Chương 2100
Tô Minh
13/01/2022
Tâm trí Tô Minh khẽ dao động, không gian được thay thế là vị trí của mình, do
minh làm chủ. Không gian bị nén lại như
cánh cửa bị đóng, khiến cho Ứng Kiến Khôn
bay ngược lại, tốc độ cũng giảm xuống
hàng triệu lần.
Trong thoáng chốc Tô Minh giớ tay lên
nắm chặt lấy bà vai của Ứng Kiển Khôn,
năm ngón tay như mũi dao sắc nhọn xé tan
da thịt của ông ta, đâm xuyên vào xương
vai sau đó nhắc bổng ông ta lên. Còn một
tay còn lại thì trong lúc cận chiến Tô Minh
đập lên ngực Ứng Kiển Khôn.
Ông ta vốn bị thương nặng, giờ đây
ngực cũng vỡ nát, lúc này trông vô cùng
thể thảm.
“Rầm.;, Ứng Kiển Khôn như bị xé nát
từng phần một. Nếu nhin bằng mắt thưởng
thì như bị xé thành từng mảnh, biến thành
lần sương máu.
Cả quá trình từ lúc Tô Minh ra tay đến
lúc Ứng Kiến Khôn thịt nát xương tan còn
chưa đến một hơi thờ.
Bị giết trong tích tác? Từ này cũng
không đủ để hình dung trong lúc này.
Hơn nữa, vì là cận chiến nên máu thịt bay tứ tung, nhìn lại mối thấy khủng khiếp.
Nhất thời, toàn thành Kỳ Nguyên chỉ còn lại
hơi thờ gấp gáp, đầu c ai nấy như nổ tung.
Sau khi Ứng Kiển Khôn hóa thành làn
sương máu thì thần hồn đột nhiên xuất
hiện, đó dường như là hình thái của ông ta.
Thần hồn của ông ta không nói nhiều
mà định bỏ chạy. Đúng là thông minh thật,
đường đi cũng rất đúng, ông ta định chạy
về phía hư không vô tận.
Nhưng tiếc rằng.
“Phụp!”, không có khoảng cách thời
gian, Tô Minh chỉ nhìn thần hồn đó một cái,
sau đó một kiếm hồn trong thần hồn của
anh bay ra, tốc độ vô cùng nhanh và dễ
dàng đuổi kịp thần hồn của Ứng Kiến Khôn
và kết quả là.. Thần hồn của Ứng Kiến
Khôn bị đâm xuyên và vỡ vụn.
Chỉ vậy mà thôi.
Lại nói tiếp, nếu một võ giả đình cấp
không tách rời thần hồn và thân thể, mặc
dù Tô Minh đã học được mấy loại hồn kỹ,
hơn nữa thần hồn của anh còn cực mạnh,
nhưng trực tiếp muốn thông qua hồn kỹ để
giết chết thần hồn trong thần hồn thức hài
của đối phương vẫn là rất khó, bởi vì thần
hồn thức hài của võ già đĩnh cấp có đại trận
phòng ngự, dùng để để phòng đụng tới hồn tu.
Mà Ứng Kiến Khôn trước mặt đây, trên
thực tế cường độ thần hỗn cũng được,
tuyệt đối mạnh hơn không it so với những
võ giả cùng cành giới, nhưng khi tách biệt
thần hồn thức hài và thân thể thì chỉ là một
cái bia ngắm sống trưc mặt hồn kỹ của Tô
Minh, là một bia ngắm sống có thể giết
chết trong giây lát.
Tiếp theo, đạo hồn kiếm đó của Tô Minh
quay trở lại thắn hồn thức hài.
Cà quá trình nhanh đến mức đáng sợ, chợt lỏe lên rối biến mất, tựa như ảo giác,
nhưng đủ để người ta kinh sợ tam sinh ngũ thế.
” Có Hoàng Sí như bị sét đánh, đứng
đỡ ra tại chỗ, mãi lâu trong đầu vẫn chỉ là
một màng trống trơn, vô cùng khiếp sợ và
chấn động, khiến ông như bị hóa đá.
Trong sự tĩnh mịch chết chóc.
Tô Minh tùy tiện nói về phía Ứng Hồn
Phong, Ứng Cáp, Ứng Tư: “Ba vị hay là cùng
lên đi?”
Rõ ràng trong đó có một lão quái vật
siêu cấp Ứng Hồn Phong, nhưng ánh mắt
hay ngữ khí hay thần thái của Tô Minh đều
căn bản không hế coi Ứng Hồn Phong ra gì,
tựa như, trong mắt Tô Minh, Ứng Hồn
Phong, Ứng Cáp và Ứng Tư đều cùng một
cấp bậc, đều giống như nhau, đều là rác
rười có thể tùy tiện giết chết như ứng Kiển Khôn.
“Người thanh niên, quá ngang ngược sẽ
dễ chết sớm đấy”, giọng nói già nua của
Ứng Hồn Phong âm vang có lực, ánh mất
đục ngẫu nhìn chằm chầm vào Tô Minh,
gần từng chữ nói.
Ứng Tư và Ứng Cấp dù còn trẻ tuổi hết
sức nông nổi, sắc mặt đồ bừng lên, hận
không thể trực tiếp ra tay, nhưng cuối cùng
vẫn có đầu óc, dù hai người không muốn tin
nhưng thực tế là tên oất con đến từ nền văn
minh cấp thấp cực kỳ tùy tiện liều lĩnh trước
mắt đây vừa nãy đã thuấn sát trường lão
Ứng Kiển Khôn.
minh làm chủ. Không gian bị nén lại như
cánh cửa bị đóng, khiến cho Ứng Kiến Khôn
bay ngược lại, tốc độ cũng giảm xuống
hàng triệu lần.
Trong thoáng chốc Tô Minh giớ tay lên
nắm chặt lấy bà vai của Ứng Kiển Khôn,
năm ngón tay như mũi dao sắc nhọn xé tan
da thịt của ông ta, đâm xuyên vào xương
vai sau đó nhắc bổng ông ta lên. Còn một
tay còn lại thì trong lúc cận chiến Tô Minh
đập lên ngực Ứng Kiển Khôn.
Ông ta vốn bị thương nặng, giờ đây
ngực cũng vỡ nát, lúc này trông vô cùng
thể thảm.
“Rầm.;, Ứng Kiển Khôn như bị xé nát
từng phần một. Nếu nhin bằng mắt thưởng
thì như bị xé thành từng mảnh, biến thành
lần sương máu.
Cả quá trình từ lúc Tô Minh ra tay đến
lúc Ứng Kiến Khôn thịt nát xương tan còn
chưa đến một hơi thờ.
Bị giết trong tích tác? Từ này cũng
không đủ để hình dung trong lúc này.
Hơn nữa, vì là cận chiến nên máu thịt bay tứ tung, nhìn lại mối thấy khủng khiếp.
Nhất thời, toàn thành Kỳ Nguyên chỉ còn lại
hơi thờ gấp gáp, đầu c ai nấy như nổ tung.
Sau khi Ứng Kiển Khôn hóa thành làn
sương máu thì thần hồn đột nhiên xuất
hiện, đó dường như là hình thái của ông ta.
Thần hồn của ông ta không nói nhiều
mà định bỏ chạy. Đúng là thông minh thật,
đường đi cũng rất đúng, ông ta định chạy
về phía hư không vô tận.
Nhưng tiếc rằng.
“Phụp!”, không có khoảng cách thời
gian, Tô Minh chỉ nhìn thần hồn đó một cái,
sau đó một kiếm hồn trong thần hồn của
anh bay ra, tốc độ vô cùng nhanh và dễ
dàng đuổi kịp thần hồn của Ứng Kiến Khôn
và kết quả là.. Thần hồn của Ứng Kiến
Khôn bị đâm xuyên và vỡ vụn.
Chỉ vậy mà thôi.
Lại nói tiếp, nếu một võ giả đình cấp
không tách rời thần hồn và thân thể, mặc
dù Tô Minh đã học được mấy loại hồn kỹ,
hơn nữa thần hồn của anh còn cực mạnh,
nhưng trực tiếp muốn thông qua hồn kỹ để
giết chết thần hồn trong thần hồn thức hài
của đối phương vẫn là rất khó, bởi vì thần
hồn thức hài của võ già đĩnh cấp có đại trận
phòng ngự, dùng để để phòng đụng tới hồn tu.
Mà Ứng Kiến Khôn trước mặt đây, trên
thực tế cường độ thần hỗn cũng được,
tuyệt đối mạnh hơn không it so với những
võ giả cùng cành giới, nhưng khi tách biệt
thần hồn thức hài và thân thể thì chỉ là một
cái bia ngắm sống trưc mặt hồn kỹ của Tô
Minh, là một bia ngắm sống có thể giết
chết trong giây lát.
Tiếp theo, đạo hồn kiếm đó của Tô Minh
quay trở lại thắn hồn thức hài.
Cà quá trình nhanh đến mức đáng sợ, chợt lỏe lên rối biến mất, tựa như ảo giác,
nhưng đủ để người ta kinh sợ tam sinh ngũ thế.
” Có Hoàng Sí như bị sét đánh, đứng
đỡ ra tại chỗ, mãi lâu trong đầu vẫn chỉ là
một màng trống trơn, vô cùng khiếp sợ và
chấn động, khiến ông như bị hóa đá.
Trong sự tĩnh mịch chết chóc.
Tô Minh tùy tiện nói về phía Ứng Hồn
Phong, Ứng Cáp, Ứng Tư: “Ba vị hay là cùng
lên đi?”
Rõ ràng trong đó có một lão quái vật
siêu cấp Ứng Hồn Phong, nhưng ánh mắt
hay ngữ khí hay thần thái của Tô Minh đều
căn bản không hế coi Ứng Hồn Phong ra gì,
tựa như, trong mắt Tô Minh, Ứng Hồn
Phong, Ứng Cáp và Ứng Tư đều cùng một
cấp bậc, đều giống như nhau, đều là rác
rười có thể tùy tiện giết chết như ứng Kiển Khôn.
“Người thanh niên, quá ngang ngược sẽ
dễ chết sớm đấy”, giọng nói già nua của
Ứng Hồn Phong âm vang có lực, ánh mất
đục ngẫu nhìn chằm chầm vào Tô Minh,
gần từng chữ nói.
Ứng Tư và Ứng Cấp dù còn trẻ tuổi hết
sức nông nổi, sắc mặt đồ bừng lên, hận
không thể trực tiếp ra tay, nhưng cuối cùng
vẫn có đầu óc, dù hai người không muốn tin
nhưng thực tế là tên oất con đến từ nền văn
minh cấp thấp cực kỳ tùy tiện liều lĩnh trước
mắt đây vừa nãy đã thuấn sát trường lão
Ứng Kiển Khôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.