Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2020

Tô Minh

13/01/2022

Nếu như đây chỉ là một trận chiến đơn giản thì cho dù một bên có bị đánh mà không thể đánh trả được thì cũng không thể xảy ra việc hoang đường như

vậy được.

Loại chấn động đến mức câm lặng, nguyên nhân lớn nhất khiến cho não của mọi người đều trống rỗng chính là cách chiến đấu của Tô Minh, giống như rồng, như voi giẫm nát một con kiến vậy, cái loại dễ như trở bàn tay mà nghiền ép kẻ khác này mang một vẻ đẹp đầy bạo lực.

Chỉ nói bị đánh nhừ tử thì không đủ để hình dung một phần mười cảnh tượng này.

Hơn thế nữa, thực lực của Tô Minh chính là cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát tầng thứ bây, vả lại anh còn chưa đến mười nghìn tuổi nữa, hai điều này tương phản với nhau rất lớn.

Điều này cũng dễ hiểu thôi.

Cách đó không xa, Vưu Thanh Nhi sợ tới mức mất hồn mất vía, cô ta quỳ rạp trên mặt

đất, dập đầu xuống đất thật mạnh, rồi còn tự tát bản thân mình, thậm chí, cô ta còn lấy dao găm ra, rồi tự đâm vào ngực, bả vai của chính mình, trông cô ta chẳng khác gì kẻ điên, tóc tai bù xù, xõa tung ra.

Máu tươi chảy ra ròng ròng, cô ta dường như đã quên mất sự đau đớn, chỉ còn biết khóc lóc van xin, nhận lỗi với Trì Thương Tuyết.

Lời xin lỗi không đầu không đuôi, cò ta run rẩy không nói thành lời, lời nói cũng chẳng liền mạch, trông cò ta cực kỳ thê thảm.

“Tính ra cũng biết điều đây”, Tò Minh liếc mắt nhìn thoáng qua Vưu Thanh Nhi, anh thầm nghĩ sẽ không ra tay nữa, trái lại, anh lại có chút hứng thú với Mạc Thanh Nhạn: “Nếu không phiền thì, mời?”

Anh thật sự rất mong đợi được giao đấu với cô ấy.

Rất hiếm có người có thể khiến anh cảm nhận được nguy hiếm.

“Không được”, thế nhưng, Mạc Thanh Nhạn lại lắc đầu, cò ấy không hề chần chừ, từ chối lời khiêu chiến của anh.



“Vì sao? Người hầu của cò đang thoi thóp đấy, cô không muốn báo thù à?”, Tô Minh tò mò hỏi.

“Chỉ là gieo gió gặt bão mà thôi”, Mạc Thanh Nhạn bình thản nói.

Tuy Vưu Minh Nhi là người hầu của cò ấy, nhưng mà, Vưu Minh Nhi luôn ngấm ngầm nuông chiều em gái của mình là Vưu Thanh Nhi, thậm chí cô ta còn không tiếc lừa gạt, dùng độc dược, cô ấy rất không hài lòng với điều này.

Sau khi đá trúng ván sắt, Vưu Minh Nhi còn chẳng thèm

xin lỗi, mà muốn động thủ, thật sự quá kiêu căng ngạo mạn, bây giờ, bị người ta đánh ra bã cũng coi như xứng đáng.

Tất nhiên, điều quan trọng nhất là, Mạc Thanh Nhạn biết rõ rằng đại nha hoàn của mình, Vưu Minh Nhi, tuy rất trung thành và tận tụy, nhưng cô ta lại có chút lòng riêng.

Ví dụ như, Vưu Minh Nhi âm thầm qua lại với Cô’ Thần, đệ tử cuối cùng của viện trưởng đương nhiệm của tổng viện, cò ta cứ ngỡ rằng việc mình làm rất bí ẩn, sẽ chẳng có ai hay biết, nhưng Mạc Thanh Nhạn vẫn biết hết tất cả.

Cố Thần theo đuối cô ấy đã nhiều năm, nhưng mãi vẫn không thành còng, vì vậy, anh ta tính bắt tay với Vưu Minh Nhi, dù sao thì cò ta cũng là đại nha hoàn của cô ấy, nếu như anh ta mua chuộc được Vưu Minh Nhi, sau đó, để cho cò ta nói ngon nói ngọt, thậm chí còn lộ ra vài tin tức hữu dụng, với Cố Thần mà nói, thì những điều này đều rất có ích. Về mặt này, tính ra Cố Thần rất thông minh.

Chỉ tiếc rằng, từ đầu đến cuối, Mạc Thanh Nhạn đã xác định bán thân không thể nào đồng ý ở bên Cố Thần, mặc cho Cố Thần theo đuổi thế nào cũng vô dụng.

Không phải là do Cố Thần không ưu tú, mà ngược lại, Cố Thần vô cùng ưu tú, anh ta chính là người duy nhất từ xưa đến nay ở tổng viện học viện Kỷ Nguyên đi hết Kỷ Nguyên Thần Lộ, có thể tưởng tượng ra anh ta xuất sắc đến nhường nào rồi đấy.

Thế nhưng, cô ấy lại không thích tính cách của Cố Thần, thứ nhất là tuy anh ta rất biết đối nhân xử thế, nhưng trong xương cốt lại cực kỳ kiêu ngạo.

Thứ hai là do thân phận của anh ta, cô ấy là cháu gái độc nhất của viện trưởng tiền nhiệm của tống viện học viện Kỷ Nguyên, còn Cô’ Thần là đệ tử

cuối cùng của viện trưởng đương nhiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook