Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2093

Tô Minh

13/01/2022

Hà Nhiếp nào hiểu đượỢc dưới tình huống

sinh mệnh lực đẩy đù, uy lực của Thái U

Hòa có thể tăng vọt gấp bội lần!

Dù ông ta không phục, cũng phải

kim lại.

Lúc này.

Bằng mắt thường có thể thấy được, Thái

U Hỏa đang cuộn trào vô cùng dữ dội, kiếm

pháp mà Cổ Thần đang liểu lĩnh thi triển,

những kiếm quang đang kéo dài ấy thế

nhưng lại bắt đầu run rấy, bắt đầu vùng vẫy,

bắt đầu lùi bước! Trên con đường kiếm đạo

từ trước tối nay, kiếm quang vẫn luôn kiên

cường, ấy vậy lại dần trở nên sợ hãi.

Sau đó.

Thiêu đốt.

Kiếm quang kia đầu đã bị ngọn lửa màu

tím hồng nuốt chừng.

Đến cà tro cốt cũng chång còn sót lại.

“Không!”, Cố Thần tuyệt vọng gào thét.

Vào lúc này, khát vọng sống sót bùng

lên trong anh ta.

Trong lúc gào thét, đầu tiên, anh ta vận

dụng hết tất cả Tiên Nguyên còn sót lại

trong cơ thể mình, không hề do dự, không

chút dư thừa, bao phù xung quanh cơ thể

minh, tạo thành một cái lồng Tiên Nguyên,

hòng mưu toan ngăn chặn đòn đánh của Tô

Minh.



Tiếc rằng.

Nó có ích gì không?

Cảnh tượng trước mắt chẳng khác nào

đao chặt thịt bổ dưa hấu, biển lửa vô tận

Thái U Hòa vừa mỗi vụt qua, cái lồng Tiên

Nguyên bao phủ quanh người Cố Thần

nhanh chóng biến thành hư vô.

Cố Thần như đang định gào thét cái gì

đó, nhưng lại không có âm thanh gì, bởi lẽ,

anh ta cũng đã bị biển lửa nuốt chững.

Bao gồm cả thân thể lẫn thần hồn, tất

cả đã bị ngọn lửa nuốt chừng thành hư vô.

Người chết không thể chết thêm

lần nữa.

Trận chiến gây cấn hồi hộp, tưỡng

chừng như bất phân thắng bại, có một

không hai mà mọi người võ cùng mong đợi,

thế nhưng kết quả lại là Tô Minh giải quyết

dễ dàng như trở bàn tay, bất kế là hình thức

hay thời gian tiêu tốn, tất cả đều khiến cho

người ta cầm giác như chẳng đáng cho Tô

Minh làm nóng người nữa, dễ dàng giải

quyết cứ như cả hai không cùng một cấp

độ vậy.

“Già, tất cả đều là giả, ha ha ha, tất cả

đều là giả, ha ha ha. ở một góc của võ

đài trong hưu không, Có Vân Chu la lối một

cách khó hiểu, tóc tai bù xù, trông ông ta



có vài phần thần kính, vừa khóc vừa cười,

hơi thờ vô cùng hỗn loạn, dưỡng như đã tầu

hòa nhập ma rồi.

Có Vân Chu bị kích thích đến mức tâm

cảnh vỡ nát, võ đạo chấm hết, ngay cả thần

hồn cũng rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Ông ta điên điên khùng khùng, bước

từng bước đi vào khoàng không gian vô

tận, nghiêng nghiêng ngã ngã chạy về phía

bóng tối vô tận trong hư không.

“Bố., Có Hoàng Sí đã tối bên cạnh Cố

Vân Chu, theo bản năng, ông ấy định ngăn

cần Có Vân Chu đang điên khùng chạy vào

trong hư không, nhưng, cuối cùng, ông ấy

vẫn không ngăn lại.

Bởi lẽ, ông ấy hiểu rằng, ngăn cản thì

sao, cho dù Có Vân Chu khôi phục lại bình

thường thì sao, một khi thần trí bố ông ấy

binh thường trở lại, chắc hẳn bố sẽ rất đau

khổ, rồi không thể chấp nhận được sự thật

mà tự sát, vậy chẳng thà không khôi phục

còn hơn.

Rốt cuộc, Cố Vân Chu bỗng nhiên phát điên, một phần nguyên nhân là do tiềm

thức không muốn chấp nhận hiện thực xây

ra trước mắt mình.

Nhưng mà, Có Hoàng Si để lại một hồn

ấn trên người Có Vân Chu, it nhất, bắt cử

lúc nào ông ấy cũng có thể biết bố mình

lang thang ở đâu trong hư không vô tận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook