Chương 2070
Tô Minh
13/01/2022
Bởi vì một mình Tô Minh chôn vùi toàn
bộ nhà họ Có ngoại trừ Cố Thần, làm ra sự
kiện vô cùng chấn động, từ một người
không có tên trên bằng Tô Minh lập tức vọt
lên xếp thứ hai, thậm chí, có người còn cảm n ch,
thấy Tô Minh nên thay thế Cố Thần, trở
thành người đứng đầu.
Sau khi đến, Hoàng Vân Sâm đứng dưới
võ đài ngay chính giữa Diễn Võ trường,
nhắm mắt lại, dưỡng như muốn ngăn cách
tiếng ổn ào xung quanh. Mặc kệ vô số lời
nịnh nọt, chào hòi, hoan hô, hắn ta rất yên
tĩnh, cảm xúc không hề dao động, hiển
nhiên đã quen thuộc với cảnh tượng như
vậy.
Đến tận khi.
Đến khi toàn bộ Diễn võ trường đột
ngột yên lặng, hắn ta mở mắt!
Diễn Võ trường to như vậy đột ngột yên
lặng đi trong chốp mắt, hàng tì người cùng
nhìn về một phương hưởng.
CỔ Thần.
Cố Thần đến.
Gương mặt Cố Thần không biểu cảm,
trong sự trầm lặng và lạnh lẽo mang theo
một chút u ám.
Đi từng bước một tối, rõ ràng đang đi
đường nhưng lại không hề có tiếng bước
chân.
Một thân hoa phục màu trắng như một
công từ bước ra từ trong tranh, trong tay
cầm theo một thanh kiếm, đi về phía võ đài.
“Đại sư huynh!”, Hoàng Vân Sâm cung
kính tiến lên đón. Người vốn bình tĩnh, lạnh
nhạt như hắn ta giờ phút này lại lộ vẻ sùng
bái, thậm chí cuống nhiệt.
“Ừ”, Cố Thần chỉ ừ một tiếng.
Chỉ chốc lát sau.
“Ám.., toàn bộ hiện trường xôn xao.
Điên cuống ổn ào.
“Trời ạ!”
“Cành giới… cảnh giới võ đạo của Cố
công tử..”
“Không nhìn lầm chứr Cảnh giới bán bộ
Hồng Mông?”
“Đm! Thật hay giá?”
“Dựa theo “Bàng phân tích dự đoán
trận đấu” mà nói, chẳng phải Có công từ
đang ở cảnh giới Hồng Thiên tắng thứ ba
sao?”
“Gặp quỷ. Tiên Cơ lâu không có khả
năng sai lắm, như vậy chi còn một khả
năng duy nhất, trong mấy ngày bể quan
này, Cổ công từ trực tiếp đột phá, đột phá,
lại đột phá, từ cảnh giới Hồng Thiên tắng
thứ ba bay thẳng lên cành giới bán bộ
Hồng Mông”.
“Hù chết người mà! Cành giới bán bộ
Hỗng Mông? Với cảnh giới này thì hẳn có
thể trực tiếp nghiên áp toàn bộ thành Kỳ
Nguyên đi? Thậm chí tôi còn hoài nghi mấy
vị lão tổ kia của tổng viện cũng chưa đạt
đến cảnh giới bán bộ Hồng Mông”.
“Đại sư huynh, anh.., Hoàng Vân Sâm
càng phát ra về kính sợ và cuống nhiệt, hắn
ta hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Đại sư
huynh, chuyện nhà họ Có xin hãy nén bi
thương, chỉ cần thằng chó hoang Tô Minh
kia dám tham gia thi đấu hôm nay, nếu có
cơ hội gặp phải thì dù Vân Sâm phải liều cái mạng này cũng sẽ không chết không
ngừng!”
“Tô Minh ư?”, Cổ Thần lầm bắm, cảm
xúc không thay đổi quá nhiều: “Hôm nay,
anh ta sẽ đến”.
Rất nhanh, những tốn tại đứng đầu
“Bảng phân tích dự đoán trận đấu” đều lục
tục đến, chuyện đầu tiên mà phần lớn họ
làm sau khi đến là vÔ cùng cung kính chào
hỏi với Cố Thần.
Trong số đó cũng có mấy người xem
như khá đáng chú ý, ví dụ như Khưu Diêm
vốn đứng thứ bảy “Bảng phân tích dự đoán
trận đấu”, hiện giờ đang xếp thứ tám, vì
người này là người của phân viện nên tự
nhiên cũng hấp dẫn ánh mắt của một số
người.
Lại nói tiếp, nếu không có biến số Tô
Minh này tổn tại, Khưu Diêm sẽ là người
phân viện duy nhất đứng trong mười hạng
đầu “Bàng phân tích dự đoán trận đấu”,
anh ta vốn nên nhận được nhiều ánh mắt
và lời tán thường hơn, lại bởi vì có Tô Minh
mà.
Cho nên, ở sâu trong nội tâm, Khưu Diêm cảm thấy vừa tức giận vừa khó chịu
với Tô Minh.
Bởi vì Tô Minh, sự nổi bật của Khưu
Diêm anh ta đại khái phải giảm xuống.
“Thật sự mạnh như lời đồn sao? Hừ.
Một người mà có thể diệt hết nhà họ Cố? E
là khoác lác chiếm phẩn lớn đi? Hần là có
điều bí ẩn gì khác đúng không? Chắc chấn
không thể là thực lực chân thật được! Tốt
nhất đừng có gặp phải tao trên sàn đấu,
bằng không thì, Khưu Diêm tao không ngại
vạch trần bộ mặt thật của mày đâu, tao sẽ
đánh chết mày trước Cố Thần một bước”,
đáy lòng Khưu Diêm nghĩ, ý chí chiến đấu
sôi sục, thậm chí có phẩn hi vọng có thể
gặp được Tô Minh.
Lại qua một lúc nữa.
Đột nhiên.
Diễn Võ trường yên tĩnh!
Lần yên lặng này còn đi kèm với từng
ánh mắt hiếu kỳ, kính sợ, khó hiểu.
Đúng.
Tô Minh đến.
Đi bên cạnh Tô Minh còn có Tống Cẩm
Phồn, Trì Thương Tuyết và Mạc Thanh Nhạn.
bộ nhà họ Có ngoại trừ Cố Thần, làm ra sự
kiện vô cùng chấn động, từ một người
không có tên trên bằng Tô Minh lập tức vọt
lên xếp thứ hai, thậm chí, có người còn cảm n ch,
thấy Tô Minh nên thay thế Cố Thần, trở
thành người đứng đầu.
Sau khi đến, Hoàng Vân Sâm đứng dưới
võ đài ngay chính giữa Diễn Võ trường,
nhắm mắt lại, dưỡng như muốn ngăn cách
tiếng ổn ào xung quanh. Mặc kệ vô số lời
nịnh nọt, chào hòi, hoan hô, hắn ta rất yên
tĩnh, cảm xúc không hề dao động, hiển
nhiên đã quen thuộc với cảnh tượng như
vậy.
Đến tận khi.
Đến khi toàn bộ Diễn võ trường đột
ngột yên lặng, hắn ta mở mắt!
Diễn Võ trường to như vậy đột ngột yên
lặng đi trong chốp mắt, hàng tì người cùng
nhìn về một phương hưởng.
CỔ Thần.
Cố Thần đến.
Gương mặt Cố Thần không biểu cảm,
trong sự trầm lặng và lạnh lẽo mang theo
một chút u ám.
Đi từng bước một tối, rõ ràng đang đi
đường nhưng lại không hề có tiếng bước
chân.
Một thân hoa phục màu trắng như một
công từ bước ra từ trong tranh, trong tay
cầm theo một thanh kiếm, đi về phía võ đài.
“Đại sư huynh!”, Hoàng Vân Sâm cung
kính tiến lên đón. Người vốn bình tĩnh, lạnh
nhạt như hắn ta giờ phút này lại lộ vẻ sùng
bái, thậm chí cuống nhiệt.
“Ừ”, Cố Thần chỉ ừ một tiếng.
Chỉ chốc lát sau.
“Ám.., toàn bộ hiện trường xôn xao.
Điên cuống ổn ào.
“Trời ạ!”
“Cành giới… cảnh giới võ đạo của Cố
công tử..”
“Không nhìn lầm chứr Cảnh giới bán bộ
Hồng Mông?”
“Đm! Thật hay giá?”
“Dựa theo “Bàng phân tích dự đoán
trận đấu” mà nói, chẳng phải Có công từ
đang ở cảnh giới Hồng Thiên tắng thứ ba
sao?”
“Gặp quỷ. Tiên Cơ lâu không có khả
năng sai lắm, như vậy chi còn một khả
năng duy nhất, trong mấy ngày bể quan
này, Cổ công từ trực tiếp đột phá, đột phá,
lại đột phá, từ cảnh giới Hồng Thiên tắng
thứ ba bay thẳng lên cành giới bán bộ
Hồng Mông”.
“Hù chết người mà! Cành giới bán bộ
Hỗng Mông? Với cảnh giới này thì hẳn có
thể trực tiếp nghiên áp toàn bộ thành Kỳ
Nguyên đi? Thậm chí tôi còn hoài nghi mấy
vị lão tổ kia của tổng viện cũng chưa đạt
đến cảnh giới bán bộ Hồng Mông”.
“Đại sư huynh, anh.., Hoàng Vân Sâm
càng phát ra về kính sợ và cuống nhiệt, hắn
ta hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Đại sư
huynh, chuyện nhà họ Có xin hãy nén bi
thương, chỉ cần thằng chó hoang Tô Minh
kia dám tham gia thi đấu hôm nay, nếu có
cơ hội gặp phải thì dù Vân Sâm phải liều cái mạng này cũng sẽ không chết không
ngừng!”
“Tô Minh ư?”, Cổ Thần lầm bắm, cảm
xúc không thay đổi quá nhiều: “Hôm nay,
anh ta sẽ đến”.
Rất nhanh, những tốn tại đứng đầu
“Bảng phân tích dự đoán trận đấu” đều lục
tục đến, chuyện đầu tiên mà phần lớn họ
làm sau khi đến là vÔ cùng cung kính chào
hỏi với Cố Thần.
Trong số đó cũng có mấy người xem
như khá đáng chú ý, ví dụ như Khưu Diêm
vốn đứng thứ bảy “Bảng phân tích dự đoán
trận đấu”, hiện giờ đang xếp thứ tám, vì
người này là người của phân viện nên tự
nhiên cũng hấp dẫn ánh mắt của một số
người.
Lại nói tiếp, nếu không có biến số Tô
Minh này tổn tại, Khưu Diêm sẽ là người
phân viện duy nhất đứng trong mười hạng
đầu “Bàng phân tích dự đoán trận đấu”,
anh ta vốn nên nhận được nhiều ánh mắt
và lời tán thường hơn, lại bởi vì có Tô Minh
mà.
Cho nên, ở sâu trong nội tâm, Khưu Diêm cảm thấy vừa tức giận vừa khó chịu
với Tô Minh.
Bởi vì Tô Minh, sự nổi bật của Khưu
Diêm anh ta đại khái phải giảm xuống.
“Thật sự mạnh như lời đồn sao? Hừ.
Một người mà có thể diệt hết nhà họ Cố? E
là khoác lác chiếm phẩn lớn đi? Hần là có
điều bí ẩn gì khác đúng không? Chắc chấn
không thể là thực lực chân thật được! Tốt
nhất đừng có gặp phải tao trên sàn đấu,
bằng không thì, Khưu Diêm tao không ngại
vạch trần bộ mặt thật của mày đâu, tao sẽ
đánh chết mày trước Cố Thần một bước”,
đáy lòng Khưu Diêm nghĩ, ý chí chiến đấu
sôi sục, thậm chí có phẩn hi vọng có thể
gặp được Tô Minh.
Lại qua một lúc nữa.
Đột nhiên.
Diễn Võ trường yên tĩnh!
Lần yên lặng này còn đi kèm với từng
ánh mắt hiếu kỳ, kính sợ, khó hiểu.
Đúng.
Tô Minh đến.
Đi bên cạnh Tô Minh còn có Tống Cẩm
Phồn, Trì Thương Tuyết và Mạc Thanh Nhạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.