũng bình ổn lại.
Anh mở mắt.
Giờ phút này, toàn bộ hàng trăm tiên nguyên mạch cực phẩm trước mắt anh đều đã bị hấp thu.
Mà cảnh giới võ đạo của anh- bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát!
Đúng vậy, một lần tăng vọt.
“Thực sự không phải là người mà”, bên ngoài Kiếp Trì, lão Trang kìm nén nửa ngày, cuối cùng cũng không biết là nên kích động hay dâng nên cảm xúc nào khác, chỉ có thể thốt ra một câu tán thưởng này.
“Tuyết Nhi, không phải từ nhỏ con đã từng thề nếu sau này không kết hôn, nếu kết hôn thì phải gả cho người lợi hại nhất trên thế giới này hay sao? Bây giờ, kẻ mạnh nhất trên thế giới đã xuất hiện rồi, cũng coi như có duyên phận với con”, Trì Chân Phong nói xa xăm, có chút đắng chát vì bị đả kích.
Còn có thế tẩy não chính mình sao?
Khi thấy Tô Minh cắn nuốt tiên nguyên mạch cực phẩm giống như ăn bánh uống trà, tùy ý đột phá hết lần này đến lần khác, cô ta làm sao còn có thể dối gạt bản thân đây?
“Ông trời, ông thật không công bằng, dựa vào đâu khiến tên khốn kiếp kia yêu nghiệt như vậy mà không cho người khác một chút hy vọng nào?”, đôi mắt đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan đã đong đầy nước mắt, là uất ức, là phẫn nộ, càng thêm phần tuyệt vọng.
Tâm trạng của Huyền Diễm Thiên Lan không còn bình tĩnh nữa!
Có xu hướng sụp đổ.
“Chị Thiên Lan, anh ấy chính là người đàn ông của em, tên là Tô Minh, chị xem anh ấy có lợi hại không? Quá lợi hại, em yêu anh ấy chết mất, chị hẳn là không biết, anh Tô là từ một tầng võ thấp của thế giới Tiểu Thiên từng bước thăng cấp lên, năm đó anh ấy suýt nữa đã bị chôn sống dưới tay tên Từ Viêm kia, kết quả là ba năm sau nhà vua trở lại, năm đó chúng em còn chưa bước chân lên con đường võ đạo này, chúng em là bạn học đại học của nhau, anh ấy ngồi cạnh em, khi đó anh ấy xấu xa lắm, đặc biệt yêu thích đặt biệt hiệu cho người khác, còn vô cùng khó nghe nữa,…”, Lạc Thu Thủy đứng ở một bên kiêu ngạo, tự hào, hưng phấn, quý mến còn có cả nhớ mong, không nhịn được mà chia sẻ niềm vui thích của bản thân.
Nhưng ngay sau đó, Lạc Thu Thủy liền phát hiện Huyền Diễm Thiên Lan dường như khóc rồi?
“Chị Thiên Lan, chị sao thế? Xin lỗi, em… em không nên khoe khoang với chị những điều này, em…”, Lạc Thu Thủy có chút áy náy, cô tưởng rằng Huyền Diễm Thiên Lan là vì bản thân khoe khoang đàn ông mới đau lòng đến bật khóc như vậy, cô có chút tự trách, bản thân không nên phô trương nhiều như vậy mà không quan tâm tới cảm nhận của chị Thiên Lan, rốt cuộc, chị ấy vẫn cô độc một mình.
“Không có gì, không phải là tại em”, Huyền Diễm Thiên Lan đáp.
“Chị Thiên Lan, em lén nói cho chị một chuyện, anh Tô cái gì cũng tốt chỉ duy đa tình, anh ấy rất thích phụ nữ đẹp, chị Thiên Lan, nếu chị nhìn trúng anh Tô, em cũng không để bụng đâu, em… em
thực sự muốn trở thành chị em chân chính với chị”, Lạc Thu Thủy nhỏ giọng nói, cô quấn quýt một hồi mới nói ra những lời này, trong đó đều chất chứa sự thực tâm thực ý, lý do rất đơn giản, chỉ có bản thân cô biết, anh Tô đã có chị Mộ Cẩn, Cẩm Phồn, chị Lam Tuyết,
Khánh Di… tất nhiên sẽ không để ý nếu có thêm một Huyền Diễm Thiên Lan, hơn nữa cô cũng rất thích Huyền Diễm Thiên Lan, Huyền Diễm Thiên Lan không chỉ xinh đẹp, tính cách còn vô cùng hoạt bát, mạnh mẽ vang dội, tấm lòng lương thiện, chị Thiên Lan thực sự rất tốt.
khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan run lên, có chút xúc động muốn mắng chửi người, nhưng cô ta cũng biết Lạc Thu Thủy rất đơn thuần và chân thành, lại nói, Lạc Thu Thủy vô tội, không hề hay biết chuyện gì, vì vậy cô ta chỉ có thể đè nén, nhưng tận đáy lòng lại ngột ngạt muốn chết.
Cùng lúc đó.
Trong Kiếp Trì.
Tô Minh vẫn đang tiếp tục đột phá. Không có điểm cuối.
Dường như có thể liên tục đột phá. Không biết đã trải qua bao lâu.
Cuối cùng.
Tô Minh dừng lại.
Khí tức cũng bình ổn lại.
Anh mở mắt.
Giờ phút này, toàn bộ hàng trăm tiên nguyên mạch cực phẩm trước mắt anh đều đã bị hấp thu.
Mà cảnh giới võ đạo của anh- bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát!
Đúng vậy, một lần tăng vọt.
“Thực sự không phải là người mà”, bên ngoài Kiếp Trì, lão Trang kìm nén nửa ngày, cuối cùng cũng không biết là nên kích động hay dâng nên cảm xúc nào khác, chỉ có thể thốt ra một câu tán thưởng này.
“Tuyết Nhi, không phải từ nhỏ con đã từng thề nếu sau này không kết hôn, nếu kết hôn thì phải gả cho người lợi hại nhất trên thế giới này hay sao? Bây giờ, kẻ mạnh nhất trên thế giới đã xuất hiện rồi, cũng coi như có duyên phận với con”, Trì Chân Phong nói xa xăm, có chút đắng chát vì bị đả kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.