Chương 2044
Tô Minh
13/01/2022
Cho dù Tô Minh trẻ tuổi như vậy đã có
thể chốp mắt giết chết được Ngô Đằng, e
rằng cũng không thể sở hữu thực lực của
cảnh giới Hồng Minh tấng bảy tắng tám?
Ất phải chết không còn nghi ngờ!
Huống hỏ, bên cạnh anh còn có ba
gánh nặng, đeo bên người ba bọc gánh
nặng này, cho dù Tô Minh vốn có thực lực
sống sót trở ra cũng chi có thể bị dồn vào
con đường chết, không phải sao?
Cùng lúc đó.
“Anh trai tốt của tôi à, ngay bây giờ,
bắt đầu thưởng thức đir, Có Hoàng Tấn,
người đang đứng lơ lừng giữa trời phía
trên căn gác cao chót vót ở vườn sau của
phù đệ nhà họ Có chớp chốp mắt, sau đó
sắc mặt thoáng cái phù lên nét tàn nhẫn:
“Trọng lực gấp triệu lắn, mờ”.
Ông ta đã muốn bóp chết người anh
trai tốt này của mình vô số lần.
Cuối cùng cũng có ngày dâng lên
tận cửa.
Sao có thể buông tha đây?
Giọng nói của Cố Hoàng Tấn vừa dứt.
Vạn vật tĩnh lặng.
Đám đông xung quanh phủ đệ cơ hồ
đều nghẹt thờ.
Kinh ngạc đến phát ngốc.
Hàng triệu lắn?
Rất nhiều người đều hiều, cho dù là
trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm, giới hạn
của trọng lực tăng lên trong nó cũng chỉ
hơn một trăm nghìn lắn?
Đừng coi thường trăm nghìn lần này,
nó đủ để xé vụn phần lớn sự tổn tại ở
cảnh giới Hồng Minh ri. Những tu giả võ
đạo bình thường nhắc tối cũng tê dại da
đầu.
Nhưng trận pháp Thiên Trọng Địa
Hãm này của nhà họ Có lại cao gấp hàng
triệu lắn? Điều này. này.. này.
Không phải là lửa gạt người khác sao?
Dĩ nhiên là không!
Trong tích tắc, nhiều người kinh hãi
cảm nhận được dấu vết khí tức lộ ra từ
Thiên Trọng Địa Hãm.
Ứm, khà năng đây chỉ một phần nghìn
khí tức bị lọt ra ngoài.
Lại. ạa. ại khiến người ta phải rùng
mình sợ hãi, nghẹt thờ, tâm thần run rảy.
Quá đáng sợ.
Ngay cả những dao động không gian
phía trên phủ đệ nhà họ Có cũng phải
biến đổi, bắt đầu bị bóp méo vặn vẹo.
“Trọng lực vậy mà thực sự gấp triệu
lần, nhà họ Có đúng là có không it đổ tốt”,
lúc này, ảnh mắt của vài vị trường lão của
tổng viện đang ấn mình trong hư không
lập lòe chốp tất, kinh ngạc mà kiêng dè.
Tuy nhiên.
Lại nhìn sang phía bốn người Tô Minh.
Hà?
Chuyện gì đã xảy ra?
Khôn.. không phải là nên ngay lập
tức bị xé nát thành màn sướng máu hay
sao?
Nhưng nếu nhìn kỹ hơn.
Họ vẫn đứng sừng sững trong Thiên
Trọng Địa Hãm, hoàn hảo vô khuyết.
Bốn người không chịu bất kỳ thương
tổn nào.
Ngay cả cơ thể cũng không run sợ.
Thậm chí còn không cong chân
uốn gối.
Mắt đều đui mù rồi.
Vô số những nghi ngờ, chấn động,
kinh hoàng, chết cũng không dám tin
tưởng cảnh tượng trước mắt.
Có Hoàng Si, Tổng Cấm Phón, Trì
Thương Tuyết tất nhiên không làm được
điều này.
Nhưng Tô Minh có ở đó.
Khí tức của anh khẽ bao bọc lấy cả ba
người họ.
Là được rồi.
Chỉ vậy mà thôi.
“Chống à, chuyện gì xây ra vậy?”,
Phương Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi.
“Lửa của Địa Hãm!”, nét tàn nhẫn và
mong đợi trên gương mặt của Có Hoàng
Tấn cũng hơi thay đổi, ông ta không kìm
được mà gầm lên một lần nữa pha trộn
chút gấp gáp.
Lập tức.
“Ong., trận pháp Thiên Trọng Địa
Hãm kia trở thành một không gian khác,
một dị không gian khổng lỏ, không có
biên giới, mà những ngọn lửa ào ào xuất
hiện từ hư không, vậy mà đều là cấp bậc
thùy nguyên hỏa đình phong, hơn nữa
còn hàm chứa hỏa đạo vận đặc biệt.
Cho dù có không gian ngăn cách của
Thiên Trọng Địa Hãm nhưng nhiệt độ
xung quanh phù đệ nhà họ Cố vẫn tăng
lên dữ dội, ngay cà quy luật không gian
cũng bị thiêu cháy tối gãy lĩa.
Cuống bạo tăng lên.
“Lửa này., trong đám đông vây xem,
có rất nhiều người hit ngược một ngụm
khi lạnh, lửa này có chút điên rổ mà, nhà
họ Có rốt cuộc đã thu thập được bao
nhiêu linh chủng hỏa đình cấp mới có thể
tích tụ được thành ngọn lửa thuộc về đất
trời đáng sợ như vậy?
thể chốp mắt giết chết được Ngô Đằng, e
rằng cũng không thể sở hữu thực lực của
cảnh giới Hồng Minh tấng bảy tắng tám?
Ất phải chết không còn nghi ngờ!
Huống hỏ, bên cạnh anh còn có ba
gánh nặng, đeo bên người ba bọc gánh
nặng này, cho dù Tô Minh vốn có thực lực
sống sót trở ra cũng chi có thể bị dồn vào
con đường chết, không phải sao?
Cùng lúc đó.
“Anh trai tốt của tôi à, ngay bây giờ,
bắt đầu thưởng thức đir, Có Hoàng Tấn,
người đang đứng lơ lừng giữa trời phía
trên căn gác cao chót vót ở vườn sau của
phù đệ nhà họ Có chớp chốp mắt, sau đó
sắc mặt thoáng cái phù lên nét tàn nhẫn:
“Trọng lực gấp triệu lắn, mờ”.
Ông ta đã muốn bóp chết người anh
trai tốt này của mình vô số lần.
Cuối cùng cũng có ngày dâng lên
tận cửa.
Sao có thể buông tha đây?
Giọng nói của Cố Hoàng Tấn vừa dứt.
Vạn vật tĩnh lặng.
Đám đông xung quanh phủ đệ cơ hồ
đều nghẹt thờ.
Kinh ngạc đến phát ngốc.
Hàng triệu lắn?
Rất nhiều người đều hiều, cho dù là
trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm, giới hạn
của trọng lực tăng lên trong nó cũng chỉ
hơn một trăm nghìn lắn?
Đừng coi thường trăm nghìn lần này,
nó đủ để xé vụn phần lớn sự tổn tại ở
cảnh giới Hồng Minh ri. Những tu giả võ
đạo bình thường nhắc tối cũng tê dại da
đầu.
Nhưng trận pháp Thiên Trọng Địa
Hãm này của nhà họ Có lại cao gấp hàng
triệu lắn? Điều này. này.. này.
Không phải là lửa gạt người khác sao?
Dĩ nhiên là không!
Trong tích tắc, nhiều người kinh hãi
cảm nhận được dấu vết khí tức lộ ra từ
Thiên Trọng Địa Hãm.
Ứm, khà năng đây chỉ một phần nghìn
khí tức bị lọt ra ngoài.
Lại. ạa. ại khiến người ta phải rùng
mình sợ hãi, nghẹt thờ, tâm thần run rảy.
Quá đáng sợ.
Ngay cả những dao động không gian
phía trên phủ đệ nhà họ Có cũng phải
biến đổi, bắt đầu bị bóp méo vặn vẹo.
“Trọng lực vậy mà thực sự gấp triệu
lần, nhà họ Có đúng là có không it đổ tốt”,
lúc này, ảnh mắt của vài vị trường lão của
tổng viện đang ấn mình trong hư không
lập lòe chốp tất, kinh ngạc mà kiêng dè.
Tuy nhiên.
Lại nhìn sang phía bốn người Tô Minh.
Hà?
Chuyện gì đã xảy ra?
Khôn.. không phải là nên ngay lập
tức bị xé nát thành màn sướng máu hay
sao?
Nhưng nếu nhìn kỹ hơn.
Họ vẫn đứng sừng sững trong Thiên
Trọng Địa Hãm, hoàn hảo vô khuyết.
Bốn người không chịu bất kỳ thương
tổn nào.
Ngay cả cơ thể cũng không run sợ.
Thậm chí còn không cong chân
uốn gối.
Mắt đều đui mù rồi.
Vô số những nghi ngờ, chấn động,
kinh hoàng, chết cũng không dám tin
tưởng cảnh tượng trước mắt.
Có Hoàng Si, Tổng Cấm Phón, Trì
Thương Tuyết tất nhiên không làm được
điều này.
Nhưng Tô Minh có ở đó.
Khí tức của anh khẽ bao bọc lấy cả ba
người họ.
Là được rồi.
Chỉ vậy mà thôi.
“Chống à, chuyện gì xây ra vậy?”,
Phương Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi.
“Lửa của Địa Hãm!”, nét tàn nhẫn và
mong đợi trên gương mặt của Có Hoàng
Tấn cũng hơi thay đổi, ông ta không kìm
được mà gầm lên một lần nữa pha trộn
chút gấp gáp.
Lập tức.
“Ong., trận pháp Thiên Trọng Địa
Hãm kia trở thành một không gian khác,
một dị không gian khổng lỏ, không có
biên giới, mà những ngọn lửa ào ào xuất
hiện từ hư không, vậy mà đều là cấp bậc
thùy nguyên hỏa đình phong, hơn nữa
còn hàm chứa hỏa đạo vận đặc biệt.
Cho dù có không gian ngăn cách của
Thiên Trọng Địa Hãm nhưng nhiệt độ
xung quanh phù đệ nhà họ Cố vẫn tăng
lên dữ dội, ngay cà quy luật không gian
cũng bị thiêu cháy tối gãy lĩa.
Cuống bạo tăng lên.
“Lửa này., trong đám đông vây xem,
có rất nhiều người hit ngược một ngụm
khi lạnh, lửa này có chút điên rổ mà, nhà
họ Có rốt cuộc đã thu thập được bao
nhiêu linh chủng hỏa đình cấp mới có thể
tích tụ được thành ngọn lửa thuộc về đất
trời đáng sợ như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.